Sau Khi Trọng Sinh Tra Công Một Lòng Chỉ Muốn Chuộc Tội

Chương 37




Phòng livestream của Nhiếp Câu không chỉ có fan CP của hắn với Kê Du Cẩn, mà còn có fan CP của hắn với Phi Ngư, với Tiêu Tiêu. Tuy rằng hai loại phía sau đã trở thành tà giáo sau hôm nay, nhưng vẫn hoạt động sôi nổi trong phòng livestream của Nhiếp Câu.

-- Là nguyên nhân gì, trong lòng anh không tính tính lại xem.

-- Đừng hỏi, hỏi là thương tâm.

-- Móng heo bự, phụ lòng Tiêu mỹ nhân nhà chúng tôi.

Phi Ngư nghe được Nhiếp Câu hỏi chuyện, dừng một chút mới nói: “Hôm nay cậu ta tạm thời có việc bận, nên không có livestream. Yên tâm đi, cũng không phải chuyện lớn gì, chẳng qua là thời gian hơi gấp gáp, nên không có thông báo đến mọi người.

Nhiếp Câu nghe vậy không hỏi gì nữa, suy cho cùng trong mắt Nhiếp Câu, quan hệ của Phi Ngư với Tiêu Tiêu tốt hơn hắn nhiều, nếu Phi Ngư đã nói không có chuyện gì, thì chắc là không có gì thật. Đến nỗi fan CP của hắn với Tiêu Tiêu, Nhiếp Câu cũng chưa từng để ý, hắn biết đó chỉ là fans đùa giỡn mà thôi.

Buổi tối Nhiếp Câu không livestream quá lâu, đến 9 giờ rưỡi đã tắt. Đối mặt với làn đạn fans trêu chọc “Đi sinh hoạt ban đêm”, Nhiếp Câu không chỉ không ngại ngùng, ngược lại vô cùng thản nhiên nói: “Cái này không cần phải nói ra, tự nhiên ai cũng hiểu.”

Dĩ nhiên, sau khi rửa mặt Nhiếp Câu liền bò lên giường Kê Du Cẩn, chen vào chăn của anh, ôm đối phương vào lòng. Đương nhiên bây giờ hắn không ôm người ta một cách thành thật như hồi trên núi Thanh Giang, mà cứ táy máy tay chân không hề quy củ.

Kê Du Cẩn rất nhanh đã bị Nhiếp Câu giở trò gây rối đến hít thở không xong, cứ cảm giác có vật thể cứng rắn tràn ngập uy hiếp chọc ở vị trí bụng nhỏ của mình. Nghĩ đến chuyện dây dưa khiến thần chí trụy lạc tối qua kia, Kê Du Cẩn có hơi sợ, suy cho cùng thì cảm xúc ở bộ phận dị vật trên người quá mạnh mẽ, nhắc nhở anh không thể tiếp tục phóng túng.

Nhẹ nhàng đẩy Nhiếp Câu ra một chút, ở trong chăn không tiện khoa tay dùng ngôn ngữ ký hiệu, Kê Du Cẩn viết vào lòng bàn tay Nhiếp Câu: [Đừng làm có được không, ngày mai anh muốn dậy sớm đến tiệm.]

Nhiếp Câu lập tức có hơi uể oải, lưu manh thẳng lưng chọc chọc Kê Du Cẩn: “Vậy anh khiến em trở nên thế này làm gì?”

Kê Du Cẩn nào gặp qua chuyện này, vậy mà thật sự ngơ ngác cho rằng mình không thực hiện tốt nghĩa vụ của người yêu, nhất thời trở nên rối rắm.

Cũng may Nhiếp Câu không miễn cưỡng Kê Du Cẩn nữa: “Được rồi, giao cho em đi, đảm bảo sẽ không ảnh hưởng đến anh làm việc sáng mai.”

Kê Du Cẩn không ngờ, Nhiếp Câu tuổi còn trẻ đã hiểu được đa dạng như vậy, chỉ bằng kỹ thuật trên tay đã khiến anh không chịu nổi. Hai người dính sát vào nhau, hơi thở dồn dập đan xen…

Cho đến khi xong việc, cổ tay Kê Du Cẩn có hơi mỏi.

