Sếp Mèo Tinh Khóc Meo Meo - Niết Niết Miêu Nhục Điểm

Chương 6




06. [Thêm một lần nữa]

Edit: Yu Xin

===============================

Bị Tạ Nhung chịch *** không sao cả, bị hắn bắn vào trong cũng không sao hết, nhưng mà bị hắn phát hiện ra mình là mèo...

Lúc ấy Cố Lạc cũng không biết mình lấy sức mạnh từ đâu ra, một phát đẩy Tạ Nhung đang đè trên người mình xuống, đồng thời biến thành một con mèo tam thể xinh đẹp, anh mở cửa sổ nhà Tạ Nhung, giẫm lên cục nóng điều hòa bên ngoài nhảy xuống dưới.

Khi Tạ Nhung đuổi theo đến cửa sổ thò đầu ra ngoài tìm mèo, chỉ kịp nhìn thấy một chiếc đuôi to lông xù lắc lư trong không trung, sau đó nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Hắn duy trì tư thế này một hồi lâu, mặc kệ gió đêm thổi qua lạnh lẽo, mà trên người hắn lại chẳng có một mảnh vải che thân, hắn cũng không cảm thấy lạnh chút nào.

Thật lâu sau, khóe miệng Tạ Nhung cong lên, bé mèo nhỏ chạy trốn rồi.

Không sao cả, mình sẽ bắt em ấy trở về.

.

Về phần Cố Lạc, sau khi hoảng loạn chạy về đến nhà, mèo nhỏ nằm vật ra giường lớn, lúc này anh mới cảm thấy bản thân như vừa được hồi sinh.

Đúng là một đêm vô cùng kích thích, anh không chỉ làm tình với nhân viên bảo an của công ty, hơn nữa còn không phải một lần, thậm chí còn bị bắn tinh vào trong tử cung.

Quan trong nhất chính là, anh bị bảo an phát hiện ra mình là mèo!

Cố Lạc dường như đã có thể tưởng tượng ra được cảnh tin đầu đề tổng giám đốc là mèo yêu bay bay đầy trời... A a a! Mèo nhỏ bỗng biến trở lại thành một người đàn ông đẹp trai trần truồng, sau đó điên cuồng vò đầu bứt tóc.

Song kế tiếp anh đã không thể tiếp tục để ý đến việc này nữa.

Bên trong miệng *** có một chất lỏng chậm rãi chảy ra ngoài, ban đầu Cố Lạc tưởng đó là nước dâm của mình, thế nhưng khi ngón tay anh vô tình chạm phải thứ đó thì bỗng có mùi tanh xộc lên... là tinh dịch của Tạ Nhung.

Bảo an thúi, rốt cuộc anh ta bắn bao nhiêu thế hả?

Mặc dù vô cùng mệt mỏi nhưng Cố Lạc vẫn ráng giữ vững tinh thần đi xả đầy nước trong bồn tắm, đến khi cả cơ thể được ngâm mình trong làn nước ấm áp, anh thoải mái thở nhẹ một tiếng, nhắm mắt hưởng thụ.

Vậy nhưng chưa kịp thả lỏng hết một phút, Cố Lạc lại mở bừng mắt.

Anh cong hai chân lên, hàm răng trắng cắn lên đôi môi đỏ mọng, do dự mãi anh mới duỗi ngón trỏ ra, thăm dò cắm vào giữa hai mép ***.

Chỉ vừa chen vào một chút mà hai bên vách thịt đã tham lam cắn mút lấy ngón tay anh, Cố Lạc ưm một tiếng, hiểu được phần nào tại sao Tạ Nhung luôn luôn nói anh mút thật chặt... Cái *** này tại sao có thể dâm đến thế chứ?

Cố Lạc làm vậy cũng không phải muốn tự thủ dâm, anh đang định moi sạch tinh dịch còn trong người ra.

Vậy nhưng tốn sức cả buổi cũng chỉ moi ra được chút ít, số còn lại cứ như được cơ thể anh hấp thụ trọn vậy, hơn nữa còn vô tình khiến mình cọ ra lửa.

Muốn có một món đồ thật lớn cắm vào trong...

Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, Cố Lạc mở điện thoại và click vào một cửa hàng bán đồ dùng tình thú trên một ứng dụng giao hàng nào đó, anh mua một loạt các loại đồ vật linh tinh, phải rồi, còn có thuốc tránh thai.

Có lẽ do Cố Lạc trả thêm chi phí nên anh trai giao hàng đến rất nhanh, bởi vì ngại nên Cố Lạc chỉ để anh trai treo món hàng trên chốt cửa rồi rời đi, sau khi xác định đối phương đã đi xa, anh mới mở cửa đi lấy.

