Sau Khi Biến Nam Chính Thành Mèo, Tôi Chiến Thắng Nhân Sinh

Chương 1




Tác giả: Hữu Thỏ Hàn Giang

Edit+ Beta: Blackcat2209

“Chào mừng các bạn đến trường quay chương trình ‘bình luận ác ý’, hôm nay chúng ta may mắn mời được nữ diễn viên dạo gần rất hot — Lạc Hàm Hàm!”

Bên trong trường quay, MC mặc bộ vest màu đen nở nụ cười thật tươi nhìn người phụ nữ xinh đẹp động lòng người bước lên sân khấu, không thèm che giấu sự khinh thường trong đôi mắt, nói ra những lời rất tàn nhẫn.

“Mọi người đều biết, Lạc Hàm Hàm là nghệ sĩ gần đây mới được ra mắt, chưa có bất kỳ tác phẩm nào nổi bật, nhưng bất ngờ trở nên nổi tiếng nhờ dính vào scandal với ảnh đế nổi tiếng Cố Thừa Trạch. Bị trói chặt với tên tuổi Cố ảnh đế và xào couple khắp mọi diễn đàn, thành công đưa bản thân lên làm nữ hoàng chủ đề nóng.”

Hình như là để chứng minh lời nói của MC, khán giả bên dưới khán đài bắt đầu sôi sục, hầu hết trong số đó là fan trung thành của Cố Thừa Trạch, hôm nay đi đến « bình luận ác ý » chỉ để mắng mỏ Lạc Hàm Hàm.

“Mẹ kiếp! Mau cút ra khỏi giới giải trí!”

“Lạc Hàm Hàm, cô nên giữ lại chút thể diện, ngày nào cũng làm phiền Cố ảnh đề nhà chúng tôi thú vị lắm sao!”

Khán giả càng mắng càng hăng, MC nở nụ cười rạng rỡ, hôm nay mời Lạc Hàm Hàm đến làm khách quý quả nhiên là một quyết định đúng đắn, dù nổi tiếng bằng con đường hắc hồng cũng là nổi tiếng, MC cười đến mức híp cả mắt, đợi đến khi trường quay một lần nữa trở nên yên tĩnh, hắn ta mới chuyển sang bước tiếp theo.

« Lạc tiểu thư, xin hỏi dạo gần đây trên mạng có một vài bình luận ác ý liên quan đến cô, cô có điều gì muốn nói không? »

Người phụ nữ được nhắc đến là người nổi tiếng ngây thơ chớp chớp mắt, khuôn mặt tinh xảo dễ nhìn hiện rõ sự hoang mang, « Cố Thừa Trạch là ai? »

Cả trường quay lẫn MC rơi vào trạng thái chết lặng. Khán đài bao trùm trong bầu không khí xấu hổ kỳ quặc.

Cô đang đùa cái gì vậy? Ăn vạ dây dưa với Cố Thừa Trạch hơn nửa tháng trời, bây giờ nói không quen biết người ta? Ai thèm tin!

Mọi người tức giận im lặng nhìn người phụ nữ mặc váy đỏ làm lố trên sân khấu, mặc dù trong lòng không thích cô, nhưng buộc thừa nhận rằng Lạc Hàm Hàm sở hữu khuôn mặt đẹp và quyến rũ như nữ thần, đôi mắt hạnh nhân to tròn trong suốt, toát ra sự thanh thuần xen lẫn sự quyến rũ, như một đóa hoa mong manh, ai nhìn vào không nhịn được muốn ôm vào lòng che chở, nhưng…

Cho dù có xinh đẹp đến đâu cũng chỉ là ngôi sao không có liêm sỉ.

« Lạc Hàm Hàm, chuyện đến mức này cô đừng giả bộ nữa, ngày nào cũng làm phiền Cố ảnh đế cô cảm thấy thú vị lắm sao! »

“Có bản lĩnh làm ra thì cũng phải có bản lĩnh nhận. Bây giờ giả bộ trở mắt nói không quen biết thì coi như chưa từng chuyện gì xảy ra sao?”

