Rối Rắm

Chương 27: Kế hoạch của tề chương




Mộc Tình bắt đầu một loạt hành động theo dõi, có chút thần không biết quỷ không hay, không chỉ có một mình nàng xuất động, nàng còn tìm người hỗ trở. Bên người Tề Nhạc có rất nhiều cơ sở ngầm, nhất cử nhất động của Tề Nhạc đều lọt vào mắt nàng. Vài ngày trôi qua cũng không phát hiện được gì, Tề Nhạc vẫn như bình thường, đi đi về về, cho dù mọi người bên cạnh bắt đầu lạnh lùng với cậu thì cậu cũng ra vẻ “không sao cả”, sau khi tan lớp trừ việc cùng Tề Chương một chỗ, bộ dáng vẫn thản nhiên như trước. Chỉ có lúc Tề Chương gọi điện thoại hoặc đột ngột xuất hiện trước mặt cậu, Tề Nhạc mới vui vẻ cười to.

Hai anh em bọn họ vẫn đều ôm ôm ôm, không cần xem có bao nhiêu người, chỉ cần bọn họ cùng một chỗ, mặc kệ là ai chủ động, tay bọn họ vẫn nắm cùng một chỗ, nhìn thấy chuyện vui vẻ sẽ chia sẻ cùng nhau, lúc ánh mắt giao nhau tựa hồ cất giấu thiên ngôn vạn ngữ, cho dù là không nói lời nào, lẳng lặng đứng cùng nhau, cũng là một cảnh tượng xinh đẹp, khi đó chính là thế giới của hai người, người ngoài không vào được, tuy rất nhỏ bé, nhưng bọn họ đều thỏa mãn.

Mộc Tình vứt xấp ảnh chụp mấy ngày nay, trên ảnh đều là Tề Nhạc không phải đọc sách chính là cùng đứng bên cửa sổ với Tề Chương, nhìn bầu trời xa xa, chuyện duy nhất hé ra chính là Tề Nhạc tựa vào vai Tề Chương, có chút uể oải nhắm mắt lại, Tề Chương một tay ôm eo cậu, ánh mắt ẩn tình ôn nhu như nước, yên lặng nhìn Tề Nhạc. Ngũ quan tinh xảo gần giống như nhau nói cho mọi người rằng, bọn họ vốn là anh em nên mới có thể tay chân tình thâm, mới có thể hài hòa như vậy.

Mấy cái này không hề có ý nghĩa, nàng muốn một chuyện táo bạo, kinh động mạnh, tỷ như Tề Nhạc cùng mấy tên côn đồ cùng nhau hút thuốc lá, uống rượu, xưng huynh gọi đệ với những tên vô lại, tốt nhất là nhìn thấy bọn họ cùng nhau đi đánh cướp…Chuyện như vậy mới có thể hoàn toàn diệt trừ Tề Nhạc.

Cơ sở ngầm nàng an bài không đủ chuyên nghiệp, bọn họ cũng không biết nàng muốn cái gì, nàng tự thân xuất mã dường như tốt hơn.

Tề Nhạc cười, Tề Chương lần này đoạt giải nhất cuộc thi, một học viện kinh tế nổi danh ở nước ngoài cũng gửi lời mời đến Tề Chương, hy vọng Tề Chương có thể ra nước ngoài ngay bây giờ để đào tạo chuyên sâu, nhưng Tề Chương nói, hắn muốn đến học viện có đào tạo luật sư, như vậy hắn sẽ cùng ca ca chuyển trường, đáng tiếc khoa luật sư bên kia không phải rất nổi danh, chất lượng dạy học cũng không tốt như trường hiện tại. Bên kia yêu cầu mãi, Tề Chương cũng lấy đủ loại lí do từ chối. Hắn không đi, bọn họ nhất định phải ra nước ngoài nhưng không phải bây giờ, cũng không phải trường đó, bọn họ muốn đến Oxford Mỹ (tác giả bị nhầm, trường này không ở Mỹ=.=)học tiến sĩ, thực hiện kế hoạch mấy năm trong tương lai, cho dù ra nước ngoài cũng cùng một chỗ, nói đi bây giờ, hắn cùng ca ca tách ra, cho dù bên kia nói điều kiện tốt, hắn cũng không xa ca ca, không đi.

