Sau Xuyên Sách, Tôi Thành Tỷ Tỷ Của Nam Chính

Chương 25: Đi bắt gian




Vu Mộc Duệ và Vu Thiệu Huy trước kia có cài định vị trên di động của chị gái

À, là bí mật cài

Ai bảo chị gái quá mù công nghệ làm gì, ha hả, đáng đời

Vu Thiệu Huy ngồi trên con xe Ferrari ưa thích của anh hai, cậu như con bạch tuộc dán vào lưng ghế, đai an toàn siết chặt càng thêm chặt

Thứ làm thiếu niên ngoài lạnh trong nóng Vu Thiệu Huy phải vỡ mật trong những năm tháng niên thiếu là gì?

Ân, chính xác là ngồi xe của thằng anh trai mất tính người này

Chỉ cần hắn vừa khởi động xe một cái là cậu học bá Thiệu Huy hồn lìa khỏi xác

Chậc chậc, nhóc yếu ớt bị dọa rồi, người đâu mau tới an ủi

Nhưng Thiệu Huy lại oan uổng cho Mộc Duệ quá

Bình thường khi đua xe Vu Mộc Duệ băng qua mấy cái đường đua ngã rẽ này nọ với tốc độ kinh hoàng, chính xác hơn là tốc độ đi đầu thai âm phủ

Nhưng khi lái xe trên làn đường bình thường cậu đi rất chậm được không?

Chỉ do hôm nay muốn đi bắt gian người ta nên cậu mới phóng như tàu lượn siêu tốc lúc xuống dốc trên đường cao tốc thôi

Xém chút nữa là nhận giấy phạt của cảnh sát

Cũng may cậu nhanh trí cắt đuôi hết bọn họ

Xem, IQ vô cực ra tay không giống người bình thường mà

Lại nói đám cảnh sát này di chuyển với tốc độ rùa bò như thế thì làm sao bắt được tội phạm vậy. Thế mà tự xưng cái gì là phục vụ nhân dân

Quả là nuôi uổng cơm mà

Cảnh sát "...."

Đậu má

Đừng để chúng tôi bắt được cậu nha

Vu Mộc Duệ dừng xe ở bãi đậu, nhìn thoáng qua mấy hàng đằng trước có con xe quen thuộc liền nhếch môi cười

Ơ mà hẹn hò ở quán cà phê nữ hầu á?

Tên tra nam chết tiệt !!!

Đã có chị cả rồi còn đi ngắm đứa con gái khác. Lần này cậu tóm được không đập chết hắn mới là chuyện lạ

Vu Thiệu Huy nhìn anh trai phẫn nộ, cả người anh ta đứng giữa trời đông vẫn bốc hơi nóng thì lòng nhiệt huyết cũng dâng cao

Hai anh em xách theo khí thế bùng nổ đi vào trong khiến nữ nhân dù thích đến mấy cũng không dám chạy tới

Hảo đáng sợ...

Phải mất một lúc sau hai người mới tìm được bàn của Tịnh Nhã. Nó nằm ở góc khuất, người ngồi cùng cô bị cái cây cảnh trang trí trong nhà che mất

Hai người thầm khinh thường. Cây cảnh nhỏ xíu thế mà cũng không cao bằng

Đàn ông nam nhi gì mà lùn như vậy làm sao bảo vệ được chị cả được

- Chú tới chỗ kia trước, anh đi mua đồ ăm sáng cho hai người chúng ta

Vu Mộc Duệ dặn dò Vu Thiệu Huy, thấy cậu chăm chú nghe xong gật đầu liền hài lòng đuổi đi

Xong lại nghĩ cái gì, cậu kéo Vu Thiệu Huy lại

- Này, phải giả vờ là thuận tiện gặp nhé. Không được nói là chúng ta đi bắt gian đâu, mhớ chưa

Vu Thiệu Huy ra dấu oke, sau đó huênh hoang chạy tới phía chị cả của cậu đang ngồi

Vu Mộc Duệ kì quái nhìn. Cậu có cảm giác không an tâm mấy về thằng em học bá này

Vu Mộc Duệ quyết định đi theo

- Ấy, Thiệu Huy...

Vu Tịnh Nhã đã lái xe đi rất xa khu vực nhà họ Vu nhưng khi thấy thằng em ba của mình ở đây thì vô cùng ngạc nhiên.

Không phải trùng hợp thế chứ?

- A, chị cả...

Vu Thiệu Huy làm bộ ngạc nhiên. Nhưng khuôn mặt lạnh nhạt đã bán đứng đi kĩ năng diễn cực kì tệ hại của cậu

Vu Tịnh Nhã nén ý cười, cô đứng lên kéo ghế cho cậu rồi mới tiếp tục hỏi

- Sao cậu lại ở đây?

- Vu Mộc Duệ bảo em nếu chị hỏi phải là thuận tiện gặp, không phải đi bắt gian đâu...

Nhớ lại lời anh hai dặn Vu Thiệu Huy thật thà khai ra hết. Cậu không biết Vu Mộc Duệ trốn đằng sau bồn cây sớm đã nổi gân xanh

Đậu má!!!

Mày có cần thật thà như vậy không hả em trai...

Vu * gian dâm* Tịnh Nhã: ???

Hình như mình không hiểu ý của cậu thiếu niên này thì phải

Giai * thông đồng gian dâm* Thi Hàm vội vàng vứt bánh mì xuống, trợn tròn mắt nhìn" ...."

Nói như vậy thì cô bé là nhân vật chính trong vụ bắt gian này sao?

Oa...

Giai Thi Hàm cô bé phải đi tù sao?

Không muốn, không muốn...

Cô bé còn phải đợi Tử Tầm về nữa đâu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.