Sự tức giận và bất bình của fan hâm mộ lại bùng phát lên. Lạc Hàm Hàm nhíu mày nhìn dáng vẻ của bọn họ hận không xông lên đánh mình một trận. Cảm thấy mình thực sự oan ức.

Cô xuyên sách.

Xuyên vào quyển tiểu thuyết sảng văn giới giải trí. Là nhân vật nữ phụ ác độc không có não tạo ra mục đích thúc đẩy tình tiết cốt truyện.

Nếu như nói cô là bùn hôi, thì nữ chính trong nguyên tác chính là đại diện sự tốt bụng thuần khiết, hoa sen trắng gần bùn không bị dính mùi hôi tanh của bùn, nhẫn nhịn kiên cường, hấp dẫn vô số lão đại vì cô ta mà phải cúi đầu xuống, im lặng hố tống cô ta suốt chặng đường từ nghệ sĩ tuyến 18 vô danh không ai biết trở thành nàng ảnh hậu của giới giải trí.

Còn Lạc Hàm Hàm, sau này bởi vì lòng ghen tỵ hãm hại nữ chính nhưng không thành công. Cuối cùng bị đại lão yêu thầm nữ chính làm hủy dung, thân bại danh liệt, phải chịu nhiều uất ức rồi tự sát. Cuối cùng nhận được câu thương hại của nữ chính: “Thực ra từ trước đến nay em chưa bao giờ trách cô ấy. Cô ấy cũng là một người đáng thương. Sau đó quay người đi, nữ chính vui vẻ nắm tay nam chính đi đến hạnh phúc, các lão đại rút lui trong im lặng nguyện làm hộ hoa sĩ, mỉm cười vỗ tay chúc mừng bọn họ đầu bạc giang long, sớm sinh quý tử, cuối cùng còn tranh giành nhau vị trí cha nuôi.

Lạc Hàm Hàm: “Mẹ nó! Cốt truyện không có não gì đây???”

Mà cô bây giờ chính là nữ phụ ngu ngốc trong cốt truyện không có não kia. Bởi vì ý đồ xấu dây dưa ké fame nam chính chính là ảnh đế nổi tiếng Cố Thừa Trạch, nổi tiếng đến mức nào? Bất kỳ lúc nào cô xuất hiện ở trên đường, có thể khiến fan hâm mộ của ảnh đế từ các cô chú bác đến mấy đứa trẻ 3 tuổi lao ra mắng chửi cô.

Dù sao nam chính cũng đi theo con đường quốc dân độ, ra mắt với tư cách diễn viên nhí, đối xử với fan hâm mộ rất thân thiện, có thể nói là một trong những nam diễn viên nổi tiếng nhất trong nước hiện nay.

Lạc Hàm Hàm lúc này vừa mới tiếp nhận xong cốt truyện, cuối cùng hiểu được tình huống hiện tại của mình là gì, cô bởi vì chuyện xào couple với Cố Thừa Trạch mới được tổ chương trình « bình luận ác ý » để ý, được mời ghi hình ở tập này. MC sẽ đọc những bình luận ác ý của cư dân mạng trước mặt ngôi sao chính là mánh khóe chương trình.

« Vậy… chúng ta hãy đọc lời bình luận ác ý đầu tiên. » MC cười ngượng nghịu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Hàm Hàm càng hiện rõ sự chán ghét, trên thực tế mấy game show kiểu thường có sẵn kịch bản, Lạc Hàm Hàm không nói theo những lời đã được soạn từ trước, chẳng phải là đang tát mặt tổ chương trình sao.

Việc này hắn ta đúng là đã trách nhầm Lạc Hàm Hàm, cô vừa mới xuyên đến đây, có biết cái kịch bản nào đâu.

« Lạc Hàm Hàm đúng là con vịt xấu xí, không nhìn vào gương xem gương mặt xấu xí ghê tởm của bản thân, cô ta xứng đáng dây dưa với Cố ảnh đế của chúng ta sao? Kẻ xấu xí xin đừng gây rắc rối nữa.”