Tề Chương vì cậu mà dừng lại, Tề Nhạc như thế nào lại cảm thấy mất hứng? Tề Chương vốn là thiên tài, hắn học cái gì đều rất nhanh, chỉ cần hắn kiên nhẫn chịu học, cái gì cũng làm tốt nhất. Nhưng hắn tựa hồ phân tán tinh lực rất nhiều, mỗi trận bóng sẽ không thiếu tiệc kèm theo, có đôi khi một vài tiết học không tìm thấy thân ảnh của hắn, phần lớn lúc Tề Nhạc bên cạnh, điện thoại của Tề Chương cũng rất bận rộn, nhưng mà người gọi điện thoại cho hắn, Tề Nhạc không nhận ra được lấy một người. Tề Chương thường cười hì hì nói với Tề Nhạc, đó là bạn bè mới quen ở ngoài, rất ý tứ, chơi cùng bọn họ rất thoải mái, rất kích thích.

Tề Nhạc sợ Tề Chương kết giao bạn bè không sạch sẽ, Tề Chương cam đoan với cậu, những người đó chỉ là bạn ngoài đường, quen thêm nhiều người, có lúc cần dùng tới, rất nói nghĩa khí, sẽ không giống bọn hồ đồ. Tề Nhạc cũng biết Tề Chương có chừng mực, không ý kiến.

Tề Chương không muốn ca ca biết, hắn vừa ra ngoài sẽ uống rượu, sẽ cùng bọn Đầu to hồ đồ, trừ việc không nữ sắc, không hít thuốc phiện, bù lại sẽ cùng bọn họ cướp bóc, Đầu to cũng không biết Tề Chương gia thế hiển hách. Tề Chương chạy qua chạy lại giữa hai thế giới, một thế giới màu trắng thuần khiết không một chút vết bẩn, thế giới còn lại chìm trong bóng tối không biết thế nào là trong sạch, mỗi người chỉ biết một khuôn mặt của hắn, không ai biết hoàn toàn. Cho dù là ca ca, cũng chỉ biết một chút. Ca ca rất thuần khiết, không nên để anh chịu những áp lực của xã hội. Thống khổ sao, Tề Chương sẽ thay thế Tề Nhạc hiểu rõ thế giới hắc ám này, hắn nhận thức rất rõ ràng, người không ích kỷ vốn không có biện pháp sống sót, người không nói nghĩa khí cũng không thể sống tốt, có lẽ là bản tính thương nhân, lúc kết giao bạn bè đều tính toán trước một chút xem người này có giá trị lợi dụng hay không, có phải một nguồn lực hay không, mọi hạng người, Tề Chương đều có người quen, Tề Chương muốn chậm rãi gia tăng số lượng bạn bè, mượn sức những người hữu dụng, như vậy cho dù chuyện của hắn cùng Tề Nhạc bị người ngoài biết, cha làm khó dễ bọn họ, hắn cùng ca ca cũng không lâm vào bước đường cùng.

Tề Chương muốn thu xếp con đường sau này, cho dù cuối cùng bọn họ không một xu dính túi, bị người của cha đuổi bắt, bọn họ cũng có một chỗ dung thân, có một đám người trợ giúp bọn họ. Tề Chương bây giờ cho bọn người kia tình hữu nghị đơn thuần không vụ lợi, sau này chờ đến một ngày hắn lên như diều gặp gió, hắn cũng không bạc đãi những người này.

Đầu to rất trọng nghĩa khí, từng khoác vai hắn nói, người anh em, mặc kệ cậu gặp chuyện gì, đến tìm ca ca này, ca ca sẽ cố gắng giúp cậu.

Tề Chương giúp bọn họ bày ra những trò kiếm tiền rất nhanh, Đầu to coi hắn như quân sư, đại ca phía trên Đầu to cũng rất thích thú với Tề Chương. Tề Chương nói cho tên đại ca hắc đạo cổ phiếu nào sẽ tăng, con ngựa nào sẽ về nhất, tên này đi làm theo lời Tề Chương nói, quả nhiên rất dễ dàng nhận được một khoản tiền lớn. Đại ca hắc đạo choàng vai Tề Chương nói muốn hắn ở lại quản lý việc tài chính trong bang, vị trí này chỉ thấp hơn đại ca. Tề Chương chỉ cười thản nhiên, nói một câu, lúc hắn lâm vào bước đường cùng, hy vọng bọn họ có thể thu lưu hắn.

