(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); [Có kịp phát sóng trực tiếp không?]
[Thật k.ích thích! Là xoay ngược lại sao?]
[Người nào đó nhảy nhót lung tung thật buồn cười, không sai, chính là đang ngồi xổm ăn dưa.]
[Rốt cuộc cũng nghĩ xong kịch bản tẩy trắng sao, ngồi xổm một chút.]
Lộ Trạch Thanh không có cố ý nhử, cậu chỉ muốn nhanh chóng giải quyết cho xong mọi chuyện để không ai quấy rầy cậu kiếm tiền xây dựng sự nghiệp nữa.
Hôm qua cậu đã soạn xong Weibo, bây giờ chỉ chờ cư dân mạng ăn dưa đến.
Không đến nửa tiếng, bài Weibo thứ hai được đăng lên.
[Bài Weibo này là để trả lời cho việc tôi cắt đứt liên hệ với ông Từ Đông Huy và bà Ngô Nguyệt.]
[Hot search là sự thật, khi tôi đủ 18 tuổi đã chuyển hộ khẩu ra khỏi nhà họ Từ.]
Lộ Trạch Thanh còn công khai lịch sử chuyển tiền của ngân hàng, bắt đầu từ hai năm trước, người nhận là Từ Đông Huy, số tiền khoảng từ 2000-30000 tệ.
[Tổng số tiền đã chuyển là 78000 tệ, hai năm trước tôi mới 18 tuổi, mọi người ở tuổi này đa số đều còn đi học @Đại bản doanh ăn dưa @Nơi tập hợp tin xấu trong giới giải trí @Hóng lật xe, xin hỏi mấy người bắt đầu phụng dưỡng cha mẹ từ năm 18 tuổi, tự kiếm tiền sinh hoạt cùng tiền đóng học sao?]
[Tôi rất cảm kích 9 năm giáo dục bắt buộc, giúp tôi có thể thuận lợi được học tập từ nhỏ đến cấp 2. Từ khi tôi 16 tuổi, vào cấp 3 thì tôi đã tự mình tích góp tiền đóng học cùng với phí sinh hoạt hàng ngày.]
Đây là thứ Lộ Trạch Thanh phát hiện sau khi xuyên qua, quyển nhật ký được đặt tên, 'sổ ghi chép tiền công làm thêm'.
Quyển sổ ghi chép những thứ mà nguyên chủ kiếm được từ các công việc làm thêm cấp 3, quán trà sữa, thu ngân siêu thị, người phục vụ, nguyên chủ đã làm rất nhiều việc khác nhau.
Sau đó các video quay về nhà hàng, quán ăn được nhiều fans hơn thì bắt đầu kiếm tiền nhờ quảng cáo, bao gồm tiếng Pháp của nguyên chủ cũng trở thành một công cụ để nguyên chủ kiếm tiền.
Mỗi một khoản tiền đều được ghi lại rất rõ ràng.
Lộ Trạch Thanh tùy tiện chụp một vài tấm hình nhật ký.
Lúc trước Lộ Trạch Thanh còn nghi vấn tại sao nguyên chủ chỉ ghi thu vào, không ghi chi ra, hiện tại liền hiểu, tiền nguyên chủ kiếm được rất nhanh lại đi ra, không cần thiết phải ghi lại làm gì.
Tiếp theo là bài đăng Weibo thứ ba.
[Tôi chưa đừng giành lấy tài nguyên của bất cứ ai, trước khi quay chương trình tình yêu, người công ty tạm xác nhận đúng là Dư Hướng Cẩm, nhưng yêu cầu bên kia chính là không được tranh ống kính, chỉ đến để làm nền, không cho làm sáng tỏ những tin đồn xấu trên mạng, những nghệ sĩ khác không muốn tham gia, vì thế tôi bị đẩy lên.]
Lộ Trạch Thanh không muốn dây dưa nhiều, cậu chỉ muốn giải quyết một lần cho xong, cậu đăng lên một vài ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện với Tưởng Phi Hoa.
[Tưởng Phi Hoa]: Công ty quyết định nâng đỡ cậu, chọn cậu tham gia chương trình tình yêu tháng sau.
[Tưởng Phi Hoa]: Ngày mai đến công ty để nói rõ.
[Coca không thêm đá]: Không phải đã quyết định là Dư Hướng Cẩm sao?
[Tưởng Phi Hoa]: Cậu ta bị thương, đang nằm viện.
Bức ảnh thứ hai là ảnh công ty chuyển tiền thù lao, quay ba tập tổng cộng nhận được 2 vạn vẫn chưa tính thuế.