MC đọc to lời bình luận ác ý đầu tiên lên, sau đó âm dương quái khí (1) hỏi, « Lạc tiểu thư, đối với lời bình luận này cô có suy nghĩ gì không? »

(1) Âm dương quái khí nghĩa là: nghĩa đen kà khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, chỉ quái dị, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.

Lạc Hàm Hàm im lặng một lúc, không biết lôi từ đâu ra một chiếc gương nhỏ, cầm lên soi, sau đó nghiêm túc trả lời, « Tôi thấy mình rất xinh đẹp. «

MC « … »

MC đột nhiên không nói lên lời, nói thật, hắn ta cũng cảm thấy Lạc Hàm Hàm rất xinh đẹp, dù trong giải trí mỹ nhân nhiều vô số cũng có dễ dàng nhận ra cô. Vừa xinh đẹp lộng lẫy khiến người ta muốn nhìn thêm.

« Lạc Hàm Hàm cô không biết xấu hổ nhận mình là diễn viên? Không có bất kỳ tác phẩm nổi bật nào? Nực cười, loại người như cô căn bản không xứng diễn viên, cùng lắm cũng chỉ coi là bình hoa di động, cô mau chóng cút ra khỏi giới giải trí càng sớm càng tốt! »

MC chưa chịu từ bỏ tiếp tục đọc lời bình luận ác ý số 2 lên, Lạc Hàm Hàm lần này nhíu mày trầm tư một lúc lâu, mới nói, « Tôi cảm thấy lời bình luận của cư dân mạng này khá có lý, tôi thực sự chưa có tác phẩm nào nổi bật, nhưng không phải ai cũng có thể làm bình hoa, chí ít tôi có thể làm một bình hoa. »

Rất tốt, Lạc Hàm Hàm hài lòng sờ lên khuôn mặt của mình, nhìn gương mặt xinh đẹp trắng nõn chính mình trong gương, không nhịn được phấn kích.

Làm một bình hoa xinh đẹp thật là tốt biết bao, mỗi ngày chỉ cần nhìn vào gương ngắm khuôn mặt xinh đẹp của mình đúng là tuyệt!

Thực ra cô rất là lạc quan, thích thú thúc giục: “Bình luận tiếp theo là gì?”

MC « … »

MC vẻ mặt buồn bực nhìn cô, hắn ta dẫn chương trình này suốt nhiều năm như vậy, có rất nhiều kẻ khóc lóc làm ầm ỉ lên, không ít kẻ tìm cớ ngụy biện, nhưng vui vẻ hớn hở chủ động đón nhận lời bình luận ác ý như Lạc Hàm Hàm, đây thực sự là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy.

« Lạc Hàm Hàm, tại sao cô không đi chết đi? Người nghệ sĩ không có nhân cách như cô nên đi chết đi mới đúng! Cô vẫn còn sống là một điều vô cùng kinh tởm? Tôi nguyền rủ cô chết ngay tại chỗ! Nguyền rũ cô chết yên thân! »

Lạc Hàm Hàm, « Ngại quá, tôi là kẻ không tin thần phật, chưa bao giờ tin mấy lời nguyền rủ, lời bình luận kế tiếp. «

Có lẽ Lạc Hàm Hàm cư xử quá bình tĩnh, không giống gào khóc làm ầm ỉ lên như những gì antifan mong đợi, lần này không cần đợi MC lên tiếng, có một vị fan hâm mộ vô cùng tức giận gào thét lên, « Lạc Hàm Hàm, cô bây giờ còn giả bộ thanh cao [2] làm gì, đúng là ghê tởm! »

[2] Thanh cao là kết hợp hai từ ‘thanh nhã’ và ‘cao khiết’ có nghĩa là người không chịu uốn mình để làm một điều gì trái với lương tâm, có một nhân cách cao quý.

Sau đó một tiếng “bụp” vang lên, một chiếc giày màu trắng bóng loáng lao thẳng về phía Lạc Hàm Hàm, nhưng do ném không chuẩn, không ném trúng Lạc Hàm Hàm, lại rơi trúng mặt MC.

