Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mary Sue

Chương 48: Trợ lý




Vào ngày ghi hình cho chương trình, Trình Tuyết Ý được yêu cầu phải đến tập đoàn Thịnh Gia trước 8 giờ sáng.

Tập đoàn của Thịnh Gia nằm ở quận kinh doanh trung tâm, thời gian đi làm sẽ kẹt xe hơn bình thường, nên cô đã cố ý tới sớm hơn một chút.

Sau khi rửa mặt xong, cô đứng trước tủ quần áo lựa tới lựa lui cuối cùng cũng chọn được một bộ trang phục khá chuyên nghiệp, áo sơ mi voan màu trắng, váy ôm màu đen, phối hợp với một đôi giày cao gót đen, mái tóc dài suôn mượt cũng được cột thành đuôi ngựa.

Trang điểm cũng nhẹ nhàng hơn, cô chỉ đánh kem lót, vẽ lông mày và son môi màu hồng đất để tôn nước da.

Trước khi bước ra cửa, Trình Tuyết Ý đứng trước gương chụp một tấm hình, cách ăn mặc của cô giống như một cô nhân viên trẻ vừa mới ra trường vậy.

Khi đi xuống gara hầm gửi xe thì người của tổ tiết mục đã tới rồi, cả đoàn người ngồi lên xe bảo mẫu cùng nhau đi tới tập đoàn Thịnh Gia.

Vừa ngồi vào xe MC đã hỏi Trình Tuyết Ý: “Hôm nay Tuyết Ý có lo lắng không?”

Nhìn vẻ mặt xem kịch vui của MC, Trình Tuyết Ý nói thầm trong lòng: Ha hả, các người chơi lớn như vậy, tôi không lo lắng mới là lạ.

Cô biết mọi người muốn nghe gì nên cũng không cố che giấu.

“Lo lắng chứ.”

“Nhưng tôi chỉ lo lắng về công việc của mình mà thôi.”

Cô dừng lại một chút rồi mỉm cười: “Còn những chuyện khác thì tôi rất yên tâm.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tập lần này mọi người đã chờ rất lâu rồi, có không ít người cố gắng dậy sớm để hóng chuyện.

[Hhhhhhh chương trình này thật biết cách chơi, mong đợi quá đi!]

[Cuối cùng cũng tới rồi, tôi đã mong chờ từ khi có thông báo chính thức rồi đó, muốn thấy ông chủ lớn và em gái Trình của chúng ta!]

[Hôm nay quần áo của Trình Tuyết Ý đúng kiểu dân văn phòng, chỉ là dáng người cô ấy quá đẹp, mặc tùy tiện mà cũng có thể đẹp như vậy.]

[Rất ăn ảnh nữa, hôm nay cô ấy trang điểm rất nhẹ, bốn bỏ năm lên còn tưởng là không trang điểm đó, nhưng dù sao cũng là cô gái ông chủ coi trọng, không trang điểm vẫn đẹp như thường 23333333.]

[Đột nhiên có thể hiểu được vì sao ông chủ lớn thích Trình Tuyết Ý rồi, cảm thấy khi cô ấy làm việc rất đúng mực, đa số các nữ minh tinh khác đều thích trang điểm rất đậm nhưng không hề phù hợp với hoàn cảnh. Nhưng cô ấy thì không, hôm nay cách ăn mặc và trang điểm của cô ấy đều rất phù hợp, tuy là đang ghi hình cho chương trình, nhưng cô ấy lại cho tôi cảm giác, cô ấy thật sự muốn làm tốt công việc này chứ không phải chỉ là quay chương trình.]

[+1 Thái độ làm việc rất tốt.]

[Ha ha ha ha ha, chỉ có tôi cảm thấy trang phục này rất mê người sao?]

[Tôi cũng vậy! Áo voan có thể nhìn xuyên thấu, còn cả váy ôm kia nữa…]

Có lẽ vẫn chưa tới giờ cao điểm nên đường đi khá vắng.

Dưới ánh nắng của bình minh, xe chạy thẳng một đường đến Thịnh Gia, lúc tới nơi còn chưa đến 7 giờ rưỡi.

