Hai thứ này cho dù là màu sắc hay là hình dáng điều giống nhau, điểm khác duy nhất chính là trên một khối Phỉ Thúy có một chấm của Hà lão khi nãy.
-Thật sự là kính tượng.
Hà lão thì thào một câu, trên mặt ông không còn sự bình tĩnh nữa, Lý Dương lại mở ra năng lực đặc thù, vẫn như trước, hắn chỉ có thể thấy được một cái.
-Ông, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Lý Dương lúc này đang vô cùng rung động, một màn quỷ dị này hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua, Lý Dương có thể thể xác định thứ này chưa có ai chạm tới.
Không ai chạm qua không ngờ nó lại thần bì xuất hiện một điểm đen, vị trí còn giống như đúc cái bên cạnh, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì cho dù là hắn cũng không thể nào tin tưởng.
-Đây là Phỉ Thúy song long, thật lâu trước đây ông có nghe nói một lần, không ngờ là nó thật sự tồn tại.
Hà lão thở dài rồi cầm hai khối Phỉ Thúy lên tay cẩn thận quan sát chúng.
-Phỉ Thúy song long? Ông, ông có thể nói rõ ràng một chút không, hiện tại cháu đang rất hồ đồ đây này.
Lý Dương rất nghi hoặc, nhưng mà trong lòng hắn có một sự kiên định, Hà lão biết được tên của thứ này chứng minh ông biết lai lịch của nó
Hà lão gật đầu, ông một lần nữa đặt hai khối Phỉ Thúy lên bàn rồi thở dài một hơi:
-Thứ này kỳ thật là một cơ mật, năm đó ông cũng trùng hợp mới biết được, Phỉ Thúy song long sớm nở tối tàn, ông chỉ nghe qua chứ chưa từng thấy, ai cũng không biết nó có thật hay không, có lẽ ngọc bội song ngư kia cũng là thật
-Ngọc bội song ngư?
Lý Dương trừng to mắt, hắn hiện tại càng ngày càng hồ đồ.
-Không sai, chính là ngọc bội song ngư
Hà lão từ từ nói:
-Ngoc bội song ngư giống như Phỉ Thúy song long, chúng đều là một đôi. Ngọc bội song ngư nói đúng ta là một cái, chẳng qua là thời không khác nhau mà thôi.
-Ông nói cái gì, hai thứ là một? Còn là thời không khác nhau?
Lý Dương hoàn toàn bị chấn động, cách nói này hắn mới nghe lần đầu, nghe như là chuyện khoa học viễn tưởng vậy, ngay cả thời không cũng lấy ra.
-Rất khó thừa nhận phải không, trên thực tế chính là như thế, thứ này được phát hiện lần đầu ở một căn cứ quân sự bí mật, ngọc bội song ngư khi phát hiện thì sờ giống như là 2 cái, nhưng thật sự thì nó chỉ có một, chúng nó nằm ở hai thời không khác nhau, trải qua thí nghiệm thì chúng cách nhau 2 giờ đồng hồ.
Hà lão cười cười rồi nói tiếp:
-Chuyện này tạo thành sự nghiên cứu siêu thời không của quốc gia, chỉ tiếc là đến nay vẫn chưa có phát hiện gì, nghiên cứu này rất phức tạp, nó vượt xa văn minh hiện nay cho nên tới bây giờ vẫn chưa nghiên cứu ra cái gì
-Căn cứ quân sự bí mật.
Lý Dương cảm thấy có chút phát mộng, hắn cúi đầu nhìn hai khối Phỉ Thúy trên bàn, dựa theo cách nói của Hà lão thì hai thứ này chỉ là một, có điều chúng nằm ở thời gian khác nhau mà thôi.
Nghĩ đến đây, Lý Dương đột nhiên có ý nghĩ trong lòng, có lẽ đây chính là nguyên nhân mà năng lực đặc thù không thể nhìn thấy hai khối Phỉ Thúy, thứ này vốn là một, nhìn không thấy cũng là bình thường mà thôi.
