Khán đài sân Thống Nhất hôm nay không đông lắm, tuy là đội tuyển quốc gia đá nhưng chỉ là vòng loại, hơn nữa lại chỉ là giải U19, truyền thông cũng không đăng lên nhiều, chỉ có người quan tâm thì biết. Thảo Hiền là một trong số những người quan tâm. Cô thủ môn xinh đẹp này đã đến từ sớm, ngồi kế cô là Mỹ Duyên, cô bạn thân và cũng là đồng đội trong tuyển nữ. Thảo Hiền nói:
- Không biết hôm nay anh Tèo có được ra sân từ đầu không nữa.
- Sao mày không nhắn tin hỏi đi - Mỹ Duyên hỏi
- Trước trận đấu bị thu điện thoại mà, mà ảnh cũng không biết, còn mày, ông Tí thì sao? - Thảo Hiền chu cái mỏ nhỏ nhắn than.
Mỹ Duyên nhún vai:
- Tao cũng rứa, ông Tí chả biết gì hết trơn, hỏi cũng như không. Í a Tèo của mày kìa.
Nhìn xuống sân thì đã thấy Tèo chạy lại gần chỗ cô quơ quơ tay. Thảo Hiền là đội nữ, lại có bạn trai là Tèo nên việc kiếm cho cô một tấm vé gần sân không phải là việc khó. Thảo Hiền la lớn:
- Anh Tèo cố lên.
Tèo chạy lại cười vui vẻ nói:
- Hôm nay dự bị rồi. Chắc hiệp hai mới được ra đá.
Mỹ Duyên hỏi:
- Anh Tí thì sao anh?
Tèo trả lời:
- Thằng Tí cũng vậy, nó đang đau bụng trong cầu tiêu ấy, cứ hơi căng thẳng là nó phải đi giải quyết.
Cả hai cô gái che miệng cười. Tèo vẫy tay chào rồi chạy về vị trí của đội.
Vũ Vân Thanh thấy Tèo chạy về nhưng vờ như không để ý, ban nãy cô cũng thấy Tèo cười nói vui vẻ với một cô gái, đoán đó là cô bạn gái trong miệng Tèo. Những lúc ngồi tán dóc Tèo đã nói với cô là đã có bạn gái, mà còn là thủ môn nữa. Vốn là nữ quản lý bóng đá, quan hệ và kiến thức đương nhiên là tốt, Vân Thanh vừa nghe là đã biết chính là Thảo Hiền, thủ môn vừa đoạt giải thủ môn trẻ xuất sắc nhất năm vừa rồi. Vân Thanh cúi đầu xem tư liệu trong ipad để chuẩn bị trận đấu, vờ như không thấy Tèo chạy qua.
Cả đội tập trung lại trong phòng thay đồ, huấn luyện viên Trezeguez đứng giữa đọc lại danh sách thi đấu và dự bị một lần và củng cố tinh thần đội, ông vỗ hai tay tạo náo nhiệt rồi nói:
- Tốt, trận này tôi muốn các em phải đá thật đẹp, ghi càng nhiều bàn thắng càng tốt, tuy Mông Cổ là đội yếu nhưng cũng không nên khinh địch, tôi muốn phải có một trận sạch lưới, cách biệt càng lớn càng tốt để lấy hiệu số. Các chiến binh, tiến lên nào.
- QUYẾT THẮNG
Toàn đội hô lớn tạo tinh thần rồi ra sân.
...
Sau khi kết thúc hát quốc ca của hai nước thì trận đấu được bắt đầu. Đội Việt Nam được giao bóng trước trong trang phục áo đỏ quần đỏ truyền thống, còn Mông Cổ áo trắng quần trắng, trấn giữ phần sân bên phải.
Trận đấu bắt đầu, U19 Việt Nam tỏ rõ phong độ của đội cửa trên, ngay lập tức tràn lên tấn công bằng một đường chuyền dài nhưng lúc dứt điểm thì Hải Nam đá chệch khung thành.
Huấn luyện viên đội Mông Cổ đã ra đến đường biên, không ngừng hô to chỉ đạo các cầu thủ đá chậm, phòng thủ chắc trước đội Việt Nam. Trình độ chênh lệch đã sớm thể hiện ra, 10 phút đầu tiên hầu như là U19 Việt Nam cầm bóng, chỉ khi nào sút ra ngoài hay thủ môn đội bạn chụp được thì mới để mất bóng. Nhìn những cái áo đỏ luân chuyển bóng như một trận đá tập, huấn luyện viên Mông Cổ thở dài trong lòng, nhưng dù sao thân là đầu lĩnh cũng phải tỏ ra uy phong. Ông cố gắng liên tục ra hiệu nhắc nhở các cầu thủ của mình di chuyển và kèm chặc cầu thủ Việt Nam, đặc biệt là gã số 10, Nguyễn Hải Nam.
