Rồng Bay Phượng Múa

Chương 9: Cùng heo bái đường




“Giết hết:” hai chữ này nói ra cực khí thế, thậm chí Phượng Trữ còn dùng tay khoa tay múa chân một cái tư thế chém người để tăng mạnh hiệu quả, Tần Nhã Âm trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời: Tần Khải một miệng trà thiếu chút nữa ho không ra:

Đối với phản ứng của hai người bọn họ Phượng Trữ phi thường vừa lòng, nàng cười ngọt ngảo, tiếp tục dùng bữa: Chỉ có Long Tam bị nàng nháo vẫn không biết nên nói gì, cái gì cũng không nói, chỉ xem xét nàng:

Tần Nhã Âm ở một bên ngây người suốt nửa ngày, rốt cuộc lắp bắp nói, “Phượng, Phượng cô nương thật hay nói giỡn:” cái này chỉ có thể miễn cưỡng xem như vậy:

Phượng Trữ hướng nàng nhếch miệng cười xấu xa, để tự nàng tưởng tượng đi: Tần Khải sau khi bình tĩnh lại, cảm thấy càng nghĩ càng buồn cười, nhìn muội muội lại nhìn Phượng Trữ, vui vẻ cười ha ha, “Long Tam a, ngươi kiếm được cô nương thú vị như vậy ở đâu?”

“Nhặt ở ven đường:” Long Tam nghiêm trang đáp, bắt gặp một ánh mắt xem thường của Phượng Trữ:

Tần Khải cười to, “Làm sao nhặt được, ta cũng muốn nhặt một cái:”

“Tần công tử cũng không thiếu phiền não sao?” Đây là Phượng Trữ hỏi:

Tần Khải đoan đoan chính chính ngồi thẳng, ho nhẹ một tiếng, “Ngươi nhìn ta tuấn tú lịch sự như vậy, đương nhiên cũng không thiếu:”

“Tần công tử đã cưới vợ chưa?”

“Đã có thê thất:” Vấn đề này làm cho Tần Khải thật hứng thú, hắn nói một cách mờ ám, bộ dáng lỗ mãng chờ Phượng Trữ tiếp tục:

Phượng Trữ còn thật sự nói, “Vậy Tần công tử không cần phải vất vả ở trên đường kiếm sát thủ như vậy, trọng trách này giao cho quý phu nhân, khẳng định so với sát thủ chúng ta làm còn tốt hơn:”

Tấn Khải nhìn thoáng qua Long Tam, thấy hắn đối với chính mình cùng Phượng Trữ trêu đùa cũng không hờn giận, nghĩ rằng cô nương này cùng hắn không thân cận, vì thế yên tâm tiếp tục nói, “Phu nhân ta yếu đuối, không thể sánh bằng tư thế oai hùng hiên ngang của Phượng Trữ cô nương, sợ là không đối phó với nhiều người như vậy:”

Phượng Trữ hơi nhíu mày, chống cằm làm ra vẻ suy nghĩ sâu xa, “Ai, ta vốn không muốn dạy ngươi tuyệt chiêu này, bất quá thấy ngươi khó xử như vậy, ta sẽ nói cho ngươi:” Nàng thò người qua, làm ra vẻ thần bí nói, “Ngươi chỉ cần đưa cho phu nhân ngươi một cây kéo lớn, vận dụng thích đáng, chỉ một chiêu là đủ:”

Lúc này đổi lại là Tần Khải há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời, Tần Nhã Âm ở một bên thấy không hiểu được mới hỏi, “Có ý tứ gì?”

Tần Khải thật không có cách nào giải thích, cuối cùng lắp bắp nói, “Puongj, Phượng cô nương thật là hay nói giỡn:”

Lần này Long Tam trấn định không được, đầu tiên là hắn cúi đầu xuống, sau đó bắt đầu dùng bữa, dù sao làm cho chính mình có việc không đứng lên là được rồi:

Tần Nhã Âm tuy rằng không hiểu nhưng xem tình hình cũng biết là lời này không có gì hay, nàng mới vừa kinh ngạc xong liền bắt đầu cảm thấy bị trêu chọc nên tức giận, “Ca, ta thấy hôm nay không tiện, hay là ngày khác chúng ta thỉnh một mình Tam công tử gặp nhau đi, đến lúc đó không có tạp vụ mới nói chuyện được:”

Phượng Trữ mạnh mẽ gật đầu, “lời này được, không có tạp vụ, nói chuyện mới được: Vậy Tần công tử cùng Tần cô nương đi thong thả:” Tần Nhã Âm ngầm trừng mắt, cùng Tần Khải cáo từ rời đi:

Hai người vừa đi, Phượng Trữ lập tức hạ mặt, “Hừ” Long Tam ba tiếng liên tiếp, Long Tam nói, “Ngươi còn hừ, ngươi nói bậy cái gì, cái gì cây kéo lớn, đó là lời mà nữ nhân nên nói sao?”