Nếu thật sự như vậy thì năng lực đặc thù của Lý Dương cũng không có xuất hiện vấn đề gì, việc này đối với Lý Dương mà nói là một tin tức tốt.
-Nơi bí mật này ông cũng không biết rõ cho lắm, dường như là nơi thử nghiệm bom nguyên tử chính là ở chỗ này.
Hà lão yên lặng gật đầu, Lý Dương lại quay đầu lại nhìn, thứ này quá thần kỳ, ngay cả bom nguyên tử cũng có dính dáng với nó.
-Ông cũng chỉ nghe nói chứ không có thấy tư liệu xác thực, những tư liệu này đoán chừng sẽ vĩnh viễn không thể xuất hiện.
Thấy Lý Dương nhìn mình, Hà lão lại giải thích một câu, Lý Dương mở to mắt, vội vàng hỏi:
-Cơ mật này ngay cả thân phận của ông cũng không được quyền biết?
Thân phận của Hà lão Lý Dương biết rất rõ ràng, ông thuộc về loại người có địa vị cao nhất, không ngờ ông cũng không biết được thứ này.
-Có một số việc cháu không hiểu, cũng không cần hỏi tới đâu.
Hà lão lắc lắc đầu, thân phận của ông rất cao nhưng không phải là chuyện gì cũng biết. Năm đó chuyện ngọc bội song ngư xuất hiện cấp bậc của ông cũng không cao như bây giờ, đợi khi cấp bậc ông đủ thì thứ này từ sớm đã niêm phong trong kho, hắn chuyện này cũng không thể đi hỏi thăm nên ông cũng không biết được.
-Ông yên tâm, chuyện ông không biết thì cháu sẽ không đi hỏi, ông, sao bom nguyên tử lại có liên hệ với ngọc bội song ngư?
Lý Dương tới Hà lão rồi hiếu kỳ hỏi.
Do dự một chút, Hà lão mới từ từ nói:
-Nghe nói năm đó sau khi xuất hiện ngọc bội thì xuất hiện một lượng lớn người giống nhau như đúc, bọn họ từ người mẫu phân ra thành hai. Không chỉ người bình thường mà ngay cả quân đội cũng xuất hiện những người như vậy, vì tiêu diệt những người này quốc gia trực tiếp sử dụng bom nguyên tử vừa mới chế tạo thành công
-Người giống nhau.
Lý Dương há to miệng không khép lại nổi, hắn dùng sức nhéo mình một cái, thứ chỉ có torng khoa học viễn tưởng không ngờ lại xuất hiện trong đời thật, hơn nữa chuyện này còn do chính miệng Hà lão nói cho hắn biết.
-Đúng, mặc khác còn phát hiện một loại bệnh độc, loại bệnh độc này xâm lấn hệ thần kinh và não bộ làm cho người ta mất hết tri giác, chỉ biết làm theo bản năng, cho dù là cánh tay rớt ra chỉ sợ cũng sẽ không có cảm giác gì.
Hà lão từ từ nói, ngộc bội song ngư bị quốc gia phong tỏa, nhưng trong dân gian sớm đã có tin đồn nên cũng không xem là cơ mật gì, Hà lão cũng thông qua con đường này mới biết được tin tức về nó.
-Ông, những điều ông nói là thật ư? Sao cháu càng nghe càng cảm thấy kỳ lạ vậy.
-Thật hay giả không quan trọng, quan trọng là ... kính tượng thật sự tồn tại, thời không có lẽ cũng là thật.
Hà lão lắc đầu nói, Lý Dương lập tức quay đầu lại nhìn hai khối Phỉ Thúy trên bàn. Hà lão nói đúngthứ kia đã là lịch sử, còn là vật được niêm phong, đi thăm dò cũng không có ý nghĩa gì.
Khi nhắc tới thời không mọi người đều thấy rất mơ hồcó điều Lý Dương lại muốn hiểu nó.
Cái này giống như chuyện người ngoài hành tinh vậy, trước kia cũng chỉ là nghe đồn, gần đây nước Mỹ có chút tiết lộ tinh tức sự tồn tại của người ngoài hành tinh, hiện tại mọi người cũng đang rất mơ hồ.
