Sau một đêm, Hứa Nhất Nặc trải qua lần đầu tiên làm fan chân chính, cuối cùng hồi sinh trở lại, vừa mới tỉnh dậy, đầu tóc bù xú vội gửi Chu Hi hình ảnh ở trên thảm đỏ.
Hôm qua, Chu Hi làm việc đến gần nửa đêm, sáng sớm lại bắt đầu công việc, nhân lúc makeup định chớp mắt ngủ một lúc, khi nhận tin nhắn trên Wechat, liền tỉnh ngủ.
Chu Hi: Thực sự gửi cho tôi à, cảm ơn cô rất nhiều, cô chụp ảnh rất đẹp!
Hứa Nhất Nặc: Tôi định gửi cho cậu vào hôm qua, nhưng lúc đó đã quá muộn sợ làm phiền giấc ngủ của cậu. Nên sáng nay tôi mới gửi, cậu thích là được rồi.
Làm việc trong giới giải trí, thời gian làm việc không kể ngày đêm. Chu Hi quá quen với việc Trâu Phàm gọi điện thoại vào lúc 3h sáng, có vẻ đối phương rất quan tâm thời gian nghỉ ngơi của anh ta, trong lòng chợt lóe lên cảm giác ấm áp.
Nhân cơ hội trêu chọc đối phương.
Chu Hi: Ừ, làm cho idol xong mới đến lượt tôi đúng không? Không sao, tôi hiểu tâm trạng của cô, rất hiểu, cảm ơn cậu rất nhiều.
Hứa Nhất Nặc:???
Hứa Nhất Nặc: Cậu đang nói liên thiên gì vậy, mama thực sự không hiểu?
Chu Hi: Hôm qua tôi nhìn thấy rồi, cô vội vàng chạy đến chụp hình Triệu Diệc Tinh. Ôi trời, bóng bay màu hồng trên thảm đỏ không nổi bật bằng bong bóng màu hồng bay quanh người cô.
Hứa Nhất Nặc:... Không phải, tôi không hề như vậy, đừng có nói bậy.
Mặc dù cơ thể này là một cô gái trẻ vô lo vô nghĩ, nhưng dù sao linh hồn đã được xã hội mài dũa. Hứa Nhất Nặc đột nhiên cảm giác mình mang ra xét xử công khai.
Hơn nữa, quanh người cô không hề xuất hiện bong bóng màu hồng! Đó là cô sợ bị mấy người Lâm Song Song tức giận cầm theo dao đuổi giết.
Chu Hi: Đừng ngại, Tinh ca quả thực rất đẹp trai! Được fan của anh ấy thực sự rất hạnh phúc, ánh mắt tốt đấy. Tôi biết cô đã chụp rất nhiều tấm hình đẹp, mau gửi cho tôi vài tấm đi.
Hứa Nhất Nặc:?????
Chu Hi: Nhanh lên, tôi muốn thay đổi hình nền điện thoại.
Hứa Nhất Nặc:......
Ok, không hổ là nam chính nguyên tác, đúng là người đàn ông đứng ở trung tâm thế giới.
Cô còn tưởng do ngày hôm qua chạy nhanh quá, bị tin nhắn trên Wechat thúc giục nên không để ý, hóa ra thần tượng mà Chu Hi muốn hợp tác thực sự là Triệu Diệc Tinh.
Tất cả những người nguyên chủ quen đều xoay quỹ đạo 360 độ quanh nam chính, thảo não con đường "đu idol" cùng kết cục bi thảm lại diễn ra trôi chảy như vậy. Nghĩ đến đây, chuông báo động trong đầu của Hứa Nhất Nặc liên tục lóe sáng.
Tâm trạng phức tạp, gửi Chu Hi bức ảnh mà cô ưng ý nhất. Hứa Nhất Nặc nhân tiện nói Chu Hi biết tiến đồ hậu kỳ formatting của Gstar, cùng với kế hoạch tuyên truyền.
Tuy chị Kỳ thảo luận với ekip, nhưng không biết Trâu Phàm đã nói cho nghệ sĩ biết chưa.
Một lúc sau, Hứa Nhất Nặc nhận được lời cảm ơn của Chu Hi.
