Sát Thủ Của Mùi Hương

Chương 49-50




Tại chung cư

Tinh Nhiên ngồi trong phòng mình dọn từng đồ đạc của cô vào vali, anh vội vã chạy vào kéo tay cô, khuôn mặt níu kéo đáng thương nói

“Đừng đi, anh không muốn rời xa em”

Tinh Nhiên đứng dậy ôm lấy anh

“Em cũng không muốn, giá như lúc đấy em từ chối Khiết Tường không tham gia sàn diễn buổi ra mắt quảng cáo đó, em đã có thể là một người bình thường, có thể được ở bên anh rồi”

Cô rưng rưng nước mắt mình, anh sờ nhẹ tay lên khóe mắt cô đang đẫm lệ đó rồi lau nước mắt đi,nhìn cô với ánh mắt hụt hẫn

“Lẽ ra hôm nay là ngày em dọn đến phòng anh ở, anh thật sự không muốn em đi”

Tinh Nhiên chợt lau nước mắt mình, mỉm cười nói

“Tước Thần, chỉ một năm thôi, sau một năm em có thể chính thức được ở bên anh, em hứa đấy”

Anh cố mỉm cười

“Được thôi, anh chờ được mà”

Cô kéo vali đi ra dãy hành lang chung cư thì chợt thấy Khiết Tường đang đi đến, anh đặt tay lên vai cô

“Tinh Nhiên đi thôi, để tôi kéo vali giúp cho”

Khiết Tường cầm lấy vali cô, cô quay lại nhìn Tước Thần mỉm cười nhẹ

“Tước Thần,chờ em nhé, nếu được em sẽ quay trở lại đây thăm anh”

Anh nhíu mày chạy đến kéo tay cô nói lớn

“Anh đã quen với cảm giác ở bên em rồi, em đừng đi có được không?”

Khiết Tường đi đến gạt tay anh ra khỏi tay Tinh Nhiên, nhíu mày khó chịu

“Buông ra đi, anh đã quên những gì tôi nói lúc trưa rồi sao? Bây giờ anh và Tinh Nhiên không thể làm mấy hành động níu kéo hay nắm tay được, nếu để phóng viên chụp được thì hỏng cả đấy”

Tước Thần nheo mày tức giận, Tinh Nhiên bật cười nhẹ để cho anh yên tâm

“Đừng lo, chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều lần mà, với lại anh cũng nên tập nấu ăn đi, em không thể ở bên anh nấu ăn cho anh mãi được”

Nói xong cô giơ tay lên móc nghéo với anh mỉm cười nói

“Nào, hứa với em đi, không được bỏ bữa đấy”

Anh chợt giơ tay lên, ngón tay run run không nỡ xa cô rồi cũng móc nghéo lấy tay cô cố mỉm cười cho cô vui

“Ừ, Tinh Nhiên, em cũng vậy”

Cô mỉm cười rồi buông tay anh ra quay đi nói

“Vậy tạm biệt nhé”

Cô bước đi dần xa anh cùng với Khiết Tường, anh sờ tay lên lồng ngực mình đang đau thắt

(Cảm giác này chẳng khác nào, cô ấy bỏ mình đi theo tên họ Quân kia, mình…mình không muốn)

Cô và Khiết Tường đi dần xa anh mất

Dưới cổng chung cư, Khiết Tường mở cửa xe nhìn cô nói

“Tinh Nhiên, lên xe đi, tôi đưa cô đến căn hộ mà tôi đã sắp xếp cho cô, nơi đó rất thích hợp để cô sinh sống, đồng thời tránh các dư luận xung quanh”

Cô gật đầu, đáy mắt trĩu xuống, mặt buồn nhẹ nhìn lên tầng chung cư của Tước Thần phía trên luyến tiếc.

Khiết Tường kéo tay cô

“Đi thôi, chúng ta trễ rồi”

Cô quay lại gật đầu rồi lên xe anh đi mất

Tối, Khiết Tường đưa cô đến một căn hộ cao cấp của tập đoàn Quân Thị.