Đại ca hắc đạo đáp ứng. Tề Chương trong lúc nhàn rỗi sẽ cùng đại ca kia cá ngựa, tên đại ca này không có bằng cấp gì, không thể nghi ngờ Tề Chương là thần tài trong mắt bọn họ, chỉ cần Tề Chương nói con ngựa nào thắng, nhất định sẽ thắng, chỉ cần Tề Chương nói đầu tư luồng cổ phiếu nào, vài giờ sau luồng cổ phiếu nhất định tăng giá, Tề Chương học tài chính, đây là kết quả nghiên cứu của hắn, chính hắn cũng mua bán không ít sau lưng cha, Tề Chương muốn có nhiều tiền dự trữ, ít nhất nhất đủ để hắn cùng ca ca nửa đời sau không phải lo chuyện cơm áo.

Vì sau này, Tề Chương từng chút, từng chút dọn đường cho tương lai.

Hết thảy những việc này của Tề Chương, Tề Nhạc đều không biết. Tề Chương muốn cam đoan sau này cùng một chỗ với Tề Nhạc sẽ không vì tiền mà rầu rĩ, cho Tề Nhạc những điều kiện tốt giống như bây giờ, bảo trì sự hồn nhiên của Tề Nhạc bởi đó chính là điểm sáng giá nhất trên người Tề Nhạc.

Cho nên, Tề Chương luôn bận rộn. Thời gian bên cạnh Tề Nhạc, Tề Chương đều nắm bắt thật tốt, không làm cho Tề Nhạc cảm thấy cô đơn. Lúc hai người không gặp mặt, Tề Chương lại sử dụng tốt khoảng thời gian này để theo dõi thị trường chứng khoán, nghiên cứu biện pháp nhanh chóng tích lũy tiền tài, vội vàng kết giao bạn bè, sáng tạo một hoàn cảnh mới, cho Tề Nhạc một cuộc sống hoàn mỹ.

Mấy ngày nay, Tề Chương đêm hôm khuya khoắc cũng không nghỉ ngơi, gần đây đang là cơn lốc tài chính, cổ phiếu toàn cầu hạ giá, hắn cũng tổn thất không ít, nhưng trên lĩnh vực cá cược đua ngựa, xem như là một con đường khác, Tề Chương cũng coi như không lỗ bao nhiêu. Nhưng Tề Chương vẫn chưa thỏa mãn với số tiền có được, muốn kiếm thêm rất nhiều tiền, hắn đang nghiên cứu biện pháp kiếm tiền từ cơn lốc tài chính.

Ca ca gọi điện nói ba bốn ngày không gặp hắn, rất nhớ hắn rồi. Tề Chương cười, hắn cũng rất nhớ ca ca, muốn Tề Nhạc tựa vào lòng hắn, tưởng niệm nụ cười trên môi kia, tưởng niệm lúc bọn họ hôn môi, mặt ca ca sẽ đỏ bừng, đã có rất nhiều ngày không thân thiết rồi, nhớ hương vị thân thể ca ca, mỗi lần nhìn thấy Tề Nhạc, hắn đều nóng như lửa đốt. Tề Chương nhẫn nại thật nhiều ngày, thật vất vả mới có cơ hội, hắn nhất định nắm chắc cơ hội này, hảo hảo yêu thương ca ca từ trong ra ngoài.

Nhắm mắt lại có thể tưởng tượng được bộ dáng ca ca trằn trọc rên rỉ dưới thân hắn, thân thể của Tề Nhạc rất mẫn cảm, chỉ cần nhẹ nhàng hôn, Tề Nhạc sẽ trở mình xoay người trốn tránh đôi môi hắn. Tề Chương sẽ đuổi theo, nhào đến, trên giường lớn, hôn lên sống lưng, ghé vào tai Tề Nhạc nói lời tâm tình. Ca ca sẽ cười rất ngọt ngào, sau đó đối mặt với hắn, bắt đầu hôn sâu, bắt đầu mở rộng thân thể, hoàn toàn buông lỏng, gắt gao ôm hắn, bày ra tư thế phong tình vạn chủng trước mặt Tề Chương, ánh mắt Tề Nhạc ngượng ngùng như vậy, ngẫu nhiên lại lớn mật chủ động hôn đến, rồi tiếng hét chói tai cùng những tiếng rên rỉ kiềm nén khi không chịu được kích thích, mỗi lần đều làm Tề Chương điên cuồng.