Tuy rằng Chu Hi chỉ mới tiểu sinh mới nổi, lưu lượng còn kém xa Triệu Diệc Tinh, nhưng sức nóng cùng độ nổi tiếng tăng rất nhanh trong khoảng thời gian. Cậu ấy vẫn thường xuyên dành thời gian nhắn tin tâm sự với Hứa Nhất Nặc/
Hứa Nhất Nặc biết Chu Hi thực sự coi cô là một người bạn, cô thành tâm hy vọng Chu Hi không bị Trâu Phàm liên lụy, trải qua con đường sự nghiệp thuận lời.
Sáng hôm sau, Hứa Nhất Nặc đến Gstar làm việc, lúc uống cafe, nhắc đến sự kiện thời trang hôm qua, cô cũng nói đến việc mời Lâm Song Song đến xem chương trình "Girls Over Flower", nhờ chị Kỳ không sắp xếp công việc cho cô ấy vào hai ngày này.
"Ồ, sự kiện đó tạp chí cử Tiểu Hàm đến dự, chị không đến. Nhưng chị thấy những bức hình em chụp trên thảm đỏ. Ánh sáng và góc độ trong bức hình rất đẹp, còn đẹp hơn nhiều mấy tấm ảnh được các phóng viên chụp lại.." Chị Kỳ đặt ly cafe xuống, tò mò tiến lại gần hỏi: "Còn giữ ảnh gốc không? Em có chụp ảnh các nghệ sĩ khác không? "
"Có chụp vài nghệ sĩ, đều là ảnh gốc." Hứa Nhất Nặc mở album ảnh trong điện thoại ra, đặt ở trước mặt chị Kỳ, "Vị trí đứng không được tốt lắm, nhưng hiệu quả khá ổn. "
Dù sao tiền vé cao như vậy, không chụp thêm vài tấm hình sao có xứng với tiền "học phí".
Nguyên chủ nhờ bộ ảnh trên mạng chính thức bước chân vào giới thời trang. Chị Kỳ đương nhiên biết cô và Lâm Song Song đều là fan của Triệu Diệc Tinh, là fan nên chụp hình thần tượng của mình đẹp là điều rất dễ hiểu. Khi chụp hình các nghệ sĩ vẫn có độc đáo và khác biệt, đó mới là điều cô cần chú ý.
Chị Kỳ xem lần lượt từng tấm ảnh trong điện thoại, bởi vì vị trí đứng cùng góc độ hơi lệch, nhưng các bức hình vẫn độ sáng và bố cục rất đẹp.
"Có rất nhiều ảnh của Chu Hi, quan hệ hai em có vẻ tốt."
"Vâng, dáng người cậu ấy rất đẹp. Ngày hôm đó hợp tác với nhau cũng rất vui vẻ."
"Em không so đo tính toán với người đại diện của cậu ấy." Chị Kỳ trả điện thoại lại cho cô, bật cười nói, "Em đúng là một cô gái tốt bụng. Chu Hi thực sự rất khá, kỹ năng diễn xuất ngày càng tốt lên. Mấy tấm ảnh em chụp mấy nghệ sĩ này rất đẹp. Vừa nãy, em nói muốn đến xem chương trình "Girls Over Flower"? Là vì công việc hay là......"
"Không phải, bạn của em cũng tham gia chương trình này, nên em muốn đi đến đó ủng hộ cô ấy"
Hứa Nhất Nặc trong đầu hiện lên nội dung cốt truyện, cô không biết liệu đó có phải điều trùng hợp không.
Chị Kỳ nghe xong càng cảm thấy hứng thú: "Chương trình vừa công bố chị liền để ý đến, bạn của em là ai? Công ty chủ quản cô ấy có góp vốn đầu tư chương trình không? "
Hứa Nhất Nặc suy nghĩ một lúc, khẽ lắc đầu. Tô Tiểu Noãn không phải là thực tập sinh tiềm năng, nhưng người ta có hào quang nhân vật chính, lấy được kịch bản truyền cảm hứng, mặc kệ nhà đầu tư lăng xê pr các thực tập sinh khác, thì tất cả đều bị hào quang nữ chính đánh bại.
