Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng Tài

Chương 202: Không hối hận, đúng không?




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 3: Chương 27

Ứng Ly bị đổ oan vô cớ, ánh mắt có chút mờ mịt, sau đó nghiêm túc giải thích: "Không phải bỏ rơi, không có bỏ rơi."

Ôn Nặc bỗng nhiên cong mắt, cười nói: "Hù cậu đấy."

Cậu ấy giơ túi đồ ăn sáng trên tay lên, hỏi: "Tôi mua rất nhiều đồ ăn sáng, cậu có muốn ăn không?"

Ứng Ly muốn nói không ăn, nhưng nhìn thấy những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán Ôn Nặc, liền đổi giọng: "Tôi ăn một chút, còn lại để tan học rồi ăn."

Ôn Nặc: "???"

Thế là, tất cả các bạn học trong phòng thí nghiệm và Ôn Nặc đều trơ mắt nhìn nam thần lạnh lùng như tượng băng ở hành lang, từ trong tay bạn trai mình, lấy ra một chiếc bánh bao trắng mập mạp, ăn một cách rất đời thường.

Biểu cảm của Ứng Ly không có gì thay đổi, Ôn Nặc thì mặt đỏ bừng.

A a a a a không phải chứ!! Anh bạn cùng phòng sao anh lại thật sự ăn vậy!!!

Anh thiếu thốn một cái bánh bao trắng đến vậy sao?!

Ứng Ly ăn rất tao nhã, tốc độ lại nhanh, ba miếng hai miếng đã hết sạch.

Anh ấy ấn ấn khóe miệng, xác nhận không có gì bất lịch sự, lúc này mới ngẩng đầu lên nói: "Đợi tôi một chút, sắp tan học rồi."

Nói xong liền quay trở lại phòng học, lạnh lùng liếc nhìn mọi người một lượt.

Các bạn học đang hóng chuyện lập tức rụt cổ lại, ngoan ngoãn làm thí nghiệm, trong lòng lại thầm kêu trời đất.

Cuối cùng cũng đến giờ tan học, vừa liếc thấy Ứng Ly bước ra khỏi phòng thí nghiệm, tất cả bọn họ đều đồng loạt lấy điện thoại ra, đăng nhập vào diễn đàn - đăng bài!!!

Trên diễn đàn đến nay vẫn còn rất nhiều người cho rằng Ôn Nặc và Ứng Ly không thể ở bên nhau, cho dù là thân phận địa vị, hay tính cách chuyên ngành, hai người đều khác nhau một trời một vực, quả thực là hai đường thẳng song song.

Hơn nữa trên diễn đàn vẫn luôn có những lời bóng gió nói rằng tất cả những điều này đều là giả, Ôn Nặc chỉ đang đùa giỡn Ứng Ly mà thôi, Ứng Ly sớm muộn gì cũng bị đá.

Không biết là do bản tính thích xem náo nhiệt của con người, hay là có người thích nhìn thấy người tài giỏi rơi xuống vực thẳm, những lời nói này còn được không ít người ủng hộ, đều âm thầm chờ đợi xem trò cười, thậm chí còn lập một nhóm #CP Anh Văn hôm nay chia tay chưa#, thường xuyên cãi nhau với fan CP Hoa Cỏ.

Hôm nay vốn dĩ cũng đang tranh cãi kịch liệt, đột nhiên một loạt bài đăng mới tràn ngập trang chủ diễn đàn.

#Góp bài! Cặp đôi nhỏ công khai thể hiện tình cảm, mặc kệ sống c.h.ế.t của bạn học!#

#Ở Đại học A lâu như vậy, lần đầu tiên tôi thấy hot boy toàn trường ăn bánh bao a a a a a!#

#Trời ơi, trai đẹp khoa thật sự cưng chiều chồng yêu, ai ghen tị thì tôi không nói đâu...#

#Ăn đi, ai ăn được bằng anh chứ#

#Trời đánh, thằng ch.ó nào lừa tôi nói cặp đôi này là giả? Bị học thần phát cơm tró tận mặt, tức giận bất lực, tôi đắc tội với ai chứ#

#Trở về hang động Goblin rồi... Tôi hận cả thế giới#

Sinh viên Đại học A không hiểu chuyện gì click vào muốn hóng chút drama mới, kết quả vừa vào đã bị nhét đầy một mồm cơm tró.

