Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Và Tình Địch He

Chương 3: Mất Trí Nhớ




Edit: Phong Nguyệt

Trình Hoài đang chụp bìa tạp chí, tư thế liên tục thay đổi dưới tiếng chụp "tách tách tách" của nhiếp ảnh gia, gương mặt đẹp trai lạnh lùng vô cùng có đẳng cấp.

Cửa studio bỗng "két" một tiếng, một người vội vàng chạy vào, hắn giương mắt nhìn Trình Hoài đang chụp ảnh, hệt như kiến bò chảo nóng đứng chờ bên cạnh, nhiều lần muốn nói lại thôi.

Làm người đại diện của Trình Hoài, theo lý thuyết có sóng gió gì Tô Yến Yến chưa từng trải qua, hắn luôn ở trạng thái mạn bất kinh tâm, nhưng suýt bị hù chết khi vừa nhận được tin Đàm Trì bị tai nạn xe.

Hắn và Trình Hoài chơi với nhau từ hồi cấp ba, mấy chuyện lộn xộn của Trình Hoài và Đàm Trì hắn đều rõ ràng, hai người từ anh em tốt biến thành kẻ thù không đội trời chung như hôm nay cũng có một phần do hắn quạt gió thêm lửa.

Người khác thấy họ đấu đến cậu chết tôi sống, không ai quấy nhiễu ai, ngay cả trên chương trình, khi bị hỏi chán ghét ai nhất, Trình Hoài không do dự chỉ đích danh Đàm Trì, toàn thế giới đều biết họ là đối thủ một mất một còn.

Với anh em thân thiết, Trình Hoài cũng từng chính miệng nói mình đối với Đàm Trì chỉ còn hận.

Năm năm nay, người xung quanh đều biết "Đàm Trì" là tồn tại cấm kỵ, không ai dám nhắc tới, nhưng Tô Yến biết, Trình Hoài chưa chết tâm với Đàm Trì.

Nếu không anh sẽ không liên tục cự tuyệt những mỹ nhân mà Trình Mặc đưa đến, không hề có một scandal tình cảm nào, cứ hễ liên quan đến Đàm Trì là phải đoạt cho bằng được, một hai phải xoát cảm giác tồn tại trước mặt vị kia.

Sau scandal "ngủ với fan", Đàm Trì gặp phải đủ loại tình huống, Trình Hoài quay phim ở sa mạc xong liền gấp gáp trở về điều tra.

Nếu thật sự hận, cần gì phải lo lắng như vậy.

Mười phút sau, nhiếp ảnh gia kêu nghỉ ngơi, Trình Hoài rời khỏi màn sân khấu, nhận lấy chai nước trợ lý chuẩn bị từ trước, liếc nhìn Tô Yến, nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"

Tô Yến muốn nói lại thôi, kề sát tai anh, do dự nói: "Đàm Trì, Đàm Trì bị tai nạn xe."

Ánh mắt thâm thúy của Trình Hoài lóe lên, trái tim nháy mắt đình trệ, bước nhanh ra khỏi studio, lạnh lùng nói: "Sao không nói sớm!"

Chớp mắt một cái người đã ra khỏi cửa.

"Không phải tớ..." Tô Yến không kịp cãi lại, từ từ chạy theo.

Hai người một trước một sau lên Maserati, Trình Hoài ngồi lên xe, cầm tay lái ép mình bình tĩnh lại, "Địa chỉ."

Bên trong xe tràn ngập áp suất thấp, Tô Yến yếu ớt báo địa chỉ.

Trình Hoài dẫm chân ga lái đến bệnh viện, Tô Yến bên cạnh an ủi vài câu, hơi hối hận vì nói chuyện này cho anh, chần chừ nói: "Hiện tại rõ ràng là có người muốn hãm hại cậu ta, cậu không thể bảo vệ cậu ta được."

Maserati bỏ lại cây cối và dòng người ở đằng sau, Trình Hoài mím môi, hô hấp bất tri bất giác trở nên lộn xộn.

"Tớ nói này, nếu cậu thích cậu ta thì hãy tìm cách trói cậu ta bên mình..."

"Tớ không thích cậu ta." Trình Hoài lạnh lẽo nói.

"Được được được." Tô Yến biết anh mạnh miệng nhiều năm, chắc chắc không sửa được, "Nếu cậu thật sự hận cậu ta thì hãy tìm cách trói cậu ta bên mình, cường thủ hào đoạt, đập tiền đập tài nguyên, luôn có biện pháp mà, cậu muốn nhục nhã cậu ta thế nào thì nhục nhã cậu ta thế đó! Dẫu sao cũng tốt hơn hiện tại."

Trình Hoài nhíu mày, không nói lời nào.

