Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu

Chương 22: Lục Dạng và anh trai vô dụng của cô ấy




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khu đất này từng được một vị đại gia dùng một số tiền lớn mua về để làm biệt thự nghỉ dưỡng, nhưng tiến độ công trình chậm chạp nên đã bỏ hoang mấy năm nay.

Môi trường chưa được khai phá, rừng cây mọc hoang trải dài, cành lá um tùm, tạo thêm cảm giác huyền bí. Biển xanh tựa bầu trời, liếc mắt một cái là nhìn thấy đường bờ biển trải dài bằng phẳng.

Nhân viên công tác của tổ tiết mục khi lắp đặt camera vì không muốn phá hỏng cảnh quan tự nhiên của nơi này, thế nên không thăm dò hệ số an toàn.

Chương trình sinh tồn hoang dã không nhất định là phải chọn nơi cằn cỗi, chỉ cần nó tượng trưng cho nỗi lo lắng về những điều chưa biết.

Tuy nói chương trình《 Sinh tồn nơi hoang dã 》 mùa 2 được quay ở địa điểm giàu có hơn mùa 1, nhưng tương ứng với đó là nguy hiểm cũng tăng lên.

Trừ Lục Dạng, các khách mời khác trước khi tham gia đều phải ký một hợp đồng chịu trách nhiệm.

Tức là cho dù khách mời khi tham gia chương trình xảy ra sự cố gì, trách nhiệm đều là của cá nhân khách mời, tổ tiết mục không liên quan.

Tuy chẳng khác nào ký “Giấy sinh tử”, nhưng các khách mời đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm miếng bánh ngọt mà tổ tiết mục tung ra.

Một khi bọn họ từ chối, sẽ có vô vàn người chen vào vội vàng ký hợp đồng.

Mà khối bánh ngọt đó cũng chính là lý do lớn nhất mà Chu Mạt Lê đồng ý tham gia chương trình tạp kỹ này.

Phần thưởng ( bao gồm phần dưới nhưng không giới hạn ):

Diễn viên chính dự án phim ảnh có IP siêu cấp lớn.

Người phát ngôn toàn cầu của nhãn hàng xa xỉ.

Sản xuất chương trình tạp kỹ độc quyền hoàn toàn mới.

……

Nói cách khác, chính là ——

Tư bản đứng sau show sinh tồn này cực kỳ giàu có, đủ để biến bạn thành hoàng từ / công chúa trong giới giải trí.

Người ngoài không thể biết được chuyện này, nhưng thân là người đại diện vương bài trong nghề, Trần Tố đã lập tức nắm bắt được thông tin, sau đó không ngừng khuyên bảo Lục Minh Tự tham gia chương trình tạp kỹ.

Mặc dù Lục Minh Tự hiện tại đang ở vị trí đỉnh lưu, nhưng antifan của hắn còn nhiều gấp mấy lần fan trung thành.

Nếu muốn củng cố địa vị lâu dài, những tác phẩm khó nhằn là không thể thiếu.

“Dạng Dạng, môi trường ở đây nguy hiểm, em muốn đi đâu đều phải đi cùng với anh, anh bảo vệ em.”

Lục Minh Tự thoáng nhíu mày nhìn Lục Dạng gõ dừa.

“Nhặt dừa cũng nên gọi anh đi cùng.”

Theo cách nhìn của hắn, cây dừa cao như vậy, Lục Dạng không thể nào trèo lên trên được.

Nhưng giờ lại nhặt được vài quả về, khả năng cao là tối qua gió lớn, dừa rơi xuống đất nên Lục Dạng mới vội vàng đi nhặt.

“Vâng.”

Sự chú ý của Lục Dạng toàn tâm toàn ý đặt trên quả dừa, không suy nghĩ nhiều.

Lục Minh Tự cầm lấy quả dừa, “Anh bổ cho, em qua kia ngồi đi.”

Tuy Lục Minh Tự không thông minh, nhưng sức thì khỏe như trâu, là một công cụ hình người hoàn mỹ.

Lục Dạng không ngăn cản hắn, nhưng cũng không nghe lời hắn ngồi xuống. Cô lấy ra một con d.a.o nhỏ, chú tâm vào công thần lớn nhất ngày hôm nay —— cây trúc.

Dao sắc bén nhưng cũng không cứng cáp lắm, không thể bổ được cây trúc.

Trước tiên, cô dùng d.a.o nhỏ cắt đầu cây trúc thành hai phần, lại nhặt một cục đá lên nhét vào khe, dùng lực ấn xuống làm khoảng trống giữa hai khe lớn hơn.

Cây trúc nhẹ nhàng chẻ thành hai, cô lại nhét những cành cây to vào.

Đột nhiên như sực nhớ ra cái gì đó, Lục Dạng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lục Minh Tự đang lăn quả dừa trên tảng đá, lông mi đen láy run run.

Lục Dạng đứng dậy, đi đến gần, nói với Lục Minh Tự: “Anh, anh đang nghe tim thai cho nó à?”

Lục Minh Tự gõ gõ quả dừa, ghé sát tai vào, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.

“Anh sợ tí nữa quăng mạnh quá, nên đang nghe hướng chảy của dòng nước.” Lục Minh Tự nghiêm túc nói.

Dáng vẻ nói chuyện nghiêm chỉnh khiến người nghe cảm thấy bối rối.

Lục Dạng nhặt quả dừa lên, dùng d.a.o cắt một ít vỏ trắng, thọc mạnh đầu d.a.o vào, cổ tay xoay trái xoay phải, tạo một cái lỗ trên quả dừa.

Lục Minh Tự nhìn mà trợn mắt há mồm, “Dạng Dạng, sao em còn biết bổ dừa nữa??”

Lục Dạng: “……”

Anh trai rất có tố chất ngốc bạch ngọt.

【 Ánh mắt của Lục Minh Tự làm cho tôi cảm thấy cậu ấy mới là em trai, còn Lục Dạng là chị. 】

【 Lục Dạng chỉ hận sắt không thành thép: Anh trai, sao cả cái này anh cũng không biết làm! 】

【 Tên của hai đội bên kia là “Một nhà đàn anh đàn em” với lại “Nụ cười của super idol”, còn đội này thì gọi là “Lục Dạng và anh trai vô dụng của cô ấy” ( Đầu chó thủ công) 】

【 Chỉ có tôi chú ý đến cánh tay cơ bắp lực lưỡng của Lục Minh Tự à? Chảy nước miếng.jpg】

Lục Dạng đưa quả dừa cho Lục Minh Tự, lại cầm d.a.o nhanh nhẹn cắt ra cùi trắng.

Cô bé thoạt nhìn yếu ớt lại cầm dao, tập trung tinh thần bổ dừa.

Lục Minh Tự đứng một mình cũng vô dụng, hắn quyết định kể cho Lục Dạng nghe một câu chuyện cười, giống như khi còn nhỏ.

“Dạng Dạng, qua Úc bị cháy nắng người ta gọi là sunburn. Thế em biết ở Úc mà bị cháy mèo người ta gọi là gì không?”

Lục Dạng không nhìn hắn, phối hợp hỏi: “Là gì ạ?”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.