Còn có một vị dũng sĩ đã chụp được ảnh Ứng Ly cúi đầu ăn bánh bao mà Ôn Nặc mang đến, hai má phồng lên, hàng mi dài rủ xuống, nhìn chằm chằm chàng trai xinh đẹp với má và cổ ửng hồng.

Bên dưới bình luận đều chỉnh tề một hàng:

【Trời ơi】

【Trời ơi】

......

【Trời ơi】

Độ hot quá cao, lại được đăng lại sang trường thể thao bên cạnh.

Trương Trì đang học tiết bơi một cách chán nản, vừa lướt diễn đàn, vừa nghĩ xem Ôn Nặc đã làm gì mà khiến Ứng Ly thấy khó chịu, ngón tay lướt một cái đã click vào bài đăng hot này.

Trương Trì: "..."

Trương Trì: "???"

Trương Trì vội vàng gửi bài đăng cho Ôn Nặc, sau đó gửi một loạt dấu chấm hỏi.

【Trương Trì Hữu Độ: ??? Đây là cái cậu gọi là làm phiền???】

【Trương Trì Hữu Độ: ??? Cậu là đang làm phiền cậu ta hay làm phiền chúng ta vậy???】

Thái Lãnh Hàn ngơ ngác thêm vài giây nữa thì hiểu ra. Có lẽ vì năm nay hắn đã dùng danh nghĩa của tổ chức “Chung Tay Gió Sức” mà quyên một số tiền lớn cho quỹ mổ tim cho trẻ em nghèo. Cộng thêm với việc Triệu Uyển Nhu trở thành vợ của hắn cũng đồng nghĩa với việc cô và tổ chức “Chung Tay Góp Sức” sẽ có nguồn lực tài chính dồi dào, vững mạnh và lâu bền. Thế nên, Hiệp hội mạnh thường quân mới muốn mời Triệu Uyển Nhu gia nhập, để có thể tăng thêm nguồn lực tài chính cho bọn họ.

Vậy thì Thái Lãnh Hàn càng chắc chắn rằng, nếu Triệu Uyển Nhu đi cùng hắn thì thị phi sẽ càng bủa vây cô dày đặc. Còn như Triệu Uyển Nhu đi một mình hoặc đi cùng bố mẹ hoặc bạn thân mà không phải là người chồng đã mang đến cho cô vị thế và chỗ dựa về tài lực? Thái Lãnh Hàn còn đang âm thầm đưa ra giả thiết thì Triệu Uyển Nhu đã nhớ lại sự việc này trong kiếp trước.

Kiếp trước, Triệu Uyển Nhu không hề đặt Thái Lãnh Hàn vào phạm vi “người thân và bạn thân”, thế nên khi nhận được thiệp mời, cô chỉ hững hờ báo lại với hắn một câu. Lúc đó, Thái Lãnh Hàn cũng chần chừ, băn khoăn khiến Triệu Uyển Nhu hiểu rằng hắn không muốn đi, không thích đi. Vậy nên cô đã cùng Vương Thiên Bích đến tham dự buổi họp mặt của Hiệp hội mạnh thường quân.

Nhờ có khí thế của Vương Thiên Bích, nên trong buổi họp mặt ấy không có ai nói ra nói vào gì trước mặt của Triệu Uyển Nhu. Tuy nhiên, sau lưng cô, thị phi đã bay đầy trời. Sau buổi họp mặt đó, trong vòng tròn những người tự xưng là danh gia vọng tộc đã lan truyền những lời chê cười rằng cuộc hôn nhân của Triệu Uyển Nhu không hề hạnh phúc mà chẳng khác gì một cuộc mua bán. Không chỉ vậy, bản thân Triệu Uyển Nhu cũng phải chịu không ít những lời dè bĩu rằng cô là người giả tạo, ra vẻ thanh cao. Những lời thị phi kia có muôn hình vạn trạng, khi thì nói là Triệu Uyển Nhu gả cho Thái Lãnh Hàn vì tiền, khi thì lại nói cô ghét bỏ xuất thân của Thái Lãnh Hàn nên bữa tiệc họp mặt mạnh thường quân này cô mới không dám cùng Thái Lãnh Hàn tham gia, có khi họ lại tỏ ra thương hại Thái Lãnh Hàn vì đã bỏ ra số tiền lớn như vậy mà vẫn không đủ tư cách tham gia buổi họp mặt của mạnh thường quân. Kể từ đó, danh tiếng của Thái Lãnh Hàn vốn đã xấu lại càng thêm tệ hại; còn danh tiếng Triệu Uyển Nhu cũng bị ảnh hưởng theo mà xấu đi.