Phượng Trữ lớn tiếng nói, “Hắn đùa giỡn ta, ngươi không thấy sao? Ngươi không che chở ta, còn oán ta:”

Long Tam còn chưa kịp oán giận thật sự đã bị Phượng Trữ đẩy trở về, hắn vừa muốn mở miệng Phượng Trữ đã quăng đũa, “No rồi, ta muốn về nhà:”

Xem nàng giận loạn lên, Long Tam cũng không thoải mái, không để ý nàng, nguyên bản định nói cũng không nói lời nào, chính mình ăn cơm tiếp: Phượng Trữ ngồi ở một bên trừng hắn, một hồi nói, “Ta đi về trước:”

“Tùy ngươi:”

Phượng Trữ đã đi rồi, một lát sau lại quay trở về, nói với Long Tam, “Cho ta chút bạc:”

“Làm cái gì?”

“Mua cây kéo lớn:”

“……::” Long Tam không nói gì, hắn còn chưa thấy qua nữ nhân nào có thể không làm người ta bớt lo như vậy, hắn buông chiếc đũa, đang muốn giáo huấn nàng, Phượng Trữ lại làm ngáo ộp, “Ta giận ngươi:” Rồi quay người chạy đi:

Long Tam nhìn cửa, nghi nghĩ, quyết định tiếp tục ăn cơm của hắn: Đợi khi hắn ăn uống no đủ, đi ra trân vị lâu đã thấy Phượng Trữ ở cách đó không xa, hắn làm như không nhìn thấy, tự đi về phía trước, Phượng Trữ thấy hắn đi ra cũng đi theo sau hắn:

Hai người không nói lời nào, một trước một sau đi được một đoạn, Long Tam hỏi, “Mua cây kéo lớn?”

Phượng Trữ ngậm miệng không đáp, nhìn trộm hắn đang cầm những đồ chơi nàng mua trên tay, lúc nàng đi nóng nảy nên đã quên chúng:

Long Tam lại hỏi, “Không phải rất giận sao? Nói tức giận liền tức giận, nói đi là đi, như thế nào qua hồi lâu còn ở đây:”

“Hừ:” Phượng Trữ trả lời, “Đương nhiên là có chính sự:”

Long Tam dừng cước bộ, xoay người lại đối mặt nàng, “Lần sau lại ầm ĩ như vậy, ta sẽ không mang ngươi ra ngoài nữa:” Phượng Trữ cắn môi, vẻ mặt quật cường lắc lắc đầu, Long Tam nhìn chằm chằm chờ nàng nói, nàng không có biện pháp khác, cuối cùng quay đầu tức giận nói, “Ta đây còn làm phu nhân của ngươi một ngày, ngươi phải che chở ta một ngày: Nếu là ngày sau ta cùng ngươi xa cách, ta sống hay chết đương nhiên là không cần ngươi quản, nhưng ta còn ở Long phủ các ngươi, ngươi sẽ không thể để người khác khi dễ ta:”

Nàng chỉ yêu cầu như vậy mà thôi, ánh mắt nàng thẳng thắn nhìn Long Tam làm hắn giật mình, không tự chủ được gật đầu đáp ứng, “Hảo:”

Phượng Trữ nhìn hắn không giống hù người, rốt cuộc nở nụ cười:Taynàng giành lại đồ chơi trên tay hắn, vui vẻ nói, “Chúng ta tạm thời coi như hòa hảo:”

Long Tam đem nàng cùng đồ chơi này nọ hướng Long phủ mà đi: Phượng Trữ đi được một hồi lại hỏi, “Long Tam, trước kia ta sợ nước sao?”

“Chắc là không:”

“Chắc? Có nghĩa là ngươi cũng không xác định?”: Phượng Trữ nói, “Ta đi đến bên hồ đứng một hồi vẫn choáng váng, tay chân như nhũn ra, tim đập gia tốc, ta rất sợ nước:”

Long Tam trả lời, “Ngươi trước kia rất thích đi dạo hồ cùng người ngươi thích, cho nên ta đoán ngươi không sợ nước, nay tình trạng như vậy, chắc là vì sự cố chết đuối:”

“Cùng người ta thích dạo hồ? Ai?” nàng ở trong này cũng có bằng hữu sao?