Trên sân bóng, Hải Nam đã sốt ruột lắm rồi, liên tiếp hai cơ hội ngon ăn mà hắn vẫn chưa có bàn mở tỉ số. Đội bạn do yếu thế hơn nên đã dồn hết về phòng thủ. Liếc nhìn xung quanh thấy hai người kèm mình hơi có chút lơ là, hắn đột ngột chạy về hướng khung thành bên mình. Thấy tiền đạo số 10 của Việt Nam đột ngột chạy về sân nhà, cả hai cầu thủ Mông Cổ lật đật theo sau nhưng đột ngột, Nam đạp mạnh chân trụ, quay ngoắc người lại. Quang Lê đang có bóng, nhìn một màn này thì hiểu ngay, tập với Tèo mấy tháng nay nên tính cảnh giác của gã rất mạnh, vừa thấy Hải Nam chạy ngược về là đã hiểu. Quang Lê lập tức lắc người lách qua hai cầu thủ Mông Cổ, sau đó bấm bóng mạnh lên cao. Bóng bay bổng lên băng qua hai hậu vệ đã mất đà, Hải Nam khôn khéo đã đột ngột đổi hướng phá bẫy việt vị. Giọng bình luận viên như rống lên trên micro:
- HAY QUÁ, một cú bấm bóng tuyệt vời, Hải Nam đã nhận được bóng, một đối một, cơ hội!!!
Hải Nam đỡ một chạm bằng mu bàn chân, thấy thủ môn đội bạn lao ra thì khẽ lách bóng qua chân thuận rồi tung cú sút làm bóng bay sệt lướt trên mặt đất, không cho gã thủ môn đang lao ra một cơ hội cản phá nào.
- VÀOOOOO, tỉ số đã được mở cho đội Việt Nam. Một pha phối hợp quá đẹp. Một không cho U19 Việt Nam
Bên ngoài sân, Tí cảm thán:
- Thằng Lê bấm đẹp vãi, hôm nào phải thỉnh giáo nó chiêu này. Bóng bay cứ như đặt vậy mày.
Thái bĩu môi:
- Thằng thủ môn gà bỏ mẹ, thằng Nam đá vậy mà đỡ không được, lẽ ra phải ngồi khuỵu xuống xoè chân ra, thế nào cũng đỡ được.
- Thiệt không ba, nói như đúng rồi vậy - Tín nghi ngờ.
Thái hất mặt lên nói:
- Nói chung cũng cản được tầm 70%. Nhưng nếu là tao thì tao đã lao ra lâu rồi, không đợi thằng Nam lấy được bóng.
Tí gật gù:
- Nếu là tao thì đã vô lê luôn, khỏi phải chỉnh một hai nhịp rườm rà.
Thái nghe vậy thì nói:
- Chưa chắc, tao húc cho cái mày mất đà liền, ở đó mà nhảy lên bắt vô lê. Nghèm mà ham
Tí nóng máu:
- Mẹ! Cầm bóng lên chiến liền mày.
Thái cũng bật dậy:
- Chơi ai sợ mày hả.
Tèo can:
- Mấy bố ngồi xuống đi, mẹ, gáy cho lắm vào.
- Chó đó cà khịa tao - Tí tức khí ngồi xuống.
Thái cũng bực bội ngồi xuống, nhìn ra sân bóng.
Ông Trezeguez nhìn một màn này thì thở dài, mấy đứa nhóc này giờ này còn cãi lộn, không biết đá đấm như thế nào nữa.
..
Hiệp một tiếp tục là những pha ép sân của U19 Việt Nam, tỉ số đã lên tới 3-0 trước khi trọng tài thổi còi cho hai đội ra nghỉ. Tín nói với Tèo:
- Mày yên tâm đi, thằng Nam đá đấm vậy không giữ nổi ghế chính thức đâu, tao tính nhẩm cũng hơn 6 lần mà nó ghi có hai bàn, tệ vl ra.
Tèo nhún nhún vai:
- Dự bị cũng chả sao, mình vào sân bọn kia mệt hết rồi, tha hồ mà triển.
...
Hiệp hai bắt đầu, do lóng ngóng nên U19 Việt Nam bị một quả phạt đền và đội Mông Cổ đã rút ngắn cách biệt xuống còn 3-1. U19 Việt Nam vẫn là đội cầm bóng nhiều hơn, với tỉ lệ là 80%.
Hiệp đấu còn 20 phút, huấn luyện viên Trezeguez đã thay Tín và Tí vào sân, rút Nam và Quốc Đại ra với lời dặn:
- Các cậu cố tránh chấn thương, đội bạn thua nhiều có thể dẫn đến chơi xấu, chuyền được thì chuyền, đừng ham bóng.
