Siêu Cấp Đại Gia

Chương 193




Chương 193

Có lẽ trong mắt Lý Mộc Ca, Thẩm Lãng chính là một tên nhà quê.

Mà Thẩm Lãng, hiểu biết so với Lý Mộc Ca cao hơn.

Vô luận là văn hóa về rượu hay trà, Thẩm Lãng đều hiểu rõ.

Một chai Domaine Romanée Conti 1971 trị giá gần trăm vạn, là món quen thuộc trong bữa tiệc gia đình của nhà họ Thẩm.

Nguyên liệu để sản xuất loại rượu này là nho đen Pinot*, hương vị độc đáo, ngọt ngào, thấm nhuần mùi thơm của trái cây, còn có chứa hương gỗ sồi, phối hợp cùng mứt mâm xôi đen, có thể khiến người uống thưởng thức ra một mùi vị hoàn toàn khác.

*Pinot Noir là giống nho sản xuất rượu vang đỏ đặc trưng của Burgundy.

So với Lafite 82*, cũng chỉ có loại rượu vang này, mới được Thẩm Lãng xem là trân phẩm.

*Château Lafite Rothschild là một loại rượu vang thượng hạng của Pháp, thường được coi là chai rượu vang ngon và thuộc loại đắt giá nhất thế giới.

“Xét đến nguyên liệu cùng khí hậu, nó cũng không được xem là trân phẩm, nhưng vẫn có thể đặt trên bàn tiệc, nhưng so với Domaine Romanée Conti 1971, còn kém xa lắm.” Thẩm Lãng nói thật, không có nửa điểm nói quá.

“Xem ra bạn học Thẩm cũng có nghiên cứu rượu vang, ha ha.” Lý Mộc Ca cười lạnh, thầm nói đồ dân đen hạ đẳng cũng lợi hại, đặc biệt giống diễn kịch.

Domaine Romanée Conti 1971 mà Thẩm Lãng nói, Lý Mộc Ca căn bản chưa từng nghe qua.

Tuy rằng Lý Mộc Ca thường xuyên giao hảo cùng với con cháu nhà giàu ở thành phố Bình An, nhưng đám hồ bằng cẩu hữu kia của hắn, còn lâu mới đủ tư cách tiếp xúc với rượu vang trân phẩm đắt giá.

“Có hiểu một chút.” Thẩm Lãng mỉm cười, bình tĩnh và trầm ổn.

Mà Lý Mộc Ca, tất nhiên không muốn Thẩm Lãng đoạt mất nổi bật của mình.

Chỉ thấy Lý Mộc Ca nhẹ nhàng nâng ly rượu trên tay lên, ngửa cổ, giả vờ tinh tế nhấp một ngụm rượu.

Một ngụm rượu nuốt xuống, cậu còn nhắm mắt lại, lắc nhẹ đầu, như đang cảm thụ dư vị của rượu còn vươn lại.

Sau đó, Lý Mộc Ca mở mắt, nhìn về phía Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

Muốn tìm thấy biểu tình ngưỡng mộ cùng sùng bái trong ánh mắt Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

Nhưng khiến Lý Mộc Ca thất vọng, tư thế uống rượu hắn tự cho rằng vô cùng thân sĩ quý tộc vừa rồi, Lâm Nhuyễn Nhuyễn hoàn toàn không chú ý tới.

Giờ phút này, Lâm Nhuyễn Nhuyễn đúng là hơi nghiêng mặt, trộm nhìn Thẩm Lãng.

Tim thủy tinh của Lý Mộc Ca vỡ thành vô vàn mảnh nhỏ.

Sắc mặt cậu sa sầm.

“Thẩm Lãng, sao cậu không uống? Đừng bảo không biết uống nhé? Để tôi dạy cho cậu!”

Lời nói đầy công kích, ánh mắt cũng toàn là khinh bỉ.

Lý Mộc Ca sắp không giữ bản thân bình tĩnh được nữa.

“Tôi lát nữa sẽ uống, Domaine Romanée Conti 2000, thời gian nhấm nháp thích hợp nhất là hai mươi phút, cậu bất quá chỉ uống có năm phút, rượu không thể tiếp xúc toàn diện với không khí, hương vị sẽ giảm mạnh.” Thẩm Lãng thản nhiên nói.

Lý Mộc Ca nghe vậy liền sửng sốt, còn có chuyện này sao? Tên nhà quê Thẩm Lãng này làm sao mà biết được? Này còn không phải khoác lác à!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.