Chương 596: Ranh giới cuối cùng, không có cách nào tha thứ
Lúc này Cao Phong đã thua, anh ta cũng không cần tiếp tục đánh nữa.
Dù rằng anh ta rất muốn cho Cao Phong chết, nhưng tuyệt đối không thể chết trên đảo trung tâm của nhà họ Cao. “Anh Cao Anh Hào không hổ là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Cao chúng ta nha, mặc kệ là ở phương diện nào thì cũng không có ai sánh bằng!” “Cái đó là tất nhiên rồi, người bình thường ngay cả tư cách ra tay với anh Cao Anh Hào cũng không có, hôm nay coi như là phá lệ rồi!”
Ở một bên hai người Cao Văn Bình vừa hết lòng nịnh nọt Cao Anh Hào vừa ra sức bĩu môi nhìn Cao Phong. Kết quả này, họ không có chút nào ngoài ý muốn.
Nếu Cao Anh Hào thua bởi Cao Phong, thì đó mới là giống như gặp phải quỷ. “Anh Kình Thiên, anh không sao chứ anh Kình Thiên?” Cao Tử Hân vội vàng chạy tới, đưa tay đỡ lấy cánh tay Cao Phong. “Anh không sao, em đừng lo lắng” Cao Phong nhẹ nhàng khoát tay, từ từ đứng thẳng người dậy. “Đó là đương nhiên nha, nếu anh Cao Anh Hào muốn ra tay giết anh, thì chỉ cần ba chiều là không ai có thể sống đâu” Cao Văn Bình cười hì hì.
Giống như Cao Phong có kết cục này, đã là do Cao
Anh Hào ban ơn.
Cao Tử Hân tức giận cắn răng nghiến lợi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy giận dữ nhìn chằm chằm ba người Cao Anh Hào.
Nhưng cô ấy cũng không có nói gì, con em nhà họ Cao tỷ thí với nhau, đây là chuyện vô cùng bình thường. Nếu như để bà nội Cao biết cũng sẽ không can thiệp vào nhiều.
Sinh ra trong dòng họ lớn như nhà họ Cao, thì chính là phải luôn cạnh tranh không ngừng, mới có thể từ từ đi lên vị trí cao! “Cao Kình Thiên, nghe nói gần đây anh ở thành phố Hà Nội làm ăn cũng rất khấm khá." “Tôi vốn cho rằng lần này trở về, sẽ có khác biệt rất lớn, nếu không anh nào có năng lực và mặt mũi quay trở về?” “Hiện tại tôi phát hiện, tôi sai rồi, anh vẫn như vậy..... Không chịu nổi một đòn, ha ha.
Cao Anh Hào đứng tại chỗ, khóe miệng mang theo nụ cười khinh miệt.
Cho dù tính cách cách của anh ta có trầm ổn hơn so với những con cháu khác ở dòng thứ của nhà họ Cao, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi tính cách tranh cường hảo thắng của người trẻ.
Huống chi, Cao Phong lại là người mà anh ta coi như cái định trong mắt cái gai trong thịt, tự nhiên anh ta sẽ muốn nghĩ hết mọi cách để đả kích cho được Cao Phong.
Cho dù là trên cơ thể hay trên tinh thần. “Ừm, cậu rất mạnh. Gương mặt của Cao Phong không chút thay đổi mà gật đầu.
Người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Sử sách đều viết bởi người thắng
Hiện tại Cao Anh Hào là người thắng cuộc, anh ta đương nhiên có tư cách chế giễu kẻ thua cuộc dưới tay anh ta.
Cao Anh Hào thấy dáng vẻ này của Cao Phong càng khinh thường hơn nữa. “Tôi thật sự không biết, sao những trưởng lão có thể ủng hộ cái người như anh chứ! Chẳng lẽ cũng bởi vì ban đầu họ đi theo ông nội lớn sao?” Cao Anh Phong giống như đang tự lầm bầm lầu bầu.
