(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); [A a a a a a!! Mọi người trong nhà, vào đi, đúng là anh Úc.]
[Là anh Úc, mẹ ơi, con khóc rồi!!!]
[Tôi gặp được Giang Tư Úc ở phòng phát sóng, đây cũng có thể được coi là một loại lãng mạn!!]
[Gặp mặt tức là quen biết, cho nên tôi với Giang Tư Úc kết hôn, cảm ơn!]
[Cứu cứu! Ai có thể nghĩ đến tôi xem chương trình chủ đề tình yêu lại gặp được Giang Tư Úc - người không bao giờ tham gia chương trình giải trí]
[Bốn bỏ lên năm, tôi và Giang Tư Úc cùng nhau tham gia chương trình tình yêu, cảm ơn mọi người.]
[Tốt ghê, toàn nhân tài]
Khách mời ở hiện trường cũng kinh ngạc không kém gì người xem trong phòng phát sóng, Kiều An Nhiên giống như đi tàu lượn siêu tốc, cả người choáng váng, "Là, là thầy Giang. A! Tôi là fan điện ảnh của anh ấy, tôi vậy mà có thể nhìn thấy thần tượng của mình."
"Tôi có thể xin chữ ký không?" Kiều An Nhiên kích động nắm chặt cánh tay của Trịnh Tiền Phương, cả người hưng phấn một cách khác thường, nhưng nháy mắt lại suy sút.
"Ài, vẫn là thôi, thầy Giang khiêm tốn như vậy, cũng không tham gia nhiều hoạt động, lần này khẳng định là lén đi, vẫn không nên quấy rầy đi."
"Có thể chờ sau đó chụp một tấm ảnh?" Đáy mắt Trịnh Tiền Phương cũng toát lên một chút hưng phấn, ai còn không phải là fans phim của Giang Tư Úc, nếu có thể đi theo mọi người chụp một kiểu ảnh chung cũng đã không tồi.
Các vị khách mời vẫn đang đắm chìm trong việc nhìn thấy Giang Tư Úc, Thích Nam sau khi kinh ngạc thì dòng suy nghĩ cũng trở lại.
Tại sao Giang Tư Úc lại đáp lại lời của Lộ Trạch Thanh?
Là bởi vì đúng lúc nghe được câu nói kia sao?
Không chờ Lộ Trạch Thanh trả lời, Thích Nam đã hơi hơi mỉm cười nói.
"Larentreelle-mêmeestuneromance."
[Gặp lại bản thân chính là một loại lãng mạn.]
Lộ Trạch Thanh nói tiếng Pháp làm cho mọi người có cái nhìn mới về cậu, nhưng đối với Thích Nam, nói tiếng Pháp chính là nói ngôn ngữ cậu ta thông thạo nhất. Lúc nãy cậu ta coi thường việc so sánh với Lộ Trạch Thanh cũng không có nghĩa là cậu ta thua Lộ Trạch Thanh ở phương diện này.
Trước mắt liền thấy Lộ Trạch Thanh có thể thu hút sự chú ý của Giang Tư Úc, Thích Nam cũng không nhịn được muốn biểu hiện. Lúc nhỏ cậu ta vô cùng thích xem phim của Giang Tư Úc, có thể coi là xem phim của Giang Tư Úc mà lớn lên.
Giang Tư Úc không dùng tiếng Pháp nữa, cũng không trả lời Thích Nam mà cố chấp hỏi Lộ Trạch Thanh, "Thầy Lộ cảm thấy thế nào?"
Lộ Trạch Thanh:"......."
Làm trò trước máy quay, Lộ Trạch Thanh không thể không cho mặt mũi, cậu cười có lệ mà đánh vỡ vấn đề ái muội này, có chút ám chỉ.
"Gặp lại có thể là sự bắt đầu của lãng mạn, cũng có thể chỉ là gặp một lần rồi thoáng qua."
Con ngươi đen nhánh của Giang Tư Úc có chút ánh sáng, cũng có chút ý chỉ.
