Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong

Chương 60: Chap-72




Chương 72: Tôi có bao nhiêu tiền, cô không tưởng tượng nổi đâu

Kim Tuyết Mai cả người hoàn toàn ngây dại, hoàn toàn là dáng vẻ của người mới vừa tỉnh ngủ, không thể làm gì khác hơn là bị động đón nhận hết thảy những điều này.

Hạ Vy cũng bị kinh hãi, sau khi thấy Kim Tuyết Maiđược cửa hàng trưởngdẫn đi, liền hơi nhích đến gần bên Cao Phong một chút.

"Cao Phong! Anh không phải trúng mười tỷ, mà là hai chục tỷ?" Cô nhìnvẻ mặt lạnh nhạt Cao Phongmột chút, Hạ Vy không nhịn được mở miệng hỏi.

"Không phải." Cao Phong sờ sờ chóp mũi.

"Vậy là bao nhiêu?" Hạ Vy nhỏ giọng hỏi, vừa hỏi, thân thể vừa không chút dấu vết nhích lại gần Cao Phonghơn một chút.

"Cô không tưởng tượng nổi đâu." Cao Phong lui mấy bước sang bên cạnh, thần sắc lạnh nhạt trả lời.

Anh đối với Hạ Vy thật sự là không có cảm tình dù chỉmột chút, có thể cùng cô nói chuyện cho dù nể mặt cô lắm rồi.

"Vậy... Rốt cuộc là bao nhiêu." Ánh mắt Hạ Vy thoáng qua một tia nghiền ngẫm, lại một lần nữa nhích đến gần Cao Phong.

Thậm chí còn cố ý chúi người về phía trước, e là kẻ ngu đi nữa cũng có thể nhìn ra Hạ Vycó ý gì.

Hạ Vy cảm thấy, với dung mạo cùng sức quyến rũcủa mình, không có bất kỳ một người nào đàn ông có thể chống đỡ được!

Cho dù Cao Phong nhìn có vẻ rất yêu Kim Tuyết Mai, nhưng cô thật sự không tin, Cao Phong không muốn tìm người đàn bà khác ngoài Kim Tuyết Mai.

Nhưng, cô nghĩ sai rồi.

Lần này Cao Phong căn bản không đáp lại mà đi thẳng đến chỗKim Tuyết Mai bên kia, bỏHạ Vyđứng sượng sùng tại chỗ.

"Hừ! Giả bộ cái gì chứ, chờ đến lúccậu cả nhà họ Caocầu hôn với tôi, tôi sẽ đem giẫm tất cả các người dưới chân!"

"Cho dù anh trúng hai chục tỷđi thì sao? Dầu ngón tay của cậu cả nhà họ Caochỉ tùy ý ngoắc một cái còn nhiều hơn hai chục tỷ bèo bọt nhà anh." Hạ Vy cắn răng nghiến lợi nghĩ.

Khi Kim Tuyết Mai mặt mũi u mê, ôm một đống đồ trang điểm giá trị phải đến cả trăm triệu từ trong cửa hàng đi ra, cô cảm thấy mình vẫn chưa thoát khỏi cơn mơ.

Loại cảm giác này, rất xa xỉ, rất không chân thật, nhưng lại có chút hạnh phúc.

Thời gian sau đó, Cao Phong lại đưaKim Tuyết Mai đi thêm mấy nơi nữa.

Bất kể là túi xách LV, hay là son môi Dior, hay là cửa hàng trang sức châu báu, tất cả đều dạo qua một lần.

Mà cửa hàng trưởng ở bất kỳ chỗ nao, cũng sẽ cư xử vô cùng cung kính với Kim Tuyết Mai.

Bởi vì ở những nơi này, Kim Tuyết Mai đều là thành viên Diamond.

Kim Tuyết Mai càng lúc càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cònHạ Vy sau đó cũng hoàn toàn chết lặng.

