Sau Xuyên Sách Tôi Đè Luôn Công Chính

Chương 7: Ai làm 1?




Edit: Phong Nguyệt

69

Nhà hàng chúng tôi ăn tối là do Cố Văn Tranh đặt trước một tuần, trước kia tôi từng đề cập với anh rằng tôi thèm đến chỗ này lâu rồi.

Không biết Cố Văn Tranh thấy thế nào chứ tôi cảm thấy vô vị quá chừng.

Lúc sắp ăn xong, cả người tôi bắt đầu uể oải, ngay cả pudding xoài tôi thích nhất cũng trở nên nhạt nhẽo.

Nếu có thể, tôi hi vọng thời gian ngừng trôi tại đây.

Trước đó vội vàng ôn tập, tuyến thời gian kết hôn lại gấp, tôi thật sự chưa sẵn sàng nhập vai cặn bã chỉ làm tình chứ không yêu.

Tôi tự nâng cao tinh thần rồi lại ủ rũ, lần trước thật vất vả mới thuyết phục được bản thân, cuối cùng Cố Văn Tranh lại ngủ mất.

Đề này quá hóc búa đối với sinh viên năm nhất, huống chi luật kết hôn trước khi xuyên qua là 22 tuổi.

Vậy nên tôi chưa từng làm chuyện đó với ai, chưa từng vừa yêu vừa làm tình đừng nói gì tới chỉ làm tình chứ không yêu.

Dẫu chỉ là hoàn thành tình tiết đi nữa thì xét theo mặt nào đó, Cố Văn Tranh đúng là mối tình đầu của tôi.

Nghĩ đến tình tiết duy nhất mà ba tháng sau tôi phải hoàn thành là làm Cố Văn Tranh mang thai, bèn không khỏi rầu rĩ.

70

Đề nghị tản bộ sau khi ăn xong cũng gần kết thúc, dù tôi có chống cự đến mấy tôi vẫn phải về nhà mới.

71

Nhờ tẩy não suốt dọc đường, tôi cảm thấy mình ổn rồi.

Đối tượng đêm đầu tiên là người đẹp hoàn toàn phù hợp với gu tôi, thấy sao cũng không lỗ.

Sớm muộn gì cũng phải làm, không chừng ngày nào cũng phải làm, tôi nhắm mắt làm quyết tâm, chuyện sau hẵn nói, sau khi vào nhà, tôi kéo Cố Văn Tranh vào thẳng phòng ngủ.

Sau khi ấn người ngồi xuống sofa, tôi ngừng mím môi, cố gắng không ra vẻ như đang lâm đại địch.

Khi tôi nói mình đi tắm trước, vẻ mặt Cố Văn Tranh mới chuyển khó hiểu sang bừng tỉnh.

Anh mấp máy môi, có lẽ chưa nghĩ ra muốn nói gì, cuối cùng cắn môi, khẽ ừ một tiếng.

Nhưng tôi sắc bén nhận thấy một chút ngượng ngùng và kinh ngạc thoáng qua trong đôi mắt đen ấy.

'Hoá ra em vừa về đến nhà đã lập tức kéo anh vô phòng là muốn làm chuyện này.'

Tuy Cố Văn Tranh không nói thẳng, nhưng không hiểu sao tôi có thể đọc ra câu đó trên mặt anh.

Đệt, tôi thật sự không phải loại người này mà.

Tôi nóng bừng mặt, hận không thể bốc hơi tại chỗ.

Trong lúc nhất thời không biết giải thích thế nào, tôi căng mặt, tay chân đi đều tiến vào phòng tắm, tôi không nhớ mình đóng cửa thế nào, cởi đồ ra sao.

Thẳng đến khi bị nước lạnh xối xuống, tôi mới hoàn hồn lại.

Tôi ngồi xổm che gương mặt nóng hổi.

Phương Nghi An, có lẽ mày chính là thằng công tồi kém cỏi nhất chợ hoa.

72

Tôi quên mang theo đồ ngủ, may trong phòng tắm có treo hai bộ áo choàng tắm.

Tôi huơ đại một bộ để mặc, nghĩ lát nữa cũng tiện cởi ra hơn.

Tắm nước lạnh xong, tôi lấy lại bình tĩnh, cả người sảng khoái.

Tóm lại là tôi lên level rồi.