Thư ký hiện tại của Từ Kỳ Ngôn vẫn là Sara, cô ấy đã đứng đợi cô ở quầy lễ tân từ sớm.

Khi thấy bọn họ đi tới, Sara mỉm cười tự giới thiệu bản thân.

Sau đó nói với đoàn người: “Tôi sẽ dắt mọi người đi dạo một vòng trước nhé.”

Đây là lần đầu tiên Trình Tuyết Ý được đặt chân tới tập đoàn Thịnh Gia, tập đoàn này còn được mệnh danh là tập đoàn 5A cao cấp, so với các công ty con đương nhiên phải xa hoa hơn nhiều.

*5A: OA (hệ thống tự động hóa văn phòng); CA (hệ thống tự động hóa thông tin liên lạc); FA (hệ thống tự động hóa chữa cháy); SA (hệ thống tự động hóa an ninh); BA (hệ thống điều khiển tự động tòa nhà).

Có một bức tường phía sau quầy lễ tân, đó chính là bức tường văn hóa doanh nghiệp của Thịnh Gia.

Trên tường có những dòng giới thiệu và lịch sử hình thành của Thịnh Gia trong vòng 100 năm qua.

Thịnh Gia đi lên từ một cửa hàng nhỏ, cho đến bây giờ đã đứng đầu trong danh sách và là tập đoàn xưng hùng xưng bá nhất.

Khi nhìn thấy bức tường này, ai cũng có thể tưởng tượng ra được 100 năm thăng trầm thịnh suy của Thịnh Gia, đúng là hơi cảm thấy hăng hái sôi máu.

Sau khi giới thiệu đơn giản, Sara dẫn bọn họ tới văn phòng cao cấp của tập đoàn.

“Đây là phòng làm việc của Từ tổng.”

Vẫn là một tầng riêng biệt như cũ, toàn bộ khu vực làm việc đều mang theo vẻ uy nghiêm và trang trọng.

Không biết vì sao chỉ mới đứng ở đây thôi mà Trình Tuyết Ý đã cảm thấy rất áp lực rồi.

Sara đưa cô tới bàn làm việc của cô ấy: “Tiếp theo tôi sẽ nói sơ công việc cô phải làm trong hôm nay.”

Trình Tuyết Ý gật đầu ngồi xuống.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sara đưa cho cô một cuốn sổ và bút: “Công việc của trợ lý cũng khá phức tạp, từ sắp xếp lịch trình cho đến bưng trà rót nước, thật sự là cả ngày không có thời gian nghỉ ngơi, trong đó có có những cái quan trọng như là sắp xếp lịch trình và cuộc họp, cô nhất định phải hiểu rõ mọi việc hơn là Từ tổng, vì ngài ấy sẽ hỏi tới.”

“Tôi vừa kiểm tra hệ thống OA của tập đoàn, hôm nay Từ tổng sẽ tham dự tổng cộng năm hội nghị, cuộc họp đầu tiên bắt đầu vào lúc 9 giờ sáng, cái thứ hai sẽ là 11 giờ, thứ ba…”

Trình Tuyết Ý cầm bút lên, chuyên tâm viết.

Khi Sara chuyên nghiệp thật sự rất đáng sợ, những điều này giống như đã khắc sâu trong não cô ấy vậy, hoàn toàn đều nằm trong lòng bàn tay.

Nhưng nếu cô ấy không có năng lực, thì Từ Kỳ Ngôn cũng sẽ không mang cô ấy từ công ty con đến đây.

Đúng 8 giờ, một người đàn ông cao ráo mặc vest mang giày da đi từ trong thang máy ra.

Người quay phim rất biết cách để tạo bầu không khí, đầu tiên cho camera di chuyển từ đôi giày da làm bằng thủ công của người đàn ông, sau đó là bộ vest được cắt may rất khéo léo.

Người đàn ông có bờ vai rộng eo thon, dáng người gầy nhưng rắn chắc, càng khiến cho bộ vest kia trở nên đẹp hơn.

Bão bình luận bùng nổ rồi.

[A a a a a! Tới rồi, tổng tài tới rồi!]

