Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách Sạn

Chương 31: Ngoại truyện 1




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 1) Ốm

Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, cuối cùng chỉ còn mỗi Công và Sếp.

Công tiến đến hôn lên môi Sếp, nhưng lại trượt sang má: "Yêu dấu ơi, đừng có né mà!"

Sếp bình thản: "Anh có động đậy gì đâu."

Nhưng nhìn kỹ hơn, anh phát hiện ra sắc mặt Công có vẻ hơi lạ, sờ trán một cái: "Hình như em sốt rồi đấy."

Công nghiến răng: "Không sao đâu, em vẫn chịu được! Hôm nay không ăn được miếng thịt này thì chym Công không tha thứ cho em đâu... Ơ mà sao cái trần nhà lại quay quay thế này..."

Sếp: "Thôi, nghỉ đi nhé!"

Công bệnh cả ngày, ngủ li bì. Đến hôm sau khi hắn tỉnh dậy, cảm giác khỏe khoắn chuẩn bị tái chiến thì nhìn qua——

...lại thấy Sếp đã lăn ra ốm mất tiêu.

2) Vị cầu vồng

Dùng hết hai hộp rồi, Công cảm thán: "Cuối cùng em đã hiểu vì sao người ta gọi là vị cầu vồng, hóa ra là tổng hợp vị trái cây! Vị táo là màu đỏ, chuối là màu vàng, còn dưa hấu là màu xanh nữa!"

Sếp gượng gạo nhìn hắn: "Em ra ngoài rồi tự nói chuyện này được không?"

Công giả bộ ngả ngớn lại gần: "Không được."

3) Bộ đồ cún cưng

Công cực kỳ thích ý tưởng mặc bộ đồ cún với Sếp, nhưng từ sau vụ bao cao su cầu vồng chấm bi, Sếp một mực không đồng ý——đặc biệt là cái đuôi cắm... xỏ xuyên qua mông.

Công nài nỉ hết sức, hạ chiêu một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng Sếp đành miễn cưỡng bảo: "Sao anh phải làm cún chứ, anh không biết đâu, em phải làm mẫu trước đi."

Công lập tức gật đầu cái rụp, hắn đeo tai chó, đeo vòng cổ, quỳ trước mặt Sếp rồi động tác đầy mờ ám liếm nhẹ tay anh: "Chủ nhân ơi, như này anh vừa ý chưa?"

Sếp đỏ mặt, bị cuốn vào màn khiêu khích của hắn. Sau khi anh thấp giọng thở dốc đầy thỏa mãn, Công háo hức không đợi được nữa, reo lên: "Giờ tới lượt em nhé!"

Sếp đẩy đầu hắn ra, lạnh lùng: "Thôi, không chơi nữa."

Công: "... Anh đúng là đồ cún thật!"

Cuối cùng thì Sếp cũng chịu chơi cùng hắn, nhưng quyết không đeo đuôi.

Công: "Không sao, em có sẵn một cái rồi."

Sếp: "... Em không biết xấu hổ à?"

Công tỏ vẻ vô tội: "Biết xấu hổ thì được cái gì?"

Cuối cùng của cuối cùng, Sếp cũng chịu đeo đuôi, hẳn là hai cái một lượt luôn.

4) Cãi nhau

Trên thế giới này, cặp đôi nào mà chẳng cãi nhau, Công với Sếp cũng thế thôi.

Chuyện là hôm ấy Sếp hiểu lầm Công, ban đầu hắn cũng ngoan ngoãn nghe anh mắng, thấy anh nói gì cũng phải. Nhưng đến khi phát hiện là hiểu lầm, hắn ngay lập tức phản công, chỉ trích Sếp không thương tiếc.

Sếp chẳng thể cãi lại, nghĩ ngợi một lúc liền bắt đầu cởi đồ.

Công ban đầu vẫn bày tỏ kiên quyết, chính nghĩa rành rành: "Đừng tưởng trò này của anh hiệu quả nhé! Em không bị ảnh hưởng đâu! Cởi đồ thì em sẽ hết giận á? Không đời nào, tuyệt đối không!"

Đến lúc Sếp cởi đến quần thì Công: "Yêu dấu ơi, em yêu anh, mình vào phòng nói chuyện nhé."

Vào phòng xong, Sếp bắt đầu thay vest, tim Công đập thình thịch, suýt chảy cả máu mũi.

Thay đồ xong xuôi, Sếp lại chuẩn bị ra cửa.

Công hoảng hốt: "Ủa, không phải anh thay cho em xem hả?"

