Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong

Chương 79: Chap-91




Chương 91: Ngày mùng tám sắp đến!

Thời gian lại trôi qua hai ngày nữa, càng lúc ngày mùng tám càng đến gần.

Sáng sớm ngày mùng bảy, giới thượng lưu của thành phố Hà Nội, một lần nữa bị một tin tức siêu nóng chấn động.

Vị công tử trẻ tuổi giàu có mấy ngày trước bao hết khách sạn quốc tế New Island, cao giọng thông báo với toàn Thành phố Hà Nội, anh muốn mở tiệc miễn phí chiêu đãi cả thành phố!

Mở tiệc chiêu đãi cả thành phố, điều này tượng trưng cho cái gì?

Tiệc chiêu đãi lớn, khách mời là toàn bộ dân chúng thành phố, người làm được chuyện này hào phóng cỡ nào, giàu có cỡ nào?

Hơn nữa, còn mạnh mẽ cỡ nào?

Mở tiệc chiêu đãi cả thành phố, không nhận một đồng tiền mừng, chỉ cần mọi người đến chung vui là được.

Cái này, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

Theo lý thuyết, vị công tử trẻ tuổi giàu có thân phận bí ẩn như vậy, nếu được anh mời, vậy thì rất nhiều người cũng phải cảm thấy vô cùng vinh dự chứ nhỉ!

Nhưng mà, thật ra thì rất nhiều đại gia đều đang dò xét thái độ chung quanh, dù sao bọn họ cũng không biết người mở tiệc mời bọn họ là ai.

Nếu là tùy tiện tham dự, lỡ may mất mặt thì làm sao đây?

Mà ngay sau đó, lại một tin khác lan ra.

Vào ngày đãi tiệc, công ty bất động sản Phong Mai sẽ lấy tư cách khách quý đặc biệt đích thân đến tham dự.

Công ty bất động sản Phong Mai như vậy là đã gián tiếp thông báo, ngày mai chủ tịch công ty bất động sản Phong Mai Lâm Vạn Quân, sẽ đích thân đi dự tiệc!

Cái tin tức này vừa lan ra, toàn bộ thành phố Hà Nội lần nữa sôi trào!

Có thể một vị công tử tuổi trẻ giàu có bí ẩn, chưa đủ sức mạnh để cho bọn họ coi trọng như vậy.

Nhưng mà một công ty lớn như bất động sản Phong Mai đã ra mặt, vậy thì tuyệt đối không đơn giản!

Thân là công ty hàng đầu thâu tóm kinh tế trọng yếu của thành phố Hà Nội, mọi động thái của công ty bất động sản Phong Mai đều được chú ý, tất cả các tập đoàn, công ty khác, cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội tiếp xúc nào với một ai đó thuộc công ty bất động sản Phong Mai.

Hôm nay Tổng giám đốc công ty bất động sản Phong MaiLâm Vạn Quân cũng đã tỏ ý sẽ đích thân dự tiệc. Vậy bọn họ có thể không đi, bọn họ dám không đi sao?

Thậm chí có người thông minh đã suy đoán, vị công tử tuổi trẻ giàu có bí ẩnnày, có phải có quan hệ không thể cho người khác biết với công ty bất động sản Phong Mai hay không?

Nếu không, công ty bất động sản Phong Mai làm sao lại nể mặt mũi anh ta như vậy?

Nếu là như vậy, vị công tử tuổi trẻ giàu có bí ẩn kia, thân phận càng thêm không thể coi thường được!

Lúc này, toàn bộ thành phố Hà Nội đều chấn động, người người đều rất mong đợi buổi tiệc ngày mai.

Tất cả mọi người ai cũng vì lý do ngày mai được tham dự buổi tiệc này mà cảm thấy cực kỳ vinh dự.

Cuộc họp gia đình của nhà họ Kim một lần nữa được tổ chức.

Bà lớn đích thân tham dự, mặt đầy phấn khởi, Kim Hùng Sơn và Kim Ngọc Hảic un cút đi theomột bên, một đám con cháu nhà họ Kim ngồi xuống theo thứ tự.

Trừ đám người Kim Ngọc Dung, những người khác trong nhà họ Kim, giờ phút này đều mơ hồ coi Kim Tuyết Mai làm người đứng đầu.

