Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 174: Qúa đẹp trai, cần nấu lại




Ninh Hạo mất mác ngồi trên ghế dài, nhìn điện thoại trong tay đến ngẩn người.

Hiện tại Tiếu Nhiễm ở cùng với Cố Mạc, ngày mai có đại hội thể dục thể thao kết thúc liền muốn bắt đầu nghỉ bảy ngày dài hạn, sợ không có cơ hội nhìn thấy cô rồi. Cô đã quên chuyện đi du lịch rồi sao?

Hạ Minh cầm một chai nước ngồi xuống bên cạnh Ninh Hạo, quan tâm nói: “Lớp trưởng, mệt sao? Mình mua nước cho cậu.”

“Cảm ơn, mình có nước.” Ninh Hạo cũng không tiếp nhận đồ uống trong tay Hạ Minh, mà là quơ quơ chai nước khoáng trong tay mình, lạnh lùng từ chối đối phương.

Hạ Minh xấu hổ thu hồi lại đồ của mình, đặt nó ở bên cạnh ghế. Cô cố ý nhìn về phía Ninh Hạo nói: “Tiếu Nhiễm cũng không tham gia đại hội thể thao, nhất định là đi du lịch với chồng rồi.”

Ninh Hạo mở chai nước, ngửa đầu uống hết. khi nước tràn từ miệng anh chảy ra đến trước ngực, anh cảm thấy như lòng anh đang chảy lệ.

“Lớp trưởng, lễ quốc khánh cậu tính đi đâu chơi chưa?” Hạ Minh chưa từ bỏ ý định hỏi han. Tiếu Nhiễm đều đã kết hôn, phần tâm tư kia của Ninh Hạo tuyệt đối không thể trở thành sự thực. Ninh Hạo nhất định thất tình, mà hiện tại đây là cơ hội tốt nhất của cô.

“Chỗ nào cũng không đi!” Ninh Hạo lạnh lùng trả lời. Không có Tiếu Nhiễm thì chuyến đi Hải Nam không còn ý nghĩa gì cả.

“Rất nhiều bạn trong lớp chúng ta đều đi Thanh Đảo, hay là lớp trưởng cũng đi cùng đi.” Hạ Minh cười đề nghị.

“Không rảnh!” Ninh Hạo nói xong liền đứng dậy rời đi.

Hạ Minh nổi giận cầm đồ uống, ném vào thùng rác ở phía xa.

...

Lúc kéo tay Cố Mạc đi ra khỏi tòa cao ốc Mạc Y, trên mặt Tiếu Nhiễm treo một nụ cười rực rỡ. Cố Mạc cúi người nói nhỏ bên tai cô: “Chuyện gì vui vẻ như thế?”

“Lại chinh phục được một tình địch, đương nhiên vui vẻ.” Tiếu Nhiễm cười khẽ nhếch miệng nhỏ lên.

“Tình địch?” Cố Mạc không rõ Tiếu Nhiễm tranh chấp với ai. Cảm giác cô dùng hai chữ chinh phục đối với Lynda thì dường như quá không thích hợp. “Trong công ty ngoài Lynda ra còn có ai có thể có tư cách là tình địch của em?”

“Chú quên rồi sao? Ngày hôm qua cô nương nhỏ kia lại còn mời anh khiêu vũ mà!” Tiếu Nhiễm bắt đầu cảm thấy bi ai thay người thư ký nhỏ kia. Đối phương thầm mến Cố Mạc, nhưng anh căn bản nhớ đến bọn họ cũng cảm thấy dư thừa.

“Cô nương?” Cố Mạc không thèm quan tâm cười cười: “Vai phụ đều không tính. Lo sợ không đâu!”

“Được rồi, em thừa nhận em là người phàm tục, người nào đẻ ra dáng vẻ anh như thế khiến em không có cảm giác an toàn!” Tiếu Nhiễm đáng thương tội nghiệp kiên quyết chu miệng, báo oán với Cố Mạc. Nếu dáng vẻ anh vô hại, cô cũng đã không bị quấy nhiễu rồi.

Người nào cũng có thể giải quyết tốt, nhưng Lynda kia giống như keo dán vạn năng, Cố Mạc đi chỗ nào cô dính vào chỗ đó, phiền chết!

Cố Mạc mổ lên môi Tiếu Nhiễm một cái, cưng chiều nói: “Anh trưởng thành như vậy đều không phải tự nguyện. Hay là để anh bảo mẹ sinh lại.”

Nghe được anh nói, Tiếu Nhiễm hì một tiếng cười rộ lên: “Sinh lại? Được, em muốn để cho mẹ tạo ra một người mắt nhỏ miệng rộng, chỉ cao 1m50.”

“Nghịch ngợm!” Cố Mạc xoa mặt cô, bất đắc dĩ thở dài.

Tiếu Nhiễm có chút mẫn cảm quá độ, là vì quá thích anh sao?

Mấy năm nay bên cạnh ah oanh oanh yến yến nhiều lắm, anh đều đã nhớ không rõ có biết bao người phụ nữ thích mình, tiếu Nhiễm muốn đuổi đi một đám, chỉ sợ công phu uống nước cũng không có.

“Chú à, em nghĩ muốn ăn hộp cua to.” Tiếu Nhiễm ôm cánh tay Cố Mạc, làm nũng nói. Nhớ rõ quản gia nói Cố Mạc không ăn cá sông và cua, cô muốn nhìn dáng vẻ anh ghét con cua như thế nào, nhất định rất thú vị.

“Anh biết một nhà hàng món ăn gia đình làm cua không tồi.” Cố Mạc vậy mà mày cũng không nhăn một cái liền đồng ý với cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.