Sếp lạnh lùng: "Em nghĩ nhiều quá rồi, lát anh có cuộc họp."

Công: "...."

Cuối cùng vẫn là mặc vest để làm một hiệp.

Sếp phàn nàn: "Em không chịu nhịn nổi một chút sao? Giờ lại phải thay cả bộ đồ khác nữa!"

Nội tâm Công: Lần tới phải kiếm cái gì để cãi nhau tiếp mới được.

5) Bồ cũ & 200 ngàn

Công tình cờ phát hiện bồ cũ của hắn trên Douyin đang bị úp sọt vì dính vào vụ lừa đảo.

Hắn thở phào: "May mà 200 ngàn đó cậu ta trả cho mình rồi."

Rồi Công lại tiếc rẻ: "Nhưng mà tiếc mấy món hàng xịn ngày xưa mình vất vả sưu tầm, toàn đồ hiếm! Ví dụ như bộ mô hình đó, giờ mua cũng chẳng có mà mua nữa!"

Sếp âm thầm ghi nhớ. Một tuần sau, bộ mô hình hiếm đó xuất hiện ngay trước mặt Công.

Tối đó, Công và Sếp lại xài hết hai hộp.

Sáng hôm sau, Sếp ôm Công, vừa rít điếu thuốc hậu cuộc chiến vừa tuyên bố: "Cậu ta còn bán của em thứ gì nữa, em làm cái danh sách cho anh."

Công e lệ tựa vào Sếp, gật đầu.

Sếp cầm danh sách lên đọc: "... Em đang nói là cậu ta bán mấy chục bộ đồ chơi phiên bản chưa từng ra mắt của em?"

Công phấn khởi: "Anh xem này, trứng rung điều khiển từ xa, cả cái giường nước này nữa..."

Sếp: "Đủ rồi! Em muốn chết hả!"

6) Thư ký & Vương 2 màu tóc

Thư ký dắt Vương 2 màu tóc về ra mắt bố mẹ, cậu thật sự không hiểu nổi: Rõ ràng là mình chỉ giả vờ thôi, tiện thảo luận chút kỹ năng, sao tự nhiên lại thành cua anh ta rồi?

Nhà Thư ký ném ra một xấp tài liệu: "Con với cậu ta quen nhau á? Cậu ta là thám tử tư, đến gần con chỉ vì mục đích điều tra thôi!"

Thư ký đọc đống tài liệu, mặt càng lúc càng đanh lại.

Vương 2 màu tóc giờ cũng đã có tình cảm với Thư ký, muốn giải thích cho rõ: "Anh nghe em giải thích..."

Thư ký phất tay, xúc động: "Không cần giải thích! Anh hiểu hết rồi! Để được đến gần anh, em còn nghĩ ra cả lý do điều tra anh trai anh, anh thật sự cảm động quá!"

Vương 2 màu tóc:... Thôi, mình đúng là dại hơi thật.

7) Cầu hôn

Sinh nhật Công lại đến, Sếp và Công qua đêm trên du thuyền.

Giữa bữa tối dưới ánh nến, Công diện vest bảnh bao đột nhiên nói: "Ai mà ngờ chúng ta kết hôn rồi mà vẫn còn sót một bước chưa làm chứ!"

Nói rồi hắn rút ra từ sau lưng một hộp nhỏ màu đen.

Sếp thoáng ngạc nhiên, cũng lặng lẽ rút một hộp từ sau lưng mình.

Công ngẩn ra vài giây, rồi phá lên cười: "Không thể tin nổi mà! Xem ra cả hai ta đều nghĩ đến việc này! Nhưng mà hôm nay anh không được giành với em đâu nhé."

Hắn quỳ một chân xuống, mở hộp lấy ra chiếc nhẫn, dịu dàng nói: "Yêu dấu ơi, anh có đồng ý lấy em không?"

Sếp hít một hơi thật sâu, từ tốn trả lời: "Anh đồng ý."

Dưới bầu trời đầy sao, họ hôn nhau, cả vũ trụ như chứng giám cho khoảnh khắc này.

Tác giả có lời muốn nói

8) Mười năm sau

Bố Sếp nghe điện thoại: "Tôi cũng không biết nữa, hai đứa nói là kết hôn nửa năm rồi sẽ ly hôn thôi mà, sao chả thấy động tĩnh gì thế nhỉ? Anh cứ yên tâm đi, nếu hai đứa nó ly hôn thật, tôi sẽ sắp xếp đường ưu tiên ngay cho con trai anh! Bao nhiêu người trong danh sách mà, chỉ có nhà anh là được đặc quyền đấy nhé."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.