Hoãn một lúc, Nhiếp Câu đứng dậy lấy khăn giấy chà lau cho hai người.

“Không cẩn thận lại bắn lên quần ngủ của anh, đổi cái khác đi.” Nhiếp Câu nói.

Kê Du Cẩn còn tưởng rằng Nhiếp Câu nói “lại” là chỉ chuyện đêm qua, liền nghe được Nhiếp Câu nói tiếp: “Lần trước buổi sáng anh cũng không phát hiện trên quần ngủ của mình có thêm vào dấu vết, không biết là anh sơ ý hay quá tin tưởng em đây.”

Lời này khiến Kê Du Cẩn cảm thấy không đúng lắm, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Nhiếp Câu. Nhiếp Câu bình tĩnh nói: “Chính là hồi trên núi Thanh Giang, buổi tối anh trộm hôn em đó.”

Kê Du Cẩn:!!!

Kê Du Cẩn không thể tin mà nhìn về phía Nhiếp Câu, hành vi trộm hôn của mình lúc đó vậy mà bị Nhiếp Câu nhìn thấy rồi!

“Nghiêm khắc mà nói thì đêm đó là anh động tay trước, không thể trách em. Suy cho cùng thì người mình thích đang cùng chung chăn gối, người ta còn trộm hôn anh, trêu chọc anh, đàn ông bình thường đều không nhịn được đúng không?” Nhiếp Câu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, một tí tâm lý áy náy do làm chuyện xấu cũng không có.

Kê Du Cẩn: …

“Được rồi, không phải ngày mai anh muốn dậy sớm sao? Nhắm mắt lại, ngủ đi.” Nhiếp Câu không trêu Kê Du Cẩn nữa, đôi tay nhẹ nhàng mát xa cho Kê Du Cẩn, bắt đầu chuyên tâm dỗ ngủ.

Ngày hôm sau cuối cùng thì Kê Du Cẩn cũng có thể thuận lợi đến tiệm làm việc. Tới lúc giữa trưa, đột nhiên có một người anh không ngờ đến xuất hiện trong tiệm.

“A Cẩn! Horse không ở đây, tôi lén gọi anh là A Cẩn được chứ?” Ăn mặc trang điểm như con gái, Tiêu Tiêu nhiệt tình chào hỏi Kê Du Cẩn, nụ cười xán lạn với trang điểm tinh xảo trên mặt.

Nhân viên trong tiệm chỉ có Chung Trình đoán được tính hướng của Kê Du Cẩn, nhưng anh là một người kín kẽ, sẽ không bàn luận chuyện người khác. Những người khác không hiểu biết Kê Du Cẩn nhiều lắm, lúc này nhìn thấy một cô nàng xinh đẹp tới tìm ông chủ của mình, lén lút làm mặt quỷ với nhau, đầy mặt hóng hớt.

Từng cùng trải qua mười ngày bị kẹt trên núi Thanh Giang, còn cùng nhau chơi ném tuyết, hơn nữa Tiêu Tiêu còn giúp đỡ Nhiếp Câu trong việc livestream, dĩ nhiên Kê Du Cẩn cũng muốn đối xử với Tiêu Tiêu như bạn bè giống Phi Ngư.

“Tiểu Ngư khen điểm tâm ngọt anh làm khen tới nở hoa luôn, tôi đã sớm muốn nếm thử, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội.” Tiêu Tiêu nói.

Kê Du Cẩn cười cười với cậu ta, đúng lúc hôm nay anh có làm một ít macaron, mới ra lò không lâu, là thời điểm tốt nhất để nếm thử, anh gói hai hộp tặng Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu lập tức lấy một cái ăn, đôi mắt sáng ngời, cổ vũ nói: “Ngon quá! Còn ngon hơn loại bánh macaron mấy ngàn tệ tôi ăn ở nước ngoài nữa! Điểm tâm vừa ngon vừa tinh xảo như vậy, lúc ăn phải có cảm giác nghi thức mới được, phối hợp với hồng trà nóng hổi, chụp ảnh thật đẹp, post lên mạng người khác sẽ hâm mộ chết luôn. Đúng lúc tôi biết gần đây có một tiệm cơm Tây, không gian rất tốt, tôi mời anh đi ăn cơm trưa nhé, lúc này cũng đến giờ ăn rồi.”

