Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong

Chương 695: Oan gia ngõ hẹp!




**********

Kim Tuyết Mai cười hì hì một tiếng, cô nói: "Anh vẫn nghĩ rằng nơi này là thành phố Hà Nội sao? Chỉ cần một câu nói của anh là có thể cách chức một quản lý của bất kì một công ty nào sao?" "Tới đầu thì anh cũng có thể dùng câu nói để trừng trị anh ta cả, chủ tịch của tổng công ty của anh ta chính là bạn anh" Cao Kình Thiên ngạo nghễ nói. "Được rồi được rồi, em tin anh rồi, sau này nếu anh ta còn dám quấy rối em nữa thì em sẽ nói với anh ngay." Kim Tuyết Mai cười cười trả lời.

Cao Kinh Thiên gật đầu, anh cũng không nói gì thêm nữa, trong đầu anh đang nghĩ tới việc khác. Nếu như phòng tập gym đó không phải do Khúc Đại Minh mở thì cũng coi như bỏ qua.

Nếu như thật sự là do Khúc Đại Minh mở thì Cao Kinh Thiên anh sẽ giống như hổ mọc thêm cánh. Anh sẽ không tin tưởng Vũ Hoàng Lê trăm phần trăm, nhưng nếu là Khúc Đại Minh thì tuyệt đối không có bất cứ một nghi ngờ nào.

Điều càng quan trọng hơn chính là, nếu anh có thể gặp lại được Khúc Đại Minh thì rất nhiều kế hoạch của Cao Kinh Thiên sẽ có người đi làm.

Những chuyện liên quan đến thành phố Hà Nội, và cả tình huống thành viên của liên minh Đế Phong anh cũng có thể có được hiểu biết đại khái

Vì thế nên phòng tập gym Thần Phong này rất quan trọng.

Ngày mai, nhất định anh phải tới xem xét một lần nữa. Ngày hôm sau.

Cao Kình Thiên lái chiếc Santana chở Kim Tuyết Mai tới công ty. khi đi trên đường Cao Kình Thiên còn vòng qua phòng tập gym Thần Phong liếc một cái.

Buổi sáng, nhân viên trong phòng tập gym tương đối thưa thớt, nhìn có vẻ hơi quạnh quẽ.

Nhưng, phòng tập gym vẫn kinh doanh như cũ. Sau khi Cao Kình Thiên đưa Kim Tuyết Mai tới công ty rồi thì liền trực tiếp vòng lại đường cũ, lái xe đi về phía phòng tập gym Thần Phong.

Phòng tập gym này cách công ty của Kim Tuyết Mai không xa chút nào, hai nơi chỉ cách nhau khoảng 2 km. Sau khi Cao Kinh Thiên bước vào phòng tập gym, lần này cậu nhân viên lễ tân ngày hôm qua của phòng tập gym nhìn thấy Cao Kình Thiên ngay cả đi lên trước nghênh tiếp cũng không đi. Mà cô gái gọi là chị Lê kia thì lúc này lại không có mặt ở quầy tiếp tân.

Mới sáng sớm nên trong phòng tập gym cũng không có bao nhiêu người đến luyện tập, chỉ có khoảng bảy tám người, nam có nữ có. "Xin chào, xin hỏi hôm nay ông chủ của cậu có ở đây không?" Cao Kình Thiên quét mắt nhìn tất cả một vòng rồi mới nhẹ giọng hỏi cậu nhân viên hôm qua. "Không có" cậu nhân viên đó không suy nghĩ chút nào mà đã trả lời một câu.

Cao Kinh Thiên hơi cứng đờ một chút, anh quay đầu nhìn về phía phòng làm việc cách đây không xa, anh chuẩn bị đích thân đi xem thử.

Cho dù là phòng tập gym này có phải do Khúc Đại Minh mở hay không thì Cao Kình Thiên cũng phải tự mình đi kiểm chứng một lần. "Yõ, anh cũng thích tập thể hình hả?"

Ngay tại lúc này, bên cạnh truyền đến một âm thanh khôi hài.

