Khi Diệp Sơ Hạ đi đến ký túc xá, phòng ngủ đã tối đen như mực, hiển nhiên là do quy định của trường phải tắt đèn, nhưng đứng ngoài cửa nàng có thể nghe thấy tiếng trò chuyện sôi nổi bên trong.
Tuy nhiên, khoảnh khắc nàng đẩy cửa vào, bầu không khí sôi nổi vừa rồi lập tức nguội đi, và tự thể hiện rằng nàng là một người không được chào đón.
Diệp Sơ Hạ không quan tâm, nàng ném vỏ chocolate vào thùng rác, sau đó lấy bộ đồ ngủ từ trong tủ ra, chuẩn bị vào phòng tắm.
"Cuộc sống về đêm của đại tiểu thư họ Diệp thật là phong phú quá đi, ngày nào cũng về muộn như vậy!"
Diệp Sơ Hạ không quan tâm đ ến trình độ chọc ngoáy này, nhưng nàng cũng không buồn bắt bẻ, trực tiếp đi vào với bộ đồ ngủ của mình.
Mỗi người bạn cùng phòng của nữ chính truyện tổng tài dường như không phải người tốt, Diệp Sơ Hạ hiểu rõ điều này.
Bọn họ không phải bởi vì nghe những lời đồn đại bên ngoài mà đối xử tệ với nàng, mà ngay từ ánh nhìn đầu tiên là bọn họ đã không thích nàng rồi.
Một người nhìn thấy vẻ ngoài của nàng liền nghĩ rằng nàng là trà xanh; một người cho rằng nàng là loại tồn tại thích giành bạn trai của người khác bởi vì người cô ta yêu thầm lại thích nàng; và một người khác không thể hiện bất cứ điều gì ra ngoài, cô ta duy trì mối quan hệ plastic với nàng nhưng thường xuyên dùng tài khoản phụ đảm nhận vai trò kẻ châm ngòi thổi gió hàng đầu cho người khác bôi nhọ nàng.
Có đôi khi Diệp Sơ Hạ tự hỏi rằng, rốt cuộc mình đã giẫm phải vận may thế nào mới có thể ở chung với ba người bạn cùng phòng cực phẩm như vậy?
Nàng vặn vòi hoa sen trong phòng tắm, mặc dù tiếng nước chảy không nhỏ nhưng Diệp Sơ Hạ vẫn có thể nghe thấy những lời xỏ xiên ở bên ngoài.
"Về là tắm liền, cũng không biết mang theo cái gì trở về, ối, đừng nói lát nữa ra ngoài còn uống thuốc nữa nha?"
"Chắc vậy, chẳng phải cậu ta giỏi chơi đàn ông nhất sao?"
"Mà này, vừa rồi cậu ta ném cái gì vào thùng rác vậy? Tớ nhớ hãng chocolate đó có giá mấy trăm đúng không? Ha ha."
"..."
Diệp Sơ Hạ vừa nghe vừa thoa sữa tắm lên người, thành thật mà nói, danh tiếng của nàng có thể bị phân cực như vậy là nhờ có ba người bạn cùng phòng tốt này.
Nhưng chẳng sao cả, bọn họ có thích nàng hay không cũng không quan trọng.
Chiếc gương trên tường phản chiếu dung mạo ngoan ngoãn của nàng như mọi khi, ngoại trừ việc nàng đã mất đi một chút độ ấm khi đối mặt với người khác, Diệp Sơ Hạ cúi mặt, suy nghĩ trong lòng ——
Lần này nên báo đáp tụi nó thế nào đây?
Diệp Sơ Hạ không phủ nhận, nàng là một người rất hẹp hòi, không nói trước mặt nàng thì không sao, nhưng nếu bọn họ dám nói trước mặt nàng, chẳng lẽ còn mong đợi rằng nàng sẽ không ghi thù à?
Tất nhiên, Diệp Sơ Hạ chưa bao giờ thể hiện ra ngoài nàng đã làm tất cả những điều đó, cho dù nàng có ác ý đến đâu, nàng cũng không muốn người khác biết, ít nhất là không giống như ba người bạn cùng phòng của nàng, ai cũng biết bọn họ không quen nhìn người khác sống tốt hơn mình, mồm mép, mặt ác, lòng cũng độc.
