Siêu Dự Bị

Chương 105: Ác mộng




Ngoài đường biên, trợ lý Cường và HLV Park liên tục giơ tay ra hiệu cho Tèo. Thầy Park giơ hai ngón tay xong  giơ bốn ngón. Ý chỉ từ bây giờ đá đội hình 4-4-2. Ưu tiên chuyền dài lên xong bên trên phối hợp ngắn.

"Phút thứ 70,  tiền vệ cánh trái Hoàng Tí dùng tốc độ của mình bức phá lên trên. Một pha phản công nhanh của U23 Việt Nam"

Tèo đã lùi về chạy vào trung tâm, Tí nhận thấy thì chuyền nhanh sang cho Tèo. Tèo lại tiếp bóng một chạm, sau đó đẩy sang cho Tín đang dâng lên bên phải.

Tín nhận bóng, đẩy qua phải một nhịp thuận thế lách qua một trung vệ đối phương xong chuyền chéo lên cho Tèo. Tèo chạy lên nhận đường chuyền phối hợp xong chuyền sệt chọc khe lên cuối góc trái sân bóng.

Tí theo kế hoạch dùng tốc độ bức phá lên, thuận lợi khống chế bóng. Tí đạp bóng dưới chân, đối mặt với hậu vệ người Thái.

Một hậu vệ khác đã chạy nhanh tới hỗ trợ đồng đội, cùng đứng khép góc thủ thế không cho Tí tạt bóng vào.

Tí thấy đã gần sát đường biên ngang nên ngoặc bóng ngược về, hai hậu về liền áp sát theo chân nhưng đột ngột Tí dùng lòng bàn chân kéo bóng về một nhịp xong lại dùng gót chân đẩy bóng lọt qua khe chân của gã hậu vệ kia.

- Xỏ háng đẹp quá Tí ơi. - Tèo nhận được đường chuyền, không nhịn được phải khen một tiếng.

Tèo không chần chờ, chuyền bóng trả về tuyến sau. Tín đã kịp thời dâng lên phối hợp. Khoảng trống giờ đã quá rõ. Từ khoảng cách 16 mét chếch qua góc trái khung thành. Tín dậm chân tung ra cú sút trời giáng làm tung lưới U23 Thái Lan trong sự ngỡ ngàng của thủ môn đội bạn.

"Vào rồi, tỉ số là 3-1. U23 Việt Nam đã thể hiện khả năng phối hợp và khống chế bóng tuyệt vời. Hàng phòng ngự của U23 Thái Lan không thể làm gì hơn là phải nhìn bóng vào lưới."

"U23 Việt Nam lại phản công rồi, không khí trên sân đã nóng dần lên, đã có những pha tranh chấp quyết liệt"

"U23 Việt Nam bị phạm lỗi rồi, hậu vệ số 3 của U23 Thái Lan phải lãnh thẻ vàng thứ tư của trận đấu. Khoảng cách đá phạt là 20 mét. Người đứng trước bóng là Tèo và Tí"

Sau tiếng còi, Tèo chạy đà xong sút một phát, bóng rời khỏi chân hắn lao vút qua hàng rào phòng thủ sau đó đột ngột ngoặt xuống nhắm gay góc chữ A bên phải mà vào. Tỉ số là 4-1.

Những phút cuối trận hoàn toàn là ác mộng đáng quên của người Thái. Phút 80, Tèo hoàn tất cú hattrick của mình bằng bàn nâng cách biệt lên 5-1 sau đó được huấn luyện viên thay ra.

U23 Thái Lan đã dùng toàn lực tổng tiến công nhưng mọi đường lên bóng đều bị Tín và Tí thay nhau cắt được. Vì Tèo, Tín và Tí thực thi kế hoạch pressing tầm xa nên U23 Thái Lan không thể chơi lối chơi phối hợp ngắn quen thuộc mà chuyển thành bóng dài nhưng như thế thì chưa đủ.

10 phút cuối trận, U23 Thái Lan liên tục sử dụng những cú sút xa uy hiếp khung thành nhưng thủ môn số 22 là Hoàng Thái vẫn vững vàng như bức một bức tường vô hình cản lại mọi sóng to gió lớn.

Lần đầu tiên HLV người Nhật phải ngồi bệch xuống ghế, mặt ông thẫn thờ. Mọi đường tấn công hay chiêu thức của người Thái lúc này đã trở nên vô dụng với bộ đôi Tí và Tín trên sân. Ngay lúc ông đang day trán thì lại nghe tiếng còi của trọng tài, những tưởng là hết giờ nhưng không, tỉ số lại được nâng lên 6-1.