Khi đó, Tề Nhạc không phải là ca ca hắn, mà là người yêu, là người mà Tề Chương toàn tâm toàn ý thương yêu, chỉ cần Tề Nhạc chau mày, Tề Chương sẽ đau lòng, chỉ cần nhìn thấy Tề Nhạc thản nhiên mỉm cười, Tề Chương vui vẻ như có cả thế giới. Hắn cũng không hối hận cùng ca ca trở thành loại quan hệ này, ngược lại, cảm thấy rất may mắn, Tề Nhạc có thể dừng lại bên cạnh hắn cả đời, hắn có thể độc chiếm cậu, đem nam nhân hồn nhiên thiện lương này giữ bên người là chuyện đáng tự hào nhất của hắn.

“Hôm nay anh thấy bánh trứng nướng mà em thích ăn, nhân tiện mua thêm vài cái. Một lúc nữa anh đưa cho”

Tề Chương nhìn người trong phòng, Trần Nhất Minh hình như không có ý định đi ra ngoài, còn có một người bạn cùng phòng khác cũng đang miễn cưỡng nằm trên giường lật xem tạp chí. Nếu ca ca đến đây, bọn họ sẽ không thể thân thiết rồi.

“Ca, anh nhớ sau trường học của chúng ta có một hoa viên bỏ hoang không? Nơi mà chúng ta tìm ra con rắn mối, hù dọa Trần Nhất Minh đó”

Tề Chương đi tới cửa, dùng âm thanh đủ nhỏ để người khác không nghe được nói chuyện điện thoại với Tề Nhạc.

Tề Nhạc nhìn túi trong tay, gật đầu.

“Chúng ta đi ra đó đi, phòng em bây giờ có nhiều người, em không muốn lúc chúng ta hẹn hò có người quấy rầy chúng ta, còn có thể sẽ phải chia sẻ thức ăn anh mua cho em nữa. Nửa giờ sau, chúng ta gặp lại ở hoa viên”

“Anh chỉ muốn gặp em một chút, đem bánh trứng nướng đưa cho em là được, cần gì phải bí mật như vậy hả?”

Tề Chương có chút oán giận.

“Ca, em rất muốn ôm anh một cái, anh muốn bọn họ nhìn thấy toàn bộ cảnh chúng ta thân thiết có phải hay không hả?”

Tề Nhạc buồn cười, đáp ứng, trong lúc luyến ái, hy vọng lớn nhất chính là chỉ có hai người, Tề Chương bá đạo muốn giữ lấy, luôn làm cho Tề Nhạc không thể tránh được, nhưng mạo hiểm ở bên ngoài như vậy không tốt.

“Vui vẻ một chút, em hôm nay còn chưa ăn cơm, bây giờ phải đi đây”

“Được được, anh bây giờ cũng đi”

Tề Nhạc cúp điện thoại, ai cũng có thể thấy được nụ cười ngọt ngào trên môi cậu, cái loại vui vẻ tươi cười ngọt ngào như vậy làm người khác nhịn không được cũng cười theo. Tề Nhạc cầm lấy túi, thu thập một chút tập sách, xoay người rời thư viện.

Cách một giá sách, Mộc Tình cũng đứng lên. Nhìn Tề Nhạc ra khỏi cửa thư viện nàng mới đi theo xa xa phía sau.

Nàng thật sự rất muốn biết, sau lưng mọi người, anh em bọn họ ở chung như thế nào, Tề Nhạc tươi cười giống như chàng trai mới lớn đi gặp người yêu, cậu ta không phải muốn gặp mặt em trai sao? Như thế nào cười đến ghê tởm như vậy, vậy rốt cuộc là dạng tìm cảm anh em nào? Rốt cuộc là kiểu ở chung như thế nào? Nàng thật sự muốn biết, Tề Nhạc thà rằng buông tha cho bạn gái cũng muốn cùng Tề Chương. Anh em thân thiết sao? Nhưng nhìn bọn họ có chút uẩn khúc, Mộc Tình muốn biết điểm quái dị ấy là cái gì? Nếu không nắm được gáy của Tề Nhạc, vậy thì xem thử đời sống riêng của cậu ta, xem anh em bọn họ ở chung như thế nào? Điều này là điều nàng rất hiếu kỳ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.