Sau Xuyên Sách, Tôi Thành Tỷ Tỷ Của Nam Chính

Chương 5: Tô Thịnh Nam




Sau khi xe băng qua đèo núi mấy giờ liền thì đã tới nơi. Tô Thịnh Nam kích động lao xuống và chạy về phía nhà của em. Tịnh Nhã cùng Mộc Duệ cũng xuống xe, vì đoạn đường khá nhiều đá và hơi dốc nên cô tháo giày cao gót ra và đi chân trần. Mộc Duệ thấy thế gọi cô lại và đưa cho cô đôi giày thể thao trắng của cậu

- Chân con gái rất mềm, đi chân trần sẽ dẫm vào đinh, gai . Chị mang đi, em còn đôi giày dự phòng để trong xe

- Cảm ơn em nhé Mộc Duệ !!!

Tịnh Nhã ríu rít cảm ơn cậu em trai nhưng trong lòng thì lại đang nghĩ khác. Bao năm qua hoạt động ở Sài Thành số lần cô đi chân trần chắc cũng lên tới hàng trăm. Tự nhiên bây giờ có người quan tâm thì cũng khá thích. Đang suy nghĩ vu vơ đột nhiên Tịnh Nhã thấy Tô Thịnh Nam đang nhanh nhảu chạy ra từ trong căn nhà nhỏ

- Thịnh Nam, em đi đâu vậy?

- Chị Tịnh Nhã? Em đi mua thuốc cho mẹ, chị muốn đi cùng không

- Không cần, cảm ơn em nhé

Tịnh Nhã cười nhìn theo hướng cô rời đi. Cô cũng không ngu đi phá đám nam nữ chính tụ họp, em ấy đáng yêu như thế phải có một Nam nhân tốt xứng đáng với mình chứ .

- Chị muốn đi ăn gì đó không?

Mộc Duệ đút hai tay vào túi quần , từ trong xe chạy đến rủ Tịnh Nhã đi ăn. Cô nhìn cậu sau đó cũng gật đầu vì có cảm giác hơi đói. Chắc nguyên chủ lúc ngồi trên máy bay chưa ăn gì nhiều

Theo sự hướng dẫn của những người sống ở thôn, hai chị em xuống thị trấn ở phía dưới núi ăn , đồng thời cũng mang về cho gia đình nhà họ Tô một phần

- Ăn gì đây ?

Tịnh Nhã phân vân. Trên thôn vắng vẻ bao nhiêu dưới đây lại náo nhiệt bấy nhiêu. Rất nhiều món ăn được bày bán, nhìn nôm na thì trông có vẻ khá sạch sẽ. Mộc Duệ kích động chỉ về phía quán bán Vịt quay Bắc Kinh, cậu kéo áo cô, vui vẻ nói

- Chị, chúng ta ăn vịt quay đi. Chị, chị!!!

Nhận thấy dáng vẻ trẻ con không hợp quy củ của mình, Mộc Duệ hắng một tiếng , xấu hổ định rời đi nhưng lại bất ngờ vì hành động của cô. Tịnh Nhã xoa đầu cậu, hai mắt híp lên cười xinh đẹp

- Đều nghe em trai của chị cả. Đi, chúng ta đi ăn Vịt quay

" ... Hảo"

Mộc Duệ hai má nóng rang. Đây là lần đầu cậu dở ra tính tình này trước mặt người khác, mà người này còn là chị nuôi của cậu

Thật ra, có chị cũng khá tốt. Sẽ được nhõng nhẽo!!!

