Edit: Phong Nguyệt
249
Dạo này tôi ăn ngủ rất có quy luật, sau khi tôi ăn sáng xong check tin tức mới nhớ hôm nay là sinh nhật mình.
Có lẽ do đây là thế giới song song, tôi và công phản diện có cùng một ngày sinh.
Trước khi xuyên qua tôi gần như không tổ chức sinh nhật, hơn nữa nó nằm ở khoảng thời gian nghỉ đông, rất ít người nhắn tin chúc mừng tôi.
Không ngờ năm nay lại có nhiều người nhớ đến vậy, sau khi trả lời hết các tin nhắn, tôi trầm ngâm nhìn Cố Văn Tranh.
Hèn gì mấy hôm trước anh đột nhiên hỏi tôi có muốn đến nhà hàng nào không, có muốn ăn món gì không, còn liệt kê vài phương án để tôi lựa chọn.
Lúc ấy tôi lấy cớ mới qua năm mới chỉ muốn ở nhà nghỉ ngơi để từ chối, tình hình này coi bộ anh đang lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho tôi.
Vậy hôm nay Cố Văn Tranh sẽ giành bất ngờ gì cho tôi đây?
250
Ban ngày tôi lục tục nhận được quà cáp từ bạn bè.
Từ Tỷ tặng tôi một cái máy quay goods game, kèm lời nhắn: "Thấy mày không bốc đủ nhân vật trong blind box nên bổn thiếu gia mua luôn nguyên cái máy cho mày, không cần cảm ơn.".
Đúng là phong cách của Từ Tỷ!
Anh cả và anh hai cùng tặng figure anime, là cp tôi thích khi xem anime ở trường.
Quý Dương tặng một cái bánh kem xa xỉ và một đống đồ ăn dành cho mèo, trên thiệp viết: "Anh Phương sinh nhật vui vẻ nhá, cảm ơn đã giúp tao chăm sóc Tiểu Nguyên Bảo!".
...
Còn quyển《1000 đề toán cao cấp》của Lý Ôn Từ xấu xa có thể bỏ qua.
Tôi nhìn một bàn quà cáp, dưới dáy lòng như chảy một dòng nước ấm, cảm giác không quen lắm khi có vài người bạn.
251
Trước khi xuyên qua, tôi bận học hành, hơn nữa tính cách tôi cao lãnh, ngoại trừ Tưởng Thầm không có mấy người bạn.
Mãi đến khi Tưởng Thầm bị cưỡng chế mất trí nhớ vì không chịu đi theo cốt truyện, tôi mới mất đi người bạn thân nhất, cũng may con người tôi không tim không phổi nên rất nhanh điều chỉnh cảm xúc dư thừa của mình.
Vả lại sau khi thi đại học xong, cốt truyện về tôi đã kết thúc, tôi không cần phải duy trì hình tượng, muốn tự do bao nhiêu là có bấy nhiêu.
Có lẽ vui quá hóa buồn, mới hưởng thụ chưa đến một tháng tôi đã bị điện giật xuyên không, lại phải đi theo "lộ trình" lần nữa.
Ôi, mỗi lần vừa nhớ tới chuyện này là buồn rớt nước mắt.
252
Nhoáng cái đã qua nửa ngày, đến tận lúc ăn tối tôi cũng không biết Cố Văn Tranh chuẩn bị quà gì cho mình.
Ăn xong, nhìn bánh sinh nhật cầu kỳ trên bàn, tôi càng háo hức hơn.
Nhưng khi làm xong một loạt hành động trẻ con như tắt đèn nhắm mắt thổi nến, tôi vẫn không thấy bất ngờ nào hết.
Chắc quà sinh nhật không phải là cái bánh kem này chứ?
Khi tôi đang phỏng đoán lung tung, giọng Cố Văn Tranh đột ngột vang lên.
"Sinh nhật vui vẻ, em có điều ước nào không?"
Thời buổi bây giờ làm gì còn ai hỏi thẳng điều ước của người khác nữa?
Không thấy món quà nào khác, tôi thuận miệng trả lời: "Nói ra rồi sẽ không linh."
Cố Văn Tranh giơ tay xoa đầu tôi, nói: "Em nói ra thì anh mới có thể thực hiện."
Đáng tiếc, nguyện vọng của tôi đã không được thực hiện từ sau sinh nhật cuối cấp 1 rồi.
Vì thế tôi lắc đầu, khẽ cười: "Bí mật."
253
Tốt lắm, đã gần 9 giờ, tôi xác định đêm nay không có món quà bất ngờ nào hết!
Tôi ngồi trên sofa đánh phó bản, chờ Cố Văn Tranh tắm rửa xong lên giường ngủ.
Có điều hôm nay anh hơi chậm chạp, quá giờ làm nhiệm vụ rồi chưa thấy người ra.
Đến khi nghe thấy tiếng bước chân, tôi quay đầu lại.
Ối đệt!
Sao Cố Văn Tranh lại mặc cái này?
Hơn nữa sao kiểu thiết kế của bộ sườn xám quen mắt dữ vậy?
Má ơi má ơi, chắc chắn anh đã thấy bản vẽ tôi kẹp trong sách rồi!
*
【 Nhật ký của Cố tổng- Đoạn trích 25】
Không thể hẹn Phương Nghi An ra ngoài, không biết phải chuẩn bị bất ngờ gì nữa.
Lần trước dọn phòng vô ý nhìn thấy bản phác thảo rơi bên ngoài của em ấy, hình như em ấy rất thích quyển truyện tranh đó, có thể lấy nó tham khảo không nhỉ?
Hết chương 32