Chương 521: Khó quên
Trong nháy mắt khuôn mặt của Kim Tuyết Mai đỏ bừng lên, Cao Phong nói quá thẳng thắn, mà hai người bọn họ rất ít khi lại nói trắng ra như vậy. "Em không phải như vậy" Kim Tuyết Mai vội vàng giải thích. "Vậy ba năm nay em... Khu!" Cao Phong đang nói chuyện một cách nghiêm túc, khụ, một người bình thường thì đáng lẽ ra cũng phải có nhu cầu sinh lý chứ?
Gò má của Kim Tuyết Mai đỏ bừng lên giống như quả bồ quân chín mọng vậy. Đúng vậy là một người phụ nữ bình thường, làm sao cô lại không có loại nhu cầu sinh lý đó chứ?
Có lúc, cô cũng sẽ rất không thoải mái.
Chỉ là...
Trước đó mối quan hệ giữa cô và Cao Phong cũng không ổn cho lắm, làm sao làm ra chuyện như vậy được?
Mà Kim Tuyết Mai lại giữ mình trong sạch, không có cuộc sống riêng cực kỳ hỗn loạn như những người khác, vì lẽ đó cho tới bây giờ Kim Tuyết Mai vẫn còn trong trắng. "Không phải như vậy!" Kim Tuyết Mai ngẩng đầu lên nhìn Cao Phong rồi nói. "Có phải là em không biết không, có cần anh kiểm tra giúp em không?" Cao Phong uống một hớp trà, giả bộ nói. "Anh!" Kim Tuyết Mai cắn răng, bực bội nói rằng: "Vậy ba năm nay gần đây, không phải anh cũng...? Còn nói em... "Vậy thì càng đơn giản, chúng ta kiểm tra lẫn nhau xem, thế là ai cũng không chịu thiệt đúng không?" Cao Phong cười hì hì, anh chỉ chờ câu nói này của Kim Tuyết Mai đấy.
Kim Tuyết Mai bị anh nói cho á khẩu không trả lời được, cô đứng tại chỗ im lặng gần một phút, mãi sau đó cô nói nhỏ: "Em đi tắm trước...
Nói xong câu đó, Kim Tuyết Mai liền nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh. "Cạch!" Cao Phong đặt chén trà xuống, trên mặt anh mang theo nụ cười chờ mong.
Mọi chuyện thế là xong rồi!
Vì không muốn dẫm vào vết xe đổ như lần trước nên tối nay tuyệt đối Cao Phong sẽ không cho Kim Tuyết Mai uống rượu.
Lúc này, Cao Phong lấy điện thoại di động của anh ra rồi tắt nguồn, thuận tiện tắt nguồn điện thoại di động của Kim Tuyết Mai luôn, như vậy dù cho bất cứ chuyện gì cũng không thể quấy rối đến bọn họ.
Lần này, Cao Phong muốn chuẩn bị hoàn hảo tất cả mọi thứ.
Nếu như lần này anh còn không thể làm xong việc thì chắc chắn Cao Phong sẽ đụng đầu vào tường mà ngất mất.
Cao Phong suy nghĩ một chút, anh suy đoán chắc chắn Kim Tuyết Mai sẽ tắm rất lâu để kéo dài thời gian. Nên anh cũng đi ra khỏi phòng rồi tìm một phòng tắm khác để tắm.
Bên trong biệt thự có hệ thống điều hòa không khí và bình nóng lạnh, bất cứ lúc nào mở công tắc ra thì sẽ có nước nóng để dùng.
Đúng như dự đoán, mười phút sau Cao Phong tắm xong, anh cũng đã về tới phòng rồi mà Kim Tuyết Mai vẫn còn đang lề mề ở trong nhà vệ sinh chưa chịu ra.
Cao Phong cũng không sốt ruột, anh đưa tay mở hết đèn giường trong phòng. "Tách!"
Màu hồng nhạt của ánh đèn càng làm bầu không khí trở nên ấm áp hơn.
Kim Tuyết Mai ở trong nhà vệ sinh hơn nửa giờ rồi mới quấn một cái khăn tắm, chậm rãi đi ra ngoài. Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha!!!
Kim Tuyết Mai có vóc người cao, không mập quá mà cũng không gầy quá, lại vừa mới tắm xong nên nước ấm làm da dẻ của cô càng thêm trắng hồng hơn.
Cao Phong trợn mắt lên, trong suốt ba năm qua, đây là lần đầu tiên mà Kim Tuyết Mai mặc ít đồ như vậy ở trước mặt Cao Phong.
Khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Kim Tuyết Mai chỉ quấn một cái khăn tắm màu trắng, mà khăn tắm này cũng rất ngắn, chỉ có thể miễn cưỡng che khuất trên đầu gối của cô.
Vóc người cô dong dỏng cao, cẳng chân lại thon dài không tỳ vết, những hình ảnh này làm cho Cao Phong muốn chảy máu mũi ngay lập tức.
Cùng lúc đó, một luồng hương thơm của sữa tắm sữa bò hòa cùng với mùi của dầu gội đầu vị thanh nhạt tràn ngập cả căn phòng trong nháy mắt.
Lúc này, cả khứu giác và thị giác của Cao Phong cùng bị khuấy động, trong lòng anh lại càng thấy mơ hồ hơn. "Anh... Muốn tắm rửa sao?" Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng hỏi. "Anh đã tắm rồi, em ngửi thử xem." Cao Phong chậm rãi đi về phía Kim Tuyết Mai.
Tuy rằng Kim Tuyết Mai cực kỳ gắng gượng kiềm chế sự sốt sắng trong lòng, nhưng cô vẫn lui về phía sau hai bước theo bản năng.
Vừa nãy ở trong phòng vệ sinh, rõ ràng là cô đã quyết định và đấu tranh tư tưởng xong rồi, đến lúc đối mặt với Cao Phong thì cô vẫn hơi sợ hãi.
Nhưng, lần này Cao Phong không muốn lùi bước nữa.
Có một số việc, đến thời điểm thích hợp thì tất nhiên là anh không thể bỏ qua rồi.
Kim Tuyết Mai bước nhỏ một bước lui về phía sau thì Cao Phong lại bước thêm một bước đến gần cô hơn, trong mắt anh ánh lên một tia sáng dịu dàng.
Cuối cùng, Kim Tuyết Mai dựa lưng vào trên vách tường, lúc này cô đã không thể lui bước tiếp được nữa.
Cao Phong đưa cánh tay ra đặt tại trên tường, dùng vòng tay rộng của anh bao vây lấy Kim Tuyết Mai trong tư thế kabe-don, thế là cả hai người bốn mắt nhìn nhau.
Bầu không khí ở trong phòng lúc này vô cùng mờ ám.
Vị thơm nhàn nhạt dễ chịu kết hợp với đèn giường màu hồng nhạt làm cho người ta thấy ấm áp hơn, mà cũng khiến cho nhịp tim của hai người trong phòng dần dần tăng lên.
Bầu không khí vào đúng lúc này đã đến điểm cực hạn. Tất cả mọi hành động đều giống như đã được diễn tập từ rất lâu rồi vậy, Cao Phong nhẹ nhàng cúi đầu, Kim Tuyết Mai cũng từ từ mở đôi mắt trong suốt ra giống như một đóa đóa hoa đang nở rộ, mặc cho vị quân vương đến hái.
Thời điểm lúc môi bị chặn lại đó, Kim Tuyết Mai cảm giác dường như thời gian đang ngừng lại.
Đó là một nụ hôn dài, hai người đi từ tủ TV hôn đến chỗ cửa sổ, Cao Phong kéo xuống rèm cửa sổ xong thì hai người lại hôn đến bên giường. "Ram!"
Thân thể của Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng ngã lăn xuống chiếc giường mềm mại. "Tuyết Mai, anh yêu em." Cao Phong nhìn Kim Tuyết
Mai bằng ánh mắt thâm tình. "Ừ." Khuôn mặt của Kim Tuyết Mai đỏ bừng lên, cô nói nhỏ như tiếng muỗi vậy: "Em... Cũng yêu anh...
Lại là một nụ hôn dài mãnh liệt nữa, nụ hôn này chất chứa tình cảm suốt ba năm của hai người, lúc bấy giờ mới được bộc phát ra ngoài.
Đêm, càng ngày càng khuya.
Lúc này mặt trăng treo ở trên trời cũng nép mình vào đám mây giống như đang thẹn thùng vậy.
Nhu tình mật ý ấm áp, tình ý triền miên cứ kéo dài như vậy...
Đêm đó, nhất định là một đêm khiến Kim Tuyết Mai khó quên.
Ngày hôm sau.
Ánh nắng sáng sớm xuyên qua ô cửa sổ sát đất, đi qua rèm cửa sổ rồi soi sáng không gian trong phòng.
Cao Phong tỉnh lại từ rất sớm, anh cảm giác cánh tay của mình nặng trịch như có thứ gì đó đè lên vậy.
Quay đầu nhìn lại, anh thấy Kim Tuyết Mai giống như là một con mèo nhỏ vậy, cô nằm nghiêng người, một cánh tay ôm chặt lấy Cao Phong, một tay lại nắm chặt lấy tay anh.
Giống như là một con mèo nhỏ vào mùa đông đang lười biếng muốn dựa dẫm và sưởi ấm bên người Cao Phong vậy.
Kim Tuyết Mai vẫn ngủ rất say sưa, cô có ngũ quan xinh xắn nhưng trên khuôn mặt đó vẫn còn mang theo sự mệt mỏi, dù sao tối ngày hôm qua cũng chính là lần đầu tiên của cô.
Trên mặt ga trải giường vẫn còn lưu lại một vết máu đỏ chót giống như một dấu hiệu của sự khởi đầu mới.
Cao Phong dịu dàng hôn nhẹ lên trên mặt của Kim Tuyết Mai một cái.
Kim Tuyết Mai khẽ nhíu đôi lông mày xinh đẹp, lông mi rất dài của cô cũng hơi run run, sau đó cô lại chìm vào giấc ngủ say. "Nghỉ ngơi thật tốt nhé, anh phải đi rồi." Cao Phong nói nhỏ ở bên tại của Kim Tuyết Mai, sau đó chậm rãi anh đứng dậy rồi rời đi.
Tuy ôm người thương trong lòng là một chuyện rất sung sướng nhưng mà anh vẫn còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Đêm đó, quan hệ giữa Kim Tuyết Mai và Cao Phong đã tiến triển thêm một bậc.
Mà sự rung chuyển bất an của thành phố Hà Nội trong đêm đó cũng là một dấu ấn khiến người ta không thể nào mà quên được. Long Tuấn Hạo, người đàn ông nổi danh ở thành phố
Hà Nội năm năm trước đã trở về.
Ở Hà Nội này có ai là không biết đến cậu Long chứ?
Đó là người đứng trên đỉnh cao của sự thành công. Chỉ nói riêng Long Tuấn Hạo thôi thì danh tiếng của anh ta ở thành phố Hà Nội cũng vượt xa so với cha của anh ta.
Cha của anh ta tập trung vào việc buôn bán, lúc trước ông ta đã đưa danh tiếng của Tập đoàn Thiên Long vươn xa ra nước ngoài rồi cũng tập trung khai thác thị trường ở đó nên cũng ít xuất hiện ở thành phố Hà Nội.
Mà thành phố Hà Nội này đã từng là giang sơn của Long Tuấn Hạo.
Nếu nói hiện nay thành phố Hà Nội có rất nhiều thế lực và người đứng đầu mạnh mẽ thì lúc trước có không biết bao nhiêu người trong đó đã đi theo Long Tuấn Hạo làm ăn nữa.
Lúc trước họ đi theo Long Tuấn Hạo, làm đàn em của anh ta, vậy mà bây họ đều làm ăn phát đạt và trở thành những ông chủ lớn, đây là chuyện kinh khủng đến mức nào chứ?
Trong một đêm, vô số thế lực lớn nhỏ ở thành phố Hà Nội đều dồn dập đến nhà Long Tuấn Hạo để chào hỏi.
Nhưng Long Tuấn Hạo đều tránh mặt, không ai thấy anh ta ở đâu cả.