Siêu Cấp Đại Gia

Chương 164




Chương 164

Thế mà nó lại nằm ngoài dự đoán của Lí Mộc Ca.

” Không cần đâu, tôi và Thẩm Lãng sẽ về cùng nhau, cảm ơn ý tốt.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu.

Lần này Lí Mộc Ca thật khó bình tĩnh, Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại có thể từ chối sự chủ động của hắn!

Lần này không giống với cơ hội việc làm vừa đề cập ban nãy, bời vì đưa cô về trường học chỉ là tiện đường, một việc nhỏ như vậy, Lí Mộc Ca cho rằng Lâm Nhuyễn Nhuyễn sẽ không từ chối.

Nhưng sự thật thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn không chỉ có từ chối, còn nói với Lí Mộc Ca rằng sẽ về cùng Thẩm Lãng.

Trả lời như vậy khiến Lí Mộc Ca vô cùng tức giận, trong nháy mắt sắc mặt đã trở nên u ám, dường như có thể vắt ra nước.

Quả thực hắn phải hoài nghi đời người.

Đường đường là soái ca giảng đường, là người tài giỏi của phố Bình An, là con trai hiệu trưởng, rất nhiều hào quang như vậy, lẽ nào lại không bằng kẻ nghèo hèn xấu xa Thẩm Lãng sao?

” Cho dù Lâm Nhuyễn Nhuyễn trong sáng, lương thiện, cũng không thể không nhận ra tôi có ý với cô ta chứ! Ngồi ghế lái của tôi còn là chủ tịch Maserati, cô ta lớn như vậy rồi chắc chắn chưa từng được ngồi! Đồng hành cùng người tài giỏi như tôi lẽ nào khiến cô ta oan ức sao? Trong lòng Lí Mộc Ca nghi ngờ hỏi.

Tuy rằng Lý Mộc Ca không kiêu ngạo, ương ngạnh như Chu Tử Hào, nhưng hắn lại thường giấu những cảm giác ưu tư vào trong lòng, thậm chí còn cao ngạo, thanh cao hơn Chu Tử Hào.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn chưa từng ngồi xe chủ tịch Maserati, nhưng cô đã từng ngồi xe Hennesscy Venom của Thẩm Lãng, xe chủ tịch Maserati cũng không đổi được, vì đây là bản giới hạn, rất vô giá.

Trước mắt, Lâm Nhuyễn Nhuyễn còn không biết hôm nay Thẩm Lãng lái xe đến đây, cũng không biết Venom căn bản chính là xe của Thẩm Lãng, đồng thời cũng không để bạn làm lái xe.

Cho dù là như vậy, cô vẫn dịu dàng từ chối Lý Mộc Ca.

Cho dù cùng chen nhau trên xe buýt, xe điện ngầm với Thẩm Lãng, cô cũng cảm thấy trong lòng vui vẻ thoải mái.

Cô thích giọng điệu thấp mà có nội hàm của Thẩm Lãng.

Giọng thấp mà không sợ hãi, gặp chuyện gì cũng thể hiện sự mạnh mẽ, rất có cảm giác an toàn.

Lý Mộc Ca trong mắt cô thì khác, tuy con người ở mặt nào cũng giỏi, nhưng lại khiến người khác có một loại cảm giác không dễ hòa hợp, lộ ra ở trong đó một thái độ của kẻ ăn trên ngồi trước, vênh váo hung hăng.

“Nhuyễn Nhuyễn, cô và bạn Thẩm Lãng cũng là ngẫu nhiên gặp sao?”

Luồng u ám trên mặt Lý Mộc Ca lập tức biến mất, khóe miệng cong lên thành một nụ cười mỉm, không còn thể hiện sự khó chịu trong lòng.

” Không, chúng tôi hẹn cùng nhau đi bộ.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn thành thực trả lời.

Nghe thấy vậy lại càng khiến Lý Mộc Ca càng thêm khó chịu.

Cái gì cơ?

Lâm Nhuyễn Nhuyễn thuần khiết say động lòng người lại đi bộ cùng một kẻ xấu xa Thẩm Lãng sao!

Sắc mặt Lý Mộc Ca căng ra, vốn dĩ đang giả bộ cười, lúc này lại cứng đờ như khúc gỗ.

“Xem ra, mối quan hệ của họ khá tốt, lẽ nào hai người họ có tình cảm?” Ánh mắt Lý Mộc Ca âm thầm hỏi.

“Không…….Không, chúng tôi chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng giải thích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.