Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận

Chương 26-1: Các người không phiền nhưng tôi phiền




Trên livestream, đám fan hâm mộ tình anh em đều la hét dễ thương quá, ngọt ngào quá. Còn fan của Thời Hi Diễn lại không ưa Cố Diệp Du.

[Thích thì cứ chặn đi, nhóc Diễn nhà tui chưa bao giờ sợ bị chặn cả.]

[Với miệng mồm của Thời Hi Diễn, không biết đã bị bao nhiêu người chặn rồi, ai mà thèm Diệp đỉnh lưu nào đó.]

[Thật ra chẳng mượn tiểu tiên nữ ai kia làm người hoà giải đâu.]

Sau đó, bình luận dần chuyển hướng.

[Ý, tui chợt phát hiện Diệp siêu sao rất nuông chiều tiểu tiên nữ, nhưng người ta lại không quan tâm đến anh trai mấy.]

[Tui đã thấy lâu rồi, rõ Thời Hi Diễn và siêu sao Diệp không ưa nhau, nhưng em gái kia không bênh vực anh trai mình.]

[Quan trọng là trước đây cô ta còn bị Thời Hi Diễn châm chọc nhiều lần.]

[Đổi lại là tôi thì chắc chắn sẽ không rộng lượng như thế.]

[Không biết cô ta rộng lượng thật hay chỉ giả vờ nữa?]

[Tôi thấy bất bình cho Ngư Ngư quá, anh ấy hết lòng cưng chiều em gái, nhưng cô ta chỉ biết hưởng thụ chứ không bênh vực anh mình.]

[Lúc nào Ngư Ngư cũng giúp cổ, mà hình như cô ta chưa bao giờ bênh vực anh ấy cả.]

Sâm xinh đẹp

[Lần nào cô ta chỉ muốn làm người hoa giải, cứ ra vẻ mình tốt bụng lắm.]

[Thế thì tiểu tiên nữ gì chứ, rõ ràng thứ sen trắng giả dối.]

Trước đây Nhan Hạ đã nặc danh chi tiền mua đội truyền thông để họ dẫn dắt hướng đi của dư luận vào lúc thích hợp.

Quả nhiên bọn họ đã canh đúng thời điểm, khiến fan của Cố Diệp Ngọc càng nghĩ càng thấy đúng. Do đó, nhiều fan của Cố Diệp Ngọc bắt đầu cảm thấy không hài lòng với Cố Diệp Du.

Ở diễn biến khác, bốn người Nhan Hạ ăn cơm xong thì đi dạo trong thôn một chút rồi mới trở về căn viện bốn người đang ở.

Lúc này bốn người nhóm Cố Diệp Ngọc cũng đã ăn xong.

Cố Diệp Du chủ động rửa xong bát đồng thời đem nhà bếp dọn dẹp sạch sẽ.

Trong lòng cô ta rất không kiên nhẫn và ghét bỏ làm những công việc này. Nhưng bởi vì biểu hiện trong phát sóng trực tiếp, khiến khán giả cảm thấy cô ta thực sự là tiểu tiên nữ nên cô ta chỉ có thể chịu đựng mà làm hết những việc này.

Vừa mới dọn dẹp xong và bước ra khỏi nhà bếp, cô ta liền thấy bốn người đội Nhan Hạ vừa nói chuyện vừa cười vui vẻ bước vào.

Nhớ lại những bức ảnh mà mấy người Nhan Hạ đã chia sẻ trong nhóm. Cố Diệp Du đột nhiên cảm thấy rất tủi thân.

Dựa vào cái gì mà cô ta việc gì cũng phải làm, Nhan Hạ và những người khác lại có thể đi ra ngoài ăn đồ ăn có sẵn mà không phải bận bịu nấu nướng?

Sau khi nhóm người của đội Nhan Hạ trở lại liền ngồi trong sân nói chuyện phiếm và tiếp tục đan sọt đựng đồ.

Cố Diệp Ngọc thấy đội kia như vậy, không khỏi nhớ lại việc đội bọn họ đã bị phơi nắng ngày hôm nay. Vì thế anh ta đi qua tìm một vị trí gần Nhan Hạ rồi ngồi xuống.