“Đây là chỗ ở của cô do tôi sắp xếp, từ bây giờ cô sẽ sống ở đây”

Khiết Tường vừa dứt lời mở cửa căn hộ rộng lớn trước mặt cô ra, cô nhìn xung quanh căn hộ ngẫm nghĩ chợt buồn

(Nơi này thật rộng, nhưng từ nay mình lại không thể ở cạnh Tước Thần, chỉ mới vừa đi thôi mà mình lại bắt đầu nhớ anh ấy rồi)

Khiết Tường lên tiếng

“Tinh Nhiên, sao vậy? Vào đi, tôi sẽ nhờ nhân viên lên sắp xếp lại đồ đạc cho cô”

Cô quay lại lắc đầu mỉm cười

“A…không cần đâu, tôi sẽ tự sắp xếp, tôi cũng làm phiền anh quá rồi, anh có thể quay về nghỉ ngơi”

Khiết Tường bật cười

“Vậy…tôi đi đây, phải rồi Tinh Nhiên, phòng tôi cạnh cô, có gì thắc mắc thì qua đấy gọi tôi”

Tinh Nhiên ngạc nhiên hỏi

“Ơ…anh ở cạnh phòng tôi sao?”

Khiết Tường bật cười

“Tôi dọn đến đây để có thể giúp đỡ cô, dù gì bây giờ cô cũng là một nhân vật quan trọng của công ty tôi, tôi không yên tâm để cô ở một mình trong căn hộ rộng lớn thế này được”

Cô gật nhẹ đầu

“Vậy…được rồi, anh về phòng mình đi, có gì tôi sẽ gọi anh”

Khiết Tường gật đầu “ừm” rồi đi mất

Cô đóng cửa lại ngồi lên giường, mắt cụp xuống buồn rũ rượi nhìn chiếc chìa khóa đeo trên cổ mình lẩm bẩm

“Vốn dĩ mang nó lên là để có thể lúc nào cũng vào được phòng anh, nhưng bây giờ không có tác dụng nữa rồi, em sẽ giữ nó để xem như anh luôn ở bên cạnh em vậy”

Tối hôm đấy,tại phòng Khiết Tường bên cạnh, anh cầm điện thoại nói chuyện với Vô Dao.

Giọng Vô Dao qua điện thoại ngạc nhiên hỏi lớn

“Cái gì? Tường, anh nói anh chuyển đến khu căn hộ cao cấp của Quân Thị ở một năm sao? Tại sao chứ?”

Khiết Tường tiếp lời

“Tóm lại anh muốn đến đây để làm việc tốt hơn, Vô Dao bây giờ việc ở Quân Gia do em quản, anh cũng muốn nhờ em một chuyện, về tài khoản người đăng tin tức về Tinh Nhiên lúc trưa, em làm cách nào khóa ngay tài khoản đó lại trong đêm nay để tin tức đó không lan truyền xa hơn, còn bây giờ anh phải tắt máy và làm việc rồi”

Nói xong anh tắt máy đột ngột khiến Vô Dao nhíu mày khó hiểu

“Anh ấy dám tắt máy đột ngột sao? Rốt cuộc Tường đang làm gì?”

Đêm hôm đấy, điện thoại cô vang lên khắp phòng, cô nhanh chóng cầm điện thoại mình lên nhìn số người gọi tới

“Là Tước Thần, anh ấy gọi cho mình”

Cô bắt máy lên vui vẻ trả lời

“Alo ”

Giọng anh phát ra từ điện thoại không ngừng lo lắng

“Tinh Nhiên, nói cho anh địa chỉ nơi em ở hiện tại, anh muốn yên tâm hơn”

Cô lấp mấp

“A…Khiết Tường đưa em đến căn hộ cao cấp của Quân Thị, nơi này rất an toàn nên không có bất kì ai ra vào đây tùy tiện được,anh không cần lo lắng cho em đâu”

Tước Thần nhíu mày trầm giọng hỏi tiếp

“Vậy bây giờ em ở căn hộ đó môt mình sao?”

“A…không có…”

Cô giật mình ngẫm nghĩ

( Phải rồi mình không thể để Tước Thần biết mình và Khiết Tường ở cạnh phòng nhau, nếu không anh ấy sẽ tức điên lên mất)

Anh cố hỏi

“Sao vậy? Tinh Nhiên em đang còn giữ máy chứ?”