[Cảnh báo trai đẹp đang ở phía trước!]

[A a a a a, chỉ mới thấy dáng người thôi mà tôi đã chảy máu mũi rồi!]

Cuối cùng, máy quay quay đến khuôn mặt của người đàn ông.

Khuôn mặt đó vẫn đẹp trai như các vị hoàng tử trong truyện cổ tích, đường nét sắc bén, đôi môi mỏng, ánh mắt đen lạnh lùng sâu thẳm nhưng lại cực kỳ mê người.

Không phải Từ Kỳ Ngôn thì còn có thể là ai.

[Đây là người đàn ông cực phẩm gì vậy, a a a a, tại sao số mệnh Trình Tuyết Ý lại tốt như vậy?]

[Thật sự là ông chủ lớn kìa, khí chất này quá là văn nhã bại hoại, khi nhìn thấy cảnh tượng này không biết vì sao tôi lại tưởng tượng…tưởng tượng ra cảnh hắn dùng cà vạt trói tôi lại…tôi độn thổ đây.]

[A a a a, lầu trên đang nghĩ gì vậy…]

[Tôi cũng tưởng tượng ra được rồi, hắn còn mặc áo sơ mi trắng nữa chớ, nút áo trước ngực tháo vài cái, tôi bị hắn dùng cà vạt cột tay vào đầu giường, sau đó…sau đó các người hiểu rồi đấy…]

[Sáng sớm đã ‘làm’ rồi, các người thật là… (* ̄3 ̄)╭ ]

[Comment nhiều quá không thấy được hình nữa rồi 2333333]

Nhân vật chính không hề biết cư dân mạng đang nói gì, hắn vẫn bình tĩnh bước ra khỏi thang máy.

Từ Kỳ Ngôn là người có khí thế cực kỳ mạnh mẽ, dường như hắn có cả nhạc nền BGM riêng cho mình, chính là loại BGM mà các nhân vật tổng tài trong phim hay dùng.

Sara cẩn thận cúi chào, Trình Tuyết Ý…cũng học theo, đứng im ở đó hai tay khép lại, mỉm cười, giống như tiếp viên hàng không đang chào khách vậy.

Khi đi đến trước mặt Sara bước chân của Từ Kỳ Ngôn dừng lại.

Hắn thản nhiên lướt mắt nhìn về phía Trình Tuyết Ý, thật ra hôm nay quần áo cô mặc cực kỳ bình thường, nhưng bởi vì khát vọng đã lâu, nên nhất cử nhất động của cô đều có thể khơi dậy dục vọng của hắn.

Chiếc áo sơ mi voan hôm nay Trình Tuyết Ý mặc có hơi mỏng, dường như có thể nhìn thấy được dây áo ngực trắng trên bờ vai tinh tế đó, chiếc váy đen công sở bình thường nhưng lại có thể ôm gọn vòng eo thon thả của cô, đường cong quyến rũ.

Còn có đôi chân dài thẳng tắp bên dưới…

Dường như cô không hề nhận ra được sự quyến rũ của bản thân, cô đứng ở đó với tư thế chuẩn mực, nở một nụ cười ngọt ngào.

Ánh mắt Từ Kỳ Ngôn rời khỏi người cô.

À.

Trông cô giống như một cô trợ lý nhỏ xinh xắn, mà hắn, ngay lúc này lại giống như một tên cấp trên cầm thú.

Trình Tuyết Ý đứng ở đó, đột nhiên cô nhìn thấy ánh mắt Từ Kỳ Ngôn trầm xuống.

Trong lòng tự hỏi, người này lại bị gì nữa vậy?

Nhưng lúc này máy quay đang theo dõi cô, nên cô không thể làm ra hành động gì khác được.

Rất nhanh Từ Kỳ Ngôn đã khôi phục lại vẻ mặt bình thường như cũ, hắn rũ mắt, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, trầm giọng nói: “Cà phê.”

Sau đó, cất bước đi thẳng về phía văn phòng làm việc.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Thật ra quá trình này rất ngắn, nhưng lại không tránh được ánh mắt của cư dân mạng.

