Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt

Chương 35




Tiết Lam và Thời Chí vừa ăn vừa trò chuyện, bất tri bất giác cô đã ăn hết toàn bộ cái bánh mousse mà anh mang tới.

“Nếu để Cao Thông biết được chắc anh ấy giết tôi mất.” Tiết Lam chán nản nhìn hộp bánh trống rỗng, nói.

Vốn chỉ định ăn một miếng nhỏ cho bớt đói, không ngờ bất giác đã ăn nhiều đến vậy, mặc cảm tội lỗi quá thể làm sao giờ?

Thời Chí ngẩn ra, “Xin lỗi, tôi…”

“Ùi, bỏ đi, anh có làm sai gì đâu, tôi đâu có lý do gì để trách anh. Còn không phải là tại bánh ngọt quá ngon hay sao.” Tiết Lam xua tay, một câu đã đem toàn bộ trách nhiệm quy cho cái bánh.

Thời Chí: “………..”

Nhìn Tiết Lam gật đầu như thật, bộ dáng cố gắng thuyết phục cho sự rối rắm của bản thân khiến Thời Chí nhịn không được phì cười.

“Hay là cô vận động một chút cho tiêu hao calo?” Thời Chí đề nghị.

Tiết Lam nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ: “Muộn quá rồi, không muốn ra ngoài.”

Đương nhiên với người có thể nằm thì sẽ không ngồi như cô, nguyên nhân chủ yếu là vì cô không muốn vận động, mệt bỏ xừ!

Thời Chí không biết suy nghĩ thật của Tiết Lam, chỉ tưởng cô thật sự là vì đã trễ nên không muốn ra ngoài vận động, vì vậy suy nghĩ rồi nói: “Trong nhà tôi có máy chạy bộ, cô muốn qua chạy một lúc không?”

Tiết Lam: “…….”

Cô thật sự cảm ơn anh!

Cuối cùng Tiết Lam vẫn thay đồ thể thao, mặt treo nụ cười nhẹ theo Thời Chí tới nhà anh, chạy bộ!

Nói ra thì đây là lần đầu Tiết Lam tới nhà Thời Chí. Sau khi đẩy cửa vào phòng khách, cô không khỏi bắt đầu quan sát.

Advertisement

Kiểu nhà không khác nhà cô, phong cách trang trí đơn giản, style đen-trắng-xám, ừm, phong cách trang trí rất giống nhà Thịnh Lâm!

Hai người không hổ là trời định, ngay cả phẩm vị cũng giống nhau, Tiết Lam thầm nghĩ.

Thời Chí trực tiếp dẫn Tiết Lam đi tới cạnh máy chạy bộ trong phòng khách, “Cô dùng đi, tôi đi mở máy lọc không khí.”

Tiết Lam nhìn máy chạy bộ trước mặt, miễn cưỡng mỉm cười. Huhuhu, sớm biết vậy thì cô đã không than rồi.

Nhưng tới cũng tới rồi, dù cô có thầm bài xích đi nữa cũng chỉ có thể nhận mệnh đứng lên máy chạy bộ.

Có điều, không thể chạy!

“Tôi vẫn đi bộ thôi, mới ăn xong không tốt cho bao tử. “Tiết Lam thong thả bước trên máy chạy bộ.

Thời Chí: “……….”

Nếu như anh nhớ không lầm, đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi cô ăn hết cái bánh ngọt kia.

Hơn nữa, tốc độ đi bộ này của cô không phải là quá chậm rồi ư. Thời Chí liếc nhìn tốc độ hiển thị trên máy chạy bộ, vậy mà chỉ có 4.0!

Tiết Lam trực tiếp phớt lờ vẻ ngạc nhiên trên mặt Thời Chí, mặt không đỏ tim không rộn bắt đầu vận động.

Sau đó, đúng mười phút, Tiết Lam lập tức bấm nút ngừng.

“Tương đối rồi, tôi nghỉ ngơi chút đã. Vận động ấy mà, cũng phải kết hợp xen kẽ với nghỉ ngơi.” Tiết Lam dõng dạc nói, sau đó trực tiếp ngồi xuống sofa bên cạnh.

