*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mục Loan Loan đợi nửa ngày, Long tiên sinh chỉ "Ừ" một tiếng, không còn nói gì khác nữa.
Cô hơi thất vọng, Long tiên sinh liền rũ mắt, bồi thêm một câu, "Lạnh."
Mục Loan Loan lại cao hứng lên, ngữ khí châm chước thương lượng, "Ta lấy cho ngài quần áo nha?"
Giọng mềm như bông, anh rồng cảm thấy lỗ tai cũng sắp cứng lại, cái gì cũng nói không nên lời, chỉ có đáy lòng chảy quá từng dòng ấm áp, từng tế bào đều kêu gào vui thích.
Rất thích, rất thích nàng nha.
Lại không nghe được bất luận câu nào đáp lại, Mục Loan Loan đều sắp chờ đến thăng thiên mới chờ được anh rồng phun ra được một chữ.
"Được."
Trong lòng cô thật bất đắc dĩ, đi tới bên cạnh tủ quần áo, cầm lấy bộ cẩm y màu trăng non thuần tuý rất đẹp lúc trước nhìn thấy trong tiệm, còn có đặt thêm một cái áo khoác lông cừu màu trắng đã chuẩn bị sẵn.
Mấy cái này là đồ đắt tiền, tiêu hết của cô hết chín khối linh thạch hạ phẩm, cô còn chưa dám bỏ ra mua cho chính bản thân mình.
À, còn có quần lót tốt.......
Gương mặt Mục Loan Loan đỏ hồng, thật ra cô hỏi hắn lạnh không chủ yếu là muốn cho hắn mặc quần lót vào.
Mục Loan Loan đưa lưng về phía anh rồng, cẩn thận đem quần lót kẹp giữa bộ cẩm y và áo khoác, như vậy sẽ không quá rõ ràng...... đúng không?
"Quân, quân thượng." Mục Loan Loan hơi hơi cúi đầu, có chút ngượng ngùng, "Ta, ta đặt quần áo chỗ này nha."
Cô cảm thấy không khí quá quỷ dị, đem quần áo đặt ở mép giường, liền vội vàng bước lui ra sau hai bước như lửa sém lông mày.
Cô ngượng ngùng, nhưng anh rồng lại hơi tan nát cõi lòng.
Là bởi vì hắn quá xấu xí mà.
Cho nên nàng không thế nào nói chuyện với hắn thêm một chút nào nữa.
"Ừ." Đáy lòng vừa mới tràn đầy ánh nắng tươi sáng bỗng nhiên tàn rụi, Long tiên sinh cảm thấy cuộc đời hắn như mây đen xám xịt đang rơi từng trận mưa nhỏ, nhưng khi tầm mắt lạnh lẽo dừng ở xấp quần áo đặt dưới giường, cảm giác tự ti cùng vắng vẻ lại hình như quỷ dị biến mất.
Quần áo tốt như vậy trước nay nàng cũng chưa từng mặc qua.
Từ khi gả cho hắn đến bây giờ, vẫn luôn phải chịu khổ, cũng không được hồi báo một cái gì. Hàng mi dài của hắn run rẩy, rất muốn rất muốn ôm nàng vào trong ngực, hôn lên vành tai của nàng, nói với nàng một ngàn, một vạn lời cảm tạ.
Nhưng quay lại hiện thực, nàng đang vô cùng gấp gáp không chờ nổi muốn rời khỏi hắn.
"Long tiên sinh......" Mục Loan Loan phản xạ có điều kiện kêu một câu Long tiên sinh, cô vội vàng nói năng lộn xộn giải thích, "A, không phải....."
Long tiên sinh hơi hơi ngẩng đầu, Mục Loan Loan thấy hắn mở to đôi mắt xinh đẹp, đáy mắt loé lên tia nghi hoặc, như là Tiểu Tinh Linh.
YOU"LL ALSO LIKE
Irregularity
495K18K
Try being the most popular twins in town. Now, try being their introverted little brother. Dylan Blake is the younger brother of Brad and Bella, the captain of the footb...
Loveless Marriage (COMPLETED)
1.1M35.8K
Kate Miller, a beautiful innocent girl with even more beautiful heart. Yet despised by her own parents. A dancer by profession.She has an older brother who is the only k...
|EDIT - HOÀN| Hào môn nịch sủng: Manh thê qu...
101K5.3K
Tác giả: Miêu Mao Nho ==== Hắn là con nuôi của Tiêu thị, cũng là tổng giám đốc Thịnh Thế, đế vương trên thương trường, dã tâm bừng bừng, lại làm người không khỏi sinh lò...
[EDIT] XUYÊN THÀNH CÔ VỢ VƯỢNG PHU CỦA NAM X...