Long Tam ngừng cước bộ, liếc nhìn nàng một cái, đáp, “Nhị ca của ta:”

Phượng Trữ giật mình mở to mắt, hơn nữa ngày mới lắp bắp ra tiếng, “Nhị, nhị bá?”

Long Tam gật gật đầu, “Đúng vậy:”

Phượng Trữ ngây ngốc hỏi, “Vì sao thích hắn?”

Long Tam kiên nhẫn đáp, “Cụ thể ngươi nghĩ như thế nào ta không biết, ta chỉ biết nhị ca ta là chưởng gia, nhà ngươi mới đầu cũng không nguyện ý gả ngươi cho ta:”

Phượng Trữ đứng tại chỗ ngây ngốc, Long Tam tiếp tục đi, nàng ngây người một lát rồi yên lặng đi theo sau hắn: Hai người đọc dường đi cũng không nói gì nữa, sau khi trở lại Long phủ, Long Tam trở lại sân của hắn, Phượng Trữ cũng đi theo sau:

“Long Tam, Long Tam…” nàng cùng hắn vào thư phòng, khổ sở hỏi, “Có phải ta không tuân thủ nữ tắc hay không?”

Long Tam thở dài, “Phượng Trữ, chúng ta điều tra rõ mọi chuyện là tốt rồi, ngươi truy cứu chuyện đã qua cũng vô dụng: Ta tin tưởng nay ngươi đối với nhà chúng ta không có ác ý, ta cũng cam đoan chờ việc này chấm dứt sẽ để ngươi về nhà mẹ đẻ: Ngươi chỉ cần nhớ ra việc liên quan đến trộm bảo vật là được, cái khác, bất quá chỉ thêm phiền não, ngươi đừng truy vấn làm gì:”

“Đương nhiên phải hỏi, tất cả các ngươi đều biết ta đã làm những chuyện gì, ngươi không cần biết, nhưng ta đương nhiên có quyền được biết chính mình là người như thế nào, đã làm những chuyện gì: Còn có, việc ta gả ngươi với chuyện ta trộm bảo vật nhà ngươi có thể có liên quan:” Phượng Trữ thong thả đi qua đi lại, “Tỷ như, ngươi với ta hợp mưu đoạt gia sản, ngươi không tiện ra mặt, vì thế phái ta đi trộm, ngươi với ta làm bộ bất hòa, dấu không cho người khác biết: Lại tỷ như, ta ngẫu nhiên biết bí mật không thể cho ai biết của nhị bá, vì thế hắn nghĩ ra một kế, giả là ta hồng hạnh ra tường, câu dẫn hắn không được nên biểu hiện giả dối, làm cho mọi người ghét ta, sau đó tạo cái bẫy, đưa ta vào chỗ chết: Tỷ như……::”

“Phượng Trữ……” Long Tam càng nghe càng há hốc mồm, nhanh đánh gãy nàng, “Đừng giả thiết, chuyện ngươi nói không thể có:” Phượng Trữ dừng lại, nhìn hắn trông mong, Long Tam nhu trán, “Ngươi thật đúng là chuyện gì cũng dám nghĩ:”

“cùng một ruột với nhau thôi:”

“Không bao gồm những chuyện ngươi nói, ba huynh đệ chúng ta tình cảm sâu vô cùng, sẽ không có chuyện như vậy:”

Phượng Trữ chu miệng, đặt mông ngồi trên ghế, có chút khổ sở nói, “Đúng vậy, các ngươi sẽ không làm chuyện như vậy, chỉ có ta là người xấu, ta cũng hiểu được ta sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng đối với các ngươi là chính ta làm, không phải các ngươi đem ta bắt tại trận sao?”