Anh ta hỏi Nhan Hạ: "Mấy chiếc mũ rơm mà em và mọi người đội hôm nay là do em đan à?"

"Đúng vậy!" Nhan Hạ vừa nghe đã biết ngay anh năm cẩu cặn bả kia đang muốn làm gì.

Khẳng định là muốn cô giúp đan mũ cho anh ta.

Quả nhiên, Cố Diệp Du nói: "Vậy đan giúp cho tụi anh mấy cái nữa nhé."

Nhan hạ lườm anh ta một cái, "Anh không có tay à?"

Cô sẽ không chiều chuộng anh ta nữa.

Nói một cách chính xác hơn thì người của Cố gia, ai cũng đều đừng mong lại nhận được sự đối xử một cách nuông chiều từ cô nữa.

Cố Diệp Du lần nữa bị em gái ruột của mình từ chối, có chút không thể buông bỏ thể diện xuống, "Không giúp thì không giúp."

Nhan Hạ nghe lời này, gật đầu đồng ý, "Anh hiểu được là tốt rồi."

Cố Diệp Ngọc: "..." Cô em gái này mỗi ngày đều càng làm người khác khó chịu.

Thời Hi Diễn thất Cố Diệp Ngọc chịu thua.

Anh ấy cầm chiếc mũ rơm của chính mình từ trên bàn lên.

Cố tình khoe mà hỏi Cố Diệp Ngọc: "Chiếc mũ rơm này bên ngoài nhìn đẹp mắt, vành mũ lớn, lại che nắng rất tốt, rất không tồi phải không?"

Cố Diệp Ngọc mặt đen lại, hỏi ngược: "Ý cậu là gì?"

Thời Hi Diễn cười hì hì mà nói: "Ý tôi là, đây là điều mà các người có ngưỡng mộ cũng chẳng có được đâu, ngày mai cứ tiếp tục phơi nắng nhé."

Cố Diệp Ngọc: "..." tên này ngày càng không phải là con người mà.(ý nói tính cách anh Diễn nhà tui ngày càng c,h,ó đây mà, nhưng tui thích nha hahaha)

Cố Diệp Du nhìn thấy Cố Diệp Ngọc lại đến gần bên cạnh Nhan Hạ, trong lòng cô dâng lên một loại cảm giác nguy cơ và khó chịu khó nói thành lời. Cô ta kéo ra một nụ cười ngọt ngào và bước tới.

"Em cũng muốn học đan mũ rơm, như vậy thì người của đội chúng ta ngày mai liền không phải chịu phơi nắng nữa."

Cô ta nghĩ rằng nếu Nhan Hạ biết đan và Ân Vi Vi có thể học được, vậy cô ta cũng có thể.

Nhan Hạ biết dựa vào ham muốn chiếm hữu của Cố Diệp Du đối với anh năm cặn bã kia.

Cộng thêm tính hơn thua muốn vượt qua người khác, nên sẽ đưa ra lời đề nghị như vậy. Vì thế cô hoàn toàn không đáp lại lời cô ta, ba người còn lại cũng không đáp lại lời đề nghị của cô ta.

Bầu không khí lập tức trở nên có chút gượng gạo.

Đặc biệt là Cố Diệp Du, nụ cười của cô dường như sắp cứng đơ trên mặt.

Cố Diệp Ngọc cau mày, "Nhan Hạ, Du Du đang nói chuyện với em đấy."

Nhan Hạ thật sự là càng ngày càng kỳ cục.

Anh ta giận dữ nói thêm: "Có gì thì cứ nhằm vào anh là được, Du Du là người vô tội, em có thể đừng không phân rõ phải trái như vậy hay không?"

Nhan Hạ thờ ơ nhìn Cố Diệp Ngọc, "Tôi đã nói qua từ sớm, bảo các người đừng chủ động đến gây phiền phức cho tôi."

"Tôi không một chút cũng không muốn phản ứng lại với mấy người."

"Nói thế đủ rõ ràng rồi phải không?"

Cố Diệp Ngọc nghẹn lời, "Em!"

(còn tiếp nữa nha_Ngày mai sẽ giảm cân, nếu ngày mai tui k up chương nào thì mấy bồ thông cảm nha, làm được bao nhiêu nay up hết rồi)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.