( Vậy thì cầm thú đi)
Điện hạ đại nhân vốn tưởng rằng tiểu hồ ly đưa tay muốn ôm là bởi vì đã tha thứ cho mình, hoàn toàn không nghĩ tới sau khi ôm cậu một khắc, cổ liền bị mạnh mẽ cắn vào.
Đối với người tu thể thuật mà nói, cổ là chỗ trí mạng yếu ớt nhất, nhất thời Nicolas đau đến cả người run lên, bản năng muốn đẩy người công kích ra, thậm chí đánh trả. Nhưng sự quý trọng của hắn đối với tiểu hồ ly đã khắc vào trong xương, lý trí càng mạnh mẽ hơn bản năng mà ngừng lại hết thảy động tác, trái lại càng ôm chặt bảo bối trong lồ ng ngực, sau đó không nhúc nhích tùy ý cậu càng cắn càng sâu.
Tiểu hồ ly một chút cũng không nương tay, đợi đến lúc cậu rũ lòng từ bi nhả ra, chỉ thấy chỗ gần hầu kết của Nicolas hiện ra một dấu răng hoàn chỉnh.
Tuy rằng đã tránh động mạch, nhưng vết thương vẫn chảy không ít máu, nhìn vào thấy nó vô cùng dữ tợn, nếu như không sử dụng chất lỏng phục hồi, thì vết cắn này sẽ rất lâu mới có thể khép lại, hơn nữa tuyệt đối sẽ lưu vết sẹo.
Trên môi của tiểu hồ ly cũng dính máu, đôi môi đỏ, hai má tái nhợt cùng tóc đen rũ xuống, khiến cả người lộ ra một loại cảm giác yêu dị không nói nên lời, làm cho Nicolas nhìn tới sững sờ.
Nếu như đổi thành người bình thường, chắc đã bị hành vi vừa rồi của thiếu dọa sợ, nhưng Nicolas lại bị loại vẻ đẹp yêu dị kia làm cho kinh diễm. Tuy rằng điện hạ đại nhân bị cắn đau nhưng lại phi thường sung sướng nở nụ cười: "Bảo Bảo đây là đang cho ta con dấu sao?"
Trên mặt Nicolas mang theo thỏa mãn biểu lộ nói: "Bảo Bảo không cần lo lắng, ta xin thề mãi mãi cũng chỉ thuộc về một mình ngươi, cho dù ngươi không tuyên bố chủ quyền thông qua phương thức con dấu, người khác cũng cướp không được."
Loại hành vi da mặt dày này làm cho tiểu hồ ly không khỏi trợn to mắt. -- Ai tuyên bố chủ quyền? Ta chỉ là đang hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến "thay đổi thất thường" mà thôi, ngươi đừng tưởng bở có được hay không?!
Tiểu hồ ly lập tức muốn xuống khỏi người Nicolas, nhưng mới giãy giụa vài lần đã bị nam nhân dùng bàn tay nâng cái mông hướng lên trên, sau đó nghe hắn trầm giọng nói ở bên tai: "Bảo Bảo ngoan, đừng nhúc nhích."
Tiểu hồ ly không phục còn muốn động nữa, một giây sau mới biết nguyên nhân đối phương không cho động. -- hắn cảm giác được phân thân của nam nhân đã đứng lên, dưới sự vặn vẹo của cậu mà ma sát qua rãnh đùi.
Đã bị cắn thành như vậy còn có thể cứng lên!!
Nhất thời tiểu hồ ly không còn dám chuyển động, thế nhưng cậu vừa thẹn vừa giận, thở phì phò chỉ vào đối phương nói: "Đại bi3n thái!"
Điện hạ đại nhân không nhịn được cười cười, nghiêm túc đưa ra kiến nghị, "Tuy rằng từ này dùng rất tốt, nhưng Bảo Bảo đã từng nói ta như vậy, có muốn cân nhắc thay từ mới hay không, hả?"
Đã nói?