[Nghệ sĩ ở công ty không muốn tham gia bởi vì thù lao bị ép xuống rất thấp, tôi nghĩ thù lao mà tổ chương trình đưa cho sẽ cao hơn số tiền này. Đương nhiên, nếu mọi chuyện được minh bạch thì các nghệ sĩ sẽ không so đo việc thù lao thấp, chẳng qua công ty còn bắt nghệ sĩ ký thêm một phần hiệp nghị.]
Bức ảnh thứ ba là ảnh chụp hiệp nghị.
Ảnh chụp thứ tư là một phần lịch trình hoạt động.
Sau khi Lộ Trạch Thanh quay xong tập hai, cậu bị Tưởng Phi Hoa gọi đến công ty, sắp xếp công việc cho cậu: cọ nhiệt độ thảm đỏ, đi tiệc rượu, liên tiếp nhận quảng cáo, đều là những thực phẩm mới tra ra vấn đề tháng trước.
Weibo của Lộ Trạch Thanh đăng lên không lâu, rất nhanh thế cục bắt đầu hướng về một phía.
[Mẹ nó, cho nên đoạn tuyệt quan hệ là thật sự, cha mẹ ngược đãi cũng là thật sự?]
[Loại này có thể gọi là cha mẹ sao? Từ cấp 3 phải bắt đầu kiếm tiền đóng học cùng tiền sinh hoạt, còn phải chuyển tiền cho trong nhà?]
[Nếu là tôi thì đã sớm cắt đứt liên hệ.]
[Hôm qua tôi liền cảm thấy hai người kia nói chuyện kì kì quái quái, nếu thật sự đau lòng con của mình thì sẽ không nói mấy lời như vậy với người ngoài, có cảm giác như là nhận tiền để bịa chuyện.]
[Sao trên thế giới lại có loại cha mẹ này, mấy người như này thật sự đáng làm cha mẹ sao, tôi thật sự ghê tởm muốn nôn ra.]
[Còn có cái gì Dư kia, chính mình không muốn tham gia, hiện tại Lộ Trạch Thanh bắt đầu nổi tiếng thì lại bịa đặt cọ nhiệt độ.]
[Tôi vẫn luôn cho rằng thù lao của nghệ sĩ vô cùng cao, hóa ra Lộ Trạch Thanh quay ba tập mất một tháng rưỡi chỉ nhận được 2 vạn? Còn bị toàn mạng mắng chửi, bị fans của nghệ sĩ khác dẫm.]
[Phần hiệp nghị kia nhìn qua thì chính là muốn làm nền cho một nghệ sĩ nào đó, vậy người muốn nâng đỡ đó là ai?]
[Tôi ủng hộ Lộ Trạch Thanh, tôi cũng đã thoát khỏi gia đình, hiện tại cuộc sống rất hạnh phúc.]
[Lộ Trạch Thanh có vẻ càng thảm hại hơn, cấp 3 liền phải tự kiếm tiền học phí, nhà bọn họ ở một thôn núi xa xôi nào sao?]
[Giải Trí Hoa Hành vẫn luôn có dưa, thật sự không có ai đi tra công ty này sao?]
[Khất nợ tiền lương của nghệ sĩ, cưỡng ép nghệ sĩ nhận những quảng cáo có tiếng xấu, công ty bình thường cũng không bắt ép nghệ sĩ như vậy.]
[Trước kia cũng có trường hợp như này, công ty cố gắng ép bức nghệ sĩ, đến lúc nghệ sĩ không chịu đựng được nữa sẽ phải chủ động hủy hợp đồng, cuối cùng phải gánh khoản tiền vi phạm hợp đồng vô cùng lớn.]
[Kiểm tra Giải Trí Hoa Hành, tôi nhớ rõ trước đây công ty này có rất nhiều tranh cãi nhưng không được kết quả gì.]
Cuối cùng, Lộ Trạch Thanh đăng một Weibo, là một đoạn ghi âm chỉ có một câu.
"Lộ Trạch Thanh, trên tay tôi có tin xấu về cậu, cậu tính toán dùng bao nhiêu tiền để mua tin này."
[Đây là tống tiền rồi, trực tiếp báo án đi.]
[Hoài nghi rằng không kiếm được tiền nên mới nháo ra 'tin nóng'.]
[Quá trắng trợn, như thế này còn không điều tra? Không thể nào nói nổi gì nữa.]
[Hy vọng có thể điều tra người đưa 'tin nóng' và Giải Trí Hoa Hành.]
[Tôi nhìn thấy có tài khoản marketing xóa Weibo, không phải nghĩ rằng xóa bài là xong chuyện chứ?]
[Không có việc gì, ngày hôm qua Thanh Đoàn đã chụp hình, ghi hình, cái gì cũng có.]
[Đau lòng Thanh Thanh, ô ô ô, vì cái gì lại gặp được cha mẹ như vậy.]
