Editor: Chi Misaki
" Em không ngại làm tình nhân của anh." Nữ sinh kia không hề biết rằng mình đang rất doạ người, ở trước mặt tất cả các đồng học nói đúng lý hợp tình như vậy.
"Tôi không có ý định nuôi dưỡng tình nhân." Cố Mạc lãnh khốc trả lời.
"Em không cần tiền của anh! Em chỉ muốn tình yêu của anh!"
Cố Mạc đang muốn răn dạy nữ sinh kia vài câu thì Lynda tiện đi tới, đứng ở bên cạnh anh nói: "Cố tổng, chúng ta bị muộn cuộc hẹn với viện trưởng bệnh viện XX rồi."
"Uhm." Cố Mạc liền bắt đầu thu thập này nọ.
Đương lúc Cố Mạc định mang theo hành lý rời đi, nữ sinh kia liền bổ nhào qua ôm lấy thắt lưng Cố Mạc"Thầy Cố, em thật sự yêu thầy."
Cố Mạc không kiên nhẫn tách tay nữ sinh ra, lạnh lùng nói: " Thỉnh tự trọng!"
Nói xong, Cố Mạc liền cất bước đi ra khỏi phòng học.
Lynda cao ngạo ngẩng cằm, nhìn thoáng qua nữ sinh kia nói: "Cô cảm thấy cô xinh đẹp hơn tôi sao?"
Nữ sinh kia tức giận nhìn Lynda đột nhiên từ đâu xông tới, không vui nói: "Chị có ý gì?"
"Tôi xinh đẹp như vậy mà Cố Mạc còn không thèm liếc tôi một cái, cô lấy tự tin ở đâu ra để tới yêu anh ấy??” Lynda nhếch khóe môi, trào phúng nói.
“ Chị cũng không phải là thầy Cố, làm sao có thể biết được anh ấy sẽ không yêu tôi?" Nữ sinh kia cũng không cam chịu chịu thua.
"Làm người quý nhất là phải tự mình hiểu lấy.Tôi khuyên cô vẫn nên tập chung vào học tập thì hơn, không cần lại đi lay chuyển anh ấy nữa. Nhân đây cũng nói cho cô biết một điều: anh ấy cùng bà xã của mình vô cùng ân ái.” Lynda nói xong, liền lắc lắc vòng eo mảnh khảnh của mình, phong tình vạn chủng đi ra ngoài.
Nữ sinh nhìn dáng người ma quỷ cùng gương mặt xinh đẹp của Lynda, không khỏi có chút nhụt chí.
Nếu Lynda xinh đẹp như vậy mà còn không lọt được vào mắt của Cố Mạc, vậy bà xã của anh ấy có bao nhiêu xinh đẹp đây?
Vẫn biết mỹ mạo không được bằng một nửa Lynda, thanh thuần cũng không đủ, tất cả đều không đủ....
Lúc này, mấy người bạn thân của cô ta đi tới, vẻ mặt bất đắc dĩ khuyên nhủ: "Tớ thấy cậu vẫn nên buông tha đi. Đến thư ký người ta còn xinh đẹp như vậy, bà xã lại càng không cần nói tới."
"Có khi đấy chỉ là một đám cưới thương mại thì sao? Vợ anh ấy có khi lại xấu như đầu heo?" Nữ sinh vẫn không chịu buông tha.
Người đàn ông có mị lực giống như Cố Mạc, trăm năm khó gặp. Cho dù làm tình nhân của anh, vậy cũng là phúc khí kiếp trước tu luyện được. Cô thà rằng làm tình nhân của Cố Mạc, cũng không cần gả cho một người đàn ông bình thường làm vợ.Đời người chỉ có ngăn ngủi vài thập niên, cô không muốn lãng phí thời thanh xuân của mình cho những người không đáng để phó thác.
"Trên mạng thật là tìm không ra ảnh chụp bà xã của anh ấy, chỉ biết đó là con gái của tổng giám đốc tập đoàn Bằng Trình."Bạn thân nhất của cô ta gật gật đầu nói.
"Khẳng định là quá xấu, không dám ra đây gặp người!"Nữ sinh kia trào phúng nói.
Lynda nghe thấy câu này liền dừng lại cước bộ. Cô xoay người quay trở lại phòng học, đối mặt với dáng vẻ ngạo mạn của cô gái kia nói"Vị đồng học này, tôi không biết cô lấy tự tin ở đâu ra cho rằng mình sẽ đẹp hơn Cố phu nhân. Trên mạng không tìm ra ảnh chụp của Cố phu nhân là do Cố tổng vô cùng chú ý đến quyền riêng tư. Công ty Mạc Y chưa bao giờ cần phải dựa vào đám cưới thương mại để phát triển. Cho nên, bạn học này, cô suy nghĩ nhiều rồi! Cố phu nhân không phải là hạng người dong chi tục phấn như các cô có thể sánh bằng. Khuôn mặt của cô miễn cưỡng cũng coi như nhìn được, hẳn là công lao của make-up đi."
Nữ sinh kia bị Lynda nói tới khuôn mặt một hồi trắng xanh liên tục, xấu hổ chỉ muốn tìm một cái lỗ chui vào.
...
Cố Mạc ngồi vào trong xe, cúi đầu nghiên cứu tài liệu. Nghe thấy tiếng Lynda lên xe, liền đạm mạc hỏi: "Đối phó được rồi hả?"
"Cố tổng,lời nói của anh không đủ độc, anh như vậy căn bản không dập tắt được ngọn lửa đang thiêu rụi tâm tư thiếu nữ nhà người ta. Không giống tôi có thể nói ra được những lời độc ác như vậy, khả dĩ là bởi vì tôi biết cách nói làm sao để đả thương người ta nhất.” Lynda ngạo mạn cười nói.
Cố Mạc nghe thấy lời nói của Lynda, không khỏi bật cười: "Lời nói độc ác..."