Sau khi lượng vài vòng qua các quầy thức ăn mà Mộc Duệ yêu thích, cả hai trở về thôn Điền Tử của nhà họ Tô ở trên núi. Tô Thịnh Nam thấy thức ăn nóng hổi thơm ngon liền ríu rít cảm ơn hai người

Trời đã khuya cũng không tiện đường quay về , Mộc Duệ gọi báo cho nhà họ Vu một tiếng rồi cùng chị cả ngủ qua đêm ở phòng khách của Tô gia trong sự hiếu khách của ba Tô

Đêm đó nhờ những nguyên liệu mà hai chị em mua về, nhà họ Tô nấu một nồi lẩu lớn, cả nhà ba người Tô gia cùng hai chị em quây quần bên nhau. Mẹ Tô mới bệnh dậy nhưng cũng rất náo nhiệt, căn nhà đầy ắp tiếng cười

" Chị, chị ngủ chưa "

Thú thật có mơ Mộc Duệ cũng chưa từng mơ sẽ được ngủ bên cạnh chị cả. Chị cậu thực sự rất xinh đẹp. Mái tóc đen tuyền của chị qua mười mấy năm vẫn được chăm sóc kĩ , không có nhuộm như mấy nữ sinh khác, nếu có khác thì chỉ là chị làm nó xù ở phần đuôi thôi. Từng đường nét trên khuôn mặt của chị được chúa phát họa rất kĩ lưỡng, cậu phát hiện bình thường chị không cười nhưng khi cười lên rất hút hồn. Dù khi đứng chỉ bằng vai cậu nhưng thật ra chị cao hơn mấy nữ sinh khác nhiều, cỡ m7 chăng ...

Từ góc độ này quan sát, cậu cảm thấy chị mình cực kỳ cực kỳ tốt đẹp. Chị của cậu đã đẹp, tính tình lại tốt, thi thoảng vô cùng đáng yêu. Cậu đột nhiên có suy nghĩ nhất định phải giấu chị trong nhà cả đời, ai cũng đừng hòng lấy chị. Ai dám cướp chị đi, cậu sẽ liều mạng!

Vu Tinhh Nhã là của cậu.

Càng lúc, ý nghĩ này chỉ càng trở nên mãnh liệt chứ chẳng hề cảm thấy kì quái, cho dù cô có là chị gái ruột thịt đi chăng nữa

" Cậu nhìn chị đủ chưa? Mau ngủ đi"

Người tưởng rằng đang ngủ lại mở mắt ra hù Mộc Duệ một trận chết khiếp . Cứ như đang làm việc xấu mà lại bị bắt quả tang vậy , thật xấu hổ

- Chị hỏi này, cậu thích Thịnh Nam phải không

Hai mắt Tịnh Nhã cười híp lại xinh đẹp, cô bày ra bộ dáng chọc ghẹo cậu em trai mới biết yêu này

- Không hoàn toàn là thế , chỉ là có hứng thú với cậu ấy

Mộc Duệ hơi đỏ mặt đáp. Tại sao khi đối mặt với chị cậu đều có cảm gác bản thân có lỗi vậy nè?

- Thích thì tiến tới sớm đi, để lâu sẽ có rất nhiều tình địch. Con bé đáng yêu vậy mà

Cô che miệng lại thô lỗ ngáp một cái. Một câu này đổi lại cái nhíu mày của cậu, Mộc Duệ tò mò

- Chị ghét cậu ấy lắm mà, sao bây giờ lại khen người ta

" Hết ghét rồi , con bé đáng yêu vậy mà"

Tịnh Nhã xoay người , đưa tấm lưng nhỏ về phía Mộc Duệ , cô có ý định muốn chợp mắt. Quả nhiên chưa đầy mấy phút sau đã nghe tiếng thở nhẹ. Điều khiến cậu bất ngờ là trước khi chị cả ngủ, cậu nghe chị nói loáng thoáng rằng đã hết hứng thú với Giai Trạch Dương. Nếu mà là Mộc Duệ lúc trước thì cậu sẽ nói có quỷ mới tin , nhưng hiệu giờ lại có cảm giác muốn tin tưởng chị cả

Không nói nữa, mệt rồi, ngủ, mai tính tiếp


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.