Khẽ cong khóe môi, Diệp Sơ Hạ mặc đồ ngủ rồi bước ra khỏi phòng tắm.
Sự tồn tại của nàng giống như một bộ giảm thanh di động, đi đến đâu trong ký túc xá cũng yên tĩnh, nhưng điều này lại đúng ý nàng, nàng không thích ồn ào.
Nàng chậm rãi leo lên giường, mở bản ghi nhớ trên điện thoại, nhớ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay rồi gõ ngón tay lên màn hình.
Nàng có thói quen tổng kết những điều được và chưa được trong ngày trước khi đi ngủ, nàng đã duy trì thói quen tốt này mấy năm nay và nó đã mang lại rất nhiều lợi ích cho nàng.
Nguyên tác không đề cập đến biệt thự nơi Dịch Nam Yên nuôi mèo của cô ở đâu, Diệp Sơ Hạ không ngờ lại trùng hợp đến thế, vậy mà đúng ngay khu biệt thự nơi nàng làm gia sư.
Trong nguyên tác, nam chính là một tổng tài bá đạo chính hiệu, nữ chính cũng là kiểu ngu ngon ngoan máu M thích bị ngược khuôn mẫu, về phần nữ phụ độc ác Dịch Nam Yên, sau khi tiếp xúc một lúc, Diệp Sơ Hạ phát hiện ra rằng cô dễ lừa hơn trong nguyên tác một chút.
Thành thật mà nói, Diệp Sơ Hạ hâm mộ người như vậy hơn, bởi vì gia đình đã cho cô vốn liếng để cô tùy hứng và tự do như thế, cho nên cô có thể thẳng tính, nghĩ gì nói đó, hoàn toàn không phải lo lắng sẽ đắc tội bất luận kẻ nào.
Tất nhiên, hâm mộ thì hâm mộ, nhưng tự mình hứng chịu cơn giận là hoàn toàn không thể.
Diệp Sơ Hạ nàng từ nhỏ tới lớn cái gì cũng ăn được chỉ là không ăn đắng nuốt cay.
Diệp Sơ Hạ luôn dè bỉu câu nói chịu khổ là phúc, ai cũng là lần đầu tiên được đầu thai làm người, cớ sao nàng phải nhường người khác để mình chịu thiệt thòi, oan ức?
Tất nhiên, thân phận của nàng ngăn cản nàng bày tỏ sự không hài lòng của mình một cách thẳng thắn như Dịch Nam Yên, cho nên nàng biết cách phân biệt đối xử với mỗi người, như Dịch Nam Yên, người trông có vẻ xấu tính, nhưng cũng không thể xem là một nít ranh, mà phải nói là một em bé thì đúng hơn, thậm chí không cần buông lời cạnh khoé là đã có thể làm cô chịu thua, còn những người trong ký túc xá thì độc ác và đen tối, cứ trực tiếp cho họ chó cắn chó vậy.
Mặc dù Diệp Sơ Hạ là kẻ thù chung của ký túc xá, nhưng mối quan hệ riêng của bọn chúng cũng rất phức tạp, một người chướng mắt cái này, người kia ghét cái nọ, khi tâm trạng của Diệp Sơ Hạ không tốt, nàng sẽ châm ngòi họ vài câu, sau đó hoàn toàn chiến tranh lạnh trong vài ngày, không ai nói chuyện với ai, thế là Diệp Sơ Hạ có thể tận hưởng mấy ngày yên bình.
Nhưng Diệp Sơ Hạ quan tâm đ ến lợi ích của bản thân hơn là hành xác người khác.
Dịch Nam Yên...
Diệp Sơ Hạ nhẩm trong đầu cái tên đó.
Sau khi nhìn thấy Dịch Nam Yên, trong đầu Diệp Sơ Hạ mơ hồ nảy ra một ý tưởng, nhưng hoàn cảnh lúc đó không cho phép nàng bình tĩnh tự hỏi, hiện tại nằm trên giường, nàng bắt được một chút cảm hứng.