Tiểu hồ ly nhớ tới hình như mình chỉ ở trong lòng phùn tào Nicolas một lần như vậy, còn chưa từng chính miệng nói qua, mà người bị cậu chính miệng nói thật nhiều lần lại là Hàn Doanh. Không nhịn được nhíu mày lại, ngẩng đầu lên thẳng tắp nhìn Nicolas hỏi: "Ngươi nghe ta nói khi nào?"
Điện hạ đại nhân cũng nhíu mày lại. Hắn chỉ cảm thấy cái từ này hết sức quen thuộc hơn nữa lại xuất phát từ miệng bảo bối của hắn, lại hoàn toàn không nhớ rõ đến tột cùng nghe được khi nào: "Ta cũng không nhớ,... Đại khái là trong mộng?"
Tiểu hồ ly nháy mắt mấy cái, lại thật sự thay đổi từ khác: "Không biết xấu hổ."
"Ân, cái từ này cũng rất tốt, thế nhưng thật giống như cũng từng dùng qua."
Nicolas vừa nói, một bên mang tiểu hồ ly đi về phía phòng rửa mặt. Hắn cao gần 1m9, nâng thiếu niên ở trong khuỷu tay giống như ôm đứa nhỏ lúc trước, hai cái chân dài tinh tế của thiếu niên vòng qua eo của hắn, hắn đột nhiên nhúc nhích, tiểu hồ ly sợ rơi xuống không khỏi đưa tay ôm cổ của nam nhân, hai chân cũng theo bản năng vòng càng chặt eo của đối phương.
Vì vậy điện hạ đại nhân tiến đến bên tai tiểu hồ ly tà ác cười: "Bảo Bảo, ngươi kẹp ta thật chặt."
Tiểu hồ ly ngẩn người, lần thứ hai vừa thẹn vừa giận, lần này thở phì phò nói ra vài từ liên tiếp:"Hạ lưu, sắc ma, cầm thú!!"
Điện hạ đại nhân tương đối thoả mãn đối với những từ mới chưa từng nghe, đồng thời nghiêm túc chọn một cái: "Vậy thì cầm thú đi."
Một đường ôm cậu đến phòng vệ sinh rửa mặt, đánh răng, điện hạ đại nhân hóa thân thành tôi tớ, hầu hạ tiểu hồ ly từ đầu tới đuôi, ngay cả chân cũng không cần chạm đất. Bất quá cậu vẫn nghiêm mặt thở phì phò, không thèm liếc mắt nhìn Nicolas đang tận tâm hầu hạ một cái.
Điện hạ đại nhân một bên giúp tiểu hồ ly rửa mặt một bên biết rõ còn hỏi: "Bảo Bảo tại sao không để ý tới ta?"
Tiểu hồ ly cuối cùng cũng coi như liếc mắt nhìn hắn, bất quá là dùng trừng, "Hừ."
Trên sách lịch sử cổ địa cầu nói hồ ly là sinh vật nghiêng nước nghiêng thành nhất, mà tiểu hồ ly của hắn rõ ràng có một bề ngoài đẹp đến đủ để gieo vạ toàn bộ đế quốc, lại có một tính tình hoàn toàn không phù hợp cùng bề ngoài. Đơn thuần, mơ hồ, tính trẻ con, mặt mỏng dễ dàng thẹn thùng...
Chợt phát hiện có rất nhiều từ ngữ để hình dung thiếu niên, gộp tất cả từ mà hắn biết lại cũng không đủ. Điện hạ đại nhân hôn tóc mái của tiểu hồ ly một cái, nhu tình trong mắt đủ để hòa tan băng cứng.
Sau khi rửa mặt xong tóc mái của tiểu hồ ly dính ướt vài sợi, lông mi thật dài cũng ẩm ướt thành một đám một đám, thoạt nhìn càng thêm ngon ngọt, tiếp tục bị Nicolas ôm thả lên trên giường chuẩn bị ăn bữa tối.
Nhưng vừa ngồi trên giường không bao lâu liền thấy cả người cậu lười biếng trượt xuống, Nicolas vội đưa tay đỡ bảo bối của hắn: "Ngoan, ngồi chuẩn bị ăn cơm."
Nhưng ngay cả đôi mắt của tiểu hồ ly đều nửa khép nửa mở, lông mi run nhẹ lên, mềm mại nói: "Buồn ngủ..."