[A a a a, mỏ đồng mỏ đồng!]

[Mẹ ơi, thật sự rất xứng đôi!!!]

[Tuy là ông chủ lớn đã cố gắng che dấu, nhưng tôi vẫn thấy được trong mắt hắn hiện lên ánh sáng! Sáng rực rỡ!!!]

[Thật sự! Chỉ hiện lên khoảng vài giây thôi!]

[Thật xin lỗi nhưng tôi suy nghĩ thật bẩn! cảnh tượng này giống như hai người đang sắm vai vậy, nam cấp trên và nữ thư ký.AVI]

[Lầu trên là ma quỷ sao?!!]

[Ha ha ha ha, thật là buồn cười, cả nước đều biết hai người bọn họ có gian tình, nhưng bọn họ lại còn cố gắng giả vờ làm việc nghiêm túc.]

Trình Tuyết Ý hoàn toàn không biết bão bình luận náo nhiệt tới mức nào, bởi vì cô căn bản không có một giây rảnh rỗi.

Tập đoàn hàng đầu có yêu cầu rất cao đối với trợ lý, tuy là Sara vẫn luôn giúp đỡ nhưng cô vẫn rất lo bản thân sẽ phạm lỗi sai, tinh thần vẫn luôn trong trạng thái căng thẳng.

Mà cô cũng cảm nhận được Từ Kỳ Ngôn bận rộn tới mức nào, sau khi kết thúc hội nghị đầu tiên, hắn lại phải nhanh chóng tiếp tục hội nghị thứ hai, những văn kiện tài liệu cần hắn xét duyệt có tận mấy sấp, trên bàn làm việc rộng lớn đã xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Căn bản là không có thời gian ăn cơm, toàn bộ đều dựa vào cà phê để lấy sức.

Trình Tuyết Ý vội vàng chuẩn bị tài liệu cuộc họp, sắp xếp phòng họp, sắp xếp lịch trình, nhắc nhở lịch trình, báo cáo công việc và còn rất nhiều công việc tạm thời.

Tới cuối ngày, cô thật sự mệt muốn ngất.

Nói sao nhỉ, cô nhận ra được trên đời này không có nghề nào là dễ dàng cả.

Khi công việc kết thúc thì cũng đã gần tới 7 giờ tối, tăng ca đối với tập đoàn này mà nói là chuyện rất bình thường, 7 giờ đối với nhân viên của Thịnh Gia thì chỉ mới là bắt đầu thời gian tăng ca mà thôi, nhưng Trình Tuyết Ý cũng chỉ tới đây trải nghiệm nên đã có thể quay về rồi.

Sau đó [Thế Giới Tôi Đang Sống] kết thúc buổi ghi hình ngày hôm nay bằng cách phỏng vấn cô về trải nghiệm của ngày hôm nay.

Cuối cùng cũng không có máy quay nhìn chằm chằm, Trình Tuyết Ý mới cảm thấy cả người đều được thả lỏng.

Cô dựa người vào ghế so pha, đúng lúc Sara cầm một ly trà sữa tới đưa cho cô: “Hôm nay rất mệt phải không?”

Trình Tuyết Ý nói cảm ơn cô ấy rồi xua tay: “Không thể so với cô được…”

Cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang đóng chặt: “So với Từ tổng cũng không được bao nhiêu.”

Sara mỉm cười: “Tôi đã quen rồi nên không thấy mệt, nhưng nếu để tôi thay đổi thân phận đi làm diễn viên một ngày thì chắc chắn tôi sẽ không làm được.”

“Thời gian không còn sớm nữa, Tuyết Ý nghỉ ngơi một chút rồi vào chào Từ tổng một tiếng là có thể quay về rồi.”

Trình Tuyết Ý uống một ngụm trà sữa: “Được.”

Trình Tuyết Ý ngồi trên sopha nghỉ ngơi mười mấy phút.

Nhìn thấy thời gian cũng đã gần 8 giờ, Sara đã tan tầm trước, mà người kia vẫn còn trong phòng làm việc cực kỳ hăng hái.