[Lần triển lãm tranh đó, có cư dân mạng hỏi Lộ Trạch Thanh học tiếng Pháp như thế nào, Lộ Trạch Thanh vô cùng nghiêm túc mà trả lời, tôi nhớ rõ có fans còn nói Thanh Thanh ôn nhu như vậy khẳng định sẽ sống trong một gia đình vô cùng hạnh phúc, bây giờ nhìn lại thật sự là châm chọc.]
[Tôi không hiểu, cha mẹ như vậy không chịu trừng phạt gì, cứ để như vậy kết thúc cũng được sao?]
[Hôm qua mấy người đầy lòng căm phẫn thì hôm nay có phải nên đứng ra xin lỗi không?]
Sau khi đăng bài xong Lộ Trạch Thanh liền thoát Weibo, chuyện này tạm thời kết thúc. Cậu không chắc công ty bên kia hoặc cha mẹ nuôi có phản bác lại hay không , nhưng chắc chắn là không có chứng cứ gì.
"Xử lý xong rồi?"
Lộ Trạch Thanh gật đầu, sau khi xử lý xong thì vô cùng mệt mỏi, cậu ngáp một cái, lười biếng dựa vào ghế, mí mắt rũ xuống.
"Buồn ngủ thì ngủ một lúc đi."
"Không buồn ngủ."
Lộ Trạch Thanh chỉ có chút mệt.
Cậu cũng không biết tại sao, việc này không hề liên quan gì đến cậu, đều là những gì nguyên chủ trải qua, cậu chỉ là một người ngoài cuộc nhưng lúc này cũng không tránh khỏi cảm giác nhẹ nhàng khi thoát khỏi ràng buộc.
Trên mạng có rất nhiều người đau lòng cho những gì nguyên chủ đã trải qua nhưng Lộ Trạch Thanh không có cảm xúc như vậy, cậu giống như một người xem vô cùng lý trí.
Weibo đã chuẩn bị từ tối qua, chứng cứ ảnh chụp là cậu chậm rãi sắp xếp lại, trong đầu cậu hiện lên một chút ký ức của nguyên chủ.
Là chuyện khi còn nhỏ.
Cha mẹ nuôi từ lúc nguyên chủ còn nhỏ đã không coi nguyên chủ là con của họ, có lẽ cũng có rất nhiều trẻ con ở nơi xa xôi bần cùng phải bắt đầu phụ giúp việc nhà, trông nom em trai em gái từ nhỏ.
Lúc nguyên chủ 7 tuổi, Từ Thần 4 tuổi, lúc ấy Lộ Trạch Thanh vừa mới học tiểu học, biết cách nấu cơm giặt quần áo, trước khi đi học cần phải làm xong bữa sáng thì mới có thể đến trường.
Buổi tối trở về còn phải nấu cơm tối, chờ mọi người ăn xong thì rửa chén bát, quét tước vệ sinh, cuối cùng mới có thể đi làm bài tập.
Đây đều là những mảnh ký ức nhỏ, giống như đang xem lại những thước phim vậy.
Cậu nhìn thấy nguyên nhỏ khi còn nhỏ cẩn thận cầm nồi, đứng lên trên ghế, gian nan đảo thức ăn trong nồi.
Khi nguyên chủ rửa bát vì tay trơn mà làm vỡ bát, sau đó bị Ngô Nguyệt kéo lỗ tai đánh chửi.
Nguyên chủ bị bỏng, điều đầu tiên không phải xử lý vết thương mà vội vã đi lật cá trong chảo.
Đôi vợ chồng kia chỉ cần gặp chuyện không hài lòng liền đánh chửi nguyên chủ, một ngày ba bữa cơm, nguyên chủ chỉ ăn hai hoặc một bữa.
Có đôi khi cả ngày đều không có cơm ăn.
Đôi mắt của Lộ Trạch Thanh lạnh lùng khi nhớ về những ký ức của nguyên chủ.
Nếu đổi thành ai khác có lẽ sẽ cảm thấy nguyên chủ đáng thương. Nhưng không biết vì sao khi nghĩ đến những việc đó, trong lòng của Lộ Trạch Thanh không có một chút xúc động nào, giống như một người không có lòng đồng cảm.
Lộ Trạch Thanh đang nghĩ đến mơ màng thì có một bàn tay đặt lên mu bàn tay của cậu, bàn tay mang theo sự ấm áp, trong nháy mắt Lộ Trạch Thanh lấy lại tinh thần từ những ký ức đó.
"Đừng nhíu mày, đợi lát nữa sẽ mời em uống Coca."
Lộ Trạch Thanh theo bản năng sờ lông mày, cậu nhíu mày sao?
"Ừm, muốn lạnh."
"Đã biết." Giang Tư Úc không hỏi điều gì cả, "Ngủ một chút đi, đến nơi sẽ gọi em."
