Siêu Cấp Đại Gia

Chương 80




Chương 80

Với thứ hạng của Tống Từ, cô ta chỉ xứng làm người hầu cho anh mà thôi, ngay cả người gấp chăn cho anh còn chưa được, cô ta chỉ xứng làm người rửa bát cho anh.

“Người bình thường đúng là chưa nhìn qua thế giới, gọi ông chủ cua các cô ra đây. Chuyện sang nhượng cửa hàng này mấy tiểu tốt như các cô không làm nổi đâu!”

Ở trước mặt cậu chủ đây, những người này chỉ đáng là những người bình thường.

Ngay lúc này, ông chủ được mời tới.

Vừa rồi ông chủ vẫn giám sát, ông nhìn trong camera nên biết rõ được chuyện gì đang sảy ra.

“Anh muốn tôi nhượng lại cửa hàng này à?”

“Đúng vậy.”

“Hiện giờ đang mùa du lịch, nên giá tiền cao hơn lúc bình thường.”

“Ông cứ nói giá tiền đi.” Thẩm Lãng biết không thể hô giá từ mặt đất đi lên, anh cũng không nhiều lời.

“Ba mươi sáu tỷ, nhượng ngay lập tức, nhưng tôi cần giấy chứng nhận anh có tài sản chỉ trả nổi cho số tiền đó.”

Ông chủ cũng bày ra thái độ như muốn thử anh thôi, dù gì ngay cả Đỗ Thiên Lưỡng cũng không dám tuỳ tiện lấy ra một đống tiền để mau lại cửa hàng như vậy, trừ phi anh ta phải bàn bạc với người trong gia tộc mới có thể quyết định.

“Không cần chứng minh, số tiền đó sẽ vào tài khoản của ông sớm thôi, tối nay ký hợp đồng, tôi muốn mọi việc nhanh chóng.” Thẩm Lãng nhàn nhạt nói.

“Tối nay ký hợp đồng cũng được, hiện giờ tôi muốn anh chứng minh tài chính.” Ông chủ nói.

Thẩm Lãng tỏ ra vô tư, anh móc điện thoại ra, gọi cho tổng giám đốc của ngân hàng Thần Châu.

Lúc này tổng giám đốc Tống của ngân hàng Thần Châu đang thay tã cho con trai.

Nhưng khi nghe điện thoại của Thẩm Lãng, ông ta nghiêm túc hẳn lên.

“Ông Tống đúng không, ông mau gửi 36 tỷ vào tài khoản của ông chủ cửa hàng Patek Philppie ở thàng phố Bình An cho tôi.”

“Vâng, vâng ạ, cậu Thẩm cứ để tôi lo. Tôi lập tức cho người làm ngay, anh cứ yên tâm nhé.”

Hiện giờ tổng giám đống Tống đang làm kế toán riêng cho Thẩm Lãng, dù có bận như thế nào đi nữa, dù con có cần thay tã đi nữa ông ta cũng không dám chậm trễ.

Ở thành phố Bình An, người có thể sai vặt tổng giám đốc Tống cũng chỉ có mình Thẩm Lãng.

“Ai yo, làm loạn hơn nửa ngày, hóa ra là muốn mượn một cửa hàng, cái kẻ nghèo như chó như cậu, thật sự là giỏi giả vờ!

Không đợi chủ tiệm mở miệng chất vấn, Đỗ Thiên Lượng đã kêu to lên.

“Tôi mà cần phải mượn? Chủ tịch Tống của ngân hàng Trung Quốc giúp tôi quản lý tài sản, tôi phải làm thế nào, cũng không đến lượt ông quản?!”

Đôi mắt lạnh lùng của Thẩm Lãng đảo qua Đỗ Thiên Lượng một chút, sát ý lúc ẩn lúc hiện.

Đỗ Thiên Lượng từng vũ nhục hắn, hắn đều nhớ kỹ, chờ tới khi hắn mua cái tiệm này, nhất định sẽ bắt Đỗ Thiên Lượng phải trả giá đắt!

Đỗ Thiên Lượng tự cho là đúng mà không biết rằng mình đã phạm phải sai lầm lớn nhất trong kiếp này.

Đúng lúc này, chủ tiệm lại nhận được tin nhắn chuyển khoản.

“Ôi vãi! Nhanh như vậy! 12 triệu, một đồng cũng không thiếu!”

Làm sao chủ tiệm có thể không có học thức, mà nói một câu thô tục như vậy chứ.

Chủ yếu là do tốc độ chuyển khoản quả thật quá nhanh, giống như ngân hàng nhà Thẩm Lãng mở vậy.

Những người khác cũng đều kinh ngạc, ba nữ nhân viên trong cửa hàng cũng kêu lên một tiếng.

Ngay cả Tống Từ, cũng há to miệng, trừng mắt, bộ dạng kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.