Thời Chí: “!!!”

Anh cũng lần đầu tiên mới biết thì ra còn có thể vận động như vậy!

Có điều Thời Chí vẫn chậm chạp không nhận ra rằng Tiết Lam căn bản không muốn vận động, hoặc nói, cô không thích vận động.

Thời Chí không khỏi đỡ trán, nhất thời không biết phải nói gì.

Da mặt Tiết Lam siêu dày, sau khi tìm được cái cớ cho mình thì trái lại rất chi tự tại.

“Đây là bộ phim sắp tới anh sẽ quay sao?” Tiết Lam chỉ vào kịch bản đặt trên bàn, hỏi.

Thời Chí nhìn về phía bàn trà, “Ừm, là một bộ phim điện ảnh, mấy ngày nữa sẽ vào đoàn.”

Tiết Lam “ồ” một tiếng. Cô không cần xem cũng biết bộ phim này chắc chắn không tệ, quay xong đoán chừng còn được giải thưởng các loại.

Rất nhiều người đánh giá Thời Chí là diễn viên được ông trời đuổi theo đút cơm. Bộ điện ảnh đầu tiên khi debut thu được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, mới hai mươi bốn tuổi nhưng nắm giữ không ít giải thưởng có phân lượng, năm ngoái còn nhờ một bộ điện ảnh mà giành được giải ảnh đế Kim tượng.

Không thể không nói, thành tựu này của anh, có thể rất nhiều diễn viên cả đời cũng không cách nào đạt được.

Có điều ở trong giới giải trí thì bản thân Thời Chí cũng là một sự tồn tại khá thần bí. Bình thường không thích xã giao, rất ít khi gặp anh tại các bữa tiệc, ngoại trừ quay phim thì cơ hội công khai lộ diện phải nói là cực ít.

Không xuất thân chính quy, nhưng khả năng diễn xuất lại cực đỉnh. Có bằng cấp cao của trường học nổi tiếng thế giới, nhưng lại dứt khoát lựa chọn vào giới giải trí.

Kỳ diệu hơn chính là, anh rõ ràng không phải minh tinh lưu lượng, nhưng dựa vào giá trị nhan sắc xuất chúng cùng cảm giác thần bí của mình mà thu hút được sự chú ý của đông đảo phái nữ đu idol, có lượng fan không kém gì đỉnh lưu showbiz như Thịnh Lâm, cũng xem như là một kỳ quan trong giới giải trí.

“Thời Chí, anh rất thích đóng phim sao?” Tiết Lam bỗng hỏi.

Thời Chí ngây ra, khó hiểu nhìn sang: “Sao lại hỏi vậy?”

Tiết Lam giải thích: “Không có gì, chỉ là có hơi tò mò sao anh lại vào showbiz.”

Thời Chí trầm tư trong giây phút rồi rồi đáp: “Hồi đầu đóng phim chỉ là vì có người nói với tôi, đóng phim có thể giúp tôi trải nghiệm được đủ loại cảm xúc, anh ấy nói cuộc sống của tôi quá bình lặng yên ả, không có gì tốt.”

“Sau đó, đại khái là từ từ bắt đầu yêu thích loại cảm giác đắm mình ấy, thích cảm thụ bi phẫn hỉ lạc của nhân vật, muốn hiểu hơn về cuộc sống bộn bề…”

Mấy ngày sau, phần lớn thời gian Tiết Lam đều vùi mình trong nhà gõ chữ, ngay cả cơm cũng không kịp nấu, đều quyết định mua ngoài.

Hết cách rồi, tuần sau cô vào đoàn phim, phải tranh thủ thời gian soạn thảo.

Ký hợp đồng rồi nên được biết đến nhiều hơn, độc giả đọc tiểu thuyết của Tiết Lam tăng vọt, mỗi ngày đều kêu khóc đòi chương mới. Cô cũng không dám giống như trước đây đủng đà đủng đỉnh mới up.