Vậy nên kiếp này, Triệu Uyển Nhu quyết định, nếu không thể cùng Thái Lãnh Hàn tham gia buổi họp mặt kia thì thà là cô không tham gia luôn còn hơn. Thế nhưng mà, liệu cô không tham gia thì có thể thoát khỏi thị phi hay không? Triệu Uyển Nhu nghĩ nhanh và nói ngay:

- Anh nghĩ thử xem, nếu em không tham gia buổi họp mặt này, thì những người kia sẽ nói em như thế nào?

Thái Lãnh Hàn ngẩn ra. Hắn không dám hình dung rằng Triệu Uyển Nhu cũng sẽ phải chịu những lời nặng nhẹ như hắn đã và đang phải chịu đựng. Thế nhưng Triệu Uyển Nhu không cho Thái Lãnh Hàn cơ hội trốn tránh. Cô nói thẳng ra:

- Bọn họ sẽ nói: Triệu Uyển Nhu của nhà họ Triệu đúng là một đứa con gái chẳng ra gì. Sau khi gả cho Thái Lãnh Hàn xong rồi thì tự cảm thấy bản thân không đủ tư cách tham gia buội họp mặt mạnh thường quân…

- Xin lỗi…

Triệu Uyển Nhu còn đang hăng say suy diễn thì Thái Lãnh Hàn đã nghẹn ngào cất lời xin lỗi. Một nỗi ân hận và áy náy sâu sắc tràn ngập trong lòng hắn, khiến cổ họng của hắn nghẹn lại. Thái Lãnh Hàn tự trách bản thân, sao trước kia hắn không chịu sống cho đàng hoàng, kiếm danh tiếng tốt mà lại để cho tiếng xấu đầy mình, để bây giờ Triệu Uyển Nhu phải vì hắn mà chịu liên lụy.

Một lần nữa, bộ dáng biết lỗi của Thái Lãnh Hàn khiến Triệu Uyển Nhu vừa giận vừa thương. Cô chỉ mới chịu một lần thị phi trong kiếp trước và những suy đoán thị phi chưa kịp xảy ra trong kiếp này mà đã khó chịu như thế rồi; Thái Lãnh Hàn đã phải gánh chịu muôn điều thị phi từ bấy lâu nay thì hắn sẽ còn ấm ức và uất ức đến như thế nào nữa? Càng nghĩ càng tức, Triệu Uyển Nhu gằn giọng:

- Anh thấy rồi đấy, cho dù anh và em có tham gia hay không tham gia thì những kẻ lắm lời đều có thể gieo thị phi cho chúng ta. Vậy thì tại sao chúng ta không cùng nhau đối mặt với những thị phi đó? Ít ra thì khi chúng ta đi cùng nhau, sẽ chẳng có ai dám nói là chúng ta không hòa hợp với nhau. Hơn nữa, đi cùng nhau, anh và em đều có thể biết được bọn họ nói xấu chúng ta những gì, hoặc nếu có ai đơm điều đặt chuyện, chúng ta cũng sẽ không đến mức hiểu lầm nhau. Anh thấy có đúng hay không?

- Đúng!

Thái Lãnh Hàn đáp lại ngắn gọn, cái đầu của hắn cũng vô cùng phối hợp mà thành thật gật xuống. Triệu Uyển Nhu nén cười, hỏi lại lần nữa:

- Vậy là hôm đó anh sẽ cùng em đến dự buổi dạ tiệc của Hiệp hội mạnh thường quân, đúng không?

Đầu của Thái Lãnh Hàn lại liên tục gật gật như một chú bổ củi bị chặn ngay cổ. Triệu Uyển Nhu buồn cười, tiếp tục gặng hỏi:

- Anh thật sự muốn đi cùng em, đúng không? Không hối hận, đúng không?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.