Cô bật cười

“Tóm lại em cảm thấy chỗ này rất tốt, rất thoải mái, có một cô gái được Khiết Tường nhờ ở cạnh phòng em, cô ấy sẽ là người quản lí và chăm sóc em, vậy nên anh yên tâm nhé”

Anh chợt thở phào yên tâm mỉm cười nhẹ

“Được, ngày nào cũng phải liên lạc với anh, anh muốn ngày nào em cũng phải nhớ đến anh, có biết không?”

Cô mỉm cười

“Được rồi mà, vậy em tắt máy đây, anh cũng nghỉ ngơi đi nhé”

Cô tắt máy mất, thở phào nhẹ nhõm

“Mình không biết khi nào mới có thể gặp lại Tước Thần được đây nữa, hi vọng anh ấy biết tự chăm sóc bản thân mình”

Sáng hôm sau, Khiết Tường đi đến phòng cô gõ cửa, cô mở cửa nhìn anh bật hỏi

“Ơ anh Tường, chuyện gì vậy?”

Anh bật cười

“Hôm nay tôi muốn đưa cô đến gặp một nhà thiết kế, ông ấy cũng là người đào tạo người mẫu rất nổi tiếng, cô mau thay đồ đi”

Tinh Nhiên gật đầu

“A…được rồi”

Trưa đến, Khiết Tường dẫn cô đến một cửa hàng trang phục lớn, cô mở to mắt nhìn những bộ trang phục hàng hiệu trong cửa hàng

( woa, đẹp quá)

Một nhân viên nữ đi đến mỉm cười thân thiện

“Kính chào Quân Tổng, ngài đến tìm ông chủ của chúng tôi ạ”

Tường bật cười đáp

“Đúng vậy, tôi muốn gặp ông ấy, ông ấy có ở đây không?”

Cô nhân viên nữ mỉm cười lịch thiệp

“Vâng, có ạ. Mời Quân Tổng và bạn gái ngài ngồi xuống ghế chờ một lát”

Tinh Nhiên lấp mấp

“Bạn gái ớ? À…không phải chúng tôi chỉ là..”

Khiết Tường lên tiếng cắt ngang lời nói của Tinh Nhiên

“Đừng ngại, Tinh Nhiên ngồi xuống ghế đi, cô không cần giải thích với nhân viên cô là ai đâu?”

“Ơ…vâng”

Cô đành ngồi xuống ghế, Khiết Tường ngồi đối diện cô lên tiếng hỏi

“Tinh Nhiên, đây là cửa hàng mà tôi nói với cô, ông chủ ở đây là một nhà thiết lớn về các trang phục đắc tiền, đồng thời ông ấy còn là người đào tạo người mẫu nổi tiếng nữa, cô đã có được chút danh tiếng thì nên cố gắng hơn một chút”

Tinh Nhiên gật đầu

“Tôi biết rồi”

Bỗng một giọng nói vang lên

“A…Quân Tổng lâu quá không gặp,cậu đến đây với bạn gái à?”

Khiết Tường và Tinh Nhiên chợt nhìn một người đàn ông trung niên rồi anh mỉm cười đứng dậy nói

“Ông chủ Triệu, lâu quá không gặp, giới thiệu với ông đây là Hạ Tinh Nhiên, cô ấy là nữ thần đại diện cho công ty tôi, tôi đưa cô ấy đến đây nhờ ông đào tạo”

Tinh Nhiên đi đến cúi đầu chào lịch thiệp nói

“Xin chào, tôi là Hạ Tinh Nhiên, rất vui được gặp ngài”

Ông chủ Triệu bật cười

“Tôi là Triệu Dịch Hoan, cứ gọi tôi là ngài Triệu cũng được, cô và Quân Tổng đây thật xứng đôi, hai người có phải đang hẹn hò không?”

Tinh Nhiên giơ hai tay xua qua lại giải thích

“A…không phải, ngài hiểu lầm rồi, tôi và Khiết Tường chỉ là bạn bè”

Ông chủ Triệu ngạc nhiên nói

“Hóa ra không phải à? Vậy mà mới nhìn thấy cô đứng cạnh Quân Tổng tôi cứ tưởng cô là bạn gái cậu ta chứ”

Khiết Tường bật cười

“À cô ấy là người mẫu tương lai do tôi chọn, ông chủ Triệu ông thấy thế nào?”

