Sau Khi Biến Thành Husky Của Tình Địch Lạnh Lùng

Chương 37: Ngày thứ ba mươi sáu trở thành chó




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đi nhờ xe bảo mẫu mà tổ chương trình đưa đến để đón, một tiếng sau, bọn họ đến một vùng ngoại ô để quay phim —— một trang trại.

Vì các thành phố hạng nhất và hạng hai không chấp nhận việc nuôi chó nên tổ chương trình đã cố tình chọn các khu vực nông thôn.

Hiện nay, các vùng nông thôn gần các tỉnh lỵ đang phát triển khá nhanh, vệ sinh môi trường cũng tốt.

Sau khi vào cổng, những căn biệt thự ngay ngắn nằm cạnh nhau, nơi đây được bao quanh bởi núi và sông, không khí trong lành, cảm giác dễ chịu hơn nhiều so với ở thành phố.

Khi Cố Kinh Giới dẫn Úc Đinh ra khỏi xe, những vị khách khác cũng đã gần đến đủ.

Một vài con chó đặc biệt phấn khích khi gặp nhau.

Tiếng chó sủa liên tục, đạo diễn và nhân viên công tác đều bận rộn.

Những ông cụ bà cụ ở đầu làng tò mò nhìn theo.

Đạo diễn đang cầm cuốn sổ để đăng ký. Lần này có tổng cộng bảy con chó đến. Con chó nổi tiếng nhất trên Internet là Husky Đinh Đinh, cùng với Bichon Frise, Poodle, Samoyed, Schnauzer, Corgi, Border Collie và Alaska.

Việc quản lý nhiều chó như vậy khá khó khăn.

Nhưng không có công việc nào là không thể hoàn thành, chỉ có những người làm việc không đủ chăm chỉ mà thôi!

Trong kế hoạch hậu trường của tổ chương trình, những lịch trình hoạt động hoàn chỉnh đã được chuẩn bị trước cho bảy con cún này.

Tiếng chó sủa quá ồn ào.

Đạo diễn phải dùng loa hét lên: "Các chú chó hãy im lặng đi!"

Nhưng đám chó thậm chí còn không thèm nhìn ông ta một cái, vẫn làm theo ý của mình bắt đầu sủa.

Trong số đó, những con chó nhỏ sủa dữ dội nhất.

Ngược lại, Husky và Alaska lười biếng nép mình dưới chân chủ nhân, trông như đang yên bình đi qua năm tháng.

Cố Kinh Giới cúi đầu phát hiện con chó Husky hình như có chút buồn ngủ, anh quỳ xuống sờ đầu nó nói: "Sao vậy? Có phải vì nắng quá mà em khó chịu không?"

Úc Đinh lắc đầu.

Hắn cảm thấy không thoải mái.

Vừa rồi hắn nhìn thấy một số người quen, đồng đội cũ Dư Cao Phi, nhưng hắn lại không thể đi bắt chuyện với họ.

Khi nào mới có thể trở thành con người trở lại?

Cố Kinh Giới không biết hắn đang nghĩ đến điều gì, chỉ đưa tay ra xoa đầu hắn lần nữa.

Đám chó khiến hiện trường trở nên rất ồn ào, không cách nào yên bình.

Cuối cùng, đạo diễn đành bỏ cuộc, chỉ hy vọng vào việc ghi hình hậu kỳ.

Sau khi mở máy quay, đạo diễn phát thẻ mô tả trò chơi cho từng khách có mặt và giải thích:

"Điều kiện chỗ ở của trang trại có hạn, tổng cộng chỉ có bốn phòng. Vì vậy, cứ hai khách phải ở một phòng. Không có bữa trưa nào miễn phí. Loại phòng và bữa ăn được chia thành ba hạng: A, B, C. Chỗ ở và đồ ăn dành cho chủ nhân và thú cưng đều phải dựa vào cả hai cố gắng cùng nhau làm việc..."

Nói tóm lại, các vị khách sẽ đưa chó của mình tham gia một cuộc thi dành cho thú cưng.