Cố Lạc mua vài loại đồ, nào là *** giả và cả trứng rung.

Thứ đầu tiên anh lấy ra chính là con *** giả kia, trong sách hướng dẫn có giới thiệu năm cấp độ rung khác nhau, có thể thỏa mãn đủ mọi loại nhu cầu.

Cố Lạc cẩn thận đọc kĩ một lượt, con *** giả này trông rất lớn, còn tạo hình gân guốc chạy dọc thân *** nhưng vẫn không to bằng cái của Tạ Nhung. =)))))

Thôi thà có còn hơn không... Cố Lạc cẩn thận rửa sạch một lần, bật chế độ rung lên liền định nhét vào trong miệng ***.

Thế nhưng khi vừa chạm đến mép *** thì cả người anh run lên, bàn tay vô thức ném *** giả đi.

Không được, không chịu nổi.

Anh thật sự quá mẫn cảm, nhất là tối nay bị Tạ Nhung chịch rất lâu, mép *** đã sưng lên.

Mặc dù trong người cảm thấy trống rỗng song Cố Lạc vẫn từ bỏ mấy món đồ chơi kia, cũng lười nghiên cứu trứng rung. Anh vẫn không quên uống thuốc tránh thai, tên bảo an đáng chết dám bắn vào trong, để phòng ngừa lỡ mang thai anh vẫn nên uống thuốc tránh thai.

Cũng không biết thuốc tránh thai của loài người có tác dụng với mèo hay không nữa? Cố Lạc uống một viên rồi vẫn không yên lòng, thế là hơn nửa đêm còn gọi điện cho mẹ mình.

"Ưm, con trai, sao vậy?" Giọng nói của mẹ Cố không được rõ ràng, còn có gì đó khá mập mờ.

Cố Lạc không nghĩ nhiều, ấp úng nói: "Con muốn hỏi mẹ... Thuốc tránh thai của loài người, có tác dụng không?"

"Cái gì?" Mẹ Cố hình như không nghe rõ, Cố Lạc đành phải nói to hơn, "Là thuốc tránh thai của loài người đó, có tác dụng với loài mèo chúng ta không?"

"Con có ý gì?" Mẹ Cố ngẩn người một hồi, sau đó chợt hét to, "Con khai trai rồi? Trời ạ, con của mẹ rốt cuộc cũng thông suốt! Con làm tình cùng ai đó? Là con người hay là yêu quái như chúng ta?"

? Cố Lạc ngơ ngác, không thể hiểu được sự kích động này của mẹ Cố.

"Không phải mẹ nói phải thanh tâm quả dục, nếu như khai trai rồi sẽ giống như mẹ sao? Tại sao lại..."

"Ừ, đúng là như vậy, làm sao?"

"Vậy nếu lỡ như con mang thai..."

"Ôi chà, thuốc tránh thai của con người hoàn toàn vô dụng với chúng ta, chỉ cần trong kỳ động dục con không bị bắn vào trong mười lần trở lên thì sẽ không có chuyện gì cả. Thể chất của con đặc thù, chỉ có t*ng trùng khỏe mạnh nhanh nhẹn mới có thể làm cho con mang thai được. Nếu như là con người, vậy thì xác suất còn nhỏ hơn. Bây giờ con chỉ cần lo lắng xem bạn tình của mình có mắc bệnh gì không, có thể khiến cho con sung sướng hay không thôi... Phải rồi, sướng không nào?"

"Đúng là sướng thật. Con không phải muốn nói chuyện này..."

"Yên tâm đi con trai, hưởng thụ chuyện yêu thật tốt đi... Tìm một dương v*t thật lớn, tốt nhất là cái loại hàng to xài tốt ấy, sướng chết con."

Cố Lạc còn định nói thêm gì đó lại loáng thoáng nghe thấy tiếng nói dục cầu bất mãn của ba Cố: "Còn chưa nói chuyện xong?"

"Ừm, con trai nó... khoan, nhẹ chút..."

Được rồi.

"Ba mẹ ngủ ngon." Cố Lạc chủ động cúp máy trước.

Cặp vợ chồng không biết xấu hổ không biết ngại này, con trai đã lớn cỡ nào rồi mà cả ngày hở chút lại làm tình!

Nếu đã không dễ dàng thụ thai như vậy, tâm trạng của Cố Lạc cũng thoáng buông lỏng.

Cả người một khi nhẹ nhõm sẽ nhanh chóng trở nên mệt mỏi. Cả thể xác và tinh thần Cố Lạc đều mệt chết, anh chỉ khoác đại một chiếc áo choàng tắm, sau đó quay về trên cái giường mềm mại, ngả đầu xuống là ngủ ngay.