Trạng thái thường thấy hiện tại của cô chính là, chỉ cần có thời gian thì sẽ ôm laptop ngồi lỳ trong nhà đánh chữ.

Trên sofa, trên thảm yoga, trên thảm trải sàn, hay là trên giường đều có thể thấy bóng dáng của cô, ngược lại sẽ không nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh mà ngồi trước bàn sách.

Chịu thôi, thực sự ngồi không nổi!

Sau khi Tiết Lam viết xong một chương, gấp laptop lại đứng dậy chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.

Đúng lúc nhìn thấy hộp giao hàng nhanh trên TV, cô bỗng nhớ tới chuyện chính.

Tiết Lam lại mở laptop, đăng nhập vào q.q gửi tin cho Trà Xanh.

Tiết Lam: “Ảnh có chữ ký đã xin cho bạn rồi, gửi định vị nhé, mình gửi qua cho bạn.”

Sau khi nhắn tin cho Trà Xanh xong, Tiết Lam lại ấn vào wechat, copy paste gửi tin cho Miêu Y Y.

Trà Xanh đang online, rất nhanh đã gửi định vị sang.

Trà Xanh: “Oaoaoa, Đường Đường, thật sự cảm ơn bạn nhé!”

Tiết Lam đáp lại bằng một emo xoa xoa đầu.

Sau khi có định vị của Trà Xanh, Tiết Lam đem ảnh có chữ ký của Thịnh Lâm đặt vào trong hộp, lại từ trong tủ bên cạnh lấy ra tấm ảnh mà hai hôm trước đặc biệt tìm Thời Chí để xin cũng đặt vào trong, chuẩn bị cùng gửi qua cho Trà Xanh.

Uầy, cô cũng chỉ có thể giúp cô ấy tới đó thôi.

Tóm lại không thể nào bảo cô cầm mấy tấm ảnh mà nhóm Thiên nhân p hai người để đi tìm họ ký tên đúng không, Tiết Lam sợ mình sẽ bị Thịnh Lâm oánh chết!

Về phần Miêu Y Y, Tiết Lam tự ý quyết định cho vào. Nếu đã là cp fan thì không thể lệch mung, dựa vào đâu chỉ cần của thằng nhóc Thịnh Lâm, Thời Chí bỏ đâu hả!

Hừ, cô có thể lệch mung, nhưng người khác thì không thể, cún tiêu chuẩn kép vậy đó!

Tiết Lam đóng gói xong hai gói hàng chuyển phát nhanh thì Cao Thông tới gõ cửa, anh qua báo với cô về buổi phỏng vấn tạp chí ngày mai.

Nhưng Cao Thông vừa vào nhà, trước tiên là xông tới thùng rác trong nhà bếp lật xem, hiển nhiên là để kiểm tra Tiết Lam ở một mình trong nhà có ăn vụng hay không.

Tiết Lam: “…….”

Người và người với nhau liệu có thể có chút tin tưởng cơ bản không bạn êy!

Sau khi xác nhận Tiết Lam không ăn vụng, Cao Thông mới vào thẳng chuyện chính.

Phỏng vấn lần này là Trần tỷ ra mặt bàn bạc cho cô, tạp chí M – một trong năm tạp chí thời trang nữ lớn nhất, nghe nói là Trần tỷ dùng tình nghĩa cá nhân của mình, dù sao với vị trí hiện tại của Tiết Lam, muốn lên một tạp chí trong ngũ đại e là còn chưa đủ.

Cao Thông đẩy mấy tờ A4 được in ra cho Tiết Lam, “Đây là câu hỏi của cuộc phỏng vấn ngày mai và câu trả lời tham khảo mà bộ phận tuyên truyền của công ty soạn cho em, hôm nay em ghi nhớ trước, ngày mai chiếu theo đó trả lời là được.”

Tiết Lam “à” một tiếng, tiện tay nhận lấy đặt lên bàn, “Lát nữa em sẽ cẩn thận đọc kỹ.”

