Siêu Cấp Đại Gia

Chương 160




Chương 160

Vừa nói xong, Đỗ Thiên Lượng lập tức quỳ xuống trước Thẩm Lãng, trong lòng vô cùng không tình nguyện.

“Dập đầu! Lập tức lập tức!” Đỗ Kim Thủy thúc giục.

“Thật là phiền phức.” Đỗ Thiên Lượng không quá tình nguyện dập đầu.

Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Thẩm Lãng đều lạnh lùng.

Không phục cũng chẳng sao, sẽ có cơ hội khiến mày phục!

Đỗ Thiên Lượng ra mắt bằng lễ dập đầu xong, lộ vẻ cà lơ phất phơ.

“Ừ, cái kia, thiệt hại trong tiệm tôi sẽ chịu, chắc cũng khoảng 1 triệu, dù sao tiền tiêu vặt năm nay còn chưa xài hết, chút ít ấy mà.”

Thẩm Lãng thấy Đỗ Thiên Lượng khoe giàu, đáy lòng chẳng cảm thấy gì mà còn muốn cười!

Tiền tiêu vặt ba tháng của bản thiếu gia hơn 9 tỷ còn chưa nói gì, ai cho hắn can đảm khoe giàu thế?

“Cậu đã dễ dàng bù lại thiệt hại của tiệm tôi như vậy, tôi lại cho cậu thêm chút giải trí, mỗi ngày khuân vác ở công trường 8 tiếng, thời gian còn lại kiêm chức làm vệ sĩ cho tôi, tôi cần dùng cậu thì kêu đến phải đến.”

Vệ sĩ gì đó, hoàn toàn không quan trọng, Thẩm Lãng chỉ là muốn sai vặt thôi, với bản lĩnh của hắn, thì không cần người đến bảo vệ.

Vừa nghe lời ấy, Đỗ Thiên Lượng lập tức xù lông.

“Cái quỷ gì? Khuân vác? Mày!”

Đỗ Thiên Lượng tính nói mày có bệnh à, nhưng đến bên miệng lại chưa nói ra, bởi vì ánh mắt sắc bén của Đỗ Kim Thủy đang nhìn chằm chặp hắn.

Thấy ông nội cảnh cáo, Đỗ Thiên Lượng chỉ nói nửa câu, còn lại nuốt vào trong bụng.

“Công việc đơn giản, bắt đầu cũng mau, đợi đến công trường rồi, đương nhiên sẽ biết làm.” Thẩm Lãng cười khẽ.

Cậu chẳng phải không phục à, không sao hết, tôi chơi chiêu của tôi, tuyệt đối chơi chết cậu!

Giờ phút này, sắc mặt Đỗ Thiên Lượng cực kỳ khói coi, y như bị táo bón.

Vốn nghĩ dùng tiền bồi thường là xong, kết quả còn dùng cách xử phạt về thể xác!

Ông trời ơi, tha hắn đi!

Đỗ Thiên Lượng vô cùng hối hận, đập tiệm làm gì, đây là tự tìm phiền phức cho mình mà!

Thấy mặt Đỗ Thiên Lượng đầy vẻ khó chịu, Thẩm Lãng khẽ cười.

Sau này, tháng ngày gian khổ còn rất nhiều đấy, thế này đã là gì chứ.

1 phút sau, Thẩm Lãng, Đỗ Kim Thủy, Đỗ Thiên Lượng đi ra khỏi tiệm.

Khiến quần chúng xem cuộc vui thất vọng rồi, Thẩm Lãng thong dong, bình yên vô sự.

Không chỉ có thế, mọi người còn thấy lúc Thẩm Lãng đi ra, thì đứng ở giữa Đỗ Kim Thủy và Đỗ Thiên Lượng.

Vị trí, có thể thể hiện ra địa vị của một người.

Nhìn lại, giống như ông cháu nhà họ Đỗ đang đi theo Thẩm Lãng vậy.

Điều này khó tránh khỏi sẽ khiến mọi người bàn tán, trong lòng dâng lên sự khó hiểu.

“Cái quái gì thế này? Sao cậu ta không bị gì hết vậy?”

“Khó hiểu ghê, người nhà họ Đỗ khi nào thì trở nên hiền như thế?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.