(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sếp: "Cậu nói gì với người đó vậy?"
Công: "Tôi nói chúng ta đang yêu đương bí mật, anh vừa đẹp trai lại vừa giỏi, tôi yêu anh đến chết đi sống lại. Nếu bố anh có hỏi gì mà anh không biết, cứ đổ hết lên đầu tôi, mọi thứ còn lại cứ để tôi lo!"
Thực ra hắn chỉ lược bỏ vài chi tiết không quan trọng thôi, không tính là nói dối.
Sếp nghe xong thấy hài lòng lắm.
Vừa kết thúc cuộc gọi với Công, Sếp liền nhận được lệnh từ bố:【Về nhà ngay lập tức!】
Sếp thừa hiểu, bố anh sau khi sơ khảo qua Công rồi thì giờ đến màn tra khảo chính thức đây, cũng là lúc kiểm tra trình diễn xuất của mình.
Sếp vừa bước vào thư phòng, bố anh đã yêu cầu: "Đưa điện thoại đây!"
Sếp lập tức đáp với giọng điệu lạnh lùng, kiên quyết: "Không được, điện thoại là quyền riêng tư của con, trong đó còn có bí mật kinh doanh của công ty con nữa."
Bố Sếp: "Bí mật kinh doanh cái cù lôi, tôi có rảnh đi cướp công ty anh chắc? Cái đống lẻ tẻ đó có cho không tôi cũng thèm vào!"
Nói xong, ông giật lấy điện thoại từ tay Sếp: "Mật khẩu?"
Sếp: "1011, sinh nhật bạn trai con."
Vừa nói "bạn trai" xong, Sếp thấy răng mình ê ẩm luôn.
Thật ra trước đây mật khẩu không phải thế, đây là mật khẩu Công mới dạy anh đổi cách đây mười phút thôi.
Nhập mật khẩu xong, màn hình hiện lên bức ảnh tràn vào mắt bố Sếp——một bức selfie nửa thân trên của một anh chàng vừa tắm xong, cơ ngực và cơ bụng phô bày trần trụi.
Bố Sếp: "..."
Ông lập tức úp màn hình điện thoại xuống bàn, phẫn nộ chởi: "Khó coi! Vô liêm sỉ! Hai người các anh ngày thường sống đồi phong bại tục như vậy à?"
Sếp bình tĩnh cầm lại điện thoại: "Con đã nói rồi, bố đừng xem mà."
Ai mà ngờ, cách đây mười phút khi nhận được bức ảnh này, Sếp cũng có phản ứng y chang bố mình.
Thậm chí phản ứng còn mạnh hơn vậy, lập tức gọi ngay cho Công.
Sếp: "Cậu gửi tôi cái quái gì thế?! Tôi bảo cậu giả làm bạn trai tôi, chứ không phải nhân cơ hội quấy rối tôi! Còn dám thế nữa thì bị phạt một tháng lương đấy!"
Công nghe thấy mất lương còn sốt ruột hơn nghe thấy bảo cưới: "Không phải anh nói bố anh có thể kiểm tra điện thoại anh à? Giờ làm giả tin nhắn thì không kịp nữa rồi, dùng ảnh này là cách đơn giản nhất, mở ra thấy ngay thì bố anh sẽ chẳng buồn soi tiếp đâu! Chỉ cần vượt qua bước này là được——tôi cũng đã hy sinh sắc đẹp của mình rồi đấy, người khác muốn nhìn còn chưa được đâu!"
Sếp im lặng mấy giây: "...Thật sự có tác dụng không?"
Công: "Yên tâm, tôi lo được."
Sếp lạnh lùng: "Nếu để tôi phát hiện cậu lừa tôi thì..."
Công: "Tôi biết rồi, tự gánh hậu quả."
Hồi tưởng kết thúc, Sếp cúi đầu nhét điện thoại vào túi, cố nhịn cười không để lộ ra.
Xem ra Công cũng được việc lắm, quả nhiên mắt nhìn người của anh không sai, lần này xem bố anh còn chiêu trò gì nữa không.
Bố Sếp gõ ngón tay lên bàn: "Đã có bạn trai mà sao bọn tôi chưa từng nghe anh nói gì nhỉ? Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?"
Sếp: "Dù sao cũng là đồng nghiệp trong công ty, công khai thì không tiện. Con và cậu ấy bên nhau cũng được một thời gian rồi."
Bố Sếp không dễ bị qua mặt: "Chính xác là bao lâu?"