Cao Thông gật đầu rồi lại nhắc tới chuyện khác: “Đúng rồi Lam Lam, mấy ngày trước có một thương hiệu khá cao cấp liên hệ hợp tác với chúng ta, nhưng nghe ý tứ của họ là muốn cùng lôi kéo Thịnh Lâm, cho nên chiếu theo những gì chúng ta đã nói trước đây nên anh từ chối rồi.”

Tiết Lam gật đầu. Vị thế và đẳng cấp của Thịnh Lâm bày ra đó, thương hiệu muốn hợp tác với cậu đương nhiên xếp thành hàng dài, cho nên có thương hiệu muốn ra tay từ phía cô cũng không có gì lạ.

Nhưng Tiết Lam cũng không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới Thịnh Lâm. Hiện tại cậu đang trong giai đoạn chuyển đổi hình tượng, mỗi bước đi đều rất thận trọng, người làm chị như cô không thể giúp được gì cho cậu ấy thì thôi, tóm lại không thể kéo chân cậu được.

Vì vậy, sau khi công khai quan hệ chị em của hai người thì cô liền thương thảo với công ty về chuyện này đầu tiên.

Hôm sau, Trương Giai đúng giờ tới đón Tiết Lam.

Trương Giai: “Lam Lam, anh Cao có chút việc hôm nay không qua được, anh ấy bảo em tới đón chị, đúng rồi, Trần tỷ đang chờ chúng ta trong xe ở dưới lầu.”

Tiết Lam gật đầu, theo Trương Giai đi xuống, quả nhiên trông thấy Trần tỷ ngồi trong xe.

Trần tỷ: “Sao rồi, hôm qua ngủ ngon chứ?”

Tiết Lam: “Ngon lắm ạ, hôm qua em đánh một giấc tới sáng, mơ cũng không hề có.”

Trần tỷ nghe vậy thì cũng bật cười. Xe rất nhanh đã tới địa điểm chụp ảnh, Tiết Lam được nhân viên dẫn thẳng vào phòng hóa trang tạo hình.

Công việc hôm nay chia làm hai phần, chụp ảnh tạp chí, sau đó là tới phần phỏng vấn.

Là một trong ngũ đại tạp chí thời trang nữ, tạp chí M đương nhiên tiên phong trong mảng thời trang, vì vậy trang phục mà họ dùng khi chụp ảnh cũng là hợp tác cùng với các thương hiệu lớn, mà bộ Tiết Lam hôm nay mặc là trang phục mới nhất mùa này của một hãng cao cấp nào đó.

Váy đỏ cúp ngực, phối với trang điểm sắc nét diễm lệ, toát lên vẻ đẹp cực kỳ phóng khoáng.

Chủ đề phỏng vấn kỳ này của Tiết Lam là niết bàn trùng sinh, cho nên phương diện tạo hình đương nhiên cũng phải khớp với chủ đề.

Lúc Tiết Lam xuất hiện ở trường quay, toàn bộ người ở đó đều hít một hơi thật sâu, đẹp quá đi mất.

Ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, phối với váy lụa đỏ tươi quả thực là quyến rũ đến động lòng, dáng người cũng quá đỉnh!

Tổng biên của M đang trò chuyện với Trần tỷ trước mắt cũng rực sáng, cười nói với Trần tỷ–

“Giá trị nhan sắc nghệ sĩ này của cô cũng quá xuất sắc rồi. Từ kinh nghiệm bao năm trong giới thời trang của tôi, cô ấy tuyệt đối chính là gương mặt mà giới thời trang mong chờ, không ít thương hiệu lớn đều thích kiểu dung mạo như vậy, sau này cô chờ tài nguyên cao cấp tìm tới cửa đi.”

Trần tỷ cười đáp: “Vậy tôi mượn lời tốt lành của anh nhé.”

Đây cũng chính là mục đích lần này của Trần tỷ. Chị muốn nhân cơ hội này từ từ nâng cao danh tiếng của Tiết Lam trong giới thời trang.