Nicolas dùng chóp mũi cọ nhẹ khuôn mặt nhỏ trắng nộn nộn của cậu: "Đã ngủ hai ngày, tại sao lại còn mệt như vậy? Ăn cơm xong lại ngủ tiếp có được hay không?"
Nhưng mà tốc độ buồn ngủ kéo đến nhanh như gió không thể chống đỡ được, cơm nước vừa mới bưng lên, đầu của tiểu hồ ly đã gục xuống, thậm chí không kịp trả lời, cứ như vậy dựa vào khuỷu tay của Nicolas ngủ thiếp đi.
Nicolas không nhịn được nhíu mày lại, cẩn thận đặt tiểu hồ ly tới trên gối, cho người đưa cơm nước lui ra, cũng gọi bác sĩ tới đây.
Bác sĩ không tra được vấn đề gì, ngược lại là bị vết thương ở cổ của Nicolas làm giật mình, vừa nghĩ toàn bộ đế quốc còn có ai có thể làm cho Nicolas bị thương, nơm nớp lo sợ hỏi: "Điện hạ, có muốn ta giúp ngài xử lý vết thương một chút hay không?"
Nicolas nâng tay sờ sờ bên gáy, cảm giác nơi đó giống như còn đang chảy máu, liền gật đầu một cái, lại bổ sung: "Chỉ cần làm máu ngừng lại là được, không cần dùng thuốc có thể chữa trị làn da, ta phải giữ vết sẹo này thật tốt."
Tuy rằng bác sĩ cảm thấy hoàn toàn không có thể hiểu được mệnh lệnh này, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo, thuận tiện cũng kiểm tra toàn thân Nicolas một chút.
Sau khi kiểm tra rốt cục phát hiện ra không đúng --lực lượng bạo | loạn tích lũy trong cơ thể đối phương dĩ nhiên đã từng phát động, hơn nữa còn được khai thông sạch sành sanh!!
Thân là bác sĩ chuyên chúc của phủ thân vương, Dalits rất rõ ràng lực lượng bạo | loạn trong cơ thể của Nicolas mạnh mẽ đến mức nào, nếu lại tích lũy thêm ba năm, e rằng ngay cả tinh thần lực giả Cấp SS cũng không biết nên giải quyết như thế nào. Trước tiên không nói đến việc toàn bộ đế quốc đến tột cùng có tinh thần lực giả Cấp SS hay không, chỉ riêng kết quả khai thông này, cũng đủ để cho Dalits làm bác sĩ nhiều năm cũng phải khiếp sợ. Bởi vì nó càng giống như cách thức hóa mà cắt bỏ toàn bộ lực lượng bạo | loạn trong cơ thể của Nicolas một cách hoàn mỹ, ngay cả một phần cũng không để lại.
Bác sĩ không thể tin tưởng mà kiểm tra ba lần, mới miễn cưỡng tin tưởng sự thực này, lập tức rõ ràng mười mươi báo cáo ra. Nicolas cũng không có vì vậy mà sản sinh bất kỳ một tia cảm xúc cao hứng, lông mày lại nhăn càng chặt.
Bởi vì hắn rõ ràng hơn so với bất kì ai thời điểm mà mình phát động sức mạnh, người duy nhất có thể khai thông giúp hắn chỉ có tiểu hồ ly của hắn.
Tiểu hồ ly của hắn dĩ nhiên giúp hắn cắt bỏ hết thảy lực lượng?
Như vậy, tiểu hồ ly sẽ buồn ngủ như vậy, đều là xuất phát từ nguyên nhân này?
Thậm chí nói, tinh thần lực của tiểu hồ ly cao tới cấp SS hoàn toàn có năng lực rời xa mình đang trúng thuốc, nhưng bởi vì muốn giúp mình khai thông lực lượng bạo | loạn mà mạnh mẽ bỏ qua phản kháng, mà chính mình lại thừa lúc đó cưỡng ép đoạt lấy cậu?