Nội tâm Sếp: Chết tiệt, tên đó cũng không nói trước mình phải trả lời thế nào cho hợp lý. Nói ngắn thì tình cảm không sâu, thôi cứ nói dài ra cho an toàn.
Sếp: "Từ lúc con khởi nghiệp, cũng là lúc cậu ấy mới vào công ty."
Bố Sếp từ tốn rút ra cái remote: "Là từ lúc mới vào công ty à? Vậy là ba năm rồi. Được, chúng ta cùng xem thử ba năm qua hai đứa sống thế nào nhé."
Nói xong ông bấm nút, trên tường hiện ra ngay một bản trình chiếu PPT. Trên PPT có cả hai hình nhân đại diện cho Công và Sếp.
Sếp: "...Bố, bố chuẩn bị kỹ càng thật."
Bố Sếp: "Nhìn vào dữ liệu này, bạn trai anh làm bên thương mại, quanh năm suốt tháng đi công tác. Anh cũng đi công tác suốt tháng quanh năm, trừ những lần hiếm hoi hai đứa đi chung, cơ bản là gặp nhau ở công ty rất ít, mà cũng không sống cùng nhau. Vậy cho tôi hỏi——"
Sếp nín thở, chờ bố tung chiêu cuối.
Bố Sếp: "Suốt cả năm, hai đứa bây gặp nhau ở đâu, khi nào để giải quyết nhu cầu?"
Sếp: "..."
Sếp: Đệt, đúng là gừng càng già càng cay, đến cả câu này mà cũng hỏi được!
Bố Sếp: "Đây là câu hỏi nhanh, anh chỉ có 5 giây để suy nghĩ, 5... 3..."
Sếp: "Đã chỉ có 5 giây mà còn nhảy số nữa!"
Trong tình huống này, câu trả lời chỉ có thể là một: Văn phòng.
Đến nước này rồi, hoặc là thừa nhận mình đang lừa ông, giữ lại chút danh dự trong sạch, hoặc là chấp nhận làm kẻ không đứng đắn, biến văn phòng thành nơi hành sự thôi.
Vì mất công dàn dựng thế này, chẳng lẽ lại thụt lùi thành công dã tràng. Thế là Sếp nghiến răng, quyết định nhận mình là tên văn phòng dâm dục: "Văn phòng!"
Bố Sếp mặt mũi đau khổ như thể bị mất tiền tỷ: "Ối dồi ôi tôi biết ngay mà! Cái gì mà yêu công việc thiệt, hóa ra là yêu việc thịt công*! Tôi không thể tin được anh là người như vậy, đúng là tôi nhìn nhầm anh rồi!"
Bản gốc: 你说你热爱工作,其实你是热爱做攻!
Bố Sếp: "Thật chẳng ra gì, khởi nghiệp mà như thế này sao? Tôi còn nghe đồn anh bạo hành gia đình? Ngoại tình với cả chục người? Bạn trai anh cùng anh tay trắng lập nghiệp mà anh còn không định cho người ta cái danh phận? Anh làm người làm việc thất bại hết chỗ nói, tôi chịu hết nổi rồi!"
Sếp:??? Bố đang nói về ai thế, tôi á?!
Bố Sếp: "Tôi quyết định rồi, tôi đồng ý cho hai đứa cưới nhau, kết thúc nhanh gọn. Mai đi đăng ký kết hôn ngay cho tôi!
Nửa tiếng sau, Công sốt ruột đi qua đi lại ở nhà, cuối cùng cũng nhận được cuộc gọi từ Sếp.
Sếp không nói tiếng nào.
Công: "Alo alo? Sếp, anh nghe rõ không?"
Sếp, giọng bình tĩnh đến đáng sợ: "Rất rõ."
Công nghe không ra ý gì từ giọng điệu này, dè dặt hỏi: "Rồi sao ạ, kết quả thế nào? Tôi có làm hỏng chuyện không?"
Sếp: "Không, cậu diễn quá xuất sắc."
Công thở phào: "Vậy là được rồi, tôi còn tưởng có chuyện lớn xảy ra."
Sếp: "Cậu diễn quá tốt, giờ bố tôi thích cậu quá trời, bắt hai đứa mình mai đi đăng ký kết hôn."
Công: "Cái gì?!"
Thế là toang thật rồi!
Tác giả có lời muốn nói
Sếp nhìn cái điện thoại: Cái mật khẩu này có khi còn xài lại được, lưu lại đã.
Sếp: Bức ảnh này cũng có thể hữu dụng, lưu lại luôn.
Sếp: Mà công nhận, thân hình cũng ngon nghẻ thật.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");