Haicô thậm chí nghĩ rằng, có phải chỉ cần Kim Tuyết Mai đến bất kỳ một cửa hàngnào đó, cũng sẽ nhận được sự đãi ngộ cung kính này hay không.

Bên kia, hai người Kim Hùng Sơn và Kim Hồng Vũ, lặng lẽ đi đến chỗ ở của bà lớn.

Chỗ ở của bà lớn hơi yên tĩnh, cách xa trung tâm thành phố, môi trường sống là một trong những nơi cap cấp nhất, vô cùng thích hợp để dưỡng lão.

"Mẹ, bây giờ xí nghiệp Kim Thiêntrở thành như thế này, mẹ cũng không quan tâm sao?" Kim Hùng Sơn dẫn đầu mở miệng trước, giọng bao nhiêu mang oán khí.

Bà lớn cười nhạt, "Quan tâm? Mẹ làm sao quan tâm? Ông cụ trước khi chết đã nói với mẹ, chúng ta lúc nào nên rút lui thì phải rút lui, dành cơ hội lại cho bọn trẻ."

"Bà nội, con hiểu ý ông nội, nhưng mà con tin rằng, ông nội tuyệt đối sẽ không bằng lòng để xí nghiệp Kim Thiên ông khổ cực liều mạng rơi vào tay người ngoài." Kim Hồng Vũ nghiến răng nói.

"Sao lại nói vậy?" Bà lớn khẽ cau mày.

Đừng nói ông cụ, ngay cảbà lớn, cũng chắc chắn sẽ không để cho xí nghiệp Kim

Thiên rơi vào tay người ngoài!

Nhà họ Kimhọ Kim ở Thành phố Hà Nội phát triển nhiều nămnhư vậy, đó là vô số con người đã dốc hết tâm huyết, mới có thể có thành tựu như vậy hôm nay, há có thể để cho người ngoài thèm rỏ dãi?

"Bà nội không thấy sao, bây giờ cả nhà Kim Tuyết Mai phách lối như thế nào, đặc biệt là mẹ Kim Tuyết Mai, con thấy bà ta ngay cả bà cũng không coi ra gì rồi."

Kim Hồng Vũ và Kim Hùng Sơn đối mặt nhìn nhau một chút, sau đó bắt đầu chế bai cả nhà Kim Tuyết Mai.

"Tuyết Mai cũng là nhà họ Kim Họ Kim chúng ta, trước đây bà nội xem thường nó là bởi vì Cao Phong, nhưng bây giờ nó đã thể hiện năng lực của mình như vậy, đương nhiên phải có khí thế một chút."

"Chuyện này đối với con gái, ngược lại chẳng có vấn đề gì, hơn nữa Tuyết Mai cũng không phải là gả ra ngoài, Cao Phong chỉ là một đứa con rể ở rể mà thôi."

"Cho dù sau này hai đứa nó có con cái, đứa bé kia cũng phải mang họ Kim, chứ không phải là họ Cao." Bà lớn chậm rãi đứng dậy, nhìn ra xa xa.

Kim Hồng Vũ nghe vậy sửng sốt một chút, trong lòng không nhịn được kinh ngạc trước sự đa mưu túc trí của bà lớn.

Nhưng ma, để choông ta buông tha cả nhà Kim Tuyết Mai như vậy, tuyệt đối không thể nào.

"Bà nội, trong cơ thể em họ Tuyết Maiđúng là mang dòng máu nhà họ Kim chúng ta, thế nhưng Cao Phong thì không!"

"Gần đây các kiểu biểu hiện của nó, đủ để chứng minh nó có dã tâm lang sói!"

"Ban đầu trong lễ kỷ niệm thành lập công ty, nótặng một món quà quý tượng trưng, hôm nay lại quen biết với nhiều người như vậy, con cảm thấy nó chính là muốn đút túi xí nghiệp Kim Thiên nhà chúng ta."

Bà lớn nghe vậy yên lặng chốc lát, những chuyện này bà biết, rất nhiều chuyện cũng đã tận mắt nhìn thấy.