"Tôi không buồn ngủ."
Lộ Trạch Thanh cũng không biết chính mình đang kiên trì vì cái gì.
"Được, em không buồn ngủ, vậy cho đôi mắt nghỉ ngơi một chút đi, nhìn điện thoại lâu như vậy đối với mắt không tốt."
Lộ Trạch Thanh thành thật nằm im, nhắm mắt lại.
Có lẽ là do nhìn điện thoại lâu, mắt của cậu có chút cay xót, ngày hôm qua cậu vội vàng chỉnh sửa bài Weibo nên ngủ khá muộn, Lộ Trạch Thanh nghĩ, có lẽ nên để cho đôi mắt nghỉ ngơi một chút.
---------
Sau khi Giang Tư Úc đến nơi, Lộ Trạch Thanh ngồi bên ghế phụ đã ngủ rồi.
Ngoài miệng nói không buồn ngủ nhưng đã ngủ suốt một đường.
Giang Tư Úc tinh tế đánh giá khuôn mặt Lộ Trạch Thanh, lúc ngủ nhìn cậu thật ngoan, lông mi rũ xuống tạo thành một cái bóng trên mắt.
Giang Tư Úc nhịn xuống đôi tay ngứa ngáy đang muốn chạm vào Lộ Trạch Thanh của mình, nhìn qua cậu có vẻ rất mệt mỏi, Giang Tư Úc suy đoán tối qua Lộ Trạch Thanh không ngủ ngon.
Nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Lộ Trạch Thanh, khóe môi Giang Tư Úc hơi cong lên, có lẽ chính Lộ Trạch Thanh cũng không biết khi tâm trạng của cậu không tốt sẽ vô cùng mạnh miệng, nhưng nếu hắn dỗ hai cậu thì cậu sẽ lại ngoan ngoãn.
Lúc trước Giang Tư Úc thường tự hỏi, tại sao lại có một người dễ dỗ như vậy.
Lúc đó hắn còn không biết cảm xúc của hắn dành cho Lộ Trạch Thanh, chỉ thấy Lộ Trạch Thanh đối lập hoàn toàn với đám em trai em gái đến cẩu đều ngại ở trong nhà hắn.
Lúc đó hắn nghĩ là.
Nếu có một người em trai giống như Lộ Trạch Thanh thì nhất định hắn sẽ chiều chuộng lên tận trời.
Sau đó hắn ra nước ngoài luyện tập nửa năm, lúc đó hắn biết được tâm ý của chính mình, trong suốt nửa năm đó, hắn đều nói chuyện với Lộ Trạch Thanh qua video và giọng nói.
Hắn sẽ kể cho Lộ Trạch Thanh những chuyện ở nước ngoài, cũng sẽ bảo Lộ Trạch Thanh nói về những việc xảy ra trong trường. Hắn biết Lộ Trạch Thanh không giỏi chia sẻ, sẽ không chủ động nói chuyện của mình, nhưng chỉ cần Giang Tư Úc hỏi thì Lộ Trạch Thanh sẽ nghiêm túc trả lời.
Sau đó số lần nhiều lên.
Lộ Trạch Thanh sẽ chủ động nói về những chuyện xung quanh, mặc kệ là những chuyện vô cùng nhỏ nhặt thì Giang Tư Úc cũng nghe vô cùng nghiêm túc.
Hắn vẫn luôn cho rằng hắn và Lộ Trạch Thanh sẽ mãi giữ liên hệ, cho đến ngày hắn về nước, Lộ Trạch Thanh liền biến mất khỏi thế giới của hắn.
Cũng chính là lúc đó, Giang Tư Úc mới biết hắn không biết gì nhiều về Lộ Trạch Thanh.
Lộ Trạch Thanh không nói về người nhà khi ở trước mặt hắn, Giang Tư Úc không biết cậu ở đâu, vài lần muốn gửi đồ cho Lộ Trạch Thanh thì cậu đều đưa địa chỉ của trường học.
Giang Tư Úc đi đến trường cấp 3 của Lộ Trạch Thanh.
Dù cho lúc đó Lộ Trạch Thanh đã tốt nghiệp nhưng hắn không biết Lộ Trạch Thanh chọn trường đại học nào, vì thế hắn đến hỏi giáo viên cấp 3 của Lộ Trạch Thanh.
Kết quả giáo viên lại nói cho hắn biết, trong tất cả các học sinh tốt nghiệp không ai có họ Lộ.
Giang Tư Úc có chút tức giận.
Bọn họ đã quen nhau lâu như vậy mà Lộ Trạch Thanh lại lừa hắn.
Giang Tư Úc đi đến trường đại học A, đây là trường cũ của Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh từng nói với hắn rằng muốn thi vào trường này, nhưng trong đợt tân sinh viên năm đó hắn không tìm được Lộ Trạch Thanh.