Ông chủ Triệu cười đáp

“Rất tốt, ngoại hình và nhan sắc cô Hạ đây đều đạt tiêu chuẩn, có thể không chừng vài tháng là có thể nổi tiếng khắp nước đấy”

Tinh Nhiên lẩm bẩm

“Khắp cả nước á..?”

Ông chủ Triệu lại cười

“Cô Hạ, cô thật may mắn vì có Quân Tổng quan tâm, bây giờ cô theo tôi vào đây, tôi sẽ nhờ nhân viên thay trang phục nổi tiếng ở đây cho cô”

“A..vâng”

Cô gật đầu rồi đi theo nhân viên vào phòng thử đồ mất

Ông chủ Triệu nhìn Khiết Tường lên tiếng

“Có thật cô Hạ và Quân Tổng chỉ là bạn bè không? Vì theo như tôi biết trước giờ Quân Tổng không hề quan tâm đến phụ nữ, ngoại trừ cô Vô Dao ra thì cô gái này là người thứ hai được bước đến đây cùng cậu đấy”

Anh bật cười nhẹ

“Bị ông đoán trúng rồi, cô ấy là mẫu người tôi chọn, hi vọng ông có thể giúp cô ấy trở thành nữ thần trên sàn diễn vì tôi dự định 3 tháng nữa sẽ đưa cô ấy đến Paris tham dự sàn diễn lớn ở đó”

Ông chủ Triệu ngạc nhiên tột độ

“Không phải chứ, cậu quả là một người đàn ông tốt, giúp cô gái đó nhiều như vậy chắc hẳn không phải vừa, thật muốn biết cô gái đó lại có tài cán gì mà làm cậu động lòng đấy”

Anh mỉm cười nhẹ

( Thật ra đó là nhờ sự tốt bụng và sự cố gắng làm việc của cô ấy)

Đúng lúc ấy, Tinh Nhiên bước ra với một chiếc váy ôm người cực hấp dẫn làm lộ ra đường cong cơ thể cô trông thật quyến rũ, mái tóc thẳng xõa dài xuống ngang lưng, cô ngại ngùng lấp mấp nói

“Tôi thay xong rồi”

Ông chủ Triệu và Khiết Tường chợt nhìn sang, mặt của Khiết Tường chợt ửng đỏ.

Tinh Nhiên gật gượng nói

“A…tôi thấy bộ này hơi ôm người, có chút không quen”

Ông chủ Triệu bật đi đến cười lớn

“Quả là mỹ nhân tuyệt sắc, những bộ trang phục thế này làm cô trở nên quyến rũ hơn đấy cô Hạ”

Cô ôm một tay lên quanh bụng mình cười nói

“Thật sao?”

Ông chủ Triệu nhìn Khiết Tường lên tiếng

“Quân Tổng cũng thấy thế mà đúng không?”

Khiết Tường lấp mấp,mắt vẫn không ngừng hướng nhìn Tinh Nhiên

“À…ừ”

Ông chủ Triệu tiếp lời

“Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ thay đổi ngoại hình cho cô ấy, nhất là kiểu tóc, và phải luôn trang điểm để thật xinh đẹp”

Nói xong ông chủ Triệu quay sang hai cô nhân viên gần đó nói

“Hai cô mau thay đổi cho cô ấy đi, từ bây giờ nếu muốn bước chân vào người mẫu thì cô Hạ đây phải thay đổi, đương nhiên sự tự tin là quan trọng nhất”

Nói xong hai cô nhân viên kéo tay Tinh Nhiên đi cười nói

“Mời tiểu thư đi theo bọn tôi, hai chúng tôi sẽ làm cô thay đổi toàn diện”

Họ dẫn Tinh Nhiên đi mất, ông chủ Triệu quay sang nhìn Khiết Tường

“À không còn gì nữa thì Quân Tổng có thể yên tâm rồi, mọi việc ở đây tôi sẽ lo liệu tất cả”

Khiết Tường gật đầu cười nhẹ

“Vậy được rồi”

Anh nghoảnh lưng đi mất, ông chủ Triệu thở dài lẩm bẩm

“Nếu mình không nói vậy không biết Quân Khiết Tường cậu ta định đứng nhìn cô Hạ tới chừng nào đây nữa”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.