Nhìn gương mặt vừa lạnh lùng vừa đẹp trai trong gương, tôi âm thầm tuyên bố: Từ giờ phút này trở đi, tôi chính là thằng công tồi chỉ làm tình chứ không yêu!

73

Một giây trước khi Cố Văn Tranh ra khỏi phòng tắm, tôi cảm thấy tôi duy trì thiết lập rất tuyệt.

Tắm xong, Cố Văn Tranh tuỳ tiện vén mái tóc còn ướt lên, lộ ra cái trán trơn bóng.

Anh có ngũ quan tinh xảo, đường nét rõ ràng, tỉ lệ tuyệt vời, sau khi lộ trán còn đẹp trai hơn ngày thường mấy lần.

Không có tóc mái làm dịu gương mặt sắc bén, Cố Văn Tranh như một lưỡi đao mới ra khỏi vỏ, trông cực kỳ uy nghiêm.

Đệt đệt đệt, sao lại có người hợp gu đến vậy chứ?

Thậm chí không cần ủ cảm xúc, tôi đứng dậy rời khỏi sofa, bước đến trước mặt Cố Văn Tranh.

Tôi đè tay lên gáy anh, tiếp đó ngẩng mặt hôn lên đôi môi nóng bỏng ấy.

Ban đầu Cố Văn Tranh hơi sửng sốt, nhưng anh nhanh chóng phản ứng lại, một tay đặt lên vai tôi, một tay nhẹ nhàng đặt bên hông tôi.

Được nhiệt tình đáp lại, tôi vừa liếm vừa cắn môi anh.

Nhiệt độ trong phòng dần nóng lên, không khí cũng bắt đầu sền sệt.

74

Chỉ có một chỗ không ổn là Cố Văn Tranh như được hoá giải phong ấn kỳ quặc nào đó.

Ví như hôn một hồi, tôi bị Cố Văn Tranh đè xuống giường, từ chủ động đòi hỏi biến thành bị động tiếp nhận.

Không biết có phải hay ảo giác của tôi không, dường như toàn bộ quyền chủ đạo đều dời hết sang tay Cố Văn Tranh.

Tôi là công, chuyện này không ổn chút nào!

Nghĩ vậy, tôi xoay người đổi vị trí với Cố Văn Tranh.

75

Trong lúc đổi vị trí, áo choàng tắm của Cố Văn Tranh biến thành trạng thái nửa cởi, lơ lửng bên hông, khác với vóc dáng thon gầy lúc ăn mặc chỉnh tề, anh có một thân hình đẹp và cường tráng.

Cố Văn Tranh có nước da trắng trời sinh, ngay cả sắc tố cũng không tích tụ được.

Đường nét cơ bụng rắn chắc, chỗ nên trắng thì trắng, chỗ nên hồng thì hồng.

Hai quả màu đỏ hơi lõm xuống.

Ánh mắt khó nhịn đảo quanh nơi đó, tư duy tôi dần dần bay xa.

Sóng não không thể khống chế mà nhảy từ kênh y học ——Lõm mức độ thấp có nên trị không sang kênh chợ hoa —— Núm vú play trong thời gian Omega mang thai.

Xoang mũi nóng lên, tôi vội vã ngừng suy nghĩ.

76

Phương Nghi An, mày đừng có như mấy đứa trẻ trâu chưa vào đời, đây chính là ở chợ hoa, người khác chơi giỏi hơn mày tưởng đó con ạ.

......

Phương Nghi An, mày bị vấy bẩn rồi, mày sắp bị chợ hoa đồng hoá rồi.

Thầm mắng mình hai câu, tôi vội vàng mặc niệm: Mày không thể, cũng không nên.

77

"Thu pheromone lại một chút..."

Đến khi giọng nói khàn khàn của Cố Văn Tranh vang lên, tôi mới lấy lại tinh thần, sau đó ngẩng đầu nhìn anh.

Hai mắt Cố Văn Tranh sa sầm, anh chau mày, hơi thở không đều, thoạt nhìn hơi hung dữ, tựa như sẽ đánh tôi ngay lập tức vậy.

Không phải đánh yêu, mà là đánh thật.

Bởi vì không ngửi thấy pheromone, tôi hay quên đây là thế giới ABO, cũng không nghe ai nói về chuyện ngửi thấy mùi pheromone của tôi.