"Có lẽ là không hẹn mà gặp."
"Thầy Giang nói đúng."
Lộ Trạch Thanh không muốn cùng Giang Tư Úc tranh cãi điều này, cũng không muốn tiếp tục đề tài này. Nhưng mà ngài Lợi đối với điều Giang Tư Úc nói có vẻ có hứng thú, ông ta cười nói.
"Cemonsieurdoitêtreunromantiqueaussi."
[Vị này hẳn là một người theo chủ nghĩa lãng mạn.]
Giang Tư Úc ôn hòa mà cười, tầm mắt không rời khỏi Lộ Trạch Thanh.
Các vị khách mời rốt cuộc phản ứng lại.
Hình như Giang Tư Úc có quen biết Lộ Trạch Thanh, hắn ta có thể gọi chính xác họ của Lộ Trạch Thanh. Các vị khán giả của phòng phát sóng trực tiếp cũng phản ứng lại, sau khi hưng phấn rốt cuộc ý thức được chỗ không đúng.
[A, tôi phát hiện có chỗ kì quái]
[Nếu không ai nói gì, vậy thì tôi liền nói trước! Anh Úc quyến rũ một cách không thích hợp.]
[Tôi suy nghĩ nửa ngày cũng không tìm ra một từ để hình dung, lại bị một chữ của tầng trên bao quát hết nghĩa]
[Mọi người trong nhà, tôi có một suy nghĩ lớn mật, nếu Giang Tư Úc tham gia chương trình tình yêu....]
[Vậy thì khả năng chó cũng sẽ nói chuyện yêu đương, anh Úc của cậu còn độc thân]
[Không thể nào, không phải Giang Tư Úc rất phù hợp sao?]
[Có người chỉ biết nói linh tinh.]
[Lễ phép: Xin hỏi cậu có người yêu không?]
"Thầy Giang." Kiều An Nhiên không hiểu bọn họ nói gì, mà cũng không có tâm tư đi nghe, sau khi ấp ủ cậu ta đã lấy ra can đảm.
"Tôi có thể xin chữ ký và chụp ảnh chung được không? Tôi là fans phim của anh, đã thích anh từ rất lâu rồi, mỗi bộ phim của anh tôi đều xem qua."
Nháy mắt Kiều An Nhiên hóa thân thành một em trai vẻ mặt say mê, đôi mắt sáng long lanh mà nhìn chằm chằm Giang Tư Úc.
Lộ Trạch Thanh cảm thấy đôi mắt giống như cún này vô cùng quen thuộc, chính là vừa rồi Kiều An Nhiên cũng nhìn cậu như vậy, chẳng qua là không cuồng nhiệt như thế.
"Thầy Giang, tôi cũng là fans phim của anh, có thể ký tên hoặc chụp ảnh chung không?"
"Còn có tôi."
Các vị khách mời khác cũng liên tục mở miệng, nhân viên công tác đứng ở một bên cũng lộ ra một ánh mắt tha thiết, hiện trường nháy mắt biến thành một buổi họp mặt fans.
"Có thể, chụp ảnh tập thể có được không?"
"Có thể, có thể."
Hiện trường cũng không quá nhiều người nhưng để chụp hình và ký tên với từng người thì mất khá nhiều thời gian, dù sao có thể chung khung hình là được. Trong chốc lát không khí đều náo nhiệt lên.
"Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn."
"Trạch Thanh, cậu đứng ở đó làm gì? Mau tới chỗ tôi này." Kiều An Nhiên để cho cậu một vị trí, vô cùng nhiệt tình mà yêu cầu Lộ Trạch Thanh đứng bên cạnh.
Lộ Trạch Thanh:"........"
Tầm mắt của một vài người đã dừng trên người cậu, Lộ Trạch Thanh hơi cứng người lại, mặt viết hai chữ 'vui vẻ' mà đi về phía trước, chọn một vị trí trong góc.
"Cái kia...... Tôi, tôi có thể chụp cùng không?"