Tim mơ hồ đau lên, Nicolas theo bản năng đ è xuống ngực. Bác sĩ không kiểm tra được tiểu hồ ly có bất cứ vấn đề gì liền tiêm một ống dinh dưỡng cho thiếu niên mới rời khỏi, còn Nicolas cứ ngồi nhìn khuôn mặt của tiểu hồ ly mà sững sờ, lại một đêm mất ngủ.
Đương nhiên, không chỉ một mình điện hạ đại nhân mất ngủ, hết thảy sinh ý dưới danh nghĩa của gia tộc mới bị buộc đóng cửa không tới một ngày, tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Robert - Robert Steve đã ngồi không yên, cơ hồ có thể có thể xưng tụng lòng như lửa đốt. Hắn đại loại cũng biết chuyện gì xảy ra, lập tức truyền tin đệ trình bái thiếp đến phủ thân vương, muốn gặp mặt Nicolas.
Tự nhiên là nhận được câu trả lời không gặp.
Thứ nhất là bởi vì phải bức Steve đến cùng cực, thứ hai tự nhiên là bởi vì muốn trong coi tiểu hồ ly một tấc cũng không rời, không rảnh gặp bất luận người nào.
May mà tiểu hồ ly cũng không có ngủ quá lâu, sáng sớm hôm sau đã đúng giờ tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn thấy Nicolas đang nhìn mình chằm chằm.
Ánh mắt của hắn quá mức thâm thúy, làm cho tiểu hồ ly thẹn thùng, không nhịn được mở miệng hỏi: "... Ngươi nhìn ta làm gì?"
"Bởi vì ta yêu thích ngươi a", Nicolas thời khắc đều tìm cơ hội biểu lộ, đưa tay ra ôm người vào trong lồ ng ngực, trầm thấp than thở nói: "Cho nên càng ngày càng muốn nhìn ngươi, làm sao bây giờ?"
Hơi thở nóng bỏng phun vào trên cổ, tiểu hồ ly sợ ngứa rụt cổ một cái, nỗ lực đẩy cái đầu của nam nhân đang lại gần ra: "Vậy thì từ vừa mới bắt đầu cũng đừng nhìn."
Điện hạ đại nhân giơ tay áp lỗ tai của tiểu hồ ly về phía lồ ng ngực của mình, cưỡng bách cậu cảm thụ trái tim của mình đang cường liệt mà mạnh mẽ nhảy lên: "Nhưng vừa mới bắt đầu ta liền thích ngươi, làm sao có khả năng không nhìn?"
Hai má của tiểu hồ ly dán vào ngực trái của Nicolas khó giải thích được đỏ ửng, nguyên bản thân thể còn đang chống cự cũng buông lỏng, mềm mại dựa vào lồ ng ngực Nicolas.
Loại động tác nhỏ ỷ lại này làm cho tâm điện hạ đại nhân đều mềm nhũn, thuận thế nhấc mặt tiểu hồ ly lên: "Bảo Bảo, ngươi yêu thích ta sao?"
"Không thích", tiểu hồ ly đưa đầu ra: " Ta ghét ngươi nhất."
"Vậy Bảo Bảo yêu ta sao?"
"Đã nói ta ghét ngươi."
Nicolas lại thấp khẽ cười nhẹ, nắm lấy tay của tiểu hồ ly tay đưa đến bên mép, một cái lại một cái vừa li3m vừa hôn lên: "Bảo Bảo yêu thích cái gì của ta?"
"Ngươi là thuộc về loài cẩu sao, tại sao lại li3m." Tiểu hồ ly muốn rút tay trở về, nhưng đáng tiếc rút nửa ngày vẫn không nhúc nhích, vội rút tay nên nghe sai câu hỏi, trả lời ngược với câu vốn phải nói: "Nơi nào cũng yêu thích."
"Nếu Bảo Bảo cũng yêu thích ta", Nicolas li3m hôn ngón tay xong liền đi hôn mu bàn tay cùng cánh tay: "Chúng ta một lần nữa cùng nhau đi."
Nghĩ đến việc lúc trước vừa kết giao không tới một phút liền bị quăng, điện hạ đại nhân đen mặt, sợ đêm dài lắm mộng trực tiếp tuyên bố nói: "Tuần sau chúng ta liền tổ chức lễ đính hôn."