Người chiến thắng sẽ được ưu tiên nhận được điều kiện ăn ở tốt hơn.

Các quy tắc tương tự như vậy từ lâu đã phổ biến trong các chương trình tạp kỹ.

Nhưng khán giả thích xem nó và đạo diễn cũng rất vui khi làm điều đó tăng ratings.

Các khách mời đã nhận được kịch bản từ trước, không có phản ứng gì sau khi nghe điều này.

Chỉ có một số người có kỹ năng diễn xuất quá xuất sắc, chẳng hạn như Dư Cao Phi rất biết cách hợp tác, tỏ ra ngạc nhiên trước ống kính:

"Thật á?! Chạy việt dã? Thế thì khó quá, chó của tôi nhỏ quá thì phải làm sao đây..."

Úc Đinh liếc nhìn Dư Cao Phi một cái, lặng lẽ nhìn đi nơi khác.

Kỹ năng diễn xuất của anh chàng này thậm chí còn tệ hơn cả hắn.

Chỉ có thể nói rằng không hổ là thành viên cùng một nhóm.

Khả năng diễn xuất của các thành viên khác trong FIVE ASTEROID cũng không khá hơn là bao.

Với sự giúp đỡ của nhân viên, mỗi vị khách đều mặc quần áo chạy việt dã, đeo đệm đầu gối và đội mũ bảo hiểm.

Các chú chó còn được khoác lên mình chiếc áo và đai ngực do thương hiệu XX của kim chủ ba ba tài trợ. Quần áo chó đực màu xanh, quần áo chó cái màu hồng.

Ngay từ nửa tháng trước, tổ chương trình đã yêu cầu khách mời đăng ký kích thước cơ thể của những chú chó.

Nhưng......

Sau khi Cố Kinh Giới chật vật mặc đồ cho Úc Đinh, anh cảm thấy quần áo quá chật.

Bản thân Úc Đinh cũng khó chịu lắc lắc đầu.

Chật đến ngực hắn phát đau.

Cố Kinh Giới hỏi người bên cạnh: "Có phải nhầm cỡ không?"

Nhân viên tạm thời đi kiểm tra rồi chạy về, thở hổn hển nói: "Thầy Cố, không nhầm đâu ạ. Có lẽ là do con chó của anh đã tăng cân trong thời gian này..."

Úc Đinh: "..."

Lớn hay nhỏ thì vẫn có chút gánh nặng thần tượng.

Khiến hắn hơi bị xấu hổ đấy.

Nhưng thật ra sẽ không ai để ý tới việc chú chó có bị béo phì hay không.

Hầu hết mọi người thậm chí còn cho rằng mấy những chú chó mập mạp thì dễ thương hơn.

Giống như khoảnh khắc này, Yến Toàn Tử, chủ của chú chó Samoyed, chỉ vào chú chó husky hào hứng nói: "Trông nó giống như một bình gas vậy! Dễ thương quá."

Máy quay đang quay cận cảnh chú chó Husky.

Ghi lại biểu cảm vô hồn của nó một cách sống động.

Tạ Lam Thúy cười nói: "Gia đình thầy Cố đầu tư quá, chắc là bình thường toàn ăn đồ ăn ngon."

Thực ra.

Úc Đinh nghĩ rằng lượng thức ăn hắn ăn ở nhà Cố Kinh Giới mấy ngày nay còn nhiều hơn cả hai kiếp trước.

Kể từ khi trở thành một con chó, hắn đã bắt đầu buông thả bản thân.

Cố Kinh Giới cũng để kệ hắn ăn, dẫn đến bi kịch.

Sau khi nghe thầy tiếng con Samoyed cũng đang cười nhạo bộ dáng của hắn cùng Yến Toàn Tử, Úc Đinh liền tức giận.

Hắn thề từ ngày mai, không, hôm nay! Hắn phải giảm cân!!