Trong kế hoạch chị dành cho Tiết Lam, điện ảnh truyền hình, thời trang đương nhiên đều phải có. Show giải trí sao, cần thiết để duy trì độ hot và danh tiếng.

Ở giai đoạn hiện tại, sau khi Tiết Lam trải qua mấy đợt hot gần đây thì danh tiếng có rồi, nhưng trên phương diện phim ảnh còn thiếu tác phẩm tiêu biểu. Nói cách khác, Tiết Lam vẫn chưa có phim, cho nên nhiệm vụ chủ yếu tiếp theo của cô là tiếp xúc với nhiều kịch bản, vào đoàn quay phim.

Đương nhiên show giải trí cũng không thể ngừng, thời gian trống khi quay phim cũng cần xen vào một vài show để duy trì độ hot.

Chụp ảnh chính thức bắt đầu. Dưới sự chỉ đạo của thầy chụp ảnh, Tiết Lam dần dần tiến vào trạng thái, sau khi bận rộn mấy tiếng đồng hồ, ảnh cho nội dung bên trong tạp chí đã chụp xong.

Tiếp theo là phần phỏng vấn. Phỏng vấn lần này là kiểu ghi hình, đăng trên các account video của tạp chí. Bài viết của tạp chí cũng thông qua tư liệu phỏng vấn gốc để biên soạn.

Câu hỏi đặt ra tối qua Tiết Lam đã xem, hướng trả lời cho câu hỏi mà bộ phận tuyên truyền của công ty đề xuất cho cô, Tiết Lam đại khái cũng đã ghi nhớ, kết hợp với một vài suy nghĩ của chính cô để điều chỉnh nho nhỏ, cho nên toàn bộ phỏng vấn này cũng rất thuận lợi.

Câu hỏi đề cập trong phỏng vấn chủ yếu xuất phát từ ba phương diện: cuộc sống, công việc và tình cảm, Tiết Lam ứng đáp cũng hết sức lưu loát.

Trong toàn bộ quá trình phỏng vấn với ký giả, thi thoảng Tiết Lam còn chen vào vào lời dí dỏm, quả thực khiến cuộc phỏng vấn thoải mái hơn không ít.

Khi Tiết Lam phỏng vấn, Trần tỷ và tổng biên của M cũng đứng xem bên cạnh, đối với biểu hiện của cô hết sức hài lòng.

Câu hỏi cuối cùng, ký giả phỏng vấn nhìn Tiết Lam, hỏi: “Mấy năm qua cô dường như đều bị vây trong những lời mắng chửi các kiểu, gần đây cô cũng xảy ra rất nhiều chuyện trên mạng, có liên quan với rất nhiều sự việc trước đây của cô. Xin hỏi đối với những việc này cô có điều gì muốn chia sẻ hay không?”

Đây mới là điểm chính trong cuộc phỏng vấn hôm nay. Kết hợp với những gì Tiết Lam gặp phải gần đây, đem chủ đề lần này dựng thành “niết bàn trùng sinh”, ý là cô đã cởi bỏ một Tiết Lam toàn thân lấm lem bùn đất, lần nữa trùng sinh, mở ra một chương mới trong sự nghiệp và cuộc sống.

Trước đó Trần tỷ và đồng nghiệp của phòng tuyên truyền trong công ty đều kiến nghị Tiết Lam tránh nặng tìm nhẹ, sơ lược hai ba câu cho qua là được, trọng điểm đặt trên kế hoạch sau này.

Nhưng Tiết Lam suy nghĩ, vẫn cảm thấy nên đối mặt với nó.

Trên đường cô cũng thương lượng với Trần tỷ, có vài việc sai thì đã sai rồi, phải dũng cảm gánh vác, đừng toan tính chạy trốn, bởi vì có tránh thì không phải sự việc sẽ không hề tồn tại.

“Thực ra, với những việc này tôi cũng không có lời biện giải nào. Mỗi người cần phải chịu trách nhiệm những gì bản thân đã làm, mà những việc đó cũng xem như là một phần sai lầm của tôi.”