Cô đứng dậy gõ cửa phòng làm việc của Từ Kỳ Ngôn, sau khi được cho phép, cô đẩy cánh cửa gỗ nặng ra một chút, rồi ngó đầu vào trong: “Từ tổng.”

Giọng điệu của cô mang theo chút trêu chọc, sau đó cười nói: “Xin hỏi tôi có thể tan tầm được chưa?”

Vốn dĩ Từ Kỳ Ngôn đang cúi đầu xem tài liệu, nhìn thấy Trình Tuyết Ý ngó đầu vào phòng làm việc của hắn, hắn bất giác đóng tài liệu lại.

Ánh mắt hai người chạm nhau, sau vài giây hắn lên tiếng nói: “Còn có một việc.”

Trình Tuyết Ý: “Hả?”

“Tôi nói vẫn còn một việc, em làm xong thì mới được tan làm.” Nét mặt Từ Kỳ Ngôn nghiêm túc, nghiêm túc tới mức không thể nghiêm túc hơn được nữa.

Hắn vừa nói vừa đứng dậy đi tới trước bàn làm việc, ngón trỏ gõ nhẹ lên mặt bàn: “Lại đây.”

“À.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Trình Tuyết Ý không hề nghi ngờ hắn, cô đẩy cửa rồi bước vào, cánh cửa sau lưng chậm rãi đóng lại.

Cô đi tới trước mặt hắn, cách hắn khoảng chừng một mét, rồi hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Chỉ là sau đó, đột nhiên Từ Kỳ Ngôn ôm lấy eo cô.

Cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông bế cô lên, đặt cô ngồi xuống bàn làm việc của hắn.

“Anh làm…”

Gì…

Chỉ là cô còn chưa nói xong thì Từ Kỳ Ngôn đã giữ lấy gáy cô, cúi đầu xuống hôn.

Trong chớp mắt, bầu không khí cực kỳ im lặng.

Hắn đã rất kiềm chế.

Suốt ngày hôm nay, hắn đã rất cố gắng để đóng vai một chính nhân quân tử.

Nhưng thật ra trong lòng hắn đã sớm biến thành cầm thú.

Rõ ràng màu son môi của cô rất nhạt, nhưng lại cực kỳ quyến rũ hắn.

Hay có thể nói, tất cả mọi thứ trên người cô đều có thể mê hoặc hắn.

Hắn nhẹ nhàng mút lấy cánh môi mềm mại của cô, vừa lưu luyến vừa bá đạo.

Bàn làm việc Trình Tuyết Ý ngồi lên, vừa vặn thấp hơn Từ Kỳ Ngôn một chút, sự chênh lệch chiều cao đó lại càng lợi thế cho việc hôn môi.

Ánh trăng bên ngoài cửa sổ rất sáng, nhưng bên trong phòng làm việc lại vô cùng ái muội.

Đầu óc Trình Tuyết Ý hoàn toàn trống rỗng.

Giữa môi và răng đều là hơi thở lạnh lẽo tới thấu xương của người đàn ông, từng chút từng chút một chiếm trọn linh hồn của cô.

Hắn giống như là một thợ săn giỏi nhất, vừa kiên nhẫn vừa điêu luyện dụ dỗ cô.

Đầu lưỡi của hắn liếm nhẹ qua cánh môi cô, sau đó bắt đầu thăm dò sâu hơn, hắn nhẹ nhàng tách hàm răng của cô ra.

Hơi thở càng lúc càng trở nên gấp gáp.

Nóng.

Thật sự rất nóng.

Hơi thở, cơ thể, tất cả các giác quan.

Đôi tay yếu ớt của cô cố gắng đẩy hắn ra, nhưng bởi vì quá yếu ớt nên lại càng giống động tác vuốt ve hơn.

Từ Kỳ Ngôn vừa hôn vừa duỗi tay giữ lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, ngăn không cho cô cử động nữa.

Một lúc lâu sau.

Hắn hơi lùi về phía sâu một chút, hơi thở vừa gấp gáp vừa nóng rực, nhưng giọng nói lại mang theo một nụ cười mê người: “Em còn sờ loạn tiếp thì tôi sẽ không kiềm chế được đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.