Tôi đoán chắc là tuyến thể phát triển rồi, không biết khi nào tôi mới có thể ngửi thấy mùi pheromone nữa.

Vậy dựa theo giả thiết ABO, Cố Văn Tranh bị pheromone của tôi dẫn tới phát tình ư?

Nhưng trông không giống lắm... Chỉ là tôi chưa từng nhìn thấy Omega ngửi thấy pheromone của Alpha có độ phù hợp cao sẽ phản ứng ra sao, không thể lấy ra so.

Không nói cái khác, thoạt nhìn Cố Văn Tranh rất có uy áp, vẻ mặt nặng nề, đuôi mày toát ra vẻ lạnh lẽo, lạnh đến mức mọi người phải quỳ xuống xưng thần.

Nếu người khác thấy Cố Văn Tranh lúc này chắc đã bị doạ mềm, nhưng tôi khác, cái đuôi đằng trước càng ngẩng cao hơn.

Tôi thấy mình khá biến thái.

78

Người đàn ông nào cũng có chút tật xấu, mà Cố Văn Tranh vừa lúc khơi dậy ham muốn chinh phục xấu xa trong tôi.

Tôi to gan hơn, duỗi tay xoa mông Cố Văn Tranh.

Rất căng, xúc cảm rất tốt.

Cố Văn Tranh đột nhiên cứng người, anh khẽ mím môi, nhiệt độ trong phòng hạ xuống mấy độ.

Tôi cảm thấy sau lưng lạnh toát.

Tôi khó hiểu nhìn anh một cái, không biết sao lại cảm thấy như mình vừa sờ mông sư tử.

Tôi chớp mắt, xoa thêm một cái.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy rõ sự kinh ngạc trên mặt Cố Văn Tranh.

Nói thế nào nhỉ? Như có gì đó làm tam quan anh sụp đổ ấy.

Hả? Tôi xoa một cái thì sao, không thể à?

Tuy nghĩ như vậy, lòng tôi vẫn hồi hộp lắm.

Tôi cắn môi dưới, nâng mặt hôn khoé miệng Cố Văn Tranh, sau đó nhìn anh dò hỏi.

Không biết có phải tôi nghĩ nhiều không, hình như Cố Văn Tranh thoáng dại ra.

Cố Văn Tranh như vậy làm tôi đứng ngồi không yên, tôi thè lưỡi liếm môi anh, dụi mũi lên mặt anh.

Trong chiến lược yêu đương có nói, dính người có thể giải quyết 99% vấn đề của cặp đôi, hy vọng lần này cũng có tác dụng.

Tôi thấy Cố Văn Tranh khẽ thở dài, anh nghiêng mặt hôn tôi một cái.

Sau đó bàn tay mát lạnh nắm lấy tay phải đang cố tiếp tục của tôi.

Cố Văn Tranh rũ mắt, hàng mi rậm rạp run run, anh nhẹ giọng nói: "Lần sau đi, anh chưa sẵn sàng..."

Giọng anh ngày càng nhỏ, tôi không nghe rõ câu sau.

Ban đầu tôi chưa kịp phản ứng lại, ngơ ngác nhìn anh.

Mãi đến khi Cố Văn Tranh cúi đầu, gương mặt đẹp trai đỏ ửng dưới cái nhìn chằm chằm của tôi.

À, hiểu, hoá ra Cố Văn Tranh xấu hổ.

Sự hung dữ mà tôi thấy ban nãy chắc cũng là xấu hổ, quả nhiên mặt mày quá sắc bén sẽ tạo ra ảo giác mà.

Cố Văn Tranh đã nói vậy, tôi không thể mặt dày tiếp tục nữa.

Thật kỳ lạ, khi biết Cố Văn Tranh cũng căng thẳng giống tôi, tôi lại thấy nhẹ nhõm, không còn cảm giác căng thẳng vì phải hoàn thành tình tiết nữa.

79

Cuối cùng, đêm tân hôn của tôi và Cố Văn Tranh kết thúc bằng một giấc ngủ trong sáng.

【 Nhật ký của Cố tổng – Đoạn trích 4】

Trùng số với nhóc Alpha.

Em ấy thật giỏi làm nũng.

Thôi.

Trước kia bạn thân nói mình sẽ ăn cỏ non, không ngờ bây giờ lại bị cỏ non ăn...

Hết chương 7


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.