*

Từng luồng ánh sáng trắng chiếu vào mi mắt, bên tai truyền âm thanh "Tích tích tích", đầu Đàm Trì đau như búa bổ, ký ức như những dòng chữ mảnh khảnh lộn xộn chui vào não, làm cậu mấy lần đau đến ngất đi.

Khi thế giới hình hành, nhân loại có sáu giới tính, lần lượt là nam Alpha, nam Beta, nam Omega, nữ Alpha, nữ Beta, nữ Omega, trong đó Alpha có gien xuất sắc nhất, mặc kệ là chỉ số thông minh hay vũ lực đều bỏ xa Beta và Omega, có thể thường xuyên nhìn thấy Alpha xuất hiện với thân phận lãnh đạo ở trong xã hội; mà Omega mỏng manh dễ vỡ, không ít tuấn nam mỹ nữ, không ít người tài ba trong lĩnh vực nghệ thuật, cũng không ít người dấn thân vào giới giải trí.

Ngoài ra, Omega thành niên sẽ trải qua kỳ động dục, thân thể thường không thể khống chế tiết ra tin tức tố dụ hoặc Alpha tới gần, nếu một mình vượt qua, trước đó Omega sẽ khô nóng khó nhịn, cả người vô lực, sau đó sẽ bị tra tấn tinh thần như đứa trẻ bị vứt bỏ, Omega ở kỳ động dục cần bạn đời Alpha phóng thích tin tức tố trấn an để vượt qua.

Alpha sau khi thành niên sẽ gặp kỳ mẫn cảm, táo bạo dễ giận, không thể khống chế tin tức tố của mình, cần Omega ôn nhu an ủi, bằng không có văn nhã lịch sự cách mấy cũng sẽ biến thành mãnh thú.

Trong sáu giới tính này, Đàm Trì nể nhất là Alpha.

Theo hiểu biết của cậu, Alpha đại biểu trí tuệ, xuất sắc, vinh dự, top 1.

Những danh từ này vây quanh cậu từ nhỏ đến lớn, mặc kệ là tham gia thi đấu gì cũng đều dễ dàng đoạt top 1, đủ loại dấu hiệu cho thấy cậu sẽ phân hoá thành Alpha.

Nếu cậu không gặp Trình Hoài xuất sắc giống mình ở cấp 3, không kết bạn với anh, không mờ mịt phát hiện thích anh, không bướng bỉnh biến anh là người xứng đôi duy nhất của mình, thì cậu chắc chắn là Alpha.

Ý là: Đàm Trì thua toàn tập.

Trình Hoài phân hoá thành Alpha trước cậu một bước, để cùng anh xứng đôi, vào năm 18 tuổi, Đàm Trì tiêm thuốc biến thành Omega, loại thuốc này cực kỳ tổn hại thân thể, cậu nằm trên giường đau chết đi sống lại, bị dày vò một ngày một đêm mới thuận lợi phân hoá thành Omega.

Đêm tốt nghiệp, bọn họ nhìn pháo hoa lộng lẫy trên tầng cao nhất của tòa nhà xác định quan hệ.

Tiếp đó, hai người học hai trường đại học khác nhau, lần lượt tiến vào giới giải trí, vì Trình Hoài ghen với Nhung Túc, lại sợ ảnh hưởng đối phương phát triển nên lựa chọn ẩn hôn, chỉ khi nào hai người đăng đỉnh mới công khai.

Ký ức dừng lại ở hình ảnh cậu ngồi xổm trong WC cầm que thử thai hai vạch đỏ rực.

Sửa sang lại, cậu có ba kết luận:

① Cậu cực kỳ yêu Trình Hoài;

② Trình Hoài cực kỳ yêu cậu;

③ Hai người ẩn hôn và sau đó cậu mang thai.

Ký ức mãnh liệt làm cậu đau đớn vô cùng, chóp mũi quanh quẩn mùi nước sát trùng, trong đầu hiện lên hình ảnh tai nạn xe cộ đứt quãng, cậu vô thức duỗi tay xoa xoa bụng, trái tim đập thình thịch.

Con?!

Con của cậu còn không?

"Cậu tỉnh rồi!" Cố Kiều đang trò chuyện với bác sĩ chữa trị, quay đầu thấy cậu tỉnh lại, thở mạnh một hơi: "Làm tôi sợ muốn chết."

Chiếc xe bảo mẫu bị đâm nát bét, hai người suýt nữa nằm trong tay Tử Thần.

"Cố Kiều?" Hai mắt Đàm Trì dần thanh tỉnh, suy yếu cười nói: "Tôi không sao."

Cố Kiều nghe vậy đỏ mắt, hít mũi ngồi bên mép giường, thì thầm: "Chỗ nào không sao chứ? Bị chấn động não, phải phòng giải phẫu suốt bốn tiếng..."