« Ah! Ai là người ném chiếc giày này! » MC gào toáng lên, che mặt lại thở hổn hển.

Lạc Hàm Hàm đứng dậy nhặt chiếc giày lên, cầm chiếc giày quan sát một lượt, sau đó đi về phía khán đài, từ tốn đi đến trước mặt một cô gái.

Cô gái mập mạp, khuôn mặt đỏ bừng lên, nhìn thấy Lạc Hàm Hàm đi thẳng về phía mình, ánh mắt cao ngạo kinh thường dần chuyển sang bối rối sợ hãi, căng thẳng nín thở lại, chỉ sợ Lạc Hàm Hàm tìm thấy mình.

Dù sao trốn trong đám đông là một chuyện, thực sự bị bắt đứng đối mắt chính chủ lại là một chuyện khác.

Lạc Hàm Hàm đứng trước mặt cô ấy hỏi, « Đây là giày của em à? »

Cô gái lập tức hoảng sợ, cúi đầu xuống không dám nhìn cô, khẽ lẩm bẩm nói, « Vâng. »

Lạc Hàm Hàm, « Đôi giày này đẹp thật đấy, có thể cho chị xin link mua hàng được không? »

“Vâng… Hả?”

Cô gái bối rối, đám antifan đang chờ xem kịch hay cũng cảm thấy bối rối.

Đây thực sự là Lạc Hàm Hàm mà bọn họ quen sao? Nếu là trước kia không phải cô đã sớm nhảy đổng lên chửi?

Lạc Hàm Hàm không thèm quan tâm, trả lại giày cho cô gái nhỏ, sau đó nghiêm túc dạy bảo, « Lần sau không được ném đồ đạc lung tung, nhỡ rơi trúng ai không tốt đâu. «

Cô gái xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng lên, lắp bắp một hồi lâu không nói lên lời, Lạc Hàm Hàm vỗ vai, sau đó quay đầu hỏi MC, « Còn quay tiếp không? »

MC cố gắng nhẫn nhịn không chửi thành tiếng. mẹ nó xảy ra sự cố như vậy, quay tiếp cái rắm!

“Chương trình kì này đến đây là kết thúc! Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người! Hẹn gặp lại mọi người ở kì sau?”

Lạc Hàm Hàm nghe thấy vậy liền bật cười, mắt ngọc mày ngài, cố phấn sinh huy [3], cho dù cô đứng giữa đám đông khó có thể che giấu ánh sáng hào quang tỏa ra

[3] Cố phấn sinh huy nghĩa là sỡ hữu đôi mắt đẹp phát ra ánh sáng rực rỡ.

Tuyệt vời, cô vừa có thể tan làm sớm, lại còn không bị trừ lương.

Lạc Hàm Hàm ngồi trong xe bảo mẫu, nhìn số tiền khổng lồ vừa mới nhận được, chớp chớp mắt, thầm nghĩ tổ chương trình “bình luận ác ý” này đúng là hào phóng.

Cô mới nói được mấy câu, chỉ ngồi một lúc, vẫn chưa đủ thời gian ghi hình, đối phương vẫn nguyện ý chuyển cho cô nhiều tiền như vậy.

Người đại diện Tề Thanh nhìn dáng vẻ vô tâm vô phế của Lạc Hàm Hàm vừa cầm điện thoại vừa ngây ngô cười không kiềm chế được cơn tức giận: “Lạc Hàm Hàm, cô còn muốn tiếp tục hoạt động trong giới giải trí không?”

Anh ta chỉ thẳng mặt Lạc Hàm Hàm, tức giận trợn mắt lên nhìn: “Cô có biết tôi phải vất vả như thế nào mới giúp cô giành được cơ hội tham gia chương trình này không? Cô bây giờ giống như con chuột chạy ngoài đường mọi người la hét xông vào đánh đập. Cô có biết tôi phải mấy bao nhiêu công sức giành được tài nguyên này không hả!”

“Kết quả thì sao. Cô thì tốt rồi phá hỏng hết công sức của ông đây. Lạc Hàm Hàm, nếu cô không muốn tiếp tục hoạt động nữa thì cứ nói thẳng ra.”