Nói tới đây, Tiết Lam bỗng chân thành hướng về phía ống kính, khom lưng xuống: “Tại nơi này, tôi cũng muốn nói lời xin lỗi những người trước đây đã gặp rắc rối vì sự thiếu hiểu biết của tôi trong quá khứ. Thật xin lỗi, vì tôi quả thực đã khiến mọi người gặp phiền phức hoặc ít hoặc nhiều.”

Ký giả phỏng vấn cùng những người có mặt trong phòng đều đồng loạt ngẩn người, hiển nhiên không ngờ Tiết Lam lại đột ngột có hành động như vậy.

Ký giả theo bản năng hỏi: “Có thể hỏi một chút, vì sao cô lại lựa chọn xin lỗi không?”

Họ từng phỏng vấn rất nhiều nghệ sĩ, cũng có không ít người có vết nhơ trên người. Nói thật, dạng tung tin couple như Tiết Lam đã được coi là nhẹ rồi.

Nhưng gần như tất cả nghệ sĩ chỉ ngầm hiểu mà lựa chọn trực tiếp bỏ qua, dường như chỉ cần họ không nhắc tới thì không hề tồn tại.

Sau đó theo thời gian trôi qua, những vết nhơ từng có tóm lại đều phai đi, cũng sẽ bị công chúng lãng quên, họ lại vẫn như trước làm như chưa từng xảy ra chuyện gì, điềm nhiên đứng dưới ánh đèn, lấp lánh rực rỡ.

Tiết Lam cười nói: “Chủ đề kỳ này của mọi người không phải là niết bàn trùng sinh hay sao, tôi cảm thấy chỉ khi bản thân thản nhiên đối mặt với quá khứ thì mới có thể nghênh đón một tương lai tốt đẹp hơn, không phải ư?”

Sau khi phỏng vấn kết thúc, cách lần ghi hình show kỳ tới còn vài ngày, vì vậy Tiết Lam lại lần nữa bắt đầu cuộc sống ru rú trong nhà.

Trong thời gian này, quảng cáo hạt dưa lãng nhách kia của Tiết Lam được phát trên các đài truyền hình và trên web. Phía thương hiệu lần này cũng chịu chi, cùng lúc cho phát trên nhiều kênh như vậy, cũng không biết là tốn bao nhiêu chi phí quảng cáo.

Nhưng không chút nghi ngờ, sau khi quảng cáo này phát sóng thì hiệu quả thật sự rất được, vừa nhắc tới hạt dưa của hãng này thì mọi người đều sẽ thuận miệng tiếp một câu: À, chính là hãng hạt dưa mà Tiết Lam cùng con vẹt giành nhau.

Giống như Cao Thông nói, sau khi quảng cáo tung ra, hình tượng lạc điệu không giống ai của cô trong lòng mọi người triệt để được dựng lên, đồng thời mọi người còn nhớ cả con vẹt!

Mỗi khi nghĩ lại, Tiết Lam đều nhịn không được mà phát rầu.

Thật ra, lúc quảng cáo này vừa phát sóng thì Tiết Lam không hề hay biết. Ngày ngày cô đều bận rộn ở trong nhà gõ chữ, còn phải tranh thủ thời gian nghiên cứu kịch bản <Thiên thịnh>, căn bản không có thời gian để tâm mấy việc này.

Chẳng qua Tiết Lam không có thời gian, nhưng tiếc là bạn bè của cô hình như vô cùng rảnh rỗi. Ngày đầu tiên quảng cáo tung ra, bạn bè của cô đã nhao nhao “thăm hỏi yêu thương” cô.

Miêu Y Y: “Đệch, Lam Lam chị làm em sắp cười chết rồi. Cái đoạn giành hạt dưa với con vẹt kia suýt nữa thì em cười xỉu, chị rốt cuộc nghĩ gì vậy?”

Tiết Lam: “……….”

Cô nghĩ thế nào quan trọng sao, không phải nên hỏi đạo diễn nghĩ gì ư? Cạn lời!

