(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hai mẹ con này, bị cùng một người đàn ông dùng hai ngón chân khác nhau thao, đều bởi vì rơi vào khoái cảm mà không rảnh xem chuyện phát sinh trên người người thân bên cạnh.
Cho nên hai người kỳ thật hoặc nhiều hoặc ít đều kêu ra một chút âm thanh, hai người ồn ào một chút thì đối phương cũng không nghe thấy được, chỉ có Chu Thành ngồi ở đối diện, đem cảnh tượng tuyệt mỹ này thu hết vào trong mắt.
Cơ thể của Tiểu Ngọc mẫn cảm nên cao trào trước, đợi đến khi cô hồi phục lập tức đứng lên, nói bản thân đã ăn nó muốn đi làm bài tập, dứt khoát rời khỏi phòng ăn trở về phòng của mình.
Mà mẹ của Tiểu Ngọc Dư Nguyệt Nguyệt vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm, dưới thân bà mặc váy vest (váy công sở) cùng với quần tất màu đen, thời điểm vừa mới bắt đầu ăn cơm Chu Thành đã duỗi chân cọ xát hạ thể bà, lúc ấy bà trộm duỗi tay dưới khăn trải bàn kéo quần tất ra, câu dẫn chồng của mình, dụ dỗ hắn mau đưa chân vào, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn là hình ảnh nói chuyện phiếm vài câu với Chu Thành.
Đợi đến khi Tiểu Ngọc đi rồi, bà run rẩy dặn dò tượng trưng hai câu, sau đó lập tức lại trầm luân trong khoái cảm, phòng ăn đã không còn ai khác chỉ còn hai người bọn họ, động tác của người táo bạo, trắng trợn hơn, Dư Nguyệt Nguyệt dứt khoát kéo váy lên eo, hai chân mở rộng ra, chân nâng lên đặt chỗ ghế ngồi, tiểu huyệt hoàn toàn lộ ra, tiếp nhận sự đùa bỡn của chồng.
Mà Chu Thành cũng dứt khoát thu chân, hắn vén khăn trải bàn chui dưới gầm bàn, xé quần tất to hơn nữa, kéo quần lót ra, liếm rồi quấy hạ thể, Dư Nguyệt Nguyệt kìm nén âm thanh, nức nở trong miệng chồng cao trào.
Đợi khi Dư Nguyệt khôi phục lại, thẹn thùng cùng Chu Thành sửa sang lại bàn ăn, khi đẩy ghế dựa ra phát hiện trên mặt đất đầy nước.
"Ôi trời! Trên mặt đất sao lại có nhiều nước như vậy, chẳng lẽ.... Chẳng lẽ đây là....."
"Tiểu tao hóa, đương nhiên đây là em vừa mới cao trào phun nước ra."
Chu Thành ôm chầm vợ, bóp mông bà, Dư Nguyệt Nguyệt thẹn thùng vùi mặt trong ngực chồng.
"Đáng ghét! Đều tại em! Làm em phun xa như vậy....."
Bà không biết, quả thực bà có phun nước, cũng phun không ít, nhưng mà tất cả đều phun trong miệng Chu Thành, vũng nước đó đều là của con gái Tiểu Ngọc của mình.
Hai người thu dọn xong phòng ăn nhà bếp, chuẩn bị về phòng bắt đầu sinh hoạt ban đêm của vợ chồng. Chu Thành trộm gọi cho Tiểu Ngọc, đến khi Tiểu Ngọc nghe máy, hắn tắt âm đi, giấu điện thoại dưới gối.
Còn Tiểu Ngọc, đang ở trong phòng làm bài tập, chuyện hôm nay cô vốn dĩ không có cách tập trung, kết quả cha cô còn gọi điện thoại, cô nhận máy đưa lên tai, lại nghe thấy tiếng cọ xát và tiếng thở dốc của mẹ, sợ tới mức ném chiếc bút đang cầm trong tay ra ngoài, mà hai chân cô không nhịn được cọ xát.
Cô lại ướt.
Bình thường, khi hai vợ chồng Chu Thành Dư Nguyệt Nguyệt làm t̠ình không kiểm soát âm lượng, nhưng mà dù sao cách hai cánh cửa phòng ngủ chính và phòng ngủ của Tiểu Ngọc, âm thanh cũng không rõ ràng, nhưng mà bây giờ, âm thanh điện thoại khiến Tiểu Ngọc cảm giác bản thân trốn dưới dưới của cha mẹ nghe lén họ làm t̠ình, điều này khiến cho Tiểu Ngọc cuối cùng cũng không làm xong bài tập.
Cô vốn dĩ có thể cúp điện thoại đi không nghe những thứ này, nhưng cô cong người lại, nhịn không được, nín thở lắng nghe động tĩnh truyền từ điện thoại
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");