54.2K4.8K
XUÊN THÀNH CÔ VỢ VƯƠNG PHU CỦA NAM XỨNG. Tác giả: Giản Diệc Dung Thể loại: Hiện đại, xuyên thư, nữ phụ văn, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, nam chính tài giỏi giấ...
The Arranged Bride ( Married To Mr. Jerk)
987K33.3K
Highest ranks:- #24 in Romance #1 in Boss #1 in Mother #1 in Jerk...
[Quyển 3] [Edit] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên...
714K64K
# Tô Yên thần cách.....rớt. # Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công...
Stuck With Mr. Billionaire
2.3M97.2K
"Curiosity killed the kitty Miss Adams." My body stiffened. Slowly I turned around just to see Mr. Parker standing in front of me with hands in his trouser po...
Trên mặt càng ngày càng nóng, Mục Loan Loan cảm giác mình đã sắp tự bốc cháy luôn rồi, "Quân thượng, ta, ta không nhìn lén đâu, ta đi chuẩn bị cơm chiều."
Cô nói xong liền cảm thấy cái lời nói này còn kỳ cục, ám thị hơn, bên môi xả ra một nụ cười quẫn bách, Mục Loan Loan cứng người tại chỗ.
Bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ lại hơi lúng túng, nhẹ đến không thể tưởng tượng, cô còn hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không. Cô lén đưa mắt nhìn Long tiên sinh, mặt con rồng kia vẫn không có biểu tình gì, giống như vừa mới rồi không phải hắn cười vậy.
Mục Loan Loan: "......."
Cô thật sự cảm thấy thần kinh hiện tại có chút vấn đề, cần bình tĩnh đi ra cửa một chút, đi ra mấy bước còn tiếc hận trong lòng quay lại đem Manh Manh tròn lủm lông xù mang đi luôn.
Vì thế anh rồng đang điều chỉnh cảm xúc thì đáy lòng lại mây đen giăng đầy.
Cửa phòng được phu nhân tri kỷ đóng lại, mặt Long tiên sinh từng chút từng chút một đỏ lên, phảng phất như cái con rồng cao lãnh mới ban nãy không phải là hắn.
Hắn ngồi ngay ngắn, nỗ lực duỗi tay nhặt lấy xấp quần áo đặt phía cuối giường, may mắn cánh tay hắn vẫn rất dài, nỗ lực một chút là có thể cầm lấy được.
Áo khoác lông cừu màu trắng, dù cho chỉ là cừu bình thường cũng thực đắt, nàng đối với hắn thật sự rất tốt.
Khóe môi tự động giương lên, Long tiên sinh cẩn thận cầm lấy áo khoác, sau đó liền thấy cái quần lót kẹp ở bên trong.
Long tiên sinh: "........."
Anh rồng mau chóng chín luôn, hắn gian nan cầm luôn cả bộ quần áo bằng vải dệt giống như bộ trên người lại đây, chậm rãi cởi đống vải "tiền thân" là bộ cẩm y màu lam nhạt đang quấn quanh bên hông hắn ra, bắt đầu nghĩ cách mặc quần áo vào.
Bởi vì trong cơ thể hắn hiện tại linh lực gần như bằng không, linh thạch hắn cũng muốn dùng nhưng vì đó đều là nàng cực khổ từng chút một kiếm về, hắn không thể lãng phí.
Chân vẫn còn tê mỏi, động một chút đều rất đau, thái dương Long tiên sinh dần dần toát ra mồ hôi lạnh, môi gắt gao mím lại, nàng hẳn sẽ mau chóng quay trở lại, hắn phải tranh thủ thời gian, đã là con rồng tàn phế còn vô dụng, hắn không thể để nàng cảm thấy mình ngay cả quần cũng mặc không xong.
—— Mục Loan Loan còn đang ôm con chim lông xù mặt mày ngơ ngẩn một đường đi chậm tới phòng bếp, tiện tay đặt Manh Manh lên trên bệ bếp mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, an tĩnh được chút. Cô vuốt vuốt lòng ngực đang nhảy bang bang, nhắm mắt lại liền thấy đôi mắt xinh đẹp của anh rồng kia như ẩn như hiện trong đầu cô, cô vội vàng mở bừng mắt, vỗ vỗ mặt.
"Pi......" Manh Manh run bần bật nỗ lực đứng dậy trên bệ bếp, nhìn xuống cây dao phay đang đặt kế cặp chân bé nhỏ của mình, trong đôi mắt nó lại biến thành sóng lớn cuồn cuộn.1
Mục Loan Loan bị âm thanh đáng thương vô cùng của nó gọi cho hoàn hồn, vừa nhìn vội vàng buồn cười đem con chim ú nu sắp không thể động đậy được để qua một bên, "Thực xin lỗi Manh Manh, ta không phải muốn ăn ngươi đâu."