Đêm nay, Cố Lạc ngủ ngon vô cùng, thỉnh thoảng hai chân sẽ cọ vào nhau, vặn vẹo khó chịu.

Còn đêm nay, Tạ Nhung nằm trên giường trằn trọc, hắn dùng đồ lót bị Cố Lạc vứt lại tự thủ dâm một lần, lúc này mới an lòng đi ngủ.

Mới làm hai lần, đối với một thân thể cường tráng, tinh lực dồi dào như Tạ Nhung đây mà nói thì không thể đủ cho được.

Tiệc tất niên vừa qua chính là kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, công ty Cố Lạc nghỉ nhiều hơn các công ty khác một ngày, hôm nay mới ba mươi, còn chưa đến Tết Nguyên Đán.

Sau khi thức dậy, Cố Lạc nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy nên đi kiểm tra một chuyến thì hơn, mặc dù Tạ Nhung có một con *** bự đấy nhưng không có nghĩ hắn sẽ không có bệnh truyền nhiễm gì.

Đề phòng ngừa ngộ nhỡ, Cố Lạc đeo khẩu trang và đội mũ kín mít, chỉ để lộ một đôi mắt đẹp ra ngoài, sau đó tự mình lái đi rời đi.

Cơ thể anh khác biệt nên toàn đến bệnh viện tư nhân kiểm tra sức khỏe.

Đây là bệnh viện của đồng loại, vì vậy sẽ không sợ bị lộ bí mật ra ngoài.

Vì hôm nay vẫn còn là ngày đi làm nên trong bệnh viện không quá đông người. Bác sĩ chuyên khám cho anh không có mặt hôm nay, dù vậy vẫn có người sắp xếp ổn thỏa cho anh, rất nhanh báo cáo sức khỏe đã có.

Hoàn toàn khỏe mạnh, không bị mắc bệnh về mèo nào hết, thậm chí hình như so với báo cáo sức khỏe lần trước thì cơ thể anh còn có vẻ tốt hơn một chút nữa.

Sau khi kiểm tra sức khỏe xong định về nhà thì anh lại chạm mặt Tạ Nhung.

Bây giờ nhìn thấy Tạ Nhung là Cố Lạc lại căng thẳng, tên bảo an này sao lại đến bệnh viện? Chẳng lẽ anh ta có bệnh thật?

Mắt thấy Tạ Nhung đã đi vào nhà vệ sinh, Cố Lạc cũng bước theo vào, trực tiếp ép người ta vào một gian nhà vệ sinh.

"Anh đến bệnh viện làm gì?" Bên trong đôi mắt đào hoa của Cố Lạc hiện ra sự lạnh lẽo, anh đưa tay muốn lấy tờ xét nghiệm sức khỏe Tạ Nhung đang cầm trên tay.

Tạ Nhung hơi cử động, giấu tờ giấy xét nghiệm ra sau lưng, trên miệng lại không nhanh không chậm nói: "Tôi đến kiểm tra sức khỏe."

Cố Lạc nghe thấy mấy chữ "kiểm tra sức khỏe", cả người liền căng lên, cho dù đã kiểm tra mình không bị gì nhưng không có nghĩa nó không có thời gian ủ bệnh, anh vẫn lo lắng Tạ Nhung ở bên ngoài dâm loạn mang theo bệnh lây cho mình.

"Anh kiểm tra sức khỏe làm gì? Chẳng lẽ anh thật sự...ưm......"

Còn chưa dứt lời, Cố Lạc đã bị Tạ Nhưng đưa tay che miệng, anh lo lắng giãy giụa, Tạ Nhung kề sát tai anh nghiêm túc nói ra lý do đến đây: "Còn không phải là sợ sếp Cố ngài kiểu gì cũng nghi ngờ tôi bị bệnh nên tôi mới đặc biệt đến đây làm kiểm tra sức khỏe gửi cho ngài sao."

Nói xong hắn liền nhét tờ giấy xét nghiệm vào tay Cố Lạc, sau đó mới buông tay đang che miệng anh xuống.

Cố Lạc hơi sửng sốt, anh nhanh chóng lật tờ xét nghiệm lên xem.

Bình thường, hoàn toàn bình thường, tất cả các phương diện đều bình thường.

Không có bệnh, yên tâm rồi... Khoan, Cố Lạc vẫn còn chưa hoàn toàn yên lòng được.

"Chuyện tối hôm qua, không được nói ra ngoài, nếu không tôi sẽ đuổi việc anh!"

"Chuyện nào?" Tạ Nhung nhíu mày.

"Anh đừng có đánh trống lảng, tất nhiên là..."

Anh còn chưa nói xong, khẩu trang trên mặt đã bị người ta kéo xuống, mặt anh nóng bừng.