Tần Diên Xuyên không biết xông ra từ nơi nào, giọng điệu vô cùng mong đợi, "Tôi cùng với thầy Giang học cùng trường, thầy Giang khả năng không quen biết tôi."
"Đạo diễn Tần nói đùa rồi, ngài là đàn anh của tôi, làm sao tôi lại không biết được."
Tần Diên Xuyên mở to hai mắt, khó tin mà nhìn Giang Tư Úc. Ông ta nghe được cái gì, Giang Tư Úc không chỉ nhớ rõ mà còn cho ông ta mặt mũi. Mặt của ông ta lập tức hồng hào.
Ông ta cười ha hả mà bảo nhân viên công tác, "Muốn chụp ảnh thì đều đến đây, đây là cơ hội khó có thể gặp được đó."
Lại có thêm vài nhân viên công tác tiến lên, vốn dĩ không có đến mười người chụp ảnh liền biến thành ba hàng, rất có cảm giác chụp ảnh tốt nghiệp.
Mấy người nước ngoài cũng bị khơi gợi sự náo nhiệt, tham gia cùng mọi người chụp ảnh chung, một anh camera được phân công làm nhiếp ảnh gia tạm thời.
Có thể nói đây là lần quay vui vẻ nhất của mọi người trong buổi quay chiều nay, mà chủ đề chương trình tình yêu vô tình gặp Giang Tư Úc nháy mắt nhảy lên hot search.
#Nói Chuyện Yêu Đương Đi Giang Tư Úc#
[Làm tôi sợ muốn chết, tôi cho rằng Giang Tư Úc yêu đương.]
[Tôi nghi ngờ khi con tôi chào đời thì Giang Tư Úc còn chưa yêu đương. Đúng rồi, hiện tại tôi 17 tuổi, còn không có đối tượng.]
[Chị em, sao lại kém như vậy, anh Úc nhìn thấy đều phải lắc đầu.]
[Không ai là không biết biệt hiệu của Giang Tư Úc ..... Người chuyên bác bỏ tin đồn giới giải trí.]
[Giang Tư Úc phiền nhất là có người kéo anh ấy để lăng xê, nếu có cái gì liên quan đến anh ấy thì phòng làm việc luôn nhanh chóng bác bỏ tin đồn.]
[Nếu phòng làm việc không chăm chỉ như vậy thì anh Úc đã yêu đương mấy chục lần rồi.]
[Hoặc nếu Giang Tư Úc nhận một bộ phim tình cảm thì ít nhất cũng có một cái CP chứ không 'góa bụa' như vậy.]
[Xin hãy gọi là Giang - nam đức - Tư Úc.]
Có khán giả nhanh tay đã ghi hình lại phát sóng trực tiếp, đăng lên video Giang Tư Úc cùng tổ chương trình ngẫu nhiên gặp mặt. Vì vậy Lộ Trạch Thanh là cái tên thứ hai được bàn tán.
[Lộ Trạch Thanh nói tiếng Pháp rất giỏi, giáo viên dạy thêm tiếng Pháp của tôi nói cậu ta phát âm rất tiêu chuẩn.]
[Chỉ có tôi là tò mò tại sao anh Úc lại đột nhiên tiếp lời Lộ Trạch Thanh sao?]
[Có cảm thấy không? Lộ Trạch Thanh thật sự giỏi, tôi nói trước, tôi bị hấp dẫn rồi]
[+111111]
---------------
Bên kia, Giang Tư Úc vừa trở về khách sạn đã nhận được cuộc gọi của Quý Thiếu Quân.
"Có thể nha, Giang ảnh đế của chúng ta chỉ đi dạo triển lãm tranh cũng có thể lên hot search."
Giang Tư Úc không muốn nói chuyện phiếm, hỏi lại Quý Thiếu Quân, "Hôm nay cậu và tiểu tình nhân không thể gặp nhau nên có thời gian bát quái chuyện của tôi hả?"
"Đây sao có thể gọi là bát quái?"