Lạc Hàm Hàm thậm chí còn không thèm nhìn anh ta, “Được, vậy tôi sẽ rút lui khỏi giới giải trí.”

« Lạc Hàm Hàm, cô đừng có mãi ngu xuẩn nữa… Đợi đã, cô vừa mới nói cái gì?! »

Tế Thanh vốn chỉ định đe dọa Lạc Hàm Hàm một chút mà thôi, khi Lạc Hàm Hàm chủ động rút lui khỏi giới giải trí, người bị dọa sợ ngược lại chính là anh ta.

Hiện tại công ty của bọn họ Lạc Hàm Hàm là cây rung tiền lớn nhất. Nếu anh ta thực sự thả người đi. Người gặp xui xẻo chính là anh ta.

Tề Thanh nghẹn ngào thở không ra hơi: “Lạc Hàm Hàm, cô bị điên à? Cô tưởng cái giới này muốn rút là rút được sao? Cô đừng quên giữa chúng ta còn có bản hợp đồng? Cô có đủ khả năng trả tiền vi phạm hợp đồng không?”

Lạc Hàm Hàm, « Tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu? »

Tế Thanh ngạc nhiên, Lạc Hàm Hàm lúc đó vẫn chưa nổi tiếng, ký hợp động giá trị nhỏ nhất, tiền bồi thường hợp đồng không đáng là bao, « Mười… Một trăm vạn? »

Lạc Hàm Hàm cúi đầu đếm số không trong tài khoản của mình, ngay lập tức thở phào nhẽ nhõm, khá tốt, hơn một trăm vạn NDT cô vẫn có khả năng trả được.

Lạc Hàm Hàm, « Lát nữa nhớ gửi cho tôi biết số tiền chính xác, tôi sẽ chuyển tiền cho anh.”

Tế Thanh nhìn cô không giống như đang nói đùa, hoảng sợ đầu đổ mồ hôi, « Không được! Cô hiện tại không thể rút lui khỏi giới giải trị, Lạc Hàm Hàm, làm người thì phải có tình nghĩa, công ty vất vả bồi dưỡng ngươi bao nhiêu lâu nay, bây giờ là lúc công ty cần đến cô nhất, cô không thể là một con sói mắt trắng. »

« Dây dưa với Cố Thừa Trạch cũng tính là bồi dưỡng à? Biết rõ ‘Bình luận ác ý’ chương trình gì vẫn ép tôi tham dự cũng coi là bồi dưỡng? » Lạc Hàm Hàm đếm ngón tay, « Nếu tôi nhớ không nhầm, thời điểm tôi chưa nổi tiếng, công ty chưa bao giờ cung cấp tài nguyên cho tôi, nếu không phải xảy ra scandal ngoài ý muốn với Cố Thừa Trạch, có lẽ bây giờ tôi vẫn đang bị công ty đóng băng hoạt động. «

Lạc Hàm Hàm cảm thấy nguyên chủ là một cô gái yểu điệu, bản tính thực ra cũng không xấu, chỉ là quá xui xẻo, gặp trúng công ty độc ác, đừng nhắc chuyện hủy hoại danh tiếng, còn điên cuồng tẩy não biến cô ấy trở thành một con rối ngoan ngoãn, tính cách do ngày càng được nuông chiều trở nên kiêu căng, cuối cùng lúc nguyên chủ xảy ra chuyện, công ty không ra tay giúp đỡ cũng không sao, còn ném đá xuống giếng, cắt đứt hoàn toàn đường lui của nguyên chủ, buộc cô ấy rơi vào đường cùng tự sát.

Phải chi gặp được một công ty bình thường, nguyên chủ không rơi vào kế cục bi thảm như vậy.

Lạc Hàm Hàm đối với công ty này không có bất kỳ thiện cảm gì, bản thân cô không thích hoạt động trong giới giải trí, thay vì trở thành một minh tinh, cô muốn quay trở lại công việc cũ của mình, hằng ngày vẽ truyện manga, hoặc vẽ bất kỳ thứ gì mình thích, hạnh phúc biết bao.