Lúc này Kim Hùng Sơn đã là tạm thời từ chức chủ tịch, trong toàn bộ xí nghiệp Kim Thiên, so với tất cả, Kim Tuyết Mai đều vượt trội hơn.

Cho nên một số người nhà họ Kim gió chiều nào che chiều đó, lúc này đều xun xoe vây quanh Kim Tuyết Mai.

Kim Hồng Vũ thấy cảnh tượng này dĩ nhiên là cực kỳ khó chịu, nhưng ông ta vẫn phải nhẫn nhịn.

Chỉ cần sau buổi tiệc ngày mai, Kim Tuyết Mai sẽ biết, giữa cô và Kim Ngọc Dung có bao nhiêu chênh lệch.

Đến lúc đó có Kim Ngọc Dung giúp đỡ, Kim Hồng Vũ muốn đối phó Kim Tuyết Mai không phải quá đơn giản sao?

"Hùng Sơn, có nhận được tin tức gì hay không, bên chỗ cậu cả nhà họ Cao, bên kia tin tứ chay không?" Bà lớn có vẻ không kịp chờ đợi nữa.

"Không có..." Kim Hùng Sơn không biết làm sao trả lời.

Ông ta vẫn luôn đợi chờ tin tức từ cậu cả, nhưng màcậu cả nhà họ Cao giống như đã lãng quên bọn họ, căn bản không có bất kỳ tin tức đưa đến.

"Ai da bà nội à, cậu cả nhà họ Cao chẳng phải đang chuẩn bị cho chúng ta một bất ngờ thật lớn sao, bây giờ anh mở tiệc mời khắp thành phố, ngày mai chúng ta trực tiếp qua đó là được mà." Kim Ngọc Dung mặt đầy ngạo mạn nói.

Những người khác đều khẽ gật đầu, Kim Ngọc Dung nói không sai.

"Được! Mấy người các con ngày mai nhất định phải ăn mặc thật xinh đẹp, ngàn vạn lần không thể để nhà họ Kim chúng ta mất mặt." Bà lớn liền nói lớn tiếng.

"Còn nữa, ngày mai người nhà họ Kim chúng ta, toàn bộ đều phải có mặt! Tham dự buổi tiệc của cậu cả!" Bà lớn lại dặn dò.

Những người khác dĩ nhiên đều vội vàng gật đầu, bản thân được tham dự buổi tiệc đẳng cấp cỡ này một vinh dự rất lớn.

Chỉ có Kim Tuyết Mai, còn có Kiều Thu Vân cùng Kim Ngọc Hải sắc mặt có hơi khó coi, nếu như có thể lựa chọn, bọn họ quả thật không muốn đi.

"Mẹ! Ngày mai là ngày kỷ niệm kết hôn của Tuyết Mai cùng Cao Phong, không bằng cho phép gia đình chúng con vắng mặt được không ạ?" Kiều Thu Vân thận trọng hỏi.

"Nói nhảm!" Bà lớn đột nhiên vỗ bàn một cái: "Chuyện này không phải chuyện đùa, người nhà họ Kim chúng ta toàn bộ đều phải có mặt để tỏ lòng tôn kính, ta nhắc lại, toàn bộ, biết chưa?"

Cậu cả nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh đến để kết hôn cùng cháu gái nhà họ Kim, đây chính là chuyện tốt đẹp từ trên trời rơi xuống, bà lớn thật sự không dám thờ ơ dù chỉ một chút!

"Nhưng mà..." Kiều Thu Vân nghiến răng, cuối cùng vẫn là không dám nói thêm gì nữa, tính tình bà lớn như thế nào bà không phải không biết.

Kim Tuyết Mai sắc mặt cũng có chút khó coi, cô thật sự không muốn đi.

Dù sao cũng là của kỷ niệm ngày kết hôn mình, nhìn người khác vinh vinh quang quang nhận lời cầu hôn long trọng, điều này thực sự không phải chuyện gì vui vẻ.

"Tôi nói này Tuyết Mai, chị không phải là không muốn thấy mấy chị em gái chúng tôi được cậu cả nhà họ Cao chọn trúng, cho nên mới không muốn đi đấy chứ?" Kim Ngọc Dung nói giọng châm chọc cổ quái.

