Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách Sạn

Chương 17




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngủ chung phòng với Sếp á? Chuyện này chơi nhiều thành quen rồi, đến lần thứ ba thì Công chả ngán tí nào, cảm giác như đụng bài kiểm tra mà đề toàn kiến thức ôn cả rồi, chắc chắn thắng trong tầm tay ấy.

Nội tâm Công: Cứ tưởng bắt ở lại thì dọa được mình á? Biết bọn con từng ngủ ở đâu không? Nói ra sợ hồn vía bay luôn nhé! Giường nước phát nhạc tại khách sạn hơi bị tình thú đấy!

Rõ ràng là Sếp cũng chả coi chiêu trò này của bố anh ra gì. Sếp và Công liếc nhau một cái, trong mắt hai người đều hiện lên chút khinh khỉnh, lập tức nhận lời ở lại ngay.

Hai người đứng dậy lên lầu đi về phía phòng ngủ, ai ngờ đâu người giúp việc xách hành lý của Công lại đạp phải cái gì đó rồi trượt chân lảo đảo ngã "bịch" một tiếng, hành lý của hắn bị ném mạnh xuống sàn!

Công trố mắt bất lực nhìn vali của mình bị văng ra, cái dây kéo vốn đã kém chất lượng sẵn liền bung ra như bom nổ.

Một cái hộp bị bắn ra như nã đạn đại bác, xoay tròn 360 độ rồi trượt thẳng đến chân bố Sếp!

Công:!!!

Hắn ngay lập tức nhận ra cái hộp đó là gì, như một đứa trẻ bị giật mất bảo bối liền lao đến như điên. Nhưng muộn rồi, bố Sếp đã tò mò nhặt cái hộp lên, miệng còn lẩm nhẩm đọc dòng chữ trên hộp: "Cún yêu sexy, bộ đồ bốc lửa... khụ, toàn mấy thứ vớ vẩn! Không phải bảo đi công tác sao, đem mấy thứ này theo làm gì?"

Công: Trời ơi cú tui! Cú tui!

Đọc đến nửa chừng, bố Sếp lập tức hiểu ra, ông nhăn mặt chán ghét ném cái hộp lại cho Công. Công đứng đó giữa bao ánh mắt đổ dồn vào mình, đón lấy cái hộp như cầm phải hòn than nóng, bỏ không xong mà cầm cũng không nổi.

Giờ Công mới hiểu cái gọi là niềm tin của diễn viên có ý nghĩa thế nào——xấu hổ đến muốn chui ngay vào cái lỗ nào đó chứ đừng nói giữ hình tượng, giờ chỉ muốn khỏi nhìn mặt ai luôn.

Nội tâm Công: Người ta ai cũng chỉ chết một lần, nhưng không thể là chết vì xấu hổ được!

Đặc biệt là ánh mắt của Sếp, cứ như đốt cháy lưng hắn, khiến Công toát mồ hôi hột.

Ngay lúc Công đang đứng đơ như cây cơ, Sếp đột nhiên lên tiếng: "Có gì to tát đâu, chẳng qua chứng tỏ nhu cầu của tụi con thôi."

Công rùng mình một cái, lập tức ngước nhìn Sếp đầy ngưỡng mộ: Trời má, Sếp mạnh dạn quá nha!

Lúc trước còn lo Sếp ngại, ai ngờ ảnh còn nhập vai hơn cả mình!

Bố Sếp đầy vẻ bất lực: "...Biến biến biến đi, lên phòng mà ở, đừng có đứng đây mà chướng mắt tôi nữa!"

Sau cú sốc văn hóa này, Công không còn diễn nổi nữa, liền như con chim cút ngoan ngoãn bước theo Sếp vào phòng.

Vừa đóng cửa, Sếp thở phào nhẹ nhõm, toàn thân thả lỏng cởi áo vest quăng lên giường. Anh bước dài đến ngồi xuống ghế sofa, hai ngón tay kéo lỏng cà vạt, ngả người ra sau trông vô cùng ung dung.