Tín và Tí vào sân thì hoàn toàn làm chủ thế trận, U19 Mông Cổ lập tức nhận thêm 3 bàn thua trong 15 phút, nâng cách biệt lên 6 - 1. Tín sút xa từ khoảng cách 25 mét ghi một bàn. Tí thì ghi hai bàn nhờ vào hai quả phạt góc. Tí cũng đã cao 1 m 90, gần bằng Tèo, lại thêm được Tèo cải tạo xương cốt và tập luyện hà khắc nên cơ bắp rắn chắc cực kỳ. Tí cũng như hung thần đứng trong vòng cấm, U19 Mông Cổ thể hình không bằng nên dễ dàng bị Tí bật cao đánh đầu.
Trận đấu còn năm phút cuối, ông Trezeguez nói với Tèo:
- Tèo em vào sân đi, khởi động vậy đủ rồi, không cần cố quá, chủ yếu cho em lấy cảm giác thi đấu thôi.
Tèo vui như mở hội liền gật đầu đồng ý. Tèo vào thay cho Quốc Hùng, làm tiền đạo cắm duy nhất trong đôi hình.
Trên khán đài, Thảo Hiền vui ra mặt nói với bạn mình:
- Anh Tèo ra sân rồi kìa, anh Tèo mang áo số 9, đẹp trai quá.
Tèo cao 1 m 95, lại thêm làn da trắng và khuôn mặt điển trai nên vừa vào sân là tâm điểm chú ý của mọi người, máy ghi hình lập tức tập trung vào Tèo.
Bình luận viên nhanh chóng đưa ra bình luận:
- Một gương mặt mới của tuyển trẻ Việt Nam, chúng tôi cũng chưa rõ là tên gì. À xin lỗi các bạn, đây là Tèo, cầu thủ vừa được ông Trezeguez gọi lên tuyển, với chiều cao 1 m 95, đây có thể là phương án thử nghiệm của chiến lược gia người Pháp. Với chiều cao này thì cầu thủ mang áo số 9 này không thua bất cứ ngoại binh nào. Chúng ta rất trông chờ vào màn trình diễn của cầu thủ này.
Năm phút, Tèo nhìn đồng hồ điện tử. Thôi kệ, ra sân là vui rồi. Tèo nghĩ thầm, quyết định trong lòng sẽ đá giữ sức thôi.
Hiệp hai U19 Việt Nam đã đổi sân, nay đang trấn giữ khung thành bên phải. Tèo được tung vào sân là đúng lúc U19 đang được hưởng quả đá phạt từ cự ly 27 mét chếch qua góc phải khung thành U19 Mông Cổ.
Tèo nhìn bóng, lại nhìn hàng rào, bỗng nhiên nghĩ tới cú sút lái gió kết hợp bóng lắc lư vừa tập, Tèo nói với Tí:
- Để tao tập cú lái gió lắc lư coi. Mày tránh ra đi.
Tí xoè tay ra nhún vai:
- Ok, dù gì cũng thắng rồi, tập được tập đi.
Tèo đứng lấy đà một khoảng tầm 2 mét. Sau tiếng còi, Tèo chạy đà rồi vung chân sút mạnh.
Bóng bay vút qua hàng rào bắn lên không một góc 45 độ, vút thẳng tới khung thành. Thủ môn U19 Mông Cổ nheo mắt nhìn bóng, cười khẩy:
- Tưởng sao! Cao mà chân gỗ.
Đang trên đà bay bổng thì đột ngột bóng đổi hướng, lao nhanh tới khung thành như một mũi tên. Thủ môn U19 Mông Cổ vẫn chưa nhận ra được thì bóng đã nằm gọn trong lưới, nâng cách biệt lên 7 - 1 cho U19 Việt Nam. Không ai biết được trong lúc bóng nhắm thẳng vào khung thành mà bay tới, bóng đã lắc lư vào xoáy mạnh tạo thành một quỹ đạo khó hiểu nhưng vì tốc độ quá nhanh, ai cũng nghĩ là bóng bay thẳng.
- Ha ha ha, thành công! - Tèo cười lớn, đập tay với Tí và Tín.
Tuy ghi bàn nhưng cũng không có ý nghĩa gì khi cách biệt là quá lớn, bàn thắng của Tèo chỉ như dệt hoa trên gấm, tuy đẹp nhưng cũng không dấy lên cái gì quá rung động, chỉ có bình luận viên khen hết lời:
- Một cú đá phạt từ khoảng cách gần 30 mét, hoàn toàn loại bỏ thủ môn U19 Mông Cổ, phương án dự bị này của ông thầy người Pháp đã đem đến một siêu phẩm.