Nhưng Tế Thanh không từ bỏ, anh ta lo lắng đến mức tròng mắt sắp rớt ra bên ngoài, « Không được, tôi nói không được là không được! Lạc Hàm Hàm, cô thử rút lui khỏi giải trí xem! »

Trùng hợp xe vừa tới trước cửa chung cư, Lạc Hàm Hàm không thèm để ý đến anh ta, ngay lập tức mở cửa bước xuống xe, người này thật sự vô lý, vậy cô gửi thẳng tiền thanh lý và bồi thưởng hợp đồng đến công ty, chịu thiệt thì chịu thiệt đi, còn hơn bị công ty vắt kiệt giọt nước cuối cùng sau đó bị vứt bỏ.

Tế Thanh thấy Lạc Hàm Hàm có vẻ rất quyết tâm, hét lên, « Lạc Hàm Hàm, cô đừng quên căn hộ này là do công ty thuê cho cô, cô có bãn lĩnh phá hủy hợp đồng ngược lại cô cũng phải bản lĩnh trả lại căn nhà này! »

Lạc Hàm Hàm dừng lại: “Ngược lại cảm ơn anh đã nhắc tôi. Chung cư kiểu này không ở chẳng sao.”

Cái gọi là chung cư mà công ty thuê cho cô, thực ra chỉ là căn nhà mẫu, phòng đơn rộng chưa đến 50 mét vuông, vừa bẩn vừa nát, nhìn không giống nơi ở dành cho các minh tinh.

Nếu không thì Lạc Hàm Hàm không nói nguyên chủ đúng là cô gái ngốc nghếch, rõ ràng trong thẻ có nhiều tiền như vậy còn tiếc rẻ không nỡ tiêu, để tiến xa hơn trong giới giải trí, ngay cả chỗ ở cũng không dám chống lại công ty, đúng là tự làm khổ mình.

Tế Thanh bị Lạc Hàm Hàm làm cho bối rối, lái xe thẳng về công ty tìm chi viện, Lạc Hàm Hàm thu dọn hành lý, cũng không nhiều, chỉ có mấy bộ quần áo, một valy cũng còn thừa chỗ, mấy loại mỹ phẩm cùng mấy món trang sức đều là công ty cho cô mượn, Lạc Hàm Hàm không cầm đi theo, cũng không tiếc nuối gì.

Cô mang theo một chiếc valy rời đi, ném chìa khóa ở cửa, không còn chút lưu luyến gì đối với giới giải trí, tìm cái khách sạn an toàn giá rẻ, Lạc Hàm Hàm bắt taxi đi thẳng đến đó.

Trên đường, Lạc Hàm Hàm đang muốn nằm chớp mắt một lúc, trong đầu chợt vang lên một loạt âm thanh máy móc.

[Tinh! Hệ thống đăng nhập thành công –]

[Hệ thống số 5013 “nữ phụ vùng lên” hết lòng phục vụ ngài, mời kí chủ đọc kỹ hướng dẫn sử dụng hệ thống, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, phấn đầu sớm nghịch tập thành công gả cho cao phú soái đi đến đỉnh cao nhân sinh!]

[Tinh! Ngài được tặng bàn tay vàng “lời ước linh nghiệm”, mỗi tuần ngẫu nhiên thực hiện một điều ước. Kí chủ lưu ý nhớ vận dụng linh hoạt trong lúc làm nhiệm vụ.]

Lạc Hàm Hàm uể oải nâng mí mắt lên, xoay người, dựa vào cửa sổ xe ngủ tiếp.

Hệ thống: «... »

[Này... Xin hỏi ngài đang phớt lờ tôi sao? Ngài quả nhiên là không thèm để ý đến tôi!]

Hệ thống tức giận, số 5012 rõ ràng đã nói là các kí chủ đều rất sợ hệ thống, cho nên nó mới yên tâm làm nhiệm vụ, nhưng kết quả thì sao? Điều này hoàn toàn không giống như những gì đã nói!

Hệ thống cảm thấy mình bị lừa gạt, nó kiên trì la hét điên cuồng trong đầu của Lạc Hàm Hàm.