Lộ Trạch Thanh lại lừa hắn một lần nữa.
Hơn một tháng trước, cái tên Lộ Trạch Thanh lại xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
Giang Tư Úc đã biết, Lộ Trạch Thanh không có lừa hắn.
Lộ Trạch Thanh nói tên cho hắn, là kế hoạch sửa tên đã có từ rất sớm, khoảng hai năm trước, Giang Tư Úc là người đầu tiên biết đến, cũng là người đầu tiên gọi cái tên này.
Người này giấu hắn nhiều chuyện như vậy.
Bên cạnh bỗng nhiên động một chút.
Giang Tư Úc cho rằng Lộ Trạch Thanh tỉnh, nhưng cậu chỉ tìm một tư thế thoải mái rồi tiếp tục ngủ. Giang Tư Úc không có ý định đánh thức cậu, ở bên cạnh nhìn cậu ngủ.
Lúc nãy hắn lái xe nên vẫn chưa kịp xem Weibo, hắn vẫn chưa nhìn xem lúc nãy Lộ Trạch Thanh đăng cái gì.
Giang Tư Úc mở Weibo, hot search đầu tiên liền có tên của Lộ Trạch Thanh.
Mở Weibo của Lộ Trạch Thanh, càng xem lông mày của hắn càng nhăn lại, hắn không nghĩ đến Lộ Trạch Thanh đã trải qua những chuyện này, những thứ này đều là những chuyện mà trước đây Lộ Trạch Thanh tránh né không muốn nói.
Khi nhìn đến đoạn Lộ Trạch Thanh tự mình kiếm tiền từ cấp 3, một chút ký ức trong đầu hắn trở lên rõ ràng hơn.
"Mấy hôm nay em đi đâu vậy?"
"Có việc."
"Chuyện gì?"
"Việc riêng."
Hoặc là.
"Sao em đi học còn có vẻ bận rộn hơn anh đi đóng phim vậy"
"Thật sự đúng là bận"
"Bận cái gì?"
"Không nói cho anh biết."
Đúng thật là Lộ Trạch Thanh thường xuyên đi đến đoàn phim làm bài tập, nhưng lúc Lộ Trạch Thanh không xuất hiện, Giang Tư Úc không thể tìm thấy cậu.
Giang Tư Úc chỉ cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa đang cháy hừng hực, không có chỗ để ph.át ti.ết, hắn ở gần Lộ Trạch Thanh như vậy nhưng nhìn lại những quá khứ mà cậu kể lại thì hắn lại cảm thấy vô cùng xa lạ.
Giang Tư Úc đoán được một chút quan hệ của Trạch Thanh cùng người nhà không tốt, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, điều hắn cho là không tốt đó là cha mẹ của Lộ Trạch Thanh ngược đãi cậu.
[Thật sự sẽ có cha mẹ ngược đãi con của chính mình sao?]
[Nhà bọn họ có mấy đứa con, có phải là thiên vị đứa nhỏ hơn không?]
[Cái này không phải vấn để sủng ai hơn, không cho học phí và tiền sinh hoạt, tôi nói có chút nặng nề nhưng không phải là sẽ có cả bạo lực gia đình gì đó đi?]
[Lộ Trạch Thanh không nhắc đến vấn đề đó, có phải tầng trên nghĩ nhiều quá rồi không?]
Nhưng mà không lâu sau.
Giang Tư Úc nhìn thấy bình luận mới nhất.
[Cha mẹ của Lộ Trạch Thanh đã ra mặt giải thích, sẽ không lại có cú xoay ngược lại chứ?]
Quả nhiên sau khi làm mới lại trang.
Một video bị nhiều tài khoản marketing chuyển tiếp.
Giang Tư Úc không mở ra ngay lập tức mà nhìn Lộ Trạch Thanh đang ngủ bên cạnh, Giang Tư Úc nhẹ nhàng xuống xe.
Dựa vào cửa xe, bấm mở video.
Trong video là một người phụ nữ ăn mặc một cái áo thun cũ kĩ, sắc mặt xanh xao vàng vọt, tóc tai hỗn độn, nhìn qua vô cùng tiều tụy.
"Thực xin lỗi, tôi cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ ồn ào như vậy. Chúng tôi không phải là không cho con cái đi học, một cái học sinh cấp 3 thì có thể kiếm tiền như thế nào. Nhật ký cũng không nói lên điều gì, chỉ là viết tay, muốn viết thế nào đều có thể viết được."
"Không có cha mẹ nào có thể để con của mình chịu khổ, con cái rơi vào thời kỳ phản nghịch có mâu thuẫn với gia đình là chuyện bình thường. Lịch sử chuyển khoản là giả, hiện tại cái gì cũng rất dễ dàng làm giả. Cũng không biết đứa nhỏ này tin vào ai mà liền cho rằng tôi cùng cha của nó không đối tốt với nó."