"Một cách biệt khó tin trong một trận bán kết trong khuôn khổ châu lục. Tí là người đã nâng cách biệt lên 6 bàn với một pha chạy bó vào trong rồi tung cú xỉa lòng, bóng bay theo một quỹ đạo cong vút đánh bại hoàn toàn thủ môn U23 Thái Lan"

Những lần ghi bàn về sau thì các cầu thủ Việt Nam chỉ ăn mừng nhẹ nhàng là đập tay nhau chứ cũng không làm gì quá mức. Họ không muốn chọc giận các cỗ động viên.

Lúc này, các cổ động viên Thái Lan đã có những thành phần quá khích, không muốn chứng kiến đội nhà thua nên những lần U23 Việt Nam có bóng là lại có những tiếng chửi thề vang vọng. Ngay cả chai nước và rác rến cũng bắt đầu xuất hiện trên sân.

Ngay lúc này, điều mà các cổ động viên muốn không phải là chiến thắng, mà chỉ là tiếng còi chấm dứt trận đấu của trọng tài để dừng ngay cơn ác mộng này của bầy voi chiến.

HOÉT..

Trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu. Một trận đấu ác mộng đối với người Thái nhưng lại là một trận đấu tưng bừng với U23 Việt Nam.

"U23 Việt Nam chính thức bước vào chung kết cùng với U23 Hàn Quốc. Lại một lần nữa ông Park H Seo đã cho chúng ta thầy tài cầm quân của mình"

"Đây đã là lần thứ hai U23 Việt Nam vào tới trận chung kết cúp châu Á, tạm thời thành công bảo vệ ngôi vị á quân và giành vé tham dự olympic Tokyo, lại một trang sử mới của bóng đá Việt Nam. Một điều mà các thế hệ trước chưa làm được"

"Hai năm trước chúng ta đã để thua đáng tiếc tại Thường Châu nhưng lịch sử không ai nhớ người về nhì.  Năm nay, chúng ta có quyền mơ về một chiến thắng, một niềm vui trọn vẹn. "

Cổ động viên Thái Lan đã không còn hơi sức đâu mà thể hiện nữa. Trách ai bây giờ, người ta đường đường chính chính thắng cả hai trận với tỉ số đậm (U23 Thái Lan thua Việt Nam 4-0 ở vòng loại) thì chỉ có tự trách bản thân mình thôi. Dòng người bên khán đài A của Thái Lan nườm nượp ra về trong ảo não.

Ngược lại ở khán đài B, cổ động viên Việt Nam đang hò reo ăn mừng. Tiếng kèn, chiêng trống cùng nhau hoà thành những bài hát truyền thống, một bầu không khí mà chúng ta chỉ thấy ở bóng đá.

Cổ động viên đến cỗ vũ cho U23 Việt Nam ở trận này gồm đủ mọi thành phần, từ những công nhân lao động chân tay cho đến những người lao động trí óc. Có cả những nghệ sỹ nổi tiếng cũng đến góp thêm

thần cho đội nhà.

Toàn đội hò reo chào khán giả trên sân vui là thế nhưng vừa đặt mông lên xe buýt về khách sạn thì mọi người đã lăn ra ngủ, một trận đấu mệt mỏi. Tèo lắc đầu, đang chuẩn bị đậy mắt lại ngủ thì nghe tiếng gọi:

- Tèo, em xuống dưới này ngồi một chút.

Ra là HLV Park gọi, thầy muốn hắn xuống ngồi trên ghế cạnh bên mình, thầy ôn tồn nói:

- Good job, ngày hôm nay cậu đã chứng minh được những gì cậu nói tối hôm qua. Tôi không nhìn lầm cậu. Tuy tuổi cậu còn nhỏ nhưng sự tự tin trong những đường lên bóng và sút của cậu không hề tỉ lệ thuận với tuổi tác. Cậu làm rất tốt.

Tèo đỏ mặt, ngượng ngùng trước  những lời khen giành cho mình, hắn lắp bắp:

- Dạ... thầy khen quá lời, em... em cũng đâu giỏi dữ thần vậy.

Trợ lý Cường thấy bộ dáng vờ khiêm tốn của hắn thì bật cười, kéo theo thầy Park cũng cười lớn. Một lúc sau ông nghiêm túc nói:

- Trận đấu kế tiếp cũng là trận đấu cuối cùng. Tôi không muốn xảy ra tình huống nào ngoài ý muốn như hồi đá tứ kết. Tôi biết là cậu đã mua cho người thân và bạn gái vé cho lượt trận lần này, điều đó chứng tỏ cậu rất tự tin là đội mình sẽ thắng, rất đáng khen. Nhưng tôi phải ra lệnh giới nghiêm cho cậu và toàn đội. Đó là từ bây giờ cho đến lúc đá xong giải mọi người không được rời khỏi phạm vị đội bóng nửa bước. Trong khách sạn sẽ có cảnh sát bảo vệ. Tôi mong cậu hiểu, tôi không muốn vì có bất cứ sơ suất nào.

