Nhưng họ cũng không ngờ Tề Thiên lại đối xử tàn nhẫn với Nam Hi như vậy, lỡ tay làm quá, thậm chí có thể nói lần này Nam Hi bị sỉ nhục ở Ngự Hư Tông chẳng khác nào Ngự Hư Tông đã công khai vả mặt Thiên Vân Kiếm Tông.
Lẽ ra họ nên đến xin lỗi ngay từ đầu, nhưng cả đám vẫn còn giữ chút hy vọng mong manh, hy vọng không ai đến đòi công lý cho Nam Hi nên cứ chần chừ mãi.
Nhưng sự xuất hiện của Hòa Kiếm đã phá tan hy vọng mong manh của họ.
Hòa Kiếm phát uy ở đại điện của Ngự Hư Tông, bắt Tề Thiên và sư tôn của hắn phải xin lỗi, nhưng khi nói đến việc họ nên đến xin lỗi Nam Hi, ông lại do dự một chút.
Hòa Kiếm rất rõ đệ tử của mình đã bị Tề Thiên mê hoặc đến độ thần hồn điên đảo, nếu đối phương đến xin lỗi thì rất khó đảm bảo Nam Hi sẽ có phản ứng gì.
Nếu là trước đây, có thể ông sẽ từ chối việc Tề Thiên đến xin lỗi.
Nhưng vì nghĩ đến chuyện tiếng lòng, sau khi suy nghĩ một chút, Hòa Kiếm đã đồng ý cho Tề Thiên đến xin lỗi.
Ông đặt ra một điều kiện, đó là Tề Thiên phải đến một mình, không được mang theo ai khác.
Đến đây, mục đích của chuyến đi này của Hòa Kiếm mới xem như hoàn thành.
Phía Nam Hi.
Sau buổi luyện tập đầu tiên, nàng cho các đệ tử nghỉ ngơi một lúc, còn mình thì tìm một chỗ hơi khuất ngồi xuống.
Vị trí này rất khéo léo, vừa có thể nhìn thấy động tĩnh của tất cả các đệ tử, lại giữ được khoảng cách mà khi nàng hét lớn thì cũng chỉ có số ít người nghe thấy.
Liên Thiên Tinh bị nàng sai đi thảo luận với các đệ tử khác nên lúc này không ai quấy rầy nàng.
Vì khoảng cách xa, Nam Hi cũng hơi thả lỏng việc kiểm soát biểu cảm, vẻ mặt trầm tĩnh hơn nhiều, ánh mắt đờ đẫn, đầu óc chậm rãi suy nghĩ.
[Không có gì bất ngờ thì lúc này sư tôn đã ở Ngự Hư Tông, bắt Tề Thiên và mấy người kia xin lỗi rồi nhỉ?]
Các đệ tử ở gần Nam Hi nhất đột nhiên nghe thấy tiếng Đại sư tỷ, dù không hiểu rõ cho lắm, nhưng nội dung của câu nói lại khiến họ lập tức dựng tai lên, không còn tâm trí đâu mà nói chuyện, vẻ mặt ai nấy đều kiên định như thể có thể lập tức nhập đạo.
Liên Thiên Tinh cũng ở trong nhóm đệ tử này.
Phản ứng của hắn dữ dội nhất, đột ngột quay đầu nhìn về phía Nam Hi.
Nam Hi có phần phiền muộn: [Ta thà rằng sư tôn không đối xử với ta tốt như vậy, dù bắt Tề Thiên xin lỗi thì cũng có ích gì chứ?]