Sau Khi Ngủ Với Trúc Mã - Khê Tịch Tịch

Chương 50: Thích anh




Chương 50: Thích anh, mỗi lần thủ dâʍ đều nghĩ đến anh.

“Tớ sẽ không chia tay.”

Sau khi về nhà sắc mặt Kỷ Lưu Thành vẫn rất khó coi.

Thích Âm cởi đồng phục ra, để lộ ra hai quả cầu trắng bị Kỷ Lưu Thành dày xéo đến đỏ bừng còn mang theo dấu tay ra ngoài không khí, không nhanh không chậm hỏi: “Cậu cũng cảm thấy tớ thất bại sao?”

Kỷ Lưu Thành đi đến nắm lấy bả vai cô: “Âm Âm, tớ biết cậu rất thông minh, chỉ cần chăm chỉ thì việc cải thiện thành tích căn bản không phải vấn đề, nhưng cái này dẫu sao cũng nguy hiểm, sao cậu có thể lấy chuyện chia tay của chúng ta đặt cược với Hoắc Dung?”

“Chia tay thì sao? Chia tay thì cậu sẽ không cần tớ sao?” Thích Âm lấy bàn tay Kỷ Lưu Thành đang đặt trên vai mình, thả lên bộ ngực mềm mại to tròn, vẻ mặt câu người: “Coi như tớ thật sự thua, chúng ta phải chia tay, vậy cậu vẫn có thể đến tìm tớ như trước, cùng tớ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.”

“Thích Âm!” Kỷ Lưu Thành không bị bộ ngực mê hoặc, biểu cảm vẫn nghiêm túc: “Có phải căn bản cậu không để ý đến việc chia tay?”

Thích Âm vẫn tỏ ra lạnh nhạt: “Tớ đã nói cậu có thể yêu đương vụиɠ ŧяộʍ với tớ.”

Kỷ Lưu Thành nghe được những lời này liền nổi giận: “Yêu đương vụиɠ ŧяộʍ cái gì mà yêu đương vụиɠ ŧяộʍ? Thích Âm, rốt cuộc cậu có biết tớ muốn cưới cậu, có biết tớ muốn quang minh chính đại, danh chính ngôn thuận bên cậu cả đời không?”

Biểu cảm của Thích Âm cứng lại.

Cô không phải không nghĩ tới, từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ thích người khác, cũng chưa từng rung động với ai ngoại trừ Kỷ Lưu Thành, từ khi bắt đầu thích người này, dường như cô đã quyết định sẽ thích cả đời.

Chỉ là cô không nghĩ tới Kỷ Lưu Thành sẽ nói vậy với cô.

Thích Âm theo bản năng nắm chặt tay.

Có lẽ cô đã yêu thầm nhiều năm, đã nhiều lần ám chỉ rõ ràng nhưng Kỷ Lưu Thành đều không nhận ra, có lẽ là khi mới bắt đầu tính kế câu dẫn, lại có lẽ là do tính cách thất thường của cô, cho nên rõ ràng là cô thích Kỷ Lưu Thành, nhưng lại có nhiều lúc cố ý lạnh nhạt không quan tâm anh.

Bởi vì cô vẫn sợ bị mất đi, sợ Kỷ Lưu Thành đối tốt với cô chỉ là nhất thời, chỉ là cảm thấy hứng thú với thân thể cô mà thôi.

Cho nên cô hoàn toàn không thể hiện tình cảm với Kỷ Lưu Thành, ít nhất là câu em thích anh, đến bây giờ cô vẫn chưa nói rõ ràng cho Kỷ Lưu Thành nghe.

Xét cho cùng, là cô không tin tưởng tình yêu mà Kỷ Lưu Thành dành cho mình.

Trước kia cô biết cảm tình của Kỷ Lưu Thành đối với cô là không thể nghi ngờ, dù sao từ bé đến lớn Kỷ Lưu Thành đều đối với cô rất tốt, nhưng đó chỉ là tình thân, không phải tình yêu.

Còn hiện tại thì sao?

Hiện giờ Kỷ Lưu Thành nói muốn cưới cô, nói muốn quang mình chính đại ở bên cô cả đời, khi nói những lời này, gương mặt đẹp trai kia còn rất nghiêm túc.

Thích Âm hít sâu một hơi.

Cô nghĩ, có lẽ mình nên tin tưởng anh.

Nên tin tưởng ánh mắt chọn đàn ông của mình.

“Em sẽ thắng,” Cô thay một bộ đồ khác, không thờ ơ như vừa rồi, cũng nghiêm túc đáp lại Kỷ Lưu Thành: “Cho tới bây giờ em cũng chưa từng nghĩ muốn chia tay anh, anh, em đánh cược với Hoắc Dung đã cho thấy em hoàn toàn nắm chắc phần thắng trong tay, như vậy sau khi cô ta thua thì có thể cút đi rồi.”

Kỷ Lưu Thành nghe thấy tiếng “anh” kia thì hoàn toàn mềm lòng.

Toàn bộ lửa giận và phiền não đều bị anh ném ra ngoài chín tầng mây, anh đi lên ôm lấy Thích Âm.

“Anh còn nghĩ sẽ giải quyết chuyện của Hoắc Dung.”

“Anh không cần giải quyết,” Thích Âm đặt tay lên tấm lưng rộng lớn của anh, “Dù sao ba anh đã quá dung túng Hoắc Dung, anh không thể cùng ba anh xé nát mặt được.”

Kỷ Lưu Thành ôm chặt lấy cô: “Em quan tâm tới anh như vậy sao?”

Thích Âm chôn vùi mặt vào ngực Kỷ Lưu Thành, không đáp lại.

Thích Âm lại hỏi lại vấn đề kia: “Âm Âm, có phải em rất thích anh không?”

Lúc này đây Thích Âm không phủ nhận, cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, cười rạng rỡ với Kỷ Lưu Thành: “Đúng vậy, rất thích anh.”

Như không thấy ánh mắt nóng rực của Kỷ Lưu Thành, Thích Âm còn nói thêm: “Trước kia mỗi lần thủ dâʍ em đều nghĩ tới anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.