Chị Kỳ: "Trong giới này có quan biết rộng rãi chính yếu tố tạo 50% sự nổi tiếng. Thực ra, chị định chờ chương trình phát sóng xem phản ứng khán giả, mới cử người đến liên hệ với ekip chương trình. Bây giờ đã có cơ hội, bạn giúp chị thử nhìn em thực tập sinh nào tiềm năng, để sớm liên lạc trước"
Ở nước ngoài, có nhiều nghệ sĩ nổi tiếng bước ra từ chương trình tuyển thực tập sinh. MV đầu tiên, quảng cáo đầu tiên, hay chương trình tạp kỹ đầu tiên, tạp chí đầu tiên luôn được những người hâm mộ mua và ủng hộ nhiều nhất, lượng truy cập và tuyên truyền đều đạt được những con số ấn tượng.
Nếu sớm tìm viên ngọc, lén để số liên hệ với một hai thực tập sinh tiềm năng, có lịch trình đầu tiên sau này của họ, độ nhân diện tạp chí tăng lên rất cao.
Hứa Nhất Nặc không phải nhiếp ảnh độc quyền của Gstar, chị Kỳ cho rằng chuyện này đôi bên cùng có lợi, chờ Hứa Nhất Nặc tính lũy nhiều tác phẩm và kinh nghiệp, chị Kỳ đề cử chuyển cô lên làm "nhân viên chính thức".
Hứa Nhất Nặc mím môi trầm tư suy nghĩ, cô đồng ý đi đến trường quay chỉ vì thận trọng, không muốn tạo ra bất kỳ hiệu ứng hồ điệp nào, tuy nhiên, tính cách nữ chính như thế nào, cuộc sống tương lai cả hai cùng quỹ đạo đi về đâu đều ẩn số, chỉ cần để lộ ra chút sơ hở, cô sẽ vội vàng rút lui.
Kế hoạch "thả câu" lần này chị Kỳ, Hứa Nhất Nặc thận trọng nói: "Em chưa biết rõ tố chất bạn em như thế nào, em cũng chưa cơ hội tìm hiểu các thực tập sinh khác trong chương trình. Em nghĩ cứ đến trường quay xem thử đã. Nếu có cơ hội, sẽ giúp chị Kỳ để ý. "
******
Buổi ghi hình hôm nay được bắt đầu từ buổi sáng, đêm hôm trước Hứa Nhất Nặc bị mất ngủ, giấc mơ đó giống như thật, cô vẫn ngồi làm việc ở văn phòng, dặn dò Mina phân công nhiệm vụ cho dự án mới, sau đó cô nghe được giọng nói của một cô gái, có người đang gọi "Tô Tiểu Noãn", giọng nói ngày càng gần.
Rầm một tiếng, cánh cửa bị mở tung ra, một tia sáng chiếu vào mắt cô, khiến Hứa Nhất Nặc không thể mở mắt ra được, cô khó chịu khẽ nhíu mày, cố gắng mở mắt ra để có người trước mặt.
Sau đó, cô tỉnh dậy.
Vì không ngủ đủ giấc, có hơi đau đầu, Hứa Nhất Nặc bực bội nhìn đồng hồ, kiếp trước trừ khi các buổi họp trọng đại ra, cô chưa từng dậy sớm như vậy.
Quả nhiên, cô có chút lo lắng.
Hứa Nhất Nặc bật dậy, rửa mặt trang điểm, mở tin tức tài chính buổi sáng ra xem, mới bình tĩnh trở lại. Nhìn thấy khối tải sản hôm nay của mình so với tuần trước tăng gần 20%, trái tim nhỏ bé bị giấc mơ kia dọa cho sợ dần bình tĩnh trở lại.
Cô cố ý đến điểm hẹn trước 30 phút, cố gắng làm quen với hoàn cảnh xung quanh trước, không ngờ đối phương cũng đến rất.
"???" Lâm Song Song rất ngạc nhiên: "Hôm nay đúng gi vậy.... Không phải, gần đây cậu rất đúng giờ, không giống với cậu thường ngày lắm."
Hứa Nhất Nặc nửa đùa nửa thật: "Vì quá phấn kích, với lại tối qua bị mất ngủ, đừng có gặp ai cũng cằn nhằn và mắng tớ lề mề nữa. "
Lâm Song Song trợn trắng mắt: "Tôi còn không hiểu cậu sao, gần đến giờ hẹn mới chịu dậy, nói sắp đến nơi rồi nhưng thực ra mới đi ra khỏi cửa. Ngoại trừ việc đi đến gặp con trai ra, có khi cậu đến đúng giờ. "
Hứa Nhất Nặc: "......"