[Dậy đi! Mau dậy đi!]

Lạc Hàm Hàm xua tay giống như đang đuổi ruồi, « Ồn ào quá. «

Hệ thống, «??? »

Bây giờ nếu nó thay đổi kí chủ còn kịp không?

Chắc chắn là không kịp rồi, hệ thống chỉ có thể xót xa hạ mình xuống tận tình khuyên bảo thuyết phục cô, không còn chút thể diện nào cả, là một hệ thống lại rơi vào bước đường này đúng là thê thảm.

[Chúng tôi là hệ thống nữ phụ vùng lên, có thể giúp ngài chạm đến đỉnh cao nhân sinh, thực sự không muốn suy xét lại sao?]

Lạc Hàm Hàm đoán chừng là do bị làm phiền, xoay cơ thể lại, đối đáp qua loa với hệ thống trong đầu.

« Mày có thể khiến cho tao trở nên giàu có sau một đêm không? »

[Chắc là không làm được. Chúng tôi là hệ thống nữ phụ vùng lên. Muốn giàu nhanh phụ thuộc vào kí chủ. Chỉ cần ngài cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là được.]

« Vậy tao cần mày làm gì? Mau cút đi. » Lạc Hàm Hàm không chút thương tiếc đánh giá 1 sao, « Thậm chí không thể giúp tao trở nên giàu có chỉ sau một đêm, còn không biết xấu hổ tự nhận mình là hệ thống nữ phụ vùng lên? »

Hệ thống im lặng, « … »

Vâng, xin lỗi, đây là lỗi của nó. QVQ

Xấu hổ, hệ thống thật sự xấu hổ, đồng thời bắt đầu tự hỏi bản thân vì sao không biết cách làm giàu chỉ sau một đêm.

[Nhưng ngài sở hữu bàn tay vàng.]

Hệ thống thắp lên tia hy vọng cuối cùng, khích lệ Lạc Hàm Hàm.

[ Mỗi tuần kí chủ có một cơ hội để biến điều ước trở thành hiện thực, nhưng điều ước được chọn lựa một cách ngẫu nhiên, cho nên trước khi sử dụng bàn tay vàng, đề nghị kí chủ không được nói liên thiên.]

Đúng lúc này, xe dừng ở trước cửa khách sạn, Lạc Hàm Hàm mở mắt ra, đeo kính râm lên cầm theo valy. Đi mấy bước đến cửa khách sạn mà khí chất giống hệt như lúc đi trên thảm đỏ.

« Thật sao, tao không tin. «

Lạc Hàm Hàm dùng tay đẩy kính râm lên, liếc nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trên cửa kính của khách sạn, một lần nữa lại mê mẩn vẻ đẹp của mình, « Nếu bàn tay vàng lợi hại như vậy, vậy tao có thể biến nam chính thành con mèo được không? »

“Chính là cái người tên Cố Thừa Trạch. Tao ước anh ta biến thành con mèo.”

Lạc Hàm Hàm cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi, cô hoàn toàn không để tâm đến lời nói của hệ thống.

Ai ngờ rằng —

[ Tinh! Chúc mừng kí chủ thành công kích hoạt bàn tay vàng « lời ước linh nghiệm », « Ảnh đế biến thành con mèo mướp”]

Lạc Hàm Hàm, «??? »

Chắc là vừa rồi cô bị ảo giác.

Lạc Hàm Hàm tự an ủi bản thân, chọn lọc bỏ qua lời nhắc nhở của hệ thống, từ từ mở cửa ra, sau đó…

Sau đó hiện thực vả thẳng mặt của cô.

Lạc Hàm Hàm ngồi xổm xuống, vẻ mặt ngơ ngác nhìn chằm chằm chú mèo mướp.

Cố·ảnh đế·mèo mướp·Thừa Trạch đột nhiên nhìn một mỹ nhân cao lớn như người khổng lồ xuất hiện ở trước mặt mình, sững người một lúc, từ từ mở miệng, nhưng lại phát ra—

“Meo”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.