Là Tạ Nhung hôn anh.

Không chờ anh nổi giận, Tạ Nhung đã giúp anh đeo khẩu trang lại đàng hoàng, chậm rì rì nói: "Chuyện nào nhỉ? Là chuyện một tổng giám đốc như em lại lên giường với một nhân viên bảo an là tôi, hay là... tổng giám đốc là một con mèo nhỏ đáng yêu?"

Cố Lạc trợn to hai mắt, tên bảo an này trông qua thì thành thật, một bộ dáng ngay thẳng nhưng tâm cơ lại không phải dạng vừa!

Nhớ lại mấy lời đe dọa, anh không nhịn được nói: "Nếu anh dám nói ra ngoài, cho dù đuổi đến chân trời góc biển tôi cũng sẽ giết anh!"

"Tôi không nói." Tạ Nhung cười khẽ một tiếng, cánh tay bỗng thò ra ôm trọn lấy vòng eo nhỏ của Cố Lạc, siết chặt, trong đôi mắt đen đặc là dục vọng không chút che dấu, "Tôi không nói, ban đêm em cho tôi ** *** được không, hả?"

"Cút!"

Cố Lạc dùng sức đẩy hắn ra, vứt giấy kiểm tra sức khỏe xuống nền gạch, anh nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Trùng hợp có người bước vào, nhìn thấy Cố Lạc và Tạ Nhung một trước một sau đi ra từ một gian nhà vệ sinh, ghét bỏ lầm bầm một câu: "Bọn gay bây giờ chỗ nào cũng chịch nhau được."

Mèo nhỏ có thính lực cực tốt nghe thấy câu này liền quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn đối phương một cái như muốn khoét một lỗ trên người gã, sau đó anh tăng nhanh bước chân, dường như sợ Tạ Nhung sẽ dính lấy mình.

"Đĩ mẹ mày..." Người qua đường bị ánh mắt cao ngạo như nhìn kiến hôi của Cố Lạc làm cho tức giận, đang muốn mở miệng chửi thì Tạ Nhung vừa vặn đi ngang qua người gã.

Lúc đi ngang qua hắn cũng dùng một ánh mắt tương tự liếc nhìn gã, chỉ là ánh mắt này lại khiến người khác không rét mà run, dọa cho gã phải ngậm miệng lại. Hã𝐲‎ tìm‎ đọc‎ tra𝓷g‎ chí𝓷h‎ ở‎ ==‎ tr𝗎m‎ tr𝗎𝐲e𝓷.𝙑𝓷‎ ==

Cố Lạc nổi giận đùng đùng, mang theo một luồng lửa giận bước vào bãi xe, chờ khi anh mở cửa lên xe, đang định đóng cửa lại thì bỗng có một cánh tay không biết từ đâu chui ra ngăn cản động tác của anh.

Ngước mắt lên nhìn, thế mà lại là tên bảo an đáng chết đó.

Tạ Nhung hơi khom lưng nở nụ cười nhẹ với Cố Lạc: "Có muốn đến nhà tôi ngồi một lát hay không?"

"Ai muốn đi..."

Dưới bụng bỗng vang lên mấy tiếng 'rột rột rột' cực kì không đúng lúc, vẻ mặt Cố Lạc bình tĩnh, trong lòng đã chửi vang trời.

Nhưng anh vẫn từ chối Tạ Nhung như cũ, "Tôi không..."

"Tôi nấu cơm cho em."

"Tôi có bảo mẫu."

"Tôi sẽ nấu canh cá hầm ớt, ruột già chiên giòn, gà ba chén, sườn non hấp bột..." Tạ Nhung đọc một đống tên các món ăn, Cố Lạc im lặng nghe.

Tất cả đều là những món anh thích ăn. Ngay cả món ruột già chiên giòn mà ngày thường vì để giữ hình tượng tổng giám đốc anh không bao giờ ăn hắn cũng biết... Là ai nói cho anh ta biết?

Anh giương mắt đối diện với ánh mắt của người đàn ông này, biết rõ đối phương không phải mang theo lòng tốt, nhưng sau khi giằng co vài phút, anh vẫn chuyển sang ghế lái phụ ngồi.

"Anh lái xe."

Tổng giám đốc cao quý sẽ không làm tài xế cho một nhân viên bảo an.

Chẳng qua là do bảo mẫu đã nghỉ lễ, anh lười phải đi tìm một người giúp việc làm thêm giờ khác.

Chứ tuyệt đối không phải là vì bị đồ ăn ngon dụ dỗ mà đến đâu đấy, cũng không phải là muốn đợi sau khi ăn no thì làm thêm lần nữa đâu.

- ------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.