Với tư cách là thanh mai và là đối tượng liên hôn trên danh nghĩa của nam chính, tài sản của nhà họ Dịch gần như ngang ngửa với nam chính, điều quan trọng nhất là không có đông người như nhà nam chính, trăm năm sau, tất cả sẽ là của Dịch Nam Yên.
Đối với người có trình độ đạo đức không cao như Diệp Sơ Hạ, nếu nàng là đàn ông, nàng chắc chắn sẽ tìm cách ở rể chiếm tài sản (*), dù gì thì tính cách của Dịch Nam Yên quá dễ đoán, muốn lừa gạt cô cũng dễ như trở bàn tay.
(*) Từ gốc là 吃绝户: chỉ hành vi thấy nhà người ta không có con trai nối dõi nên muốn lấy con gái/cháu gái của họ, đến khi cha mẹ/ông bà mất để kế thừa gia tài.
Tuy nhiên, tất cả những con đường tắt một bước lên trời đều không được cha mẹ nàng ủng hộ, cho dù hai người tốt đó có làm ăn thì họ cũng tuân theo nguyên tắc lương thiện, ngu ngốc tin rằng lòng người sẽ không bao giờ thay đổi, nhưng lại sinh ra một cô gái có lòng dạ đen tối như nàng, đúng như lời bà nội nói, tất cả tâm nhãn (*) của nhà họ Diệp đều dồn hết vào người nàng.
(*) Tầm nhìn rộng, có mắt nhìn người, tâm cơ, mưu trí.
Nhưng Diệp Sơ Hạ vẫn sẵn sàng nghe theo lời dạy của cha mẹ và cố gắng trở thành một người tốt.
Vì vậy, nàng không muốn làm gì Dịch Nam Yên hết, nàng chỉ muốn lôi kéo cô về phe của nàng, để cô đầu tư vào sự nghiệp của nàng mà thôi.
Loại đùi vàng không quan tâm đ ến bất cứ thứ gì chỉ biết đầu tư tiền này không thể hình dung bằng bốn từ ngốc nghếch lắm tiền nữa, Diệp Sơ Hạ cảm thấy cô rất phù hợp làm người đầu tư cho ngành này.
Suy cho cùng, một kẻ giàu có có thể trực tiếp đưa cho nữ chính ba trăm tỷ chỉ để khiến nàng rời khỏi nam chính chẳng khác gì một cây ATM biết đi cả, Diệp Sơ Hạ cảm thấy không thể tìm được ứng cử viên nào phù hợp hơn cô.
Bạn biết đấy, cho dù là một người nổi tiếng trên mạng thì cũng cần phải có tiền, ít nhất khi bạn bị bôi xấu hoặc bị tư bản nhắm đến, bạn phải có tiền để thuê người tẩy trắng cho mình đúng không?
Hơn nữa, nàng không muốn những người làm nàng ghê tởm lấy được tiền mà nàng kiếm được sau này, trong nguyên tác, bất kể là nam phụ thứ nhất hay nam phụ hàng thứ hai, Diệp Sơ Hạ đều không thích, ngược lại, nữ phụ ác độc Dịch Nam Yên này, có thể thấy rằng Diệp Sơ Hạ rất vừa mắt.
Dù sao thì từ đầu đến cuối cô cũng không làm gì quá đáng, nhiều nhất là hắt rượu vang đỏ lên người nữ chính ở vũ hội, bắt nàng đi thay một bộ váy không vừa vặn, khi bơi còn chế nhạo nàng quá lộ hàng trông giống như bán thân, sau khi biết nữ chính bị nam chính bao nuôi liền hẹn nàng ra ngoài và ném cho nàng tấm séc trị giá 300 tỷ.
À mà lúc đó cô ấy đã nói gì ta?
"Không phải cô chỉ muốn tiền thôi sao? Ở đây có 300 tỷ, rời khỏi Minh Việt, tôi có tiền, cô lấy của ai không phải cũng vậy sao? Chỉ cần cô rời đi, số tiền này mỗi tháng sẽ được chuyển vào tài khoản của cô."
