Siêu Cấp Vũ Thánh

Chương 58 :  Hỏi cung.




- Oa! Sư phụ người thật lợi hại! Chiêu này tên là gì vậy, vừa nãy ở xa quá nên không có nghe thấy, làm phiền sư phụ nói lại một lần được không?

Đại Cá Tử đi đến bên cạnh người Vu Thiên . Vừa nhìn Vu Thiên dùng một chiêu đã chế phục được người phụ nữ phương tây này. Đại Cá Tử ước ao không thôi, muốn đi đến học trộm chút nghệ.

Đối với biểu hiện của Đại Cá Tử, Vu Thiên không hài lòng. Nhất là Nina lại xông qua được phòng tuyến của gã. Ai biết được có phải gã ép cô ta qua đây. Ép mình phải sử dụng tuyệt chiêu? Cho nên lúc này Vu Thiên không muốn nói lời vô nghĩa với gã.

- Anh đi gọi Trịnh Tự Hào qua đây mang người phụ nữ này đi, tôi không muốn thấy khuôn mặt dữ tợn của cô ta.

Vu Thiên quay ra chỗ Đại Cá Tử nói to một câu.

Mặc dù Đại Cá Tử muốn biết Vu Thiên vừa nãy dùng chiêu gì. Nhưng hiện tại Vu Thiên không muốn nói, Đại Cá Tử cũng không có to gan mà ép hỏi hắn, ngay lập tức gõ cửa phòng Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường, gọi hai người đi ra.

Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường đang trò chuyện việc nhà, đột nhiên nghe thấy tiếng của Đại Cá Tử nói có sát thủ, nhất thời hai người vô cùng khẩn trương. Khi bọn họ đi ra thì đã thấy Nina nằm dài ra đất, lúc này bọn họ mới dám thở phảo nhẹ nhõm. Đồng thời bọn họ càng đối với Vu Thiên càng thêm cung kính.

Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường đi tới, vừa vặn thấy Trịnh Khả Tâm đứng một mình. Cô cũng đang muốn tìm hai người để nói chuyện, cho nên bước ra khỏi phòng.

Ra khỏi phòng Trịnh Khả Tâm nhìn thấy Nina đáng thương tức thì lòng thương người tràn ra.

- Cô ấy thật đáng thương, các anh đừng làm cho cô ấy phải chịu đau khổ nữa được không?

- Vu tiên sinh, anh xem có thể để cho cánh tay cô ta trở về như cũ được không, bộ dang cô ta như thế này rất dọa người.

Trịnh Tử Hào thấy Nina thống khổ khiến Trịnh Khả Tâm khó chịu, hắn liền bước tới trước người của Vu Thiên nói ra.

Vu Thiên liếc mắt nhìn Trịnh Tử Hào không nói gì, đối với Vu Thiên mà nói, cô ta dám giết người, thì phải chịu đựng được sự đau khổ của người khác.

Thấy Vu Thiên không để ý đến mình, Trịnh Tử Hào cũng rất xấu hổ, phất tay bảo một người bảo vệ di gọi Trịnh Thiết lại đây.

- Anh xem xem có cách nào giúp cô ta thoải mái chút không.

Nghe thiếu gia phân phó, Trịnh Thiết đi tới trước người Nina cầm lấy tay nàng sau đó lắc đầu đứng lên:

- Thiếu gia cô ta chịu Phân Thân Thác Cốt không có cách nào có thể cứu được.

Vừa nghe được câu trả lời của Trịnh Thiết, Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường đều lắc đầu, mặc dù người phụ nữ này là một sát thủ, nhưng thống khổ như vậy thà cho nàng một đao cho thống khoái. Làm như này chính là tra tấn khiến người ta đau khổ tột cùng.

- Vu Thiên anh có thể giảm đạu giúp cô ta được không? Cô ta thật đáng thương.

Rốt cục, Trịnh Khả Tâm nhìn không được, tuy người phụ nữ này được người khác sai đến đối phó mình. Nhưng cô càng tin tưởng là cô ta bị người khác lợi dụng, bởi vì hai người chưa gặp mặt bao giờ, có thể nói là không cừu không oán, nếu như không phải người khác lợi dụng cô ta đến đây làm gì, mà chủ yếu là cô ta đã kịp làm gì với mình đâu, trong lòng Trịnh Khả Tâm quyết định lấy chỗ tốt ra để cầu Vu Thiên.

Vu Thiên chẳng muốn quản, dám ra tay hạ thủ với người phụ nữ hắn thích, hắn làm sao tha cho nàng được chứ, nói thật nếu không phải ả hướng về phía Trịnh Khả Tâm thì Vu Thiên sẽ một chưởng đánh chết chứ không làm cách thống khổ mà không thể chết thế này đâu.

Nhưng Vu Thiên lại nghe thấy lời nói của Trịnh Khả Tâm nổi lên kích động, người khác cầu hắn có lẽ không được, nhưng Trịnh Khả Tâm lại khác. Cho nên vừa nghe thấy lời nói của Trịnh Khả Tâm, Vu Thiên không hề do dự một tiếng “tránh ra”, đẩy Trịnh Thiết ra một bên.

Sau đó, Vu Thiên cầm lấy cánh tay Nina xoay tròn nhéo nhẹ về phía trước. xong việc hắn đứng lên nhìn về phía Trịnh Khả Tâm cười nói:

- Không vấn đề gì nữa.

