Sau Khi Sống Lại Chồng Tui Muốn Theo Đuổi Bạch Liên Hoa

Chương 19




Trêи lầu bảy của một khách sạn, buổi họp gặp mặp của đại học T khoa xx

“Woa! Đây là khăn lụa hồi ức hệ liệt sông Ninh của thương hiệu H nha!” Nữ bạn học Giáp kêu lên kinh ngạc, bộ dáng như hận không thể giật chiếc khăn lụa kéo xuống.

Lư Hiểu Hiểu Nam một bên âm thầm dùng sức túm lại một góc lụa một bên mỉm cười trả lời. “Đúng rồi đó.”

“Là ai tặng vậy?” Nữ bạn học Ất hỏi.

Lư Hiểu Nam cười đến hàm súc.

“Khẳng định là Cao tổng!” Nữ bạn học Bính nói.

Lư Hiểu Na thẹn thùng mỉm cười

“Woa! Cậu thì tốt rồi! Cao tổng vẫn còn theo đuổi cậu!” Nữ bạn học Giáp thấy Lư Hiểu Nam không muốn cho mình xem chiếc khăn lụa, đành phải rút tay về, ngoài miệng thì khen ngợi một câu, trong lòng thì lại rủa đối phương mau bị Cao tổng đá.

“Ừm, cũng không phải là theo đuổi, chỉ là bạn bè tặng quà mà thôi.” Lư Hiểu Nam hiện tại đã chia tay với Nhậm Bằng Vân, sao có thể không đào mỏ Cao Vĩ Tài, cô ta giỏi nhất là chế tạo quan hệ ái muội giả dối của bọn họ.

” Này! Có phải Cao tổng ở bên kia không? Hiểu Nam, mau qua đó trò chuyện cùng Cao tổng của cậu nha!” Các bạn học nữ thúc thúc giục Lư Hiểu Nam.

Chỉ với cái hư vinh này, Lư Hiểu Nam cũng nhất thiết phải đi gặp Cao Vĩ Tài một lần, Lư Hiểu Nam vuốt tóc đi qua.

Bên người Cao Vĩ Tài được vây xung quanh bởi các bạn cùng lớp, đây chính là vị bạn học có thành tựu nhất, không nịnh bợ hắn thì còn nịnh bợ ai? Nhưng sự xuất hiện của Lư Hiểu Nam khiến mọi người tự giác lùi lại.

“Cao tổng thì ra là anh ở đây nha.” Lư Hiểu Nam mỉm cười ngọt ngào.

“Ừ.” Cao Vĩ Tài dường như không có chuyện gì muốn nói với cô ta, cũng đúng, từ thứ hai đến thứ sáu đều đã gặp ở công ty thì còn có chuyện gì để nói nữa à? Cao Vĩ Tài cúi đầu trả lời lại tin nhắn của Tra Thiên Bác, đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì, hỏi: “Cô chia tay với Nhậm Bằng Vân rồi phải không?”

Lư Hiểu Nam tươi cười cứng đờ một giây, nhưng sau đó cô ta lại đổi thành vẻ mặt ưu thương, “Đúng vậy, bọn em tam quan không hợp đành phải chia tay. Aizz…..”

“Úc, chia tay là tốt rồi.” Nhậm Vân Bằng không phải là đối tượng tốt. “Lần sau cô mà tìm đối tượng thì cần phải chú ý một chút, đừng tìm người như vậy.” Nói xong, hắn liền đối với mọi người xung quanh xin lỗi, “Tôi còn có chút việc phải đi trước.”

Cao Vĩ Tài muốn đi, ai dám giữ lại.

Cao Vĩ Tài tiêu sái rời đi, chỉ lưu lại Lư Hiểu Nam lúng túng giữa một đám đàn ông.

Tề Tuấn Mậu nâng ly, “Chúc Hiểu Nam sẽ tìm được người đàn ông tốt hơn.” Lời chúc này của hắn càng làm Lư Hiểu Nam không dám ngẩng đầu, Lư Hiểu Nam mỉm cười vội vàng rời đi.

Các bạn học nữ xem xong cảnh này, một đám đều rất vui vẻ, ” Với sự giả tạo này của cô ta, chậc, tớ thấy là, Cao tổng đã nhìn thấu con người của cô ta.”

——

Một quán rượu tại lầu 3, tiệc tri ân giáo viên đại học S khoa XX.

Cao Vĩ Tài đi vào tìm được Tra Thiên Bác, lập tức ngồi xuống bên cạnh y, “Sao hôm nay lại có thể trùng hợp như vậy.

Bạn học của Tra Thiên Bác nhận ra Cao Vĩ Tài “Đây chính là Cao Vĩ Tài! Trời ơi, hắn tại sao lại đến đây.”

“Là tôi mời hắn đến uống rượu thay tôi.” Tra Thiên Bác trực tiếp đem ly rượu đưa trước mặt hắn, Cao Vĩ Tài nhận lấy một cách tự nhiên “Đúng vậy, tôi là đến uống rượu giúp y.”

“Tra Thiên Bác cậu đúng là quá lợi hại, Cao tổng còn muốn thay cậu uống rượu!” Bạn học không nghĩ đến bọn họ là quan hệ chồng chồng, còn liên tiếp đưa mắt ra hiệu cho Tra Thiên Bác làm Tra Thiên Bác giúp mình giới thiệu.

“Tra Thiên Bác không để ý đến vẻ mặt như muốn rút gân của bạn học, việc y quan tâm chính là: “Có gọi taxi không?

“Yên tâm, anh gọi rồi.” Cao Vĩ Tài rất thân mật và nhẹ nhàng vuốt ve bụng của y “Hôm nay con trai lớn có ngoan không?”

“Ngoan lắm.”

“Vậy là tốt rồi.” Cao Vĩ Tài vui vẻ, không cần người khác tới mời rượu cũng tự mình uống một ngụm.

Náo đến cuối cùng mọi người đều biết Cao Vĩ Tài có đến dự tiệc, bọn họ mời giáo viên đến uống rượu cùng Cao Vĩ Tài.

“Đừng uống đến say mèm.” Tra Thiên Bác nhắc nhở một câu.

“Được!” Cao Vĩ Tài lại uống một

Tra Thiên Bác liếc mắt xem thường. Ừ, chắc là gần đây quản nghiêm khắc quá, tới nơi này đều uống rượu!

——

Biệt thự trêи đỉnh núi, Con ma men Cao Vĩ Tài ngã vào sô pha nói nhảm.

“Thiên Bác, con nên chú ý đến nó, tuy hiện tại việc làm ăn của nó rất tốt, nhưng tiền nhiều cũng không thể mua nổi sức khỏe! Cũng không thể vì muốn công việc làm ăn tốt lên mà uống thành như vậy!” Cao mẹ đem ‘Thượng Phương Bảo Kiếm’ giao cho Tra Thiên Bác “Con nên quản nó, nó dám không nghe lời thì con cứ nói với mẹ, mẹ đánh nó cho con.”

“Được…” Tra Thiên Bác không mặt mũi nói rằng trận xã giao này không phải vì việc kinh doanh

“???” Đáng thương Cao Vĩ Tài thay người uống rượu lại trở thành tội nhân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.