Cao Kình Thiên hơi nhíu mày, anh nhìn về nơi âm thanh phát ra.

Không phải oan gia không gặp mặt, người nói chuyện chính là Phó Trung Dũng.

Lúc này trên người Phó Trung Dũng đang mặc một chiếc áo lót màu xám, trong tay thì đang nâng tạ tay, cứ lên lên xuống xuống tập tạ

Cơ thể anh ta nhìn có vẻ rất cường tráng, chắc hẳn là thường ngày rất thường rèn luyện thân thể.

Lúc này trên mặt Phó Trung Dũng đang mang theo nụ cười khiêu khích nhìn Cao Kình Thiên.

Cao Kình Thiên liếc nhìn Phó Trung Dũng một cái rồi liền thu ánh mắt về, anh không muốn có bất kì một liên quan gì tới Phó Trung Dũng cả. "Đừng đi vội thế chứ, lẽ nào anh tới phòng tập thể hình mà chỉ nhìn nhìn vài cái thôi sao?" Phó Trung Dũng từ từ bỏ hai cái tạ tay trong tay mình xuống.

Mỗi ngày trước khi anh ta đi làm thì đều sẽ tới đây rèn luyện thân thể khoảng một tiếng đồng hồ.

Không ngờ rằng lần này lại đụng phải Cao Kình Thiên ở đây.

Tôi đi tìm người." Cao Kình Thiên gảy chóp mũi trả lời. "Ai ya, tôi đã nói rồi mà, ông chủ của tôi không có ở đây, sao anh nghe mà lại không hiểu thế hả?" "Hơn nữa tôi cũng đã nói rõ ràng với anh rồi, cho dù là ông chủ chúng tôi có ở đây đi nữa thì không phải ai muốn gặp là gặp được đâu.

Cậu nhân viên đó nhíu mày đi lên phía trước, đầu tiên là gật đầu với Phó Trung Dũng, ngay sau đó liền nhíu mày mày nhìn về phía Cao Kinh Thiên.

Bây giờ cậu ta đã hoàn toàn mất đi tất cả sự kiên nhẫn đối với Cao Kình Thiên.

Cao Kình Thiên trầm ngâm hai giây, ngay sau đó liền nói: “Vậy thì cậu cho tôi số điện thoại của ông chủ cậu đi, tôi muốn mua lại phòng tập gym này

Câu này, hoàn toàn không phải Cao Kinh Thiên đang nói đùa để trêu chọc cậu ta.

Cho dù chỉ là vì hai chữ Thần Phong này, anh cũng thật sự muốn mua lại phòng tập gym này.

Anh vừa nói câu này, cậu nhân viên đó đã ngậm miệng trong nhảy mắt, mấy vị khách hàng đang có mặt trong phòng tập gym này cũng có hơi kinh ngạc nhìn Cao Kinh Thiên.

Thằng nhóc này không phải là đã điên rồi đấy chứ?

Phòng tập gym của người ta đang làm ăn ngon lành thế này, cậu lại muốn mua lại của người ta?

Đùa sao? Muốn làm ăn được thế này cũng đâu phải dễ. “Anh à, anh đừng ồn ào nữa.” Cậu nhân viên đó có hơi “Tôi nói thật, tôi muốn gặp ông chỉ của các người để sững sờ. thương lượng một chút rồi mua lại nó." Cao Kinh Thiên thản nhiên trả lời.

Nghe thấy Cao Kinh Thiên xác nhận lại lần nữa, trong lúc nhất thời cậu nhân viên đó tìm không ra từ ngữ nào ch hợp để trả lời anh.

Phòng tập gym Thần Phong có thể làm ăn phát đạt được như thế này, cho dù là thiết bị hay là chất lượng cơ sở vật chất đều là cấp bậc cực cao.

Hơn nữa diện tích phòng tập cũng siêu lớn, giá trị quả thật là xa xỉ.

Nghe nói tiền thuê một năm của nơi này cũng phải hơn sáu tỉ.