- Đơn giản như thế!

Trịnh Khả Tâm không tin, Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường cũng không tin, Trịnh Thiết lại càng không tin.

Nhưng sự thật bày ra trước mắt, ngay sau khi Vu Thiên đứng lên thì trên mặt Nina đã không còn thống khổ nữa, Nina bám lấy cánh tay Vu Thiên dựa cả cơ thể vào chậm rãi đứng lên.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường bọn họ vô cùng không tin. Nhưng Khả Tâm xác thực biết Vu Thiên đã chữa tốt cho cô bé này, không do dự Trịnh Khả Tâm quay người hướng Vu Thiên nói một câu:

- Cảm ơn anh Vu Thiên!

- A! Không cần khách khí, không cần khách khí.

Nghe được lời cảm ơn của Khả Tâm với chính mình, Vu Thiên hưng phấn không thôi.

- Vu Thiên anh thật sự quá giỏi.

Vừa nãy Trịnh Thiết nói Phân Thân Thác Cốt không có cách chữa thì Vu Thiên lại cho gã một kinh hỉ. Gã rât ước ao nên mới nói một câu như vậy. phải biết rằng bình thường Trịnh Thiết làm cận vệ của Trịnh Tử Hào rất ít khi nói chuyện, nhưng hôm nay chính mồm mình lại khích lệ Vu Thiên quá giỏi.

Thế nhưng khiến Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường không ngờ là khi nghe Trịnh Thiết nói vậy, Vu Thiên đột nhiên nhìn về Trịnh Thiết rồi dùng một chiêu Hầu Tử Thâu Đào!

- Ah!

Đã là đàn ông thì sao chịu nổi một chiêu như này, huống hồ đây còn là do cái đồ biên thái Vu Thiên làm nữa. Trịnh Thiết không thể chịu được nhảy lên ngay tại cnh thái giám rồi.

- Nói cho các người biết, trừ khi tôi chấp nhận các người là bạn bè hay thân nhân thì mới được phép gọi tôi là Vu Thiên, không thì phải gọi là Vu tiên sinh.

Tuy rằng không nhất thiết phải nói, nhưng hắn sợ Trịnh Khả Tâm hiểu lầm ý mình nên mới cố ý giải thích một chút.

Không ngờ Vu Thiên lại để ý cách xưng hô như vậy, điều này làm cho bọn Trịnh Tử Hào với Bạch Ngọc Đường giật mình không thôi. Mà lúc này Trịnh Khả Tâm mới biết được đặc quyền mà Vu Thiên giành riêng cho mình không phải ai cũng được như vậy.

Lúc này Trịnh Tử Hào thầm bội phục chính mình, trước đó hắn cũng định gọi là Vu Thiên, nhưng vì quan hệ giữa hai người chưa thân quen đến như vậy. Cho nên mới một mực gọi Vu tiên sinh, hiện tại nghĩ lại đó là quyết định vô cùng chính xác.

Giải quyết được vấn đề xưng hô của mình, Vu Thiên đi đến trước mặt Nina, sau đó quay sang nhìn Trịnh Tử Hào cùng Bạch Ngọc Đường:

- Không biết nên xử lý sát thủ này như nào đây??

Trịnh Tử Hào với Bạch Ngọc Đường cũng nhìn Nina, tuy rằng hiện tại bọn hắn không có đem Nina trói lại, nhưng bọn hắn tin tưởng chỉ cần có Vu Thiên tại đây thì Nina không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mà sự thực cũng đúng như thế, Nina nhìn Vu Thiên đứng bên người, lại thấy trước mặt là Trịnh Khả Tâm. Tâm tư muốn động thủ của nàng giữ chặt trong lòng, vốn nàng không muốn giết Trịnh Khả Tâm, chỉ muốn bắt cóc nàng thôi, nhưng ai ngờ lại có loại cao thủ biến thái ở bên cạnh cô ta. Nina biết ý nghĩ của mình khó thực hiên như hái sao trên trời, cho nên cô ta đành thành thật đứng nguyên một chỗ.

- Cô là ai? Ai phái cô tới?

Thấy Nina đứng yên, Trịnh Tử Hào liền đặt câu hỏi, bởi vì Trịnh Tử Hào thấy đây chắc chắn không phải do Hắc Long hội sai tới, theo hắn biết người Tây vô cùng cao ngạo, bọn họ chắc chắn sẽ không bán mạng cho Hắc Long hội. Hơn nữa hắn biết người Đông Dương khinh bỉ nhất là đám người phương Tây, bọn họ sẽ không tuyển Nina là sát thủ mới đúng.

Nina nghe câu hỏi của Trịnh Tử Hào, cô ta liền làm ra bộ dáng uốn éo, làm bộ ta không muốn nói, ngươi có thể làm gì ta.

- Nói mau, ai phái cô đến, nếu không tôi sẽ dùng cả trăm loại phương pháp khiến cô nói chuyện.

Thấy Nina không thèm để ý, Vu Thiên liền khó chịu, dù sao mục tiêu của cô ta là Trịnh Khả Tâm. Mà Vu Thiên lại không muốn Trịnh Khả Tâm chịu bất kì thương tổn nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.