Thẩm Lãng: “Quảng cáo này cực hợp với khí chất của chị, chân thành đề xuất sau này có thể phát triển theo hướng này. Thật đó, đừng tới gây họa cho giới ca hát!”

Tiết Lam quyết định, sau này cô phải hát nhiều bài của Thẩm Lãng, tai họa chết anh ta luôn!

Lâm Hưng và Dịch Phi Phàm càng trực tiếp hơn. Hai người gửi thẳng cho cô tấm hình hạt dưa của shop online, Lâm Hưng nói muốn ăn thử xem hạt dưa này rốt cuộc ngon cỡ nào, có thể được cô và con vẹt ưu ái đến vậy?!

Còn Dịch Phi Phàm thì đơn thuần bày tỏ sự ủng hộ sản phẩm Tiết Lam đại diện. Hầy, so với đám người trưởng thành thì vẫn là mấy đứa nhóc lương thiện hơn.

Trong nhóm sáu khách mời của <Tần suất tâm động>, dưới sự đầu têu của Lữ Kỳ, mọi người cũng ở trong nhóm một phen “hahahahaha”.

Tiết Lam thật sự quá mệt mỏi. Bỏ đi, mọi người vui là được. Một cái quảng cáo của cô có thể thành công chọc cười nhiều người như vậy cũng coi như là một loại thành công, nhỉ.

Có điều quá đáng nhất vẫn là thằng oắt Thịnh Lâm. Cậu vậy mà trực tiếp chuyển tiếp cái vid quảng cáo vào nhóm “ba người hỗ trợ”, sau đó bình luận một tràng cái quảng cáo chẳng giống ai này của cô.

60 giây tin nhắn thoại, cậu gửi liên tục mười cái, xen giữa lời bình thỉnh thỉnh thoảng thoảng còn có giọng cười giễu cợt không chút kiêng dè của cậu. Tiết Lam tức tới độ suýt nữa thì block anh chàng.

Nhưng Tiết Lam nghiêm túc nhẩm tính, sau khi quảng cáo tung ra, người duy nhất bên cạnh cô không hề trêu cô, cũng chính là Thời Chí.

Ngay cả Cao Thông và Trương Giai sau khi xem bản quảng cáo đó thì vẫn nhịn không được mà ngầm pha trò chọc cô.

Huhuhu, quả nhiên vẫn là em dâu đối với cô tốt, thằng em chết giẫm có thể vứt đi!

Bất tri bất giác đã tới ngày Tiết Lam sắp vào đoàn phim, trước khi vào đoàn cô lại đi ghi hình show <Tần suất tâm động>.

Sau khi ghi hình lần này thì cách lần ghi hình tiếp theo hai tuần, tới lúc đó trao đổi sắp xếp với bên đoàn phim, lấy ra hai ngày trống, vừa đủ thời gian đi lại cộng thêm ghi hình.

Ngày đầu tiên vào đoàn, sau khi đoàn phim cử hành nghi thức bấm máy, buổi tối dùng một bữa cơm khai máy đơn giản rồi cho tất cả diễn viên về khách sạn nghỉ ngơi. Đều vừa mới vào đoàn, bụi bặm mệt mỏi, nghỉ ngơi tốt thì ngày mai chính thức quay.

Tiết Lam về tới khách sạn thì vội gọi video call cho Thời Chí. Trên đường qua cô mới biết đoàn phim của họ và đoàn phim Thời Chí vậy mà cách nhau khá gần, đều quay ở cùng một khu.

Chẳng qua nói ra cũng khéo làm sao, đoàn phim của Thịnh Lâm cách họ cũng không xa, nghe nói lái xe tầm một tiếng là tới.

Video rất nhanh đã được kết nối, từ điện thoại truyền ra giọng nói của Thời Chí: “Chờ một chút.”

ĐM! Bàn tay Tiết Lam cầm điện thoại không khỏi run run.

Em dâu này của cô có phải cũng quá không khách sáo rồi không, lúc tắm mà vẫn nhận video call của cô?

