Siêu Cấp Đại Gia

Chương 146




Chương 146

Khi đó, Lâm Nhuyễn Nhuyễn vẫn còn ôm trong lòng sự tự ti, cô duỗi bàn tay nhỏ bé ra che lấy gương mặt đang đỏ bừng.

Một chiếc đồng hồ Patek Philippe kiểu nữ phiên bản giới hạn lộ ra trên cổ tay trắng nõn.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn hình thư ý thức được chuyện vừa xảy ra, vội vàng đưa cánh tay nhỏ xuống. Cô cũng không muốn dùng những món đắt tiền để ra vẻ, muốn đuổi kịp bước chân của Thẩm Lãng nhất định phải dựa vào năng lực của chính mình.

Nhưng Bùi Linh Linh không có cách nào bình tĩnh lúc này.

Hai chiếc đồng hồ đó đều là bản giới hạn của Patek Philippe. Bà đây vòi vĩnh làm nũng cả tháng trời Dương Tiểu Văn cũng không mua cho, bà đây ghét chết đi được!

Bùi Linh Linh trong nháy mắt im miệng, đã không còn sức lực để móc mỉa Lâm Nhuyễn Nhuyễn cùng Thẩm Lãng, cô ta đang xấu hổ muốn chết, nghĩ bụng đụng phải hai cao thủ.

Cùng lúc đó, Đỗ Kim Thủy liếc mắt biết được, rất có thể Dương Tiểu Văn chính là người anh ta muốn chờ.

“Nghe có đúng không? Quý nhân mà tôi muốn chờ đang ở trong quán trà này?”

“ Nghe rõ ràng thưa ông Đỗ, chính tai tôi nghe được. Người tên là Dương Tiểu Văn đó rất chảnh, rất ngông cuồng mới đến Bình An hơn một tháng.”

“Không sai! Thời gian và người trùng khớp, lập tức dẫn tôi đến gặp anh ta!”.

Lúc này, ở quán trà.

Dương Tiểu Văn vẫn đang uy hiếp Thẩm Lãng.

“Hiện tại không có Tống Từ làm chỗ dựa, tôi xem cậu có thể làm gì!”

Song Bùi Linh Linh trái lại thành thật hẳn, không dám hó hé gì nữa.

Vì đồng hồ trên tay Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn, tùy tiện bán một cái, cũng có thể mua được mấy chục món Burberry.

“Tôi không cần lấy cô ấy làm đệm lưng, vẫn dư sức đối phó với cậu, cậu xem lại mình đi, thế mà lại quấy rầy tôi uống trà chơi cờ.”

Thẩm Lãng nhẹ nhàng hạ một quân đen nữa, chiến thắng vị cờ thủ quốc gia đang đấu trực tiếp với hắn.

Hắn cất di động, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng liếc Dương Tiểu Văn.

Thẩm Lãng ngẩn đầu, chứng tỏ lúc này hắn đã nghiêm túc.

Mà vị cờ thủ quốc gia thua Thẩm Lãng kia, chỉ sợ còn không biết, Thẩm Lãng một bên tranh cãi cùng người ta, một bên chơi cờ.

Nếu vị cờ thủ quốc gia kia biết được chuyện này, chắc tinh thần sẽ suy sụp luôn.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn ngồi đối diện, nhìn Thẩm Lãng bị Dương Tiểu Văn cường thế uy hiếp, còn có thể bình tĩnh chơi cờ thì không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Cô không nghĩ tới, Thẩm Lãng là cao thủ cờ vây, cờ này cũng không phải người bình thường nào cũng có thể hiểu được.

“Cậu còn giả vờ lợi hại! Tôi đây hôm nay nhất định phải chỉnh cậu! Bình trà nóng này tặng cho cái đầu của cậu!”

Tức giận mắng một hồi, Dương Tiểu Văn liền cầm lấy bình trà trên bàn, mạnh tay hất về phía Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng đầu tiên chú ý tới hướng Dương Tiểu Văn di chuyển, gần như phản ứng lại ngay lập tức.

Hắn vốn tính toán, lấy chiêu đầu tiên trong Bát quái chưởng*, dạy cho Dương Tiểu Văn cách làm người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.