Tèo sững sỡ, không ngờ lại bị cấm túc như vậy nhưng nghĩ lại cũng phải, lần trước mém nữa là hắn bị giết rồi. Nếu không nhờ một thân võ công thì coi như xuân này con không về rồi. Nghĩ vậy hắn hiểu cho thầy, vội đồng ý:

- Dạ vâng, coach. Em nhất định chỉ ở trong đội không đi đâu hết.

...

Tại Việt Nam lúc này người người nhà nhà phát cuồng vì đội U23. Dọc theo mảnh đất hình chữ S nơi nào cũng giăng cờ đỏ sao vàng khắp nơi, nhìn sơ qua thì cứ tưởng là ngày lễ. Bán kết đã trôi qua nhưng mọi ngõ ngách trên mọi miền đất nước đều phát đi phát lại những trận thư hùng của U23 Việt Nam trên đất Thái.

Trên mọi trang mạng xã hội bây giờ cứ lướt qua vài bài là lại thấy một bài viết về bóng đá. Lúc thì viết về thầy Park, lúc thì viết về các cầu thủ.

Học viện APFC thì khỏi phải bàn, ông bầu Thanh trực tiếp ra lệnh mở cửa tiếp khách, bên trong học viện rất nhanh được trang hoàng lộng lẫy. Giám đốc kinh doanh Kim Lý của APFC đã thuận thế thuê ngay một ekip chuyên quảng bá hình ảnh của đội và trả lời phỏng vấn. Rình rang hơn, Lý còn cho in hẳn một loạt áo đấu các số áo của bộ tứ Tèo, Tí, Tín Thái xong mang ra bày bán rộng rãi trên khắp mặt trận mạng xã hổi.

Nước lên thì thuyền lên, danh tiếng APFC lên nhanh như diều gặp gió. Đêm đó, trong hộp thư của ban lãnh đạo học viện bị đã nhận được hàng trăm lời mời hợp tác và những lời mời đầu tư của vô số doanh nghiệp. Ông bầu Thanh cười toét cả mang tai, không khi trong học viện vui như hội.

Kênh giải trí lớn nhất Việt Nam là NSport sớm đã tung ra một loạt quảng cáo về U23 Việt Nam và những bài viết giật tít về chiến tích ấn tượng của đội nhà.

Tại trụ sở NSport, phòng giám đốc,

Rầm.

Một người đàn ông trung niên đập mạnh chồng hồ sơ xuống bàn quát lớn:

- Các anh giỡn với tôi phải không. Một người hiện đang là vua phá lưới giải châu Á. Một người thì xếp thứ nhì và một người thì là trung vệ thép của U23 Việt Nam. Lại xuất hiện một thủ môn mệnh danh là tường đồng vách sắt thế mà các anh bảo với tôi một tấm hình cũng không có. Một bài phỏng vấn cũng không có. Là thế nào. Ai có thể trả lời cho tôi biết không.

Hiện giờ giới báo chí đã dậy sóng với chiến tích của U23 Việt Nam. Người hâm mộ thì đặt cho Thái biệt danh là "Tường đồng vách sắt", còn Tín là "trung vệ thép" của U23 Việt Nam. Về Tí thì được đặt danh hiệu "người không phổi" hay "Ronaldo Việt Nam" vì Tí đá đúng vị trí sở trường của CR7.

Về phần Tèo thì được một tờ báo đăng ba chữ to đùng "Siêu dự bị". Lý do chính là gần như trận nào hắn cũng ra sân vào hiệp hai hoặc gần cuối giờ và lần nào cũng là người thay đổi trận đấu. Sau trận bán kết, Tèo còn được báo chí Thái Lan đặt cho một biệt danh là "ác mộng 30 phút" với ý nghĩa là trong 30 phút cuối hiệp hai, mọi thứ trên sân đều có thể thay đổi. Tèo là chuyên gia gieo rắc ác mộng cho đối phương

Cứ mỗi lần hắn đứng ngoài sân khởi động là các huấn luyện viên đội bạn lo lắm. Bầy voi chiến còn đặt biệt cắt cử đến ba hậu vệ theo kèm nhưng vẫn bị hắn và Tí Tín quẩy tung chảo, về cuối hiệp có thể thấy được đội hình U23 Thái Lan loạn thành một trận bát nháo. Hậu vệ thì đứng sai vị trí, trung vệ thì lóng ngóng do bị áp sát nên thường xuyên mất bóng dẫn đến vỡ trận, thua liền 6 bàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.