Cố Kinh Giới sờ sờ đầu chó Husky nói: "Đừng nói nhảm, Đinh Đinh không mập chút nào, hắn hiện tại rất vừa vặn."

Úc Đinh: "......"

Ý chí giảm cân của hắn dường như bị lung lay đôi chút vì điều này.

Mọi người: "..."

Ngay cả nhân viên cũng không thể chịu được và nghĩ, phải chăng đây là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?

-

Địa điểm thi chạy việt dã nằm trên núi.

Đường chạy trải dài ba km, có mười sáu chướng ngại vật để thử thách.

Mọi người đều biết trước những tình huống này. Nhưng theo suy nghĩ của người bình thường, việc thi đấu của thú cưng có thể khó nhường nào?

Tuy nhiên, khi các vị khách dắt chó lặn lội đường xa đi đến hiện trường đều tỏ vẻ hối hận.

Quá hố.

Tổ chương trình mấy người còn có thể có thêm nhiều sự tin tưởng giữa người với người đến thế nữa không!!

Chạy lên dốc, leo núi, vượt thác, nhảy qua bãi đá, vượt qua bể bùn sâu... Đây có phải là những thứ mà sinh vật carbon có thể nghĩ ra không??

Vì ratings, 《 Gâu gâu đại tác chiến 》 cũng liều mạng ghê.

Một tấm biểu ngữ đỏ được treo ngay tại địa điểm thi đấu: Không có việc gì khó, chỉ có những chú chó dũng cảm.

Khách mời hỗn độn trong gió.

Đặc biệt là những người dẫn theo chó nhỏ hoàn toàn choáng váng.

Ngay từ đầu họ đã ở thế bất lợi.

Tuy nhiên, xét đến vấn đề an toàn, an ninh từ các cơ sở rào chắn tại chỗ vẫn được đảm bảo.

Một số nhân viên đã tranh luận sôi nổi về việc con chó nào có cơ hội chiến thắng cao hơn.

"Tôi sẽ đặt cược mười tệ cho chú chó collie biên giới!"

"Tôi cược Alaska. Loại chó này rất kiên trì như lừa và ngựa, chỉ ba km thôi không có vấn đề gì."

"Husky của thầy Cố thì sao?"

"Hừm, nhìn nó khá thông minh, nhưng loại chó này nhìn chung không nghe lời lắm, có lẽ sẽ không hợp tác trên sân."

...

Cùng với đó là tiếng súng.

"Trò chơi bắt đầu!"

Khách mời dắt chó lao ra như mũi tên.

Về chuyện ăn ở, dù là vì hiệu quả của chương trình nhưng không khí giữa mọi người đều có sự cạnh tranh sinh tử khốc liệt.

Dư Cao Phi trực tiếp ôm Bichon Frise của mình.

Những khách mời mang theo chó nhỏ khác cũng làm theo, miễn cưỡng đuổi kịp đội ngũ.

Úc Đinh nghĩ thầm Cố Kinh Giới là cậu chủ nhà giàu, ở trang trại tại một nông thôn vốn đã ủy khuất anh rồi, nhất định phải có được phòng tốt nhất.

Vì vậy hắn chạy rất nhanh và dẫn đầu.

Sau khi trở thành thú nhân, sức mạnh thể chất của Husky tăng lên đều đặn. Ngay cả khi leo lên một con dốc gần 80°, Husky dường như có thể làm điều đó một cách dễ dàng.

Cố Kinh Giới có thói quen giữ dáng, việc dắt chó đi dạo trong khoảng thời gian này đã giúp anh có thể đuổi sát ngay đằng sau.

Chỉ vài phút sau khi cuộc thi bắt đầu, một người và một chú chó đã vượt xa những vị khách phía sau, trở thành cảnh đẹp trước ống kính.

Đạo diễn dụi dụi mắt.

Nhân viên công tác:"......"

Ảo giác hả? Thế mà cảm thấy thầy Cố vừa nãy giống như thiếu chút nữa đã kéo chân sau Husky......

Chú thích:

Alaska

Schnauzer


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.