Ông nội lớn trong miệng anh ta tất nhiên là ông cụ nhà họ Cao.
Về phần ông nội ruột của Cao Anh Hào lại là em trai thứ ba của ông cụ Cao.
Cao Phong hờ hững nhìn Cao Anh Hào, mặc cho Cao Anh Hào nói cái gì thì anh cũng không đáp lời. “Cao Anh Hào tôi nói cho anh biết, anh Kình Thiên mạnh hơn so với bất kì người nào trong mấy anh, một ngày nào đó anh ấy sẽ chứng minh tất cả cho mọi người xem. Cao Tử Hân trừng mắt kêu lên. Nhưng mà Cao Anh Hào lại giống như không nghe thấy lời Cao Tử Hân nói, vẫn đứng im như cũ nhìn Cao
Phong. “Tôi càng không rõ là vì sao ông nội lớn lại coi trọng anh như vậy, từ nhỏ ông ấy đều dẫn theo anh bên người mà dốc lòng dạy bảo “Kết quả ông lại dạy bảo ra một kẻ hèn nhát” Cao Anh Hào cười lạnh một tiếng.
Nghe đến đây, ánh mắt Cao Phong hơi ngừng lại, từ đầu anh vẫn chưa hề lên tiếng nào nhưng cuối cùng cũng chậm rãi nói ra: "Cậu có thể nói tôi, nhưng cậu không được nói tới ông nội! Đây là cảnh cáo cuối cùng tôi nói cho cậu biết!”
Giờ phút này, hai mắt Cao Phong nhắm lại toàn thân tản ra một luồng khí lạnh.
Luồng khí lạnh này khiến cho Cao Tử Hân bên cạnh Cao Phong cảm thấy nhịn không được mà giật mình. “Ha ha, cậu nói cái gì? Cậu dám cảnh cáo anh Cao Tuấn sao? Cậu có đừng đùa chút được không cậu cả của chúng tôi, ha ha!” Cao Dương cười ha ha nói
Cao Văn Bằng cũng giống như vậy cười lớn không ngừng, nói: “Có lẽ ý của Kình Thiên là nói với anh Cao Tuấn là nếu anh Cao Tuấn còn nói thêm tiếng nào nữa không phải về ông cụ Cao thì cậu ấy sẽ trực tiếp quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đấy, để cho anh Cao Tuấn đừng nói nữa ấy nhỉ?” “Anh nói đúng! Ha ha, em trai họ Cao Tuấn à, van cầu cậu đừng nói về ông nội tôi nữa! Ha ha ha!” Cao Dương ra vẻ cầu xin tha thứ, nói ra những lời như vậy.
Nghe đến đây, Cao Phong từ từ đứng thẳng người dậy, rút lại cánh tay Cao Tử Hân đang đỡ anh, ánh mắt càng phát ra sự hờ hững lạnh lẽo hơn nữa. “Anh Kình Thiên...... Cao Tử Hân đã nhận ra Cao Phong khác thường, nhịn không được nhẹ giọng kêu lên một tiếng.
Cao Anh Hào nhìn về phía Cao Phong nói: “Kẻ bại trận, không có tư cách nói điều kiện! Tôi nói cái gì thì chính là cái đó! Ông nội lớn tự nhận là người thông minh, con mắt tinh tường nhận ra người tài, kết quả lại dạy dỗ ra một cái.....
Trong chớp mắt hơi do dự, Cao Anh Hào vẫn không dám nói ra hai chữ phế vật, dừng lại một chút thì nói tiếp: “Vị trí gia chủ kia trước đó nên truyền từ ông nội sang cho tôi thì hơn.
Cao Anh Hào không chút nào che giấu sự khinh thường đối với ông cụ Cao, đối với cảnh cáo trước đó của Cao Phong, càng không thèm để trong lòng.
Cao Anh Hào vừa nói xong thì nhẹ nhàng xoay người lại trực tiếp đi tới chỗ xa bên kia. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Nhiệm vụ của anh ta đã hoàn thành.