Thành thật mà nói, nếu có thể thay đổi cốt truyện, Diệp Sơ Hạ cũng sẽ không đồng ý lấy 300 tỷ của Dịch Nam Yên, bởi vì nàng có thể chờ, đợi đến khi cốt truyện kết thúc, nàng sẽ từng bước xâm chiếm công ty của nam chính, biến nó thành của riêng nàng, đúng thế, sức ăn của nàng rất lớn, nàng nuốt trôi.
Về phần hành vi của Dịch Nam Yên, nhìn thế nào cũng thấy rất ngây thơ, cho rằng nữ chính làm vì tiền, thậm chí còn bí mật hỏi thăm mỗi tháng nam chính cho nàng bao nhiêu, rồi nhân đôi dựa trên cơ sở này.
Có lẽ theo ý cô, nếu là vì tiền, vậy cô nhân đôi số tiền đó lên không phải là được rồi sao?
Nhưng phải biết rằng cho dù là kim chủ thì không phải ai cũng có thể làm được, không có quan hệ thể xác thì ai có thể đảm bảo rằng lời hứa thậm chí không có hợp đồng có thể được thực hiện đúng hạn?
Mặc dù quan hệ thể xác cũng rất mong manh, có thể một ngày nào đó đối phương sẽ chán mối quan hệ này và nó sẽ kết thúc, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nó đáng tin cậy hơn bên Dịch Nam Yên đúng không?
Trừ khi Dịch Nam Yên cong thì nàng mới có thể suy xét một chút, nhưng xu hướng tính dục của cô rõ ràng không khác với hầu hết mọi người, nếu không phải vì nam chính, cô sẽ không đưa ra đề nghị này.
Mà nữ phụ ác độc này cũng không phải do nhà họ Dịch phá sản mà kết thúc suất diễn, hoàn toàn là do nam chính sơ ý làm bị thương con mèo của cô, cho nên lập tức bị cô cho vào danh sách đen, vĩnh viễn không liên lạc nữa.
Trong lòng cô, rõ ràng địa vị của một người đàn ông còn không bằng con mèo của cô.
Diệp Sơ Hạ đánh giá rất cao hành vi của cô, ít nhất không phải vì một người đàn ông mà đòi sống đòi chết, nhưng vấn đề duy nhất bây giờ là mặc dù nàng tán thưởng đối phương, nhưng nàng thậm chí còn không có thông tin liên lạc của người ta.
Quan trọng hơn, tuy rằng đối phương có thể không chê nàng, nhưng cũng chưa chắc thích nàng, cho nên nếu trực tiếp đi lên nói chuyện hợp tác, đối phương rất có thể sẽ không để ý tới nàng.
Lúc này, Diệp Sơ Hạ hối hận vì đã không qua lại thân thiết với những người bạn nữ.
Nàng sinh ra với một khuôn mặt không dễ được lòng các cô gái, cho nên nàng từng tuổi này rồi mà chỉ có một vài người bạn nữ thôi, và các mối quan hệ đều ở mức bình thường, Diệp Sơ Hạ cũng cảm thấy mình không cần bạn bè, có một hai người giữ thể diện như vậy là đủ rồi.
Nàng chưa từng nghiên cứu cách giao tiếp với những cô gái trạc tuổi mình, nhưng cách chọc điên người khác thì nàng thuộc nằm lòng.
Diệp Sơ Hạ thở dài trong lòng, nhưng nàng không thất vọng, luôn có nhiều cách hơn là khó khăn, nàng luôn có thể nghĩ ra một cách chính đáng để tiếp cận đối phương.
Suy cho cùng, Dịch Nam Yên không đủ thông minh để nghi ngờ rằng sự tiếp cận tình cờ của nàng là vì mục đích nào khác.
Điền vào bản ghi nhớ những từ ngẫu nhiên mà chỉ nàng mới có thể hiểu được, Diệp Sơ Hạ nhìn hình nền gia đình bốn người trên máy tính, cười híp mắt.
Ngủ ngon,
Hôm nay con vẫn còn sống..