Hiện tại Chung Trình đã đến trường đón con, trong tiệm chỉ có một thợ làm bánh là Kê Du Cẩn, anh có hơi chần chừ.

Cô gái nhân viên hướng dẫn mua hàng nhìn hết vào mắt, còn chưa nhận ra Tiêu Tiêu là nam, cho rằng cô gái này là đào hoa của ông chủ nhà mình, vô cùng “biết điều” nói: “Trong tiệm có bọn em trông rồi, ông chủ đi ăn cơm với bạn đi, có chuyện gì bọn em cũng sẽ xử lý tốt mà.”

Ý tốt của Tiêu Tiêu không thể từ chối, nhân viên lại hiểu lầm quạt gió thêm củi, không còn cách nào khác, Kê Du Cẩn đành phải đồng ý lời mời bất ngờ này.

Ra đến bên ngoài cửa hàng, Tiêu Tiêu cười nói: “Mấy cô nàng trong tiệm của anh thật đáng yêu, không nhận ra giới tính của tôi, phỏng chừng còn tưởng rằng đôi ta có gì đó đấy. Nhưng mà chúng ta hình như không có khả năng phát triển đâu, suy cho cùng cũng là cùng số mà.”

(Cùng số: Cùng là số 0, là thụ.)

Kê Du Cẩn khó hiểu nhìn về phía Tiêu Tiêu, không hiểu cậu ta có ý gì.

Tiêu Tiêu liền giải thích cho anh: “Tôi biết hôm qua horse công khai tình cảm của hai người, chúc mừng hai người cuối cùng cũng tu thành chính quả. Anh cũng không cần cảm thấy mất tự nhiên, tôi cũng là gay, cũng là loại người giống anh. Mười gay chín 0, tôi cũng không không ngoại lệ, ngay cả anh… dù sao tôi cũng không tin horse A như vậy sẽ nằm dưới!”

(A: Chỉ một người rất đẹp (thường nói về nam giới), manly các thứ, khiến người ta mlem mlem rớt liêm sỉ này nọ ấy.)

Cuối cùng Kê Du Cẩn cũng hiểu được ý của Tiêu Tiêu, có hơi xấu hổ đỏ mặt. Đối với anh, đề tài tư thế cơ thể nằm trên nằm dưới thế này là vô cùng riêng tư, tuy rằng Tiêu Tiêu xem như là bạn của anh, nhưng cũng chưa đến mức có thể chia sẻ về loại chuyện này, nhiều nhất cũng chỉ là nói chuyện xã giao.

“Anh với horse ai là người nằm dưới vậy? Anh nói đi ~ không lẽ horse nằm dưới thật à? Không ngờ nha…”

Nghe Tiêu Tiêu càng đoán càng thái quá, Kê Du Cẩn đành phải nói cho cậu ta: [Cậu ấy không phải.]

Ánh mắt Tiêu Tiêu hơi lóe lên: “Tôi đã nói mà… lúc nãy tôi nói hai chúng ta cùng số, xem ra là nói đúng rồi. Như vậy cũng tốt, hai ta ở chung cũng không cần câu nệ, dùng sao cũng chỉ có thể làm chụy em thân thiết thuần khiết.”

Ở tiệm cơm Tây, Tiêu Tiêu không dấu vết mà quan sát Kê Du Cẩn, thấy anh ngồi không có gì là không được tự nhiên, liền biết đối phương cũng là người lớn lên trong hoàn cảnh giàu có. Người như vậy tình trạng kinh tế của bản thân không tệ, bản thân lại không có tính cách thích xa hoa phô trương, không có quá nhiều khát vọng với tiền tài.