“Phượng Trữ, vì sao ngươi làm như vậy, chúng ta cũng muốn biết chân tướng, cho nên hai chúng ta mới ngồi một chỗ thảo luận:”

“Vậy trước tiên ngươi nói cho ta biết, ta đã làm chuyện gì:” Không đợi Long Tam mở miệng, Phượng Trữ lại bổ sung, “Tốt xấu gì, tất cả đều phải nói:”

Long Tam trầm ngâm một hồi, rốt cuộc gật đầu nói, “Vậy ngươi cũng phải đáp ứng, chuyện đã qua, ngươi không thể tức giận:”

“Được:” Phượng Trữ sảng khoái đáp ứng Long Tam mới bắt đầu nói:

“Lần trước khi nhà ngươi tìm tới cửa, chúng ta không đồng ý thực hiện hôn ước, nhưng cha mẹ ngươi thái độ cường ngạnh, sau một hồi cầm chứng từ cùng tín vật của gia gia, muốn thành hôn với đại ca: Lúc ấy đại ca đã thành hôn với đại tẩu, đại ca đương nhiên là không muốn, nhưng nhà ngươi lại muốn đại ca hưu thê, sau khi không thể gả, lại nói làm bình thê* cũng được:”

Phượng Trữ nhíu mày, như thế nào lại có cha mẹ không quý trọng con như vậy?

Long Tam nói tiếp, “đại ca làm việc luôn luôn cường ngạnh, cự hôn rất kiên quyết: Nhà ngươi không có biện pháp nên đi đến trước mộ phần của nhà ta nháo, nhị ca ra mặt giải quyết, bọn họ phát hiện nhị ca của ta mới là đương gia*: Vì thế lại yêu cầu nhị ca thú, nhị ca đương nhiên cũng không nguyện: Lúc ấy thái độ của nhà ngươi làm chúng ta cảm thấy rất khác thường, chúng ta cho rằng các ngươi là vì quyền thế của Long gia mà đến: Sự tình đang giằng co, lúc ấy ta nghĩ nhà ngươi không thật lòng muốn thực hiện hôn ước, vì thế ta nói ta thú, nếu không việc này quên đi, không nghĩ tới cuối cùng nhà ngươi lại đồng ý:”

Phượng Trữ nói, “Ngươi cho là vừa nói như vậy nhà ta sẽ bỏ đi?”

“Ta thật đã xem nhẹ:” Long Tam nói tiếp, “Sau khi định hôn sự, Dư nương tức giận phi thường, cảm thấy Long gia chúng ta bị bắt nạt: Trước hôn kỳ, ta có việc phải rời đi một chuyến, vì thế nàng nói hôn sự để nàng xử lý, định làm cho việc này bất thành:” Hắn nói đến đây thì ngừng lại một chút, hình như có chút chần chờ:

Phượng Trữ cũng không buông tha, nàng truy vấn, “Sau đó thì sao, Dư nương làm việc này bất thành như thế nào? Không phải cuối cùng chúng ta cũng thành thân sao?”

Long Tam đành phải trả lời, “Dư nương điều ba huynh đệ chúng ta đi rồi, sau đó ở ngày cử hành hôn lễ, nói chúng ta có đại sự không thể ra mặt thành thân, đành phải đem heo ra cưới, nếu Phượng gia bất mãn, việc này coi như không có:”

Phượng Trữ há to miệng cả kinh nói, “Heo?”

Long Tam có chút xấu hổ, gật gật đầu: Phượng Trữ lại lớn tiếng hỏi, “Là heo thật?” Long Tam lại càng xấu hổ, không biết nói gì để chống đỡ: Phượng Trữ vỗ cái bàn, “Chuyện như vậy các ngươi cũng làm được?”

“Phượng Trữ…::” Long Tam muốn nói cái gì lại bị Phượng Trữ khí thế khoát tay ngăn lại, nàng đứng lên thong thả đi qua đi lại, lớn tiếng lầm bầm lầu bầu, “Cha nương ta nghĩ như thế nào mà chuyện như vậy cũng đáp ứng? Ta đâu? Làm sao ta có thể đáp ứng? Còn bái đường? Ta hẳn là một đao đâm nó, vứt trên hỉ đường, làm cho nó máu tươi ba thước, máu chảy thành sông, cho các ngươi lau một tháng cũng lau không sạch: Ta làm thế nào có thể để các ngươi khi dễ ta như vậy?”

Nàng ồn ào đủ, trừng mắt nhìn Long Tam, “Ta có đâm con heo kia không?”

“Không có?”

“Bái đường?”

“Đã bái:”

Phượng Trữ tức giận đập cái bàn, “Ta vô dụng như vậy sao?”

Long Tam lại nói, “Ngươi cũng hiểu được không thể kháng nghị, chắc là hiểu được chúng ta biết nguyên nhân ngươi gả vào không đơn thuần:”

Phượng Trữ nói, “Ta không thể kháng nghị là, ta cư nhiên không đem heo tướng công cùng người tướng công làm thịt hết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.