Một người luôn đúng giờ đột nhiên phải chịu oan ức không dám phản bác, không biết liệu cô có thay đổi kết cục bi thảm của nguyên chủ hay không, nhất định phải thay đổi ấn tượng xấu của mọi người về nguyên chủ!
"Mau đi ra đằng kia chờ đi, đợt tý nữa xếp hàng vào sân. Này, cầm đi." Hứa Nhất Nặc
lôi một tấm vé từ trong túi ra, "Hai ngày nay công ty phân công công việc cho cậu không? "
Lâm Song Song ngay lập tức đoán ra được: "Không, cậu đã bàn chị Kỳ rồi à. Tuần này, tớ không cần phải đến studio. Hôm nay cũng tính đi làm thêm. "
"Chị Kỳ đúng là người tốt, vậy hôm nay chúng ta có vui chơi thoải mái. Không cần phải lo lắng đang xem dở đột nhiên bị công ty gọi về."
"Dừng, nếu hai người chúng ta không đến đây xem, sau khi chương trình tạp chí cử người đến đây, ngược lại chúng ta giúp chị Kỳ, cậu nhìn thẻ nhân viên công tác này đi, chúng ta không ai nợ ai cả"
Đạo lý này, đương nhiên Lâm Song Song là người hiểu rất rõ. Dù sao cô ấy bước vào giới này cũng vì đu "idol". Hứa Nhất Nặc rất bất ngờ khi nhìn thấy thẻ "xanh".
Tại địa điểm ghi hành có rất nhiều người đứng chờ, một số thực tập sinh được các công ty giải trí lăng xê, đương nhiên một số người bị trả về, có một số ít nhân tố như Tô Tiểu Noãn vừa không có kinh nghiệm vừa không có bối cảnh, làm công cụ để khán giả cảm thấy đây là một cuộc thi công bằng.
Trong lúc đừng chờ, Hứa Nhất Nặc nhìn xung quanh một lượt, hầu như ai cũng đem theo SLR, dựa theo kiến thức cô đã học, ống kính máy quay đều tốt, bỏ xa cô mấy con phố, thậm chí có nhiều người chuẩn bị đăng bài lên weibo.
Cô không rõ người các công ty thuê đến đóng giả làm fan, hay thực sự có thực tập sinh là ngôi sao Tử Vi trên trời giáng xuống.
"Oa, đối thủ chuẩn bị chiến lược rất kỹ càng." Lâm Song Song chậc chậc, nói nhỏ, "Chúng ta không đem theo thứ gì cả. Liệu Tiểu Noãn có ý kiến gì không? "
Bởi vì chương trình này, Lâm Song Song đã biết tên thật của "Ngôi sao băng".
Hứa Nhất Nặc: "Không, tôi không thể để quay phim thấy mặt tớ? Nếu để lộ mặt... Có lẽ tôi không cần phải cổ vũ nữa. "
Lâm Song Song: "......" Cho dù đó sự thật, nhưng có cần nói thẳng ra như vậy không.
Nhưng mà nhắc mới nhớ, Hứa Nhất Nặc bước qua cánh cửa an ninh, liền gửi tin nhắn cho Tô Tiểu Noãn, nói cho đối phương biết bọn họ đã có mặt, trước khi ghi hình có cần bọn họ hỗ trợ gì không.
Tin nhắn vừa được gửi đi, còn chưa kịp nhét điện thoại vào trong túi, liền nghe được tiếng chuông thông báo có tin nhắn mới.
Tô Tiểu Noãn: Chị Nam!! Yêu cậu rất nhiều! Tớ vừa trang điểm xong chuẩn bị lên sân khấu, cậu đi đến gặp tôi.
Lâm Song Song ngòi đầu ra nhìn thử: "Hậu trường? Chúng ta được phép đi vào trong đó? "
Hứa Nhất Nặc: "Chắc là được."
Dù gì Tô Tiểu Noãn là nữ chính, cô ấy là điện vừa là ánh sáng, cô ấy chính sự tồn tại độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Đây là trường hợp thứ 2.
Cho nên khi cô nhận chỉ dẫn từ cửa ra vào đi đến hậu trường do Tô Tiểu Noãn gửi đến, bình tĩnh cất điện thoại vào túi, vuốt mái tóc, nói: "Đi thôi, đi đến gặp Tô Tiểu Noãn. "