Tiết Lam lom lom nhìn phòng tắm trống không trong điện thoại, còn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước chảy, chỉ là không có người xuất hiện trước ống kính thì có hơi đáng tiếc.

Dường như nghe được tiếng lòng của Tiết Lam, bóng dáng Thời Chí rất nhanh đã xuất hiện trong video, chỉ là cũng không phải hình ảnh mỹ nhân tắm như cô tự bổ não.

Đối phương mặc đồ thể thao, ăn vận chỉnh tề, có điều thái dương còn dính vài giọt nước, xem ra chỉ rửa mặt mà thôi.

“Xin lỗi để cô chờ lâu rồi, vừa mới chạy bộ về, đi rửa mặt.” Thời Chí nói.

Ò, chỉ rửa mặt thôi à. Không hiểu sao tự dưng có chút cảm giác mất mát?

Tiết Lam vội vứt suy nghĩ nguy hiểm trong đầu. Theo cô thấy, háo sắc không có gì sai, nhưng cũng phải phân chia theo người đúng không? Thời Chí là em dâu của cô, cô như vậy còn là người sao?!

Lúc này Thời Chí đã đi tới phòng khách, một tay anh cầm điện thoại, tay còn lại thì khom lưng bưng gì đó trên bàn, nhưng ai biết anh vừa cúi người thì camera bị rung lắc một trận, cơ bụng bên dưới áo thun rộng thùng thình như ẩn như hiện.

Tiết Lam nhìn chằm chằm màn hình mà ngơ ngẩn. Á, tự nhiên có chút không muốn làm người!!!

Quả nhiên là sắc đẹp hại người, không được, cô là kẻ không có khả năng tự khống chế, lần tới vẫn nên gọi điện thoại bình thường thôi, video call sát thương quá, Tiết Lam thầm nghĩ.

Lúc này phía Thời Chí rất nhanh đã chỉnh điện thoại ngay lại, kịp thời ngăn cản Tiết Lam suy nghĩ lung tung.

Thời Chí: “Ngày đầu cô vào đoàn có quen không?”

Tiết Lam đáp: “Cũng ổn, hôm nay vẫn chưa chính thức quay, ngày mai mới bắt đầu.”

Thời Chí “ừm” một tiếng.

Tiết Lam lại hưng phấn bừng bừng nói: “Thật không ngờ hai đoàn phim của chúng ta gần nhau như vậy, có thời gian tôi đi tham ban anh nhé, còn có Thịnh Lâm, nó cách chúng ta cũng không xa đâu.”

Thời Chí cười trả lời: “Được, chờ cô có thời gian có thể qua đây bất cứ lúc nào, đồ ăn bên đoàn phim chúng tôi cũng được lắm, cô có thể tới nếm thử.”

Tiết Lam cười hì hì đồng ý. Vốn dĩ cô video call cũng không có chuyện gì lớn, vì vậy hai người cứ thế câu có câu không trò chuyện qua video.

Thời Chí kể một vài chuyện thú vị xảy ra trong đoàn, chọc Tiết Lam cười đến nghiêng ngả.

Cứ thế hai người bất tri bất giác nói chuyện gần hai tiếng đồng hồ. Nếu không phải nhìn thời gian quá muộn rồi, ngày mai còn phải quay, đoán chừng đôi bên vẫn còn có thể tám rất lâu.

Sau khi ngắt video call, Tiết Lam vẫn thấy nói chuyện chưa đã.

Cô bỗng cảm thấy hiểu lầm lớn nhất mà Thời Chí tạo cho người khác là không dễ nói chuyện, rõ ràng mỗi lần hai người chuyện trò đều hết sức vui vẻ mà ta.

Vốn dĩ trước đây cô còn lo lắng tính cách Thời Chí quá lạnh lùng, khó bắt chuyện, mà Thịnh Lâm thì tính cách không tim không phổi, về lâu về dài e rằng hai người sẽ xuất hiện vấn đề.

Nhưng hiện giờ Tiết Lam hoàn toàn có thể yên tâm được rồi, Thời Chí không lạnh lùng chút nào hết á!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.