Xem ra, dùng tiền cũng không có tác dụng lớn lắm. Tiêu Tiêu âm thầm nghĩ.

“Tiệm này có bít tết rất ngon, dùng máy bay vận chuyển từ châu Úc sang cùng ngày, đặc biệt tươi ngon, anh thích ăn chín mấy phần?” Tiêu Tiêu hỏi.

Kê Du Cẩn lắc đầu: [Khẩu vị của tôi thiên về kiểu Trung Quốc nhiều hơn, cho nên không thích các món mặn trong cơm Tây. Tôi thấy trên thực đơn có vài loại đồ ngọt trang trí rất độc đáo, muốn nếm thử một chút.]

“Xem ra anh rất thích làm điểm tâm ngọt, lúc này còn không quên học tập. Nhưng mà nếu đồ ăn Trung Quốc nấu được ngon, hương vị xác thật phong phú hơn cơm Tây nhiều, tôi cũng thích thịt bò hầm cà chua hơn bò bít tết. Hôm qua tôi xem lại livestream của horse, hôm qua cậu ấy làm món đó, hương vị ra sao?”

Nhắc đến cái này, tươi cười trên mặt Kê Du Cẩn lập tức chân thực hơn, cảm xúc hạnh phúc tự nhiên toát ra: [Ngon lắm, tay nghề nấu ăn của cậu ấy rất giỏi.]

“Thế à? Vậy thật khiến người khác hâm mộ.” Tiêu Tiêu cười nói, bàn tay đang cầm dao nĩa không tự giác siết chặt lại.

“Trước đây tôi đã nhìn ra được horse rất thích anh, vậy mà anh cứ nói hai người chỉ là bạn bè, nếu không phải ngày hôm qua horse công khai, anh còn tính giấu giếm bao lâu?” Tiêu Tiêu trêu chọc nói.

Kê Du Cẩn giải thích: [Tôi với cậu ấy chỉ mới xác định yêu nhau hôm qua, trước đó thật sự chỉ là bạn bè, không có lừa cậu.]

“Mới mới quen nhau horse đã nhịn không được công khai rồi? Quả nhiên là người trẻ tuổi, đối mặt với tình cảm thích được ăn cả ngã về không… Nói đi, hai người đã làm rồi sao?”

Kê Du Cẩn nghe thấy vấn đề này, lập tức bị sặc một chút. Anh không ngờ Tiêu Tiêu lại cởi mở như vậy, hỏi anh vấn đề lộ liễu như thế.

Tiêu Tiêu vừa đưa khăn giấy qua, vừa nói: “Mọi người đều trưởng thành cả rồi, chia sẻ một chút có sao đâu? Nếu không thì tôi kể trải nghiệm của tôi trước nhé, đối phương cũng là một cậu trai mới lớn, chỉ có chút lý thuyết suông lung tung rối loạn, không có kinh nghiệm thực tế nào… cuối cùng tôi còn bị thương luôn? Các người trải qua lần đầu tiên lúc nào vậy? Kết cục thảm thiết sao?”

Kê Du Cẩn chần chừ một lát, lòng vẫn tràn đầy ngượng ngùng mà trả lời Tiêu Tiêu: [Lần đầu tiên là đêm trước khi công khai, tôi không có bị thương, cậu ấy dịu dàng lắm.]

Tiêu Tiêu cảm thấy từ “dịu dàng” này thật đúng là chói mắt, cậu ta cố ý nói: “Loại chuyện này giữa đồng tính, cũng không phải chỉ dựa vào lý thuyết là có thể thuận lợi tiến hành, không ngờ tuy horse tuổi không lớn, kinh nghiệm vẫn rất phong phú, nên anh mới không phải chịu tội gì.”

Kê Du Cẩn lập tức cứng người, không ai hi vọng người yêu của mình có kinh nghiệm phong phú ở phương diện này. Nhưng Kê Du Cẩn lại không cách nào phản bác được lời Tiêu Tiêu, so với mình trúc trắc ngây ngô, khi đó Nhiếp Câu rõ ràng là ngựa quen đường cũ, căn bản không giống như người không có kinh nghiệm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.