Mà chuyện Kim Hồng Vũ có thể nghĩ đến, bà tất nhiên cũng có thể nghĩ đến, bất quá bà có quyết định của mình.

"Chỉ cần có thể làm cho xí nghiệp Kim Thiên phát triển mạnh mẽ, cho dù công ty cho Cao Phong một chức vụ trên danh nghĩa thì sao?"

"Cho dù nó muốn chấm mút xí nghiệp Kim Thiên, no cũng đừng hòng mơ tưởng, trừ phi bà già này chết." Bà lớn cười lạnh một tiếng.

Bà chính là muốn lợi dụng Cao Phong cống hiến vì xí nghiệp Kim Thiên, làm cho xí nghiệp Kim Thiên càng ngày càng lớn mạnh, nhưng Cao Phong vĩnh viễn đừng mong trở thành người nắm quyền thực sự của xí nghiệp Kim Thiên.

"Bà nội, con không hiểu, với thực lực của chúng ta bây giờ, hoàn toàn không cần tiếp tục bành trướng nữa, cũng căn bản không cần Cao Phong trợ giúpcái gì." Kim Hồng Vũ càng nói càng kích động.

"Không, con sai rồi." Bà lớn lắc đầu một cái, sau đó đứng dậy đi đến bên lan can, đưa tay chỉ về phia 1 xa xa.

"Con cho là nhà họ Kim họ Kim chúng ta là gia tộc có thể lực ở thành phố Hà Nộithật sao, trên thực tế những thứ này chẳng qua là bềnổimà thôi."

"Con nhìn đằng kia đi, biết nơi đó là nơi nào không?" Bà lớn chỉ đỉnh núi mây phủ xa xa.

Môi trường sống của bà lớnở nơi này không tệ, nhưng so với môi trường trên đỉnh núi mây phủ cách đó chừng mười cây số, hoàn toàn không có cách nào so sánh được.

Thậm chí phong cảnh tuyệt đẹp ở nơi này, cũng đều nhờ vào đỉnh núi mây phủ kia.

"Núi Bồng Thiên?" Kim Hồng Vũ nhìn một cái, trong lòng có chút nghi ngờ.

Đang nói đến vấn đề phát triển của xí nghiệp Kim Thiên, bà già chỉ núi Bồng Thiên làm gì?

"Không sai, núi Bồng Thiên." Trong con mắt có chút đục ngầu của bà lớn, xuất hiện một tia sáng sắc sảo.

Kim Hùng Sơn cũng nhìn sang, độ cao của ngọn núi đằng xa không cao lắm so với mực nước biển, có vẻ cao không đến trăm mét, nhưng mà mang đến cho người ta một cảm giác hư vô mờ mịt tiên khí vờn quanh.

Nơi đó không chỉ đơn giản là một ngọn núi, mà còn được quy hoạch thành một khu dân cư gọi là khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Toàn bộ khu dân cư cao cấp Bồng Thiên do vô số biệt thự siêu cấp xa hoa trị giá nghìn tỷ vây quanh tạo thành.

Từ chân núi đến đỉnh núi, tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng đều có phân cấp, càng đi lên tầng cao, giá biệt thự lại càng cao.

Đến biệt thự nằm trên đỉnh núi thuộc tầng thứ chính, đó là sự tồn tại ngang bằng với vua chúa, nếu có thể sống ở đó, nhất định là mơ ước của tất cả mọi người.

Bất quá, biệt thự nằm trong khu dân cư cao cấp Bồng Thiên có giá cực cao, cho dù là biệt thự nằm ở tầng chót cùng, giá đặt cọc cũng là chục tỷ trở lên, muốn có một căn biệt thự nếu không có trong tay nghìn tỷ thì không cần bàn tới.

Quan trọng hơn chính là, biệt thự bắt đầu từ tầng thứ ba trở lên không phải là người có tiền là có thể vào ở, còn nhất định phải có thân phận cực kỳ cao trọng, mới có thể mua được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.