......
Giang Tư Úc trực tiếp tắt video, không muốn nghe người phụ nữ này tiếp tục bẻ cong sự thật.
Hắn có chút phiền muộn, theo bản năng mà s.ờ s.oạng túi, phát hiện không mang theo thuốc lá.
Giang Tư Úc rất ít khi hút thuốc, cũng ít khi tâm tình vô cùng phiền muộn như này. Rõ ràng không có nghiện thuốc lá nhưng hiện tại lại giống như là người vô cùng nghiện.
Nếu có thể, hắn không muốn Lộ Trạch Thanh tiếp tục tự mình xử lý chuyện này.
Phía sau lưng của Ngô Nguyệt có người dẫn dắt dư luận, Giang Tư Úc có thể dễ dàng giải quyết chuyện này, nhưng đây không phải phiền muộn của hắn.
Làm hắn bực bội chính là hắn đóng phim ở thành phố B 8 tháng nhưng không hề phát hiện cái gì. Có rất nhiều thời điểm, chỉ cần hắn cẩn thận suy nghĩ lại thì có thể nhìn ra sự thật.
Nếu hắn phát hiện sớm hơn một chút thì có thể trực tiếp mang Lộ Trạch Thanh rời khỏi ngôi nhà đó.
_____ ong ong ong.
Điện thoại vang lên.
Giang Tư Úc cúi đầu nhìn tên người gọi đến, ổn định tâm trạng rồi mới bắt máy.
"Anh Úc."
Đầu kia điện thoại là giọng nói của trợ lý.
Giang Tư Úc "Ừm" một tiếng, tỏ vẻ chính mình đang nghe.
"Chuyện tiếp theo của Lộ Trạch Thanh anh đã nhìn thấy chưa?"
"Cái video mà cha mẹ kia vừa đăng lên, bên ngoài hay bên trong đều ám chỉ Lộ Trạch Thanh bất hiếu, hiện tại dư luận đang chia làm hai phe, tin và không tin."
"Đưa cho phòng làm việc xử lý."
Trợ lý sửng sốt, "Yêu cầu thương lượng với Lộ Trạch Thanh sao? Em nghe chị Nhan nói, sau khi Lộ Trạch Thanh hủy hợp đồng sẽ đến phòng làm việc của chúng ta"
"Tôi sẽ nói với cậu ấy."
Giang Tư Úc cắt đứt điện thoại, đứng bên ngoài cửa xe thêm một lúc, màn hình điện thoại vẫn sáng lên, có rất nhiều tin nhắn nhưng hắn không xem, bỗng nhiên có một tin nhắn nhảy ra trước mắt hắn.
Weibo tên là: Dư Tình Chưa Dứt bốn phía năm.
Tầm mắt của Giang Tư Úc dừng trên 'bốn phía năm', ngón tay chạm mở.
Hình như là một cô gái, có rất nhiều tin nhắn được gửi đến, mới nhất là một cái video.
Trong video là một gái mặc đồng phục, trong tay còn cầm thẻ học sinh.
"Tôi là Từ Âm Âm, là con gái của Từ Đông Huy và Ngô Nguyệt, Lộ Trạch Thanh là anh trai của tôi nhưng không phải là anh trai ruột, anh ấy được cha mẹ đem về nuôi."
"Năm nay tôi 16 tuổi, rất nhanh liền vào lớp 9, bởi vì tôi bỏ học một năm. Tôi còn có một em trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi, vừa mới lên lớp 8, cha mẹ tôi là người trọng năm khinh nữ, cảm thấy con gái học quá nhiều cũng không có tác dụng gì, về sau sẽ gả cho người khác, vậy thì không bằng nghỉ học kiếm tiền nuôi gia đình."
"Sau khi anh của tôi trưởng thành liền cắt đứt quan hệ với gia đình, vì để cha mẹ cho tôi đi học nên anh của tôi mới gửi tiền về nhà, cùng với đó bảo cha mẹ tôi cho tôi một phần tiền làm tiền sinh hoạt, nhưng tất cả số tiền đó đều bị cha mẹ tôi cầm đi."
"Từ nhỏ, cha mẹ của tôi đã luôn thiên vị em trai, cha tôi thua bạc liền về nhà đánh tôi và anh trai, mẹ tôi chỉ biết ôm em trai rồi tránh ra thật xa, sau đó đứng ở đó chê cười tôi và anh trai. Lớn thêm một chút xíu, tất cả công việc trong nhà đều là tôi và anh trai chia nhau làm, anh trai thương tôi nên thường làm xong hết việc nhà mới đi làm việc của anh ấy."