Công bước ra ban công nhìn xuống dưới: "Ô Sếp ơi, phòng mình ngay trên bể bơi nè!"

Bất ngờ, Sếp cười khẩy một tiếng, không tiếp lời mà buông một câu đầy ý vị: "Cún yêu sexy, bộ đồ bốc lửa hả?"

Công: "..."

Công: "Sếp, xin anh đừng nhắc lại nữa!"

Sếp: "Cậu mua ở cái khách sạn tình yêu đó đúng không? Mua lẹ ghê nhỉ, tôi còn chả biết luôn đấy."

Công gãi đầu: "À thì là, Sếp cũng nói rồi đó, có nhu cầu mà——ý tôi là không phải là với anh đâu!"

Sếp nhướn mày: "Vậy cậu định dùng với ai?"

Công ngơ ngác nhìn Sếp.

Sếp thản nhiên nói: "Giờ chúng ta kết hôn rồi, cậu không dùng với tôi thì dùng với ai?"

Công chắc mẩm Sếp đang đùa, do dự đáp: "Sếp, anh biết tôi là gay mà."

Sếp: "Biết chứ, thì sao?"

Công: "Anh nói mấy lời đó, dễ làm tôi hiểu lầm lắm đó."

Công: "Tôi sẽ tưởng anh đang thả thính tôi đấy."

Sếp nghiêng đầu chống tay lên ghế vịn, chống cằm nhìn thẳng vào Công: "Nếu tôi cứ muốn đùa như vậy thì sao?"

Công lẩm bẩm nhắc lại: "Cứ muốn đùa như vậy?"

Hắn nhún vai, từ từ chỉnh lại cổ tay áo rồi thong dong bước đến đứng tựa vào cửa ban công, nhe răng cười: "Thì tôi cũng đành chịu thôi, ai bảo anh là Sếp của tôi."

Sếp nhìn chăm chăm vào Công, tưởng hắn sẽ nói gì đó lớn chuyện hơn, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thế, đành lắc đầu bỏ qua.

Công quay xuống nhìn bể bơi dưới nhà, tỏ vẻ ngạc nhiên: "Sếp, người dưới kia có phải mẹ anh không nhỉ?"

Sếp tưởng thật, liền đứng dậy bước ra ban công: "Mẹ tôi về nhà rồi à?"

Ngay lúc Sếp bước đến cạnh mình, Công bất ngờ vòng tay giữ chặt vai Sếp, xoay người ấn Sếp dính vào tường, cúi xuống tiến lại gần chuẩn bị hôn anh làm anh lập tức nín cả thở.

Đến khi môi sắp chạm vào nhau, Công dừng lại, nhìn Sếp bằng ánh mắt rực lửa.

Khoảng cách giữa họ gần đến nỗi hơi thở ấm áp quấn vào nhau, Công đưa ngón tay chạm lên môi Sếp, nhẹ nhàng nói: "Vậy mà anh lại bị dụ cùng một cách đến lần thứ hai cơ đấy? Đừng có giở trò thả thính với tôi nữa. Lần sau tôi sẽ không tha cho anh đâu."

Bầu không khí xung quanh bỗng dưng có chút không bình thường, mày Sếp khẽ nhướng lên, yết hầu khẽ động định nói gì đó thì Công bất ngờ đứng thẳng lại, kéo giãn khoảng cách rồi phá lên cười: "Đùa chút thôi mà, Sếp không để bụng chứ?"

Sếp: "..."

Công: "Ồ đúng rồi, vì giờ mình kết hôn rồi, vừa nãy chắc không tính là quấy rối sếp nơi công sở nhỉ?"

Sếp đưa tay quệt miệng, giọng có phần bực bội: "Giờ mới nói hả, muộn quá rồi đó?"

Nói xong anh đẩy Công ra, xông thẳng vào phòng tắm rồi sập cửa cái rầm.

Tác giả có lời muốn nói

Công (ngẩn tò te): Ơ, rốt cuộc là có tính không đấy, hay chơi không tới nơi tới chốn vậy?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.