Muốn mua đứt phòng tập gym này lại, không có mười mấy tỉ thì cũng đừng nghĩ tới. Nếu như Cao Kinh Thiên thật sự có nhiều tiền như thế, cậu nhân viên này thật sự không dám trêu chọc Cao Kinh

Thiên nữa. “Cao Vũ, cậu có thể đừng chém gió nữa được không? Cậu lấy cái gì để mua lại phòng tập gym của người ta chứ?" “Không phải muốn dùng chiếc Santana mấy chục triệu kia của cậu chứ? Ha ha. Phó Trung Dũng vừa cười vừa cầm chiếc cốc bên cạnh lên lắc lắc, anh ta rót lòng trắng trứng giúp tăng cơ vào trong đó.

Cậu nhân viên cũng có hơi nghi ngờ, cũng không biết phải đáp lời anh thế nào. “Anh Trung Dũng, anh có ý gì thế?” cậu nhân viên do dự một lát rồi hỏi. Phó Trung Dũng quơ quơ chiếc cốc trong tay, anh ta cười lạnh nói: “Cậu vẫn chưa biết sao? Tên này chính là một kẻ bị bệnh thần kinh, anh ta lái một chiếc Santana rách nát mấy chục triệu đó. “Chỉ dựa vào anh ta mà cũng muốn mua lại phòng tập gym có giá trị mấy tỉ này sao? Anh ta đang trêu chọc cậu đó!"

Trên mặt Phó Trung Dũng cười lạnh không ngừng, trong lòng anh ta lại vô cùng hả hê.

Chỉ dựa vào Cao Vũ mà cũng muốn đầu với Phó Trung Dũng anh ta sao?

Anh ta chỉ cần tùy ý một chút là có thể đùa chết Cao Vũ rôi.

Một cô gái ưu tú như Cao Tuyết, không phải loại nhãi nhép lái chiếc xe santana rách nát như anh có thể ở bên cạnh được.

Nghe thấy lời của Phó Trung Dũng, cậu nhân viên đó cũng cười.

Cậu ta biết ngay mà, Cao Kình Thiên này chẳng qua cũng chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi.

Ngày hôm qua anh tới đây không làm gì cả, mở miệng ra đã đòi gặp ông

Cậu nhân viên đó vốn nghĩ muốn lừa dối anh để làm thẻ hội viên một năm, như thế thì cậu ta cũng có được hoa hồng.

Kết quả là Cao Kình Thiên không tìm được ông chủ nên quay người đi ra ngoài Hôm nay sau khi tới đây, nói chưa tới hai câu lại muốn tìm ông chủ nữa.

Cậu ta đã nói rõ ràng với Cao Thiên rồi, ông chủ không tùy tiện gặp người khác, vậy mà Cao Kình Thiên lại trực tiếp nói muốn mua lại toàn bộ phòng tập gym này.

Anh muốn nói anh thật sự có nhiều tiền như thế thì cũng được thôi, nhưng anh lại lái một chiếc Santana rách nát mấy chục triệu thì anh dựa vào đầu mà nói ra những lời như thế? “Anh à, anh đừng gây ồn ào nữa, phòng tập gym Thần Phong chúng tôi cũng không phải là nơi anh muốn làm loạn kiểu gì thì làm Cậu nhân viên đó càng nghĩ càng cảm thấy không thoải mái, cậu ta ngay lập tức lạnh mặt nói với Cao Kình Thiên. “Hắc hắc, nhanh chóng đuổi anh ta ra ngoài đi, đừng làm ảnh hưởng tới tâm trạng rèn luyện của tôi." Phó Trung Dũng uống một hớp lòng trắng trứng, anh ta quét miệng rồi cười lạnh nói. “Anh có thể đuổi tôi đi sao?"

Cao Kình Thiên liếc mắt nhìn Phó Trung Dũng một cái, giọng nói rất bình tĩnh nói với anh ta. “Ha Phó Trung Dũng cười lạnh một tiếng, sau đó


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.