"Tôi cũng cảm thấy là như vậy, có vài người ấy mà chỉ biết ghen tị, thứ mình không có được, cũng không muốn để cho người khác lấy được."

"A hi hi, nhưng mà chúng ta hết lần này đến lần khác đều có thể được, cho dù chúng ta không được, thìchúng tacũng ở trong danh sách chọn lựa của cậu cả nhà họ Cao cơ mà."

"Nhưng mà có vài người, ngay cả tư cách được cậu cả nhà họ Cao chọn lựa cũng không có."

Kim Ngọc Dung và mấy cô gái kia nói tới nói lui không hề che giấu, hết chỉ chó mắng mèo lại giễu cợt Kim Tuyết Mai.

Bà lớn cũng không có ý ngăn lại, bởi vì trong lòng bà ta cũng nghĩ như vậy.

Thứ hai, mấy chị em Kim Ngọc Dung đã đượccậu cả nhà họ Cao để mắt tới, sau này con đường thăng tiến chỉ có thể nói là vô cùng thuận lợi.

Nhà họ Kim có thể nhờ vậy mà trở thành hào môn đẳng cấp số một ở thành phố Hà Nội, cho dù nhìn mấy chị em Kim Ngọc Dung ở nhà họ Cao không có tài cán cũng chẳng có sắc vóc gì.

Cho nên nếu so sánh, bây giờ bà lớn càng coi trọng mấy chị em Kim Ngọc Dung hơn.

Chỉ cần mấy chị em đó có thể gả vào nhà họ Cao, thỉnh thoảng giúp đỡ nhà họ Kim một chút, vậy thì chuyện nhà họ Kim trở thành hào môn đẳng cấp số một thành phố Hà Nội, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Đến lúc đó là có thể hoàn thành di nguyện của ông cụ, nhà họ Kim có thểmột bước lên trời, dời sang khu dân cư cao cấp Bồng Thiên cư ngụ.

Kim Tuyết Mai nghe vậy, trong lòng rất bực bội, mà lúc này, dưới mặt bàn có một đôi tay duỗi đến, nhẹ nhàng nắm bàn tay Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Maisửng sốt một chút, theo bản năng nhìn sang Cao Phong.

Cao Phong cho Kim Tuyết Mai một ánh mắt kiên định, hình như muốn nói, đừng để ý mấy chị em kia nói gì, có anh đây!

Chẳng biết tại sao, khi ánh mắt giao nhau với Cao Phong, bực bội ưu tư trong lòng Kim Tuyết Mai t nháy mắt dịu xuống rất nhiều.

Nhưng, sự khó chịu vẫn không thể không có.

Nghĩ đến chuyện ngày mai phải đi tham dự buổi tiệc chết tiệt kia, Kim Tuyết Mai có cảm giác muốn trốn chạy.

Ba năm trước cô gả cho Cao Phong, không được bất kỳ ai coi trọng, thậm chí ngay cả người nhà họ Kim không có mấy ai đến tham dự hôn lễ.

Có thể nói, hôn lễ ngày hôm đó, đơn giản là vô cùng mộc mạc, khách mời hết sức thưa thớt.

Chuyện này đối với Kim Tuyết Mai mà nói, là nỗi đau sâu trong nội tâm, là cái dằm cho đến bây giờ không muốn nhắc đến.

Nhưng mà hết lần này đến lần khác, cậu cả nhà họ Cao gì đó, lại muốn mở tiệc mời cả thành phố, muốn được toàn dân thành phố Hà Nội cùng nhau làm chứng cảnh anh ta cầu hôn mấy chị em Kim Ngọc Dung.

So sánh như vậy để thấy, nếu trong lòng Kim Tuyết Mai nói không khó chịu, là giả.

Hôn lễ của mình vắng ngắt, khách mời thưa thớt, vậy mà hết lần này đến lần khác đúng vào ngày kỷ niệm kết hôn của mình, cậu cả nhà họ Cao kia lại muốn khua chiêng gióng trống mở tiệc mời toàn thành phố, cậu cả nhà họ Cao này đến rốt cuộc là có mưu tính gì? Muốn chọc giận cô?

Kim Tuyết Mai thậm chí cảm thấy, cậu cả nhà họ Cao này có phải bị điện rồi hay không, bằng không tại sao phải đối đầu với mình?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.