Siêu Cấp Đại Gia

Chương 155




Chương 155

Hắn bị Thẩm Lãng đập một trận, tạm thời không làm gì được Thẩm Lãng.

dtv không chỗ xì hơi, nên hung hăng tát hai phát lên mặt Bùi Linh Linh.

“Đồ đàn bà thối tha, đều tại mày! Đồ tai họa!”

Bùi Linh Linh không dám cãi, trong lòng vô cùng tủi thân, thầm nói, nếu không phải ông không làm màu, thì cũng sẽ không bị người ta đánh à.

Trong lòng dtv vẫn chưa nguôi giận.

Sắc mặt hắn xanh mét, ánh mắt âm u lạnh lẽo.

“Thằng nhóc kia, ông đây nhớ kỹ mặt mày rồi đấy, tao nhất định phải báo mối thù này! Đợi chị tao biết tao bị đánh, chắc chắc vô cùng đau lòng tao, đến lúc đó, tao sẽ lóc xương mày ra cho chó ăn!”

Chị của dtv có chút lai lịch.

Hơn một tháng trước, lấy được hạng mục tài chính của một gia tộc thế lực lớn, tính chạy đến thành phố Bình An xây xí nghiệp.

Gần đây, chị của hắn làm mấy cái hạng mục, đều tiến hành hừng hực khí thế.

Mặc dù không phải thế lực ở thành phố Bình An, nhưng gần đây rất có máu mặt.

Chỉ cách 500m, đám người Thẩm Lãng đi chưa được mấy bước là đến.

Quả nhiên là tiệm Patek Philippe bị đập, ở cửa còn đứng hơn mười người đàn ông mặc đồ bảo vệ, cao thấp mập ốm không giống nhau.

Mà ở giữa đám bảo vệ là Đỗ Thiên lượng.

Đúng vậy, người này hai bên má đều in một dấu bàn tay, chính là tác phẩm nghệ thuật của Thẩm Lãng.

Sắc mặt Thẩm Lãng lạnh lùng nghiêm nghị, đôi mắt một mí hơi hơi mở to, không giận tự uy.

Đỗ Thiên lượng vừa quay đầu lại, bỗng thấy Thẩm Lãng, một bụng tức giận nghẹn ở lúc nãy, giờ phút này bùng nổ lên.

“Mả mẹ mày! Mày còn dám đưa tới cửa à? Ông đây đập tiệm mày, giờ đập cả mày luôn!” Đỗ Thiên lượng hét lớn một tiếng.

Cảm xúc của Thẩm Lãng thật sự không dao động mấy, trong mắt của hắn Đỗ Thiên lượng giống như con kiến, đập tiệm hắn, nhất định phải trả giá đắt.

Mà lúc này, Đỗ Kim Thủy lập tức hoảng.

Dự cảm xấu ban nãy, cuối cùng vẫn ứng nghiệm.

Ông không ngờ, người đập tiệm của Thẩm Lãng lại là cháu trai nhỏ Đỗ Thiên lượng.

Ông trời, ông cố ý trêu đùa tôi à! Cháu trai lớn làm đồ dỏm đã tội ác tày trời, giờ cháu nhỏ còn đập tiệm ông lớn của tổng bộ, có còn để nhà họ Đỗ tôi bình yên không đây!

Đỗ Kim Thủy đầy bụng nước đứng, hận không thể ngửa mặt lên trời rống to, chẳng qua lúc này không thích hợp.

Ông bị tức đến nỗi đau sốc hông, đầu kêu ong ong, còn chưa nghĩ ra tiếp theo nên làm thế nào để xin lỗi Thẩm Lãng.

Lúc này, Đỗ Thiên lượng thấy được ông nội đứng đằng sau Thẩm Lãng, thì mừng rỡ.

Hắn cảm thấy, có ông nội ở đây, việc này sẽ dễ làm hơn, có người chống lưng rồi!

“Ông nội, thằng nhóc này thiếu đánh, con đập tiệm hắn, khiến hắn nhớ suốt đời.” Đỗ Thiên lượng còn đắc ý, nghĩ rằng ông nội sẽ khen hắn có khí phách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.