"Lúc tâm trạng của cha mẹ không tốt thì tôi và anh trai sẽ không được ăn cơm. Có đêm tôi tỉnh dậy vì quá đói, đi xuống phòng bếp kiếm gì đó để ăn thì bị mẹ phát hiện đánh cho một cái. Tôi nhớ rất rõ ràng, mẹ nói rằng đồ vật trong nhà đều là để lại cho em trai, cho dù em trai không cần thì cũng không đến lượt tôi và anh trai."
"Không cho tôi ăn cơm để tôi có thể hiểu rõ, bất cứ thứ gì trong nhà trong tương lai đều là của em trai, tôi và anh trai không được duỗi tay động vào."
"Tôi nghe có người trên mạng nói anh trai tôi có thành tích quá kém nên mới học trong một trường đại học bình thường như vậy, nhưng thành tích thật sự của anh trai tôi không hề kém, lúc thi đại học đã đạt điểm cao nhất trường. Anh ấy luôn muốn đăng ký vào đại học A Học viện Điện ảnh nhưng lại bị cha mẹ tôi trộm sửa lại nguyện vọng, cũng chính vì chuyện này mà anh trai mới cắt đứt liên hệ với người nhà."
"Lên lớp 9 tôi quyết định ở kí túc xá trường, tạm thời thoát khỏi khống chế của cha mẹ, anh trai cũng muốn tôi có thể yên lòng thi lên cấp 3. Trong kì nghỉ hè giáo viên chủ nhiệm đưa tôi đến ở nhà của cô, tôi đều luôn bận rộn học tập nên hôm nay mới biết được chuyện hot search. Tôi nghe thấy cha mẹ tôi đã nhận tiền, tôi cũng không biết nhiều, có lẽ có người bảo cha mẹ tôi hãm hại anh trai."
"Lúc tôi rời đi đã nghe thấy cha mẹ đang cãi nhau. Tôi nghe hai người họ nói về chuyện của anh trai, trước đây tôi nghe cha mẹ nói là anh trai bị vứt bỏ, nhưng hiện tại tôi nghi ngờ cha mẹ tôi tham gia vào việc lừa bán trẻ em, anh trai chính là một trong những đứa trẻ bị bắt cóc năm đó."
Đáy lòng Giang Tư Úc trầm xuống, thoát video, cô gái này còn nhắn thêm một số tin nhắn.
[Từ Âm Âm là bạn học của tôi, những điều cô ấy nói đều là sự thật. Chúng tôi đã đăng lên một vài video nhưng đều bị xóa, video không thể tải lên được, tài khoản của một vài người đều bị cấm đăng tải. Hiện tại cũng không dám làm gì, cũng không biết tìm ai, cũng không biết anh Úc có xem được hay không?]
[Nếu anh Úc có thể đọc được thì có thể nhờ Thanh Thanh liên lạc một chút với Âm Âm không, cô ấy vô cùng lo lắng.]
Giang Tư Úc trả lời tin nhắn này.
[Đã nhìn thấy, cảm ơn.]
[Thanh Thanh đang ở cùng tôi, khoảng một lúc nữa tôi sẽ bảo em ấy liên hệ với Từ Âm Âm.]
Giang Tư Úc chậm rãi thở ra một hơi, cuối cùng mọi chuyện lại rẽ đến hướng mà hắn không dự đoán được.
Không phải con ruột?
Cho nên mới bị ngược đãi như vậy?
Đáng giận nhất chính là.
Nếu thật sự là bị lừa bán, vậy Lộ Trạch Thanh có thể đã có một người cha, người mẹ yêu thương cậu, nhưng bởi vì tội ác của họ nên Lộ Trạch Thanh mới chịu khổ như vậy.
Lộ Trạch Thanh cũng không có lừa hắn.
Cậu thật sư điền nguyện vọng vào đại học A Học viện Điện ảnh, nhưng lại bị cha mẹ nuôi kia sửa đổi nguyện vọng.
Giang Tư Úc đè nặng lửa nóng trong lòng, chuyển tiếp video cho trợ lý.
[Nhớ làm mờ, xử lý giọng nói một chút, cô gái nhỏ này vẫn đang đi học, đừng tạo phiền toái thêm cho cô ấy.]
[Yên tâm.]
Việc còn lại liền giao cho phòng làm việc giải quyết.
Giang Tư Úc cất điện thoại, tâm trạng không hề tốt, cảm giác bực bội còn nhiều hơn lúc nãy, cha mẹ nuôi của Lộ Trạch Thanh, Giải Trí Hoa Hành, còn có công ty marketing đổ thêm dầu vào lửa ở phía sau, Giang Tư Úc sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ.
"Sao không gọi tôi dậy?"