Áp chế Cao Phong một trận, cũng biết được thực lực bây giờ của Cao Phong tới đâu, nên anh ta có thể trở về báo rõ tình huống cho cha rồi.
Cao Kình Thiên, vẫn là một cái phế vật như cũ! “Đứng lại!”
Nhưng mà Cao Phong lại quát lên một tiếng chói tai.
Cao Anh Hào từ từ quay người lại, liếc mắt nhìn Cao Phong hỏi: “Bị đánh còn chưa đủ hả?” "Ha ha...". “Tôi nói rồi, nói tôi thì có thể nhưng đừng dính lên người ông cụ Cao “Nhưng mà tôi cho cậu một lời cảnh cáo như vậy nhưng hình như cậu không để nó trong lòng thì phải."
Vẻ mặt Cao Phong hờ hững, chậm rãi từng bước đi lên phía trước, vừa cất bước vừa nới lỏng cổ áo của mình.
Anh không muốn mình quá xuất sắc trong lòng kế hoạch anh bày ra là lấy yếu mà đánh.
Nhưng có một số việc, liên quan tới giới hạn cuối cùng. Đã là giới hạn cuối cùng thì không thể nào đụng vào được.
Đối với một số người mà nói, nếu anh nhịn một lúc nhưng họ lại được nước làm tới, anh càng nhịn được thêm một lúc thì anh ta càng lấy đà mà lấn tới thêm! “Đã như vậy…... Cao Phong đưa tay mở cúc áo vest. “Anh muốn làm gì?” Cao Anh Hào xoay người lại, nhíu mày nhìn Cao Phong.
Cao Phong không nói một lời cứ thế tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa cởi áo khoác âu phục trên người xuống, tiện tay vứt sang một bên. “Dạy dỗ lại cậu!”
Lời nói vừa rơi xuống thì Cao Phong mặc áo sơ mi trắng đã giống như một luồng ánh sáng trắng xẹt qua xông về phía Cao Anh Hào.
Tốc độ rất nhanh thậm chí khiến người ta tưởng mình là nhìn nhầm.
Cao Anh Hào bất chợt trừng to hai mắt, tốc độ của
Cao Phong này thể hiện ra…......
Tốc độ như này! "Bop!"
Ý nghĩ của Cao Anh Hào vừa mới dâng lên, ngay lập tức cảm nhận được một trận đau đớn truyền tới trên mặt Cùng lúc đó một luồng sức mạnh vô cùng khủng bố đã đánh lệch cơ thể Cao Anh Hào nghiêng sang một bên. “Đánh đánh!” Cơ thể Cao Anh Hào hơi đứng vững lại thì mang theo vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Cao Phong.
Vừa rồi anh ta còn bị Cao Phong đánh cho một bạt tại sao?
Thậm chí anh ta còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cao Phong đánh một phát lên mặt rồi?
Cao Văn Bằng và Cao Dương đều ngậm miệng lại trừng to mắt nhìn Cao Phong.
Trong mắt đẹp của Cao Tử Hân cũng phát ra sự kinh ngạc, trong nội tâm càng cực kỳ hỗn độn.
Giữa sân hoàn toàn yên tĩnh.
Mà Cao Phong, đang đứng chắp tay ở giữa sân, vẻ mặt bình thản.
Phảng phất dường như chuyện này đối với anh mà nói là không có ý nghĩa. “Mày con mẹ nó bạt tai tao sao?” Cao Anh Hào cuối cùng cũng phản ứng kịp, trừng to mắt nhìn Cao Phong.
Từ nhỏ tới lớn Cao Anh Hào làm gì có chuyện bị người ta đánh lên mặt như này?
Thậm chí toàn bộ nhà của người họ Cao, cũng không có ai động tới một đầu ngón tay của anh ta.
Mà lúc này, lại bị Cao Phong - một tên bại tướng tát cho một cái sao?