Quý Thiếu Quân cười một tiếng, bên anh ta còn vọng lại một giọng nói của thiếu niên, đây đâu phải là không thể lén gặp tiểu tình nhân, đây là không thỏa mãn được bản thân, còn muốn đi tìm chuyện lạc thú.
"Tiểu Giang, cũng đừng bảo tôi không giúp cậu. Tôi chính là vô cùng lo lắng cho cậu. Cậu nói xem tôi có số WeChat của ai?"
Thần sắc của Giang Tư Úc chợt tắt.
"Đừng đi làm phiền cậu ấy."
"Hả, tôi cũng chưa nói là ai đâu, cậu phản ứng lớn như vậy, muốn nói không có gì ai tin hả."
Quý Thiếu Quân đắc ý khi bắt được đuôi của Giang Tư Úc, "Yên tâm đi, tôi mới không đi quấy rầy cậu ta, tôi là vì cậu đó, có đủ tình nghĩa anh em không?"
"Tối hôm qua cậu mời cậu ta uống rượu tôi liền cảm thấy không thích hợp. Đây còn là cậu trai tân ngây thơ luôn giữ nam đức sao?"
"Lần đầu tiên gặp được cậu chủ động mời người khác đó."
Rõ ràng Quý Thiếu Quân rất có hứng thú với chủ đề này, "Lần đầu tiên tôi biết rằng hóa ra lớn lên đẹp trai không phải là làm gì cũng được, còn không phải đều bị từ chối sao?"
Giang Tư Úc:".....Không có việc gì thì cúp máy đây."
"Đừng mà, nếu cậu muốn có số WeChat thì để tôi truyền lại cho cậu mấy chiêu?"
"Những thủ đoạn đó của cậu vẫn là dùng để dỗ tiểu tình nhân của cậu đi." Vẻ mặt Giang Tư Úc ghét bỏ, "WeChat tự tôi sẽ lấy."
"Phải không?" Quý Thiếu Quân tỏ vẻ vô cùng nghi ngờ.
"Tôi thấy cậu ấy còn lười phản ứng lại với cậu, như vậy còn cho cậu số WeChat sao?"
Giang Tư Úc:"..........."
Yên lặng trong một vài giây, Quý Thiếu Quân nghe được một chuỗi âm thanh.
_____ tút tút tút.
Quý Thiếu Quân:"......" Mẹ nó, hay mang thù như vậy.
Một lúc sau, Quý Thiếu Quân gọi lại.
"Cậu dám cúp điện thoại của tôi?"
"........ Được rồi được rồi, không trêu chọc cậu nữa."
"Tôi giúp cậu xin số WeChat, chính cậu lại không thèm. Người ta còn đang quay chương trình tình yêu, đừng để đến lúc có tên yêu tinh nào câu đi thì cậu cũng không hối hận kịp."
"Sẽ không."
"Sao cậu có thể khẳng định như vậy?" Quý Thiếu Quân tràn ngập nghi ngờ với giọng điệu kiên định của Giang Tư Úc.
Anh ta chỉ nghe Giang Tư Úc bình tĩnh mà thuật lại.
"Cậu ấy chướng mắt."
Quý Thiếu Quân:"......."
"Vậy cậu xác định cậu ấy có thể để ý đến cậu? Nhỡ đâu đến tập kế tiếp, cậu ấy và vị khách mời mới tới gặp một lần đã yêu, gặp lần hai càng xiêu lòng, đến lần ba liền hứa hẹn cuộc đời thì sao?"
Giang Tư Úc cười khẽ một tiếng, đánh gãy Quý Thiếu Quân đang sốt ruột.
"Vậy thì mượn lời hay của cậu."
Quý Thiếu Quân:"?"
Có ý gì?
Sửng sốt vài giây, Quý Thiếu Quân rốt cuộc phản ứng lại.
"Mẹ nó, cậu nghiêm túc? Nhưng không phải cậu......"
Giang Tư Úc đánh gãy lời Tần Úc nói, bình tĩnh lên tiếng.
"Nghiêm túc."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");