Nghe được âm thanh của Lộ Trạch Thanh, Giang Tư Úc hơi hơi ngước mắt, cảm xúc phiền biến mất rất nhiều.
Lộ Trạch Thanh đứng trước mặt hắn, sắc mặt hồng hào, nhìn qua rất có tinh thần, mặt mày nhu hòa, ôn nhu nhìn hắn.
Giang Tư Úc hơi hơi hé miệng, "Vừa đến được một lúc."
"Gạt người. Sắp đến 12 giờ rồi, 10 giờ chúng ta liền đến đây, từ đường Vân Khê đến nơi này làm gì tốn đến hai tiếng đồng hồ." Lộ Trạch Thanh vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói có chút nhẹ, nghe như đang làm nũng.
"Được rồi, tôi không muốn đánh thức em."
"Anh đứng ngoài đó làm gì?" Lộ Trạch Thanh ngây người trên xe một lúc mới chú ý đến Giang Tư Úc đứng cạnh cửa xe, rũ mắt xuống không biết nhìn cái gì.
"Có phải em có một em gái tên là Từ Âm Âm?"
Lộ Trạch Thanh sửng sốt, nguyên chủ còn em gái sao? Cậu sợ bị nhìn ra manh mối, mơ hồ hỏi một câu, "Làm sao vậy?"
"Em gái của em nói rằng không liên hệ được với em nên có chút lo lắng."
Cả đầu Lộ Trạch Thanh đều đang hỏi em gái của nguyên chủ là ai, cậu nỗ lực một chút, hình như trong trí nhớ có bóng dáng của một cô gái.
Có thể nghĩ ra nhiều hơn một chút?
Lúc trước Lộ Trạch Thanh không cố nhớ lại ký ức của nguyên chủ, hiện tại buộc mình nhớ lại nên có chút đau đầu.
"Làm sao anh biết được?" Lộ Trạch Thanh hỏi.
Giang Tư Úc không giấu cậu, đem video kia cho cậu nhìn, Lộ Trạch Thanh rơi vào trầm mặc.
Cậu biết vì cái gì mà nguyên chủ cố chấp việc mua nhà ở thành phố A.
Bởi vì nguyên chủ muốn đưa Từ Âm Âm đến học cấp 3 ở thành phố A, khi đi học ở thành phố A cần phải có hộ khẩu, mua nhà là phương thức nhanh nhất.
Chỉ có đưa Từ Âm Âm đến thành phố A mới có thể giúp Từ Âm Âm thoát khỏi cha mẹ nuôi hút máu kia.
Lúc trước nguyên chủ liên hệ với Từ Âm Âm như thế nào, Lộ Trạch Thanh không nghĩ ra, Từ Âm Âm không gọi điện thoại cho cậu sao?
Bỗng nhiên Lộ Trạch Thanh nghĩ tới, bởi vì cha mẹ nuôi luôn gọi điện quấy rầy nên Lộ Trạch Thanh đã cài đặt không nhận cuộc gọi từ các số điện thoại từ thành phố B.
Tình hình hiện tại chính là.... không biết đâu là số điện thoại đúng.
Lộ Trạch Thanh có chút ảo não.
"Dùng điện thoại của tôi gọi đi." Giang Tư Úc nhìn thấy hết phản ứng của Lộ Trạch Thanh.
"Tôi mới vừa hỏi số điện thoại của Từ Âm Âm."
Giang Tư Úc không chọc thủng Lộ Trạch Thanh, hắn trực tiếp đưa điện thoại đã bấm số gọi, sau đó đưa cho Lộ Trạch Thanh.
"Em nói chuyện với Từ Âm Âm đi."
Giang Tư Úc đi lên xe, hắn không nghe cuộc trò chuyện của Lộ Trạch Thanh cùng Từ Âm Âm. Hắn lấy một cái điện thoại khác từ trên xe, sau đó gọi cho trợ lý.
"Đăng video lên chưa?"
"Đã đăng đã đăng. Anh yên tâm đi, chị Nhan còn vô cùng hào phóng mà mua hot search, trực tiếp đưa lên đầu, em muốn xem hai vợ chồng kia còn có thể nói cái gì?"
Giang Tư Úc lên tiếng, cúp điện thoại, lại mở lại Weibo, có thể thấy Nhan Thu khá tức giận, một lúc mua đến vào cái hotsearch
#Em Lộ Trạch Thanh lên tiếng#
#Từ Đông Huy Ngô Nguyệt không phải cha mẹ ruột#
#Cha mẹ Lộ Trạch Thanh sửa đổi nguyện vọng thi đại học #
# Cha mẹ Lộ Trạch Thanh ngược đãi trẻ con #
# Từ Đông Huy Ngô Nguyệt nghi vấn tham lừa bán trẻ em#
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");