Đàm Trì không để ý đến hắn, nhìn bác sĩ đang định hỏi thai nhi trong bụng thế nào, cửa phòng bệnh chợt bị đẩy ra, tầm mắt lạnh lẽo của Trình Hoài nhìn sang bên này, ánh mắt hai người thoáng chạm nhau, thân thể căng cứng thoáng thả lỏng.

Anh vừa xuất hiện, độ ấm trong phòng lập tức thấp xuống mấy độ, áp lực lại hít thở không thông.

"Trình Hoài?" Cố Kiều hoảng hốt nhìn Trình Hoài bất ngờ đứng trước cửa, đáy lòng trầm xuống.

Trong suốt bốn tiếng Đàm Trì cấp cứu, hắn suy đoán rất nhiều nguyên do Đàm Trì xảy ra chuyện, từ bị bôi nhọ "ngủ với fan" không có chỗ đặt chân trong giới giải trí đến bị xe tông hiện giờ, hết thảy giống như có một đôi tay vô hình thao túng.

Hiềm nghi lớn nhất thuộc về Trình Hoài, hiện giờ anh xuất hiện, vừa khéo khớp với định luật hung thủ đến kiểm tra người bị hại chết chưa.

Nghĩ như vậy, hơi lạnh xông lên đỉnh đầu Cố Kiều.

"Quả nhiên là tai họa lưu ngàn năm," Trình Hoài cười lạnh, hung ác nói: "Không chết được."

Đàm Trì thấy Trình Hoài xuất hiện, hai mắt chua xót, yết hầu nghèn nghẹn, hít mũi hờn dỗi: "Cậu mới là tai họa!"

Cùng Trình Hoài ẩn hôn, cả Cố Kiều cũng không biết, cho nên hiện tại bọn họ phải sắm vai đối thủ một mất một còn.

Nhưng sống sót sau tai nạn, cậu cũng như những Omega bình thường khác, hy vọng Trình Hoài có thể ôm cậu một cái, dập tắt bất an và lo lắng trong long.

"Cậu lặp lại lần nữa?" Trình Hoài ung dung đi về phía giường bệnh, trên gương mặt còn phủ phấn.

Nếu là bình thường, Đàm Trì đã xù lông nhím lên rồi, hiện tại dịu ngoan nhìn anh, trông có vẻ uể oải ỉu xìu.

Xem ra bệnh không nhẹ, không có sức mắng người.

"Cậu đừng tới đây!" Cố Kiều ngồi ở mép giường che trước mặt Đàm Trì, như gà trống chọi: "Tôi tôi tôi sẽ không để cậu tổn thương Đàm Trì nữa!"

Trình Hoài liếc nhìn hắn, cười lạnh: "Tránh ra."

"Cố Kiều, không có việc gì, anh tránh ra đi." Đàm Trì vỗ bả vai Cố Kiều.

"Không!" Cố Kiều bị khí thế cường hãn áp bách, nghẹn một hơi quát: "Tôi biết cậu là hung thủ! Cậu đừng tưởng rằng bệnh viện nằm ngoài vòng pháp luật!"

Trình Hoài dừng bước, nhàn nhạt liếc hắn một cái.

"Vu hãm Đàm Trì ngủ với fan, tai nạn xe cộ hôm nay đều có quan hệ với cậu! Cậu ngứa mắt cậu ấy nên muốn hại chết cậu ấy! Hào môn các người đều ức hiếp người khác như vậy!" Không biết Cố Kiều kinh hồn táng đảm mấy tiếng đồng hồ làm sao lấy lại được tự tin mà hùng hổ lên án anh nữa.

Đàm Trì kinh hãi, ánh mắt nhìn chằm chằm sau lưng Cố Kiều khẽ giật mình.

Ngủ với fan? Chuyện khi nào?

Có cho cậu một ngàn lá gan đi nữa thì một Omega đã có Alpha như cậu cũng không dám ngủ với fan! Huống chi cậu và Trình Hoài là định mệnh, trói nhau cả đời!

"Cậu cũng hoài nghi tôi?" Trình Hoài nhíu mày, âm thanh cứng ngắt.

Sau khi scandal bùng nổ, không ít người trong nghề hoài nghi anh.

Đàm Trì ở tâm bão sớm hận anh tận xương, cảm thấy anh hết thuốc chữa, nhìn một cái cũng lười, e rằng đã sớm đổ hết tội lên đầu anh, làm gì có chuyện tin tưởng anh chứ.

Chút tin tưởng cuối cùng đã biến mất vào năm năm trước.

Chất lỏng chảy xuôi trong lồng ngực Trình Hoài từ từ đóng băng, lạnh thấu xương, lạnh đến mức năm ngón tay cuộn tròn, anh nhìn chằm chằm Đàm Trì.

Rõ ràng không dám ôm hy vọng, lại nhịn không được lén nhìn và hi vọng.

Hết chương 3.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.