Editor: Quỷ Quỷ
“Cậu họ, mợ họ, hai người về nghỉ ngơi đi. Đã có cháu với Cố Mạc ở đây rồi, có việc gì cháu sẽ gọi điện thoại.” Cơm nước xong, Tiếu Nhiễm nói với vợ chồng A Khố.”Trác Liệt, anh đưa cậu họ và mợ họ về đi.”
“Hai người cả đêm không ngủ. Ổn chứ?” Trác Liệt lo lắng gọi.
“Không thành vấn đề. Tôi từng là bác sĩ, 73 giờ không ngủ cũng không chết được.” Cố Mạc lập tức vỗ vỗ ngực.
“Vậy chúng ta về nhà nghỉ ngơi trước. Buổi tối đến thay cho hai người.” Trác Liệt liền đưa ba mẹ rời đi.
Trên đường quay về bệnh viện, Tiếu Nhiễm ôm thắt lưng của Cố Mạc, đút tay vào túi áo lông của anh, vẻ mặt rất hạnh phúc.
Tiếu Bằng Trình nhìn con gái và Cố Mạc tình cảm nồng thắm, không khỏi bật cười.
Không thể tách được nhau ra sao?
Nhìn vẻ mặt cưng chiều của Cố Mạc đối với Tiếu Nhiễm, ông có thể tin được tình yêu thực sự có thể hóa giải được hận thù.
“Lúc đi trên đường, Cố tổng nói anh ta không muốn nhìn thấy vợ mình thương tâm. Ông Tiếu, ông gả con gái cho đúng người rồi đó. Cố là một người chồng tốt.” Viện trưởng Tôn hâm mộ nhìn Tiếu Bằng Trình.
“Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Tiếu Bằng Trình vui mừng cười cười.
“Chú Lưu, chú Tôn, để cháu sắp xếp máy bay tư nhân đưa hai người về.” Cố Mạc dừng bước, chờ hai vị chuyên gia đi đến trước mặt mình, cười nói với đối phương.
“Cậu chỉ cần cho chúng tôi hai vé máy bay đi về là được rồi. Máy bay tư nhân rất xa xỉ, được đối đãi thế này chúng tôi có chút không quen.” Chủ nhiệm Lưu nửa đùa nửa thật nói.
“Một chút cũng không xa xỉ. Các chú bằng lòng giúp đỡ là đã rất nể mặt cháu rồi.” Cố Mạc thành khẩn nói.
Viện trưởng Tôn nhìn chủ nhiệm Lưu, cười nói với Cố mạc:”Vậy chúng tôi nên đồng ý rồi?”
“Vốn là cháu đích thân đưa hai người về B thị, nhưng tình huống hiện tại, cháu thật sự không đi được. Cháu muốn bày tỏ sự áy náy sâu sắc. Cho nên hai người nhất định phải hận.” Cố Mạc cảm thấy có lỗi nói.
“Chú Tôn, chú Lưu, nếu hai người không tiếp nhận, Cố Mạc sẽ rất khổ sở.” Tiếu Nhiễm thành khẩn cười nói.
“Được! Chúng tôi trở về sẽ để lại phương pháp trị liệu, chúng tôi cũng sẽ an vị trên máy bay tư nhân về B thị.”
Tiếu Nhiễm vui vẻ ôm cánh tay Cố Mạc, cười nói với hai vị chuyện gia:”Như vậy là tốt rồi!”
Trở lại bệnh viện, Cố Mạc đi cùng hai vị chuyên gia giao cho bác sĩ phụ trách phương án trị liệu, Tiếu Nhiễm cũng ở lại, ngồi với ba ở khu nghỉ ngơi chờ người nhà.
“Cố Mạc có tâm rồi.” Tiếu Bằng Trình vui mừng vuốt tóc con gái.
Nghe tin ba vợ bị bệnh nguy kịch thì ông chỉ biết vội vã đưa con gái đến gặp ba vợ lần cuối, không hề nghĩ gì khác, thâm chí còn không nghĩ tới bệnh của ba vợ còn có thể chữa được.
“Ba hài lòng với người con rể này chứ?” Tiếu Nhiễm quơ hai cái chân, cau mũi khẽ cười nhìn ba.
Tiếu Bằng Trình ha ha cười nói:”Vừa lòng.”
“Khi về A thị con có thể dọn đi được chứ?” Tiếu Nhiễm chớp chớp đôi mắt to, làm nũng nói.
“Đúng là con gái lớn không giữ được nữa!” Tiếu Bằng Trình dường như bất mãn cười thở dài.
“Ba cũng đừng đừng thử Cố Mạc nữa.” Tiếu Nhiễm lắc lắc cánh tay ba, năn nỉ.”Anh ấy thực sự rất yêu con.”
Tiếu Bằng Trình thoải mái cười nói:”Nếu ba nói, cậu ta đã được thông qua thảo nghiêm thì sao?”
“Thật chứ?” Tiếu Nhiễm bất ngờ thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên.
“Người đàn ông có thể làm được những gì Cố Mạc đã làm cũng không nhiều. Ba không nên lại ngăn trở các con. Chỉ cần cậu ta yêu con, một bà Tưởng có mạnh mẽ thế nào cũng không ngăn lại được.” Tiếu Bằng Trình vô cùng tự tin cười nó.
Nghe được lời nói của ba, Tiếu Nhiễm không ngừng gật đầu:”Đúng vậy! Đúng vậy! Có Cố Mạc ở đây, bác gái Tưởng không thương tổn được con đâu! Ba cứ yên tâm đi!”