Sau Khi Bị Thái Tử Phát Hiện Là Nữ Giả Nam

Chương 63: Để mông nàng hếch lên




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); ---

Một hồi im lặng, người đối diện thật lâu không có trả lời.

Sự im lặng dường như chính là đáp án, đôi mắt Tạ Du từ từ tối sầm lại, trong lòng lạnh đi một nửa.

Khóe môi hai người lấp lánh, nơi đó có một sợi tơ bạc được kéo ra.

Phó Ninh Dung khẽ nâng cằm lên, ánh mắt đầy sương mù, trước khi nàng rút lui khỏi sự thân mật này, Tạ Du đã chủ động lùi lại, đưa ngón tay lên vuốt ve môi nàng, cũng không hôn nàng nữa.

Môi nàng thật ấm áp và mềm mại, còn hơn những gì hắn tưởng tượng.

Đã mấy ngày rồi không cùng nàng tiếp xúc thân mật, Tạ Du đáng lẽ phải ôm nàng vui vẻ một phen, nhưng trong tình cảnh này, còn có chuyện quan trọng hơn rất nhiều so với hôn môi.

Nàng vẫn không muốn trả lời hắn.

Đôi mắt phượng hẹp dài hơi nheo lại, hai tay gồng lên, hắn lặp lại lần nữa, trong mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: "Thật sự là trốn tránh ta?"

Ánh mắt tránh né của Phó Ninh Dung đã nói lên tất cả, nhưng hắn vẫn không tin, liên tiếp chất vấn nàng: "Tại sao lại tránh mặt ta?"

"A Dung, ta đang hỏi nàng."

"Ta hỏi nàng tại sao!?"

Phó Ninh Dung im lặng.

Thân phận và lập trường khác biệt, đối phương hẳn là biết rõ những điều này.

Không phải nàng không muốn trả lời hắn.

Chỉ là một khi đã mở miệng thì nàng sẽ nhịn không được mà đem chuyện Phó Tông căn dặn kể ra.

Nói nàng chỉ được tính là một nửa của Phó gia? Nói ngay từ đầu nàng chỉ là một con tốt để thay thế Phó Vũ, sau này khi chức quan của nàng quá cao, Phó gia lại không có cách nào để nàng dễ dàng rời đi, vậy nên nàng đành phải tiếp tục làm như vậy, tiếp tục tạo dựng mối quan hệ và chờ đợi ấu đệ lên kế thừa.

Những điều này không chỉ liên quan đến một mình nàng. hoalantichmich

Dù hiện tại nàng đang bị mắc kẹt trong vòng tay của hắn và không có cách nào để thoát ra, cũng biết rằng Tạ Du sẽ không để nàng đi nếu nàng không giải thích rõ ràng với hắn.

Nàng chỉ có thể lẩn tránh ánh mắt rực lửa ấy.

Không đợi Phó Ninh Dung trả lời, Tạ Du đã tự mình thực hiện một loạt hành vi vô lương tâm của mình.

"Mấy ngày nay thả nàng ra vốn là để nàng suy nghĩ kỹ lại về mối quan hệ này, bây giờ nàng nghĩ rõ rồi chứ? Tránh mặt ta, đề phòng ta, cuối cùng muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta đúng không?"

"Nàng tưởng rằng chỉ cần tránh mặt ta vài ba ngày là có thể hoàn toàn cắt đứt với ta được sao?"

"Phó Ninh Dung, ta nói cho nàng biết, không bao giờ có chuyện đó xảy ra!" Hắn xé toạc y phục của nàng, mắt dắn chặt lên cơ thể nàng, ngắm kỹ từng li từng tí.

Ánh mắt cực kỳ hung hãn khiến Phó Ninh Dung co rúm người.

Chuyện Phó Ninh Dung muốn quên nhất cứ như vậy bị Tạ Du nói thẳng ra.

Tay dán lên da thịt nàng, chậm rãi vuốt ve, chà xát đôi môi vốn đã đỏ mọng của nàng, buộc nàng phải nhớ lại chuyện điên cuồng mấy ngày qua, nói bằng một giọng mà chỉ hai người mới có thể nghe thấy:

"Vì nàng đã bỏ thuốc ta, cho nên giữa chúng ta không thể nào trong sạch được."

Hắn chỉ muốn nhắc nhở nàng.

Để nàng không bao giờ quên những chuyện đã xảy ra.

"Tạ Du!" Phó Ninh Dung nghẹn một hơi giằng co với hắn, biết rằng rất khó thoát, cho nên chỉ có thể đá đạp lung tung.

Lực của nàng vô cùng yếu, đá loạn vài cái cũng chỉ phí công mà thôi.

Chỉ là thân thể của nàng quá mức mềm mại, sức mạnh giữa hai chân còn đi kèm với sự rung chuyển của bờ mông.

Diễn biến không như ý nàng muốn.

Đã không đạt được mục đích mà còn vô ý đánh thức cự long đang ngủ say trong đũng quần Tạ Du.

"Đừng quậy."

Sắc mặt Tạ Du tối sầm lại.

Có trời mới biết hắn phải kiềm chế đến mức nào mới có thể cưỡng lại ý muốn tách môi của nàng ra rồi nhét thẳng của mình vào.

Nếu là trước đây, Phó Ninh Dung sẽ nghe lời Tạ Du.

Nhưng hôm nay nàng lại ngoan cố, quyết tâm chống lại hắn đến cùng, không những không dừng lại mà còn di chuyển dữ dội hơn, vùng vẫy như cá nằm trên thớt, tìm kiếm cơ hội thoát thân cuối cùng: "Không! Ta phải đi về."

"Tạ Du! Thả ta ra, ta phải về Phó phủ!"

Tạ Du mím môi, siết chặt lòng bàn tay, gân xanh nổi lên dữ tợn, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.

Trời đất quay cuồng, hắn lật người Phó Ninh Dung lại, đổi tư thế để mông nàng hếch lên, cả người ghé lên đùi hắn.

Phó gia, Phó gia.

Lại là Phó gia!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng sẽ phá hủy Phó gia!

——

Tác giả:

Tạ Du gần đây sẽ hơi điên rồ.

Đụng một tí là điên, ở bên ngoài có thể điên, khi ở một mình cũng có thể điên, điên vì ghen.

Phải có một cái ôm của nương tử mới tốt lên được!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.