-Trực giác của cháu quả thật là chuẩn, thứ này quả thật không phải là thứ đơn giản.
Lý Dương đột nhiên cười cười, sau khi biết được chân tướng hắn cũng không có suy nghĩ gì nhiều, mấy thứ này với hắn mà nói đều rất xa xôi, nếu không phải vừa vặn gặp thì nói không chừng cả đời hắn cũng sẽ không thấy.
Với Lý Dương mà nói, chỉ cần năng lực đặc thù còn tồn tại là được, nhữn thứ khác hắn không cần quan tâm. Hơn nữa năng lực đặc thù của hắn còn huyền ảo hơn Phỉ Thúy song long nhiều, Lý Dương đến bây giờ còn chưa biết được năng lực đặc thù của mình có được như thế nào nữa.
-Rất không đơn giản, Lý Dương, chuyện này ngày hôm nay ngoại trừ hai người chúng ta thì không được nói cho bất cứ ai biết, cho dù là cha mẹ cháu, Giai Giai hay là Lưu Cương đều không được nói, cứ để bọn họ không biết là tốt nhất.
Sắc mặt Hà lão có chút nghiêm túc, chuyện này rất quỷ dị, nói ra cũng vô dụng, nói ra cũng chỉ tăng thêm phiền toái mà thôi.
-Ông yên tâm, cháu cam đoan chuyện này cháu sẽ không nói cho bất cứ ai.
Lý Dương lập tức trả lời, chuyện kỳ lạ thế này không cho người khác biết thì tốt hơn.
-Tốt, còn nữa, thứ này cho ông mượn ba năm, ba năm sau ông trả lại cho cháu
Trong mắt Hà lão hiện ra một tia từ ái, ông chỉ hai khối Phỉ Thúy trên bàn rồi nói một câu.
-Không cần phải nói mượn, tặng ông cũng không sao, thứ này ở trên tay ông mới có thể phát huy công dụng tốt nhất.
Lý Dương lắc đầu cười nói.
Mục dích của Hà lão Lý Dương biết rất rõ, thứ này khẳng định là được mang đi để nghiên cứu, thứ này dùng để nghiên cứu khoa học thì có lợi hơn rất nhiều, Lý Dương cho dù là không thoải mái cũng rất sảng khoài đáp ứng.
-Thứ này là của cháu, nó nằm trên tay ông ba năm cháu không cần lo lắng, ông cam đoan khi trả lại nó vẫn còn nguyên vẹn.
Hà lão điểm điểm đầu Lý Dương, trên mặt càng thêm hiền lành. Lý Dương đồng ý dùng thứ này để nghiên cứu làm cho Hà lão rất hài lòng, đương nhiên, Hà lão nói dùng 3 năm thì chắc chắn chỉ dùng 3 năm, thứ này sớm muộn gì cũng trở về tay hắn mà thôi.
Lúc này cũng đã là 4 giờ chiều, Lý Dương giao hai khối Phỉ Thúy cho Lý Dương, hắn thì trở lại nhà mình nghỉ ngơi, kỳ thật Lý Dương cũng không ngủ được, khi về nhà hắn lền lên mạng tìm tòi xem có tìm được tư liệu liên quan gì hay không.
Kết quả tìm được làm cho hắn rất kinh ngạc, Phỉ Thúy song long không ngờ cũng có giới thiệu, chuyện ngọc bội song ngư cũng có, có một chút rất giống lời Hà lão nói.
Trên mạng Lý Dương cũng hiểu được khu căn cứ bí mật kia chính là quân khu 51 của Trung Quốc.
Đóng máy tính, Lý Dương lập tức ném hết những thứ này ra sau đầu.
Lý Dương là một người lạc quan, mấy thứ này mặc kệ thiệt giả thì cũng là chuyện của những nhà khoa học, không có quan hệ gì với hắn, hắn không cần phài để ý chúng làm gì.
-o0o-
Nguồn: