Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong

Chương 376: Chap-388




Chương 388

“Hôm nay được mời đến chính là các đại cổ đông của công ty, chỉ có các vị cổ đông mới có đủ tư cách để tham gia, Cao Phong anh thậm chí cả bảo vệ để trông cửa trong công ty cũng không bằng, dựa vào cái gì lại có thể đi vào trong đây?” Kim Ngọc Dung tất nhiên không dễ dàng bỏ qua cho Cao Phong.

“Vây cô là cổ đông của công ty này à? Cô nói cho tôi biết cô đang nắm giữ bao nhiêu cổ phần của công ty.” Kim Tuyết Mai thản nhiên nhìn sang Kim Ngọc Dung một cái.

“Cô!” Kim Ngọc Dung nghe vậy bỗng sửng sốt, cô ta cũng chỉ xem như là con cháu đời thứ ba của gia đình này, đương nhiên cũng không thể có cổ phần được.

Ngay cả Kim Hồng Vũ, bây giờ cũng không có đủ tư cách để nắm giữ cổ phần.

“Mặc dù tôi không sở hữu cổ phần, nhưng tôi cũng được coi là một thành viên trong gia đình họ Kim này, vì thế tất nhiên tôi đủ điều kiện để tham gia.” Kim Ngọc Dung kiêu ngạo nói ra.

“Cao Phong anh ấy là chồng của Kim Tuyết Mai tôi, tất nhiên cũng được coi là một nửa thành viên của gia đình họ Kim này, những người khác có tư cách, anh ấy đương nhiên cũng có tư cách ấy.”

Kim Tuyết Mai gương mặt lạnh lùng, mạnh mẽ nói ra một tiếng.

“Khụ, gì thế, các người không cần thiết nói nhiều đến thế đâu! Tôi đúng là cái gì cũng không phải, tôi chỉ đến đây để chờ vợ tôi họp xong và sau đó đưa vợ tôi về nhà mà thôi. “

“Các người cứ làm việc của mình đi, vốn chẳng có gì liên quan đến tôi cả.” Cao Phong cười nhạt sau đó tiện thể ngồi xuống vị trí chiếc ghế cuối của phòng họp.

Nhìn Cao Phong này gương mặt hay dáng vẻ đều tỏ ra không có gì phức tạp cả, làm Kim Ngọc Dung tự nhiên lại càng cảm thấy tức giận.

Nhưng chưa đợi cô ta nói tiếp bất cứ điều gì, Kim Hùng Sơn đã ngăn cô ta lại.

“Được rồi, không cần nói nữa, lãng phí quá nhiều thời gian rồi, cuộc họp phải nhanh chóng bắt đầu thôi!” Kim Hùng Sơn giải quyết một cách dứt khoát, chấm dứt luôn cuộc cãi vã lúc này.

Thực ra mà nói, Cao Phong đang đứng một bên lắng nghe, Kim Hùng Sơn một chút cũng không để tâm đến.

Cao Phong ở đây vốn cùng chả phải là điều gì đó quá quan trọng cả, anh ta có thể thay đổi được cái gì, tất cả đều là quyết định của các vị cổ đông?

Anh ta kể cả có thể thay đổi được gì đi chăng nữa, thì số phận của Kim Tuyết Mai không phải chính là bị đuổi khỏi công ty sao? Thật ngây thơ!

Cao Phong chỉ là một nhân vật không đáng nhắc đến, Kim Hùng Sơn vốn không hề đặt anh vào trong mắt, hôm nay mục tiêu quan trọng nhất, có lẽ chính là Kim Tuyết Mai.

Miễn là có thể đuổi Kim Tuyết Mai ra khỏi công ty, bất luận bất cứ điều gì khác, đều là chuyện không đáng nhắc đến.

Đám đông ngồi xuống, Cao Phong ngồi ở phía dưới bàn cuối cùng trong phòng hội nghị, một chút cũng không có ý định tham gia vào cuộc họp.

“Anh không uống nước này sao? cho tôi cái đó nhé. ” Cao Phong nhìn trên mặt bàn, mỗi một người trước mặt đều đặt một chai nước, chỉ có duy nhất anh là không.

Vì vậy, Cao Phong đã không chút khách khí, với tay lấy một chai nước khoáng của người đàn ông trung niên bên cạnh anh, cầm lấy đặt xuống trước mặt.

Gương mặt của người đàn ông trung niên thoáng vênh váo, một câu cũng không muốn nói ra.

Những người khác cũng không thể nói nên lời, họ thấy rằng Cao Phong này đúng là một kẻ ngốc.

Vợ anh ta sắp bị đuổi khỏi công ty, anh ta vẫn còn có tâm trạng vui vẻ ở đây chứ?

Uống đi! Ở đằng sau đều để anh uống đấy.

“Cháu gái Tuyết Mai của ta, không tò mò, tại sao ta lại ở đây sao?” Kim Hùng Sơn ngẫm nghĩ một lúc, lẳng lặng nhìn về phía Kim Tuyết Mai.

“Bà nội nói rằng trước khi bác được phục chức, thì không được phép bước vào công ty nhà họ Kim này một bước.” Gương mặt Kim Tuyết Mai không một chút biểu cảm nói.

“Những lời của lão phu nhân tất nhiên ta phải lắng nghe rồi, nhưng ta sợ nếu ta không trở lại, Kim Tuyết Mai cô, sẽ để toàn bộ doanh nghiệp của nhà họ Kim này, đi đến bước đóng cửa mất!”

Kim Hùng Sơn cười nhạt một tiếng, rồi nói với giọng điệu hết sức bình thản.

Nếu đã là một cuộc họp đại hội đồng cổ đông, thì chắc chắn không phải cái chỗ cho một mình Kim Hùng Sơn nói.

Ông ta muốn đối phó với Kim Tuyết Mai, nhưng để đuổi được Kim Tuyết Mai ra khỏi công ty, thì cũng phải tìm ra được một lý do hợp lí.

Bằng không chỉ bằng câu nói đó, ai sẽ là người bị thuyết phục?

“Cháu không hiểu ý của bác là gì, công ty dưới sự quản lý của cháu, cháu cảm thấy rất tốt.” Kim Tuyết Mai cau mày nói.

Các cổ đông khác không không ai nói nên lời, và ngay cả Kim Hồng Vũ và Kim Ngọc Dung cũng không nói một lời.

Dù họ có ngốc đến đâu, cũng không thể phủ nhận được điều này. Cao Phong càng không nói gì thêm, vặn nắp chai nước suối rồi uống một ngụm, sau đó cầm điện thoại di động lên chơi, dáng vẻ như mọi chuyện đều không liên quan đến anh ta.

Nếu mà bọn người Kim Hùng Sơn muốn diễn tiếp, thì Cao Phong nhất định sẽ là một khán giả xem đến cùng.

Khi các cổ đông này lộ cái đuôi cáo của họ ra, thì có thể lộ ra ai là người trung thành thực sự với Kim Tuyết Mai.

Và sau đó, sẽ đến lúc Cao Phong lên tiếng.

“Quản lý rất tốt? Vậy cô hãy nói cho ta biết, tại sao thời điểm này, các công ty khác thường xuyên chấm dứt mọi hợp tác với nhà họ Kim chúng ta? “

“Trong số đó còn có cả khách hàng lớn như tổng giám đốc Hoàng, đây chính là cái rất tốt mà cô nói sao?” Đôi mắt của Kim Hùng Sơn hơi nheo mắt.

Kim Tuyết Mai hơi cau mày, nói: “Giám đốc Hoàng bên đó, là vì khi anh ta muốn tỏ tình với cháu, đã bị cháu từ chối, cho nên mới oán hận trong lòng, điều này chính là nguyên nhân chấm dứt hợp tác.”

Vào thời điểm đó, Hoàng Văn Hạo đã chặn trước cửa công ty, để tỏ tình với Kim Tuyết Mai, nhưng bị Cao Phong đuổi đi ngay tại đó.

Vì vậy, Hoàng Văn Hạo ôm hận trong lòng, trở về liền chấm dứt với doanh nghiệp nhà họ Kim.

Kim Tuyết Mai cũng không muốn có bất kỳ liên lạc nào với anh ta, vì vậy đã trực tiếp đồng ý chấm dứt hợp đồng.

Không ngờ, lúc này Kim Hùng Sơn lại đưa vấn đề này ra để thẩm vấn Kim Tuyết Mai.

“Cô không thể đàm phán một cách nhẹ nhàng với anh ta được sao? Nếu để như vậy, công ty sẽ bị tổn thất lớn đến mức nào? “Kim Hùng Sơn sắc mặt nghiền ngẫm.

“Cháu làm thế nào để đàm phán nhẹ nhàng với anh ta được? Cháu là quản lí của công ty, nhưng cũng đang là vợ của người khác, lẽ nào cháu phải phản bội chính gia đình mình, để tiếp nhận lời tỏ tình của anh ta hay sao?” Kim Tuyết Mai lạnh lùng nói.

“Kim Tuyết Mai! Loại chuyện này đối với cô mà nói, không phải như cơm bữa sao? Để đạt được mục đích, có chuyện gì cô còn không dám làm?”

“Cô có thể chấp nhận người khác, tại sao không thể chấp nhận giám đốc Hoàng?” Lúc này, Kim Ngọc Dung đột nhiên cười lạnh rồi nói.

Những gì cô ta nói, tất nhiên là chuyện bất động sản Phong Vũ luôn toàn tâm toàn lực giúp đỡ Kim Tuyết Mai, cô ta cũng vô cùng chắc chắn Kim Tuyết Mai có quan hệ với người phụ trách bất động sản Phong Vũ.

“Ý cô là sao?” Kim Tuyết Mai nhìn Kim Ngọc Dung.

“Ý tôi là sao, cô biết rõ hơn ai hết, haha.” Kim Ngọc Dung cười lạnh một tiếng.

Cô ấy bây giờ không phải chuẩn bị vạch trần bộ mặt của Kim Tuyết Mai, một tin tức lớn giật gân này tất nhiên phải có thời cơ thích hợp để tuyên bố.

“Được, vậy chuyện của giám đốc Hoàng sẽ không nói nữa, nói về các công ty khác.”

“Ngoài giám đốc Hoàng ra, còn có năm công ty khác đã đình chỉ hợp tác, trong đó có cái do họ chủ động đề cập đến, cũng có cái là do cô ra lệnh, vậy lý do tại sao?”

Kim Hùng Sơn nhìn vào tập giấy tờ trước mặt, đây là những thứ mà bọn họ đã sớm chuẩn bị từ lâu.

Chỉ để chờ đợi cho đến ngày hôm nay, lấy những thứ này chống lại Kim Tuyết Mai.

Bảy cổ đông đã nói rõ quan điểm của họ, nếu chỉ có Lương Văn Lâm và hai người bên cạnh ông ủng hộ, thì Kim Tuyết Mai sẽ không thể có bất kì cơ hội nào để thay đổi mọi chuyện nữa.

Do đó, quá trình này đối với Kim Tuyết Mai mà nói, cũng khá là quan trọng.

“Các công ty này, cả những vấn đề đó, căn bản không cần thiết phải lãng phí thời gian vào chúng.”

“Hơn nữa, bên hợp tác chính mà chúng ta có bây giờ, chính là bất động sản Phong Vũ.”

“Chính việc chấm dứt hợp đồng với các công ty nhỏ có vấn đề, chúng ta còn có thể lấy được nhiều đầu tư hơn, đó chính là làm việc cùng bất động sản Phong Vũ.”

“Bằng cách đó, miễn là chúng ta tiếp cận được với bất động sản Phong Vũ, lợi nhuận của công ty sẽ tự nhiên tăng lên.”

Kim Tuyết Mai tự tin nói.

“Cô nói không sai, nhưng tôi lại không quan tâm đến điều đấy.” Kim Hùng Sơn cười nhạt đáp lại.

“Hừm!”

Kim Tuyết Mai ngay lập tức lấy ra một túi các tập tài liệu, kéo ra một tập tài liệu, rôi đặt nó trên bàn.

Nếu cô có gan dám đến bữa